Mục lục
Trường Sinh Bất Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

5 thanh long liều mạng bị dính đòn nghiêm trọng của hai Huyền Nguyên, điên cuồng ngăn trở hai Huyền Nguyên chờ đại ca thành công. Chỉ cần một Huyền Nguyên trong số đó chết đi, hai người kia sẽ tự biến thành tro bụi.

Luân Hồi thông đạo trên bầu trời đỉnh đầu Huyền Nguyên, càng ngày càng khó kiên trì, Luân Hồi lực cường đại là một loại pháp tắc huyền diệu nhất thiên địa, vô ảnh vô hình, ở bốn phía thiên địa này, Luân Hồi Ngọc Phù không ngờ lại ngưng tụ ra, có thể thấy được sự cường đại của Luân Hồi Thánh nhân.

Luân Hồi Thánh nhân cường đại, nhưng mà người có thể mở ra Luân Hồi thông đạo cũng không phải một mình hắn, ít nhất Chung Sơn cũng hiểu được mở ra Luân Hồi thông đạo.

Chung Sơn đạp bước tiến lên, Luân Hồi lực dưới Chung Sơn điều khiển, bắn về phía Luân Hồi Ngọc Phù xa xa mà đi.

Luân Hồi lực của Chung Sơn trong giây lát đã vọt tới chỗ Luân Hồi thông đạo kia.

Hai cỗ Luân Hồi lực vừa tiếp xúc, lập tức, Luân Hồi lực của Chung Sơn bị đối phương cản lại.

Chung Sơn nhướng mày lên, sao lại thế này? Vì sao không thể liên hệ với nhau?

Vốn Chung Sơn muốn tiếp xúc với cái Luân Hồi thông đạo kia, nhưng mà bây giờ mới phát hiện ý tưởng này quá ngây thơ rồi, Luân Hồi thông đạo của đối phương căn bản không thể lay chuyển.

Đó mới là Luân Hồi thông đạo cường đại, so với Luân Hồi thông đạo do mình mở ra còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Chung Sơn đột nhiên tỉnh ngộ, hắn suy nghĩ theo hướng khác, đúng rồi, Luân Hồi thông đạo ảnh phân thân mở ra ngay cả một tên Vu tộc cấp bậc Huyền Tiên cũng có thể phát nát, mà Luân Hồi thông đạo trước mắt lại khiến cho Địa Tiên Huyền Nguyên không thể phản kháng, này có thể giống nhau được sao?

Tác dụng chính của Luân Hồi lực là mở ra Luân Hồi thông đạo, vẻn vẹn chỉ là phụ trách mở ra mà thôi, hơn nữa Chung Sơn cũng phát hiện, tổng sản lượng Luân Hồi lực trong Luân Hồi Ngọc Phù kia cũng không hơn chính mình bao nhiêu, trên cơ bản là gần như nhau, vì sao mình ngay cả giành giật một chút ưu thế Luân Hồi thông đạo cũng không có?

Trong mắt Chung Sơn hiện lên vẻ cổ quái, nhưng vẫn thúc dục Luân Hồi lực đi tra xét.

Tuy rằng bài xích Luân Hồi lực của Chung Sơn, nhưng dù sao cũng là đồng nguyên, Chung Sơn dần dần phát hiện ra sự kỳ diệu của nó.

Chung Sơn mở ra Luân Hồi thông đạo chỉ là biện pháp chết, mạnh mẽ dùng lực mở ra mà thôi, mà Luân Hồi lực của đối phương, lại dựa theo quỹ tích huyền ảo nào đó mở ra, Luân Hồi thông đạo mở ra mạnh hơn mình không chỉ gấp trăm lần.

Quỹ tích huyền ảo? Luân Hồi quỹ tích?

Trong nháy mắt, Chung Sơn hiểu ra, giống như toàn thân mình chỉ có nội lực mà không sử dụng, chỉ sử dụng quyền cước thô thiển, mà đối phương, chẳng những có nội lực, còn có chiêu thức võ học cường đại, hóa lực là xảo, tứ lạng bạt thiên cân, 4000 cân địch trăm vạn cân.

Thì ra Luân Hồi lực cũng có thể dùng như vậy?

Trong nháy mắt, dường như mở ra cho Chung Sơn một cánh cửa mới vậy, Chung Sơn vui vẻ, tiếp đó dùng Luân Hồi lực nhanh chóng lĩnh ngộ.

Loại lĩnh ngộ này, vô cùng quỷ dị, nói khó thì rất khó, nói đơn giản thì rất đơn giản, đối với ngoại nhân mà nói, khó như lên trời, nhưng mà đối với Chung Sơn đã nắm giữ Luân Hồi lực mà nói, chỉ cần đảo mắt đã lĩnh ngộ hơn phân nửa. Phảng phất như linh khiếu mở rộng ra, lập tức hiểu rõ Luân Hồi quỹ tích này.

- Hợp!

Chung Sơn quát nhẹ một tiếng.

- Ầm ầm...................

Xa xa Luân Hồi thông đạo đột nhiên truyền tới một tiếng vang quỷ dị.

Vị đại ca đang cuồng tiếu đột nhiên im bặt.

- Ách? Sao lại thế này?

Vị đại ca kia bỗng nhiên sợ hãi nhìn Luân Hồi thông đạo đang thu nhỏ lại, tay dựa theo pháp quyết đại nhân cấp cho, nhanh chóng hành động, nhưng, Luân Hồi thông đạo này vẫn không nghe lời nhanh chóng thu nhỏ lại.

- Sao lại thế này? Vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ đại nhân gạt ta? Không, không có khả năng, chẳng lẽ đại nhân mua phải hàng giả?

Vị đại ca kia cả kinh kêu lên.

- Oanh...................

Luân Hồi thông đạo dưới Chung Sơn khống chế, đột nhiên khép lại.

- Không...................

Vị đại ca kia kêu thảm, đầy vẻ không tin, bởi vì hắn biết, lần sai lầm này rất có thể khiến cho mình mất mạng.

Quả nhiên, Huyền Nguyên ở phía đối diện vẻ mặt đầy phẫn nộ, trong nháy mắt Luân Hồi thông đạo thu nhỏ lại, liền lộ ra sắc mặt hung ác, tiếp đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vị đại ca kia. Đồng tử màu bạc bắn mạnh ra một cỗ ánh sáng trắng.

- Đại ca, Luân Hồi thông đạo đâu?

- Đại ca, không phải một canh giờ sao? Sao lại không còn?

.................................

Đám rồng cũng lộ ra vẻ lo lắng.

- Hắn sẽ không trả lời các ngươi.

Ba tên Huyền Nguyên cùng lúc lạnh lùng nói.

Chỉ thấy Huyền Nguyên vừa rồi còn chịu nổi khổ Luân Hồi thông đạo, đột nhiên vung Đệ Nhất Phất Trần vọt về phía vị đại ca kia.

Mà đại ca kia lại vẫn không nhúc nhích, hình như bị dọa cho choáng váng vậy.

Dọa choáng váng? Dọa choáng váng cũng không có khả năng như vậy, là vị đại ca kia không thể động đậy, căn bản không động đậy, đồng tử màu bạc của Huyền Nguyên giận dữ, phảng phất như ánh sáng mặt trời chiếu xuống, khiến hắn mất đi khống chế toàn thân, cả người cứng ngắc, không thể động đậy.

Đồng tử màu bạc của Huyền Nguyên cũng là một loại Đồng Thuật. Tuy rằng không thể khắc chế Luân Hồi thông đạo, nhưng lại là một biểu hiện khác của thiên đạo.

- Đại ca, mau tránh ra!

Một con thanh long la lên.

Đáng tiếc, tất cả đều đã quá muộn, Đệ Nhất Phất Trần của Huyền Nguyên trong giây lát đã đến trước mặt hắn, phất trần lập tức tản ra, ầm ầm tung tiến vào toàn thân tên kia.

Tên kia từ đầu tới chân, bị tơ phất trần xuyên qua 3000 cái lỗ thủng, hoàn toàn không cứu nổi.

Tiên nhân, tiên nhân thì thế nào? Tiên nhân có thể trường sinh, tiên nhân không thể chết sao?

- Hưu...................

Huyền Nguyên thu hồi phất trần lại, lập tức ngẩng đầu về phía bốn đầu thanh long còn lại.

- Đại ca...................

Hình như ý thức được không ổn, một đầu thanh long bi thương điên cuồng hét lên, nhưng có la lên thế nào cũng không cứu được hắn, Đệ Nhất Phất Trần của Huyền Nguyên, chẳng những xuyên thủng Tiên thể của hắn, mà còn phá nát tiên hồn, cinh cơ hoàn toàn mất hết.

- Đi!

Ngao Liệt hô to một tiếng.

- Grào!...................

Đàn rồng khủng hoảng quay đầu chạy trốn. Tiên nhân càng sống lâu, bọn họ lại càng để ý an toàn. Một tiên nhân bị chết, những tiên nhân khác cũng có chút thương cảm, nhưng tuyệt đối sẽ không vì hắn mà thí mạng.

Đảo mắt, đàn rồng biến mất đã biến mất trước mặt mọi người, mà Huyền Nguyên cũng không đuổi theo.

Huyền Nguyên vừa rồi vận dụng Đồng Thuật, thân thể hơi hơi lung lay một cái, hiển nhiên như Chung Sơn, Đồng Thuật tiêu hao thân thể rất lớn.

Ba Huyền Nguyên lại lần nữa hợp thành một, lần này dễ chịu hơn rất nhiều.

Đàn rồng rời đi, Chung Sơn cũng thu hồi Luân Hồi Chi Mâu, đồng thời nhắm mắt tìm hiểu, phương pháp Luân Hồi Thánh nhân mở ra Luân Hồi thông đạo dẫn dắt rất nhiều cho Chung Sơn, Chung Sơn bây giờ tin tưởng, nếu như chính mình lại mở ra Luân Hồi thông đạo, nhất định sẽ vượt qua ban đầu gấp trăm lần.

Lần lĩnh ngộ này, khiến cho thực lực Chung Sơn không chỉ tăng lên gấp mười.

Sau khi Huyền Nguyên hợp thể, thân hình nhoáng lên một cái bay lại gần.

Chung Sơn cũng chậm rãi mở mắt.

- Vừa rồi đa tạ!

Huyền Nguyên cảm thán nói.

- Nếu như không có ta, ngươi cũng có thể đi ra? Ngươi sử dụng đồng thuật, đối phương căn bản không thể động đậy.

Chung Sơn lắc đầu nói.

Huyền Nguyên xua xua nói:

- Nếu như mở ra Đồng Thuật với Luân Hồi thông đạo thì bây giờ ngươi đã nhìn thấy ta trọng thương.

- Ồ?

Chung Sơn hơi hơi ngoài ý muốn.

- Tuy rằng đàn rồng trốn chạy, nhưng ta nghĩ bọn họ khẳng định còn muốn tới đây!

Huyền Nguyên khe khẽ thở dài nói.

- Một lần xuất động sáu đại Địa Tiên, có thể thấy được quyết tâm lần này. Ngươi tính làm sao bây giờ?

Chung Sơn gật gật đầu.

- Ta sẽ không cho bọn họ trở về dương gian, chỉ có thể tạm thời thủ hộ ở chỗ này.

Huyền Nguyên trầm giọng nói.

- Vậy thật sự là đáng tiếc, chúng ta bây giờ tới Thiên gia, có chuyện gì sẽ thông tri cho ngươi.

Chung Sơn nói.

Phảng phất nhìn ra ý tưởng ban đầu của Chung Sơn, Huyền Nguyên mặt nhăn mày nhíu nói:

- Chức trách của Sáng Thế Thần Cung, ta tạm thời không thể cùng đi với các ngươi, tuy nhiên, nếu như ngươi thật sự tìm được Tĩnh Ba Trì, đồng thời xác nhận bên trong giam giữ lượng lớn quỷ hồn từ dương gian xuống dưới, có thể cho ta biết.

- Ồ?

- Ta không thể rời khỏi nơi đây một thời gian dài, nhưng trong thời gian ngắn thì vẫn có thể.

Huyền Nguyên nói.

Nghe Huyền Nguyên khẳng định như vậy, Chung Sơn vừa lòng gật gật đầu.

Đúng lúc này, Thi tiên sinh bỗng nhiên lên tiếng:

- Không biết thi thể tiên nhân kia, ngươi có dùng không?

- Ách, tiên thi tinh khí đã tiết, tự nhiên ta giữ lại cũng vô dụng, ngươi muốn?

Huyền Nguyên hơi hơi ngoài ý muốn.

Thi tiên sinh gật gật đầu.

- Xin cứ tự nhiên!

Huyền Nguyên nói.

Thi tiên sinh gật gật đầu, bay tới thu tiên thi.

- Như vậy, xin cáo từ!

Chung Sơn nói.

- Ừ.

......

3 ngày sau, Chung Sơn được Ngụy Thái Trung dẫn đường, chính thức đến Thiên gia.

Vạn Trượng Địa Ngục, âm khí tụ hội, nhưng mà Thiên gia lại phảng phất âm cực sinh dương vậy, là một khu đất lớn bằng Lăng Tiêu Thiên Đình dương khí cực kỳ nồng đậm, khí trời giao hòa, sinh cơ dạt dào.

Vô tận quỷ vật căn bản không dám tới gần khu vực này, đến bên ngoài, liền nhao nhao đi vòng qua.

Xa xa là một mảnh núi non trùng điệp, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một ít con cháu Thiên gia bay trên trời, đi về bốn phương tám hướng.

Lúc bốn người Chung Sơn bước vào trong đó, cảm nhận linh khí nồng đậm hơn bên ngoài không chỉ gấp trăm lần, trong lòng không khỏi kinh ngạc, đúng là một phúc địa.

Xa xa, 5 tòa núi cao đâm thẳn trời cao, xung quanh đỉnh núi phóng ra lượng lớn hào quang. Có công đức, có số mệnh, vô cùng chói mắt, phảng phất như tiên cảnh nhân gian vậy, làm người ta thật muốn hướng tới.

- Thiên Đường trong Địa Ngục?

Dần Lạc Nhật cười lạnh một tiếng.

- Bất kỳ nơi nào cũng đều có đất lành, chỉ là ngươi không có để ý mà thôi.

Chung Sơn lắc đầu nói.

Trong lúc đám người Chung Sơn nói chuyện, bỗng nhiên hơn mười nam nhân áo trắng bay tới.

- Người tới là ai? Hãy xưng tên ra!

Một gã con cháu Thiên gia cầm đầu quát lên.

- Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn, cầu kiến gia chủ Thiên gia, Thiên Cơ Tử!

Chung Sơn đưa tay lấy ra một tấm bái thiếp.

Đưa tay bắn ra, bái thiếp bay về phía đám người kia.

- Đế triều nho nhỏ cũng muốn cầu kiến gia chủ?

Một kẻ trong đó cười nhạo nói.

Mà sau khi kẻ cầm đầu kia tiếp nhân bái thiếp chợt nhướng mày:

- Đại Tranh Đế triều? Kim Long số mệnh 19 trảo Đại Tranh Đế triều?

- - - - - oOo- - - - -

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK