Mà Chung Sơn, vậy căn cốt bát phong bất động như vậy bị rất nhiều vận số thanh tẩy thân thể, nhưng cũng không lay chuyển được mảy may.
Đương nhiên, giờ khắc này mọi người đều chú ý vật phía sau khi vận số tách ra.
Một cái ao nhỏ mười trượng.
Nước trong ao màu đen, nước đen lại giống như sương khói. Chung Sơn liếc mắt một cái liền nhận ra vật trong ao, tạp khí? Hơn nữa còn là tạp khí nồng đậm đến mức tận cùng. Từ trạng thái khí nồng đậm đến mức biến thành trạng thái lỏng, có thể thấy nó khủng bố cỡ nào, so với lần ở trong Ác Quỷ Huyết Trì, Thi tiên sinh mở miệng cự quan kia ra thì còn nhiều hơn.
Đây không phải quan trọng nhất, quan trọng là trên tạp khí thể lỏng, không ngờ mọc lên một cây đại thụ 7 trượng, thân cây trắng nõn trong suốt vô cùng, trên cây có 9 nhanh, mỗi một nhanh chó một đóa hoa sen, mà mỗi một đóa đều là Bạch Liên 13 phẩm!
9 đóa Bạch Liên 13 phẩm như có như không, như mộng như ảo, nhìn qua cực kỳ thánh khiết.
Bảo vật! Tuyệt đối là bảo vật.
Nghe đồn ngày xưa Thánh nhân Tiếp Dẫn, pháp bảo thời kỳ toàn thịnh của hắn cũng chỉ là Kim Liên 12 phẩm, đây tuy rằng không phải Kim Liên nhưng mà lại có có 13 phẩm a. Chỉ nhìn vào mắt đã có một loại cảm giác gột rửa tâm linh.
Cự bảo! Còn một lần 9 đóa? Khi nào thì Bạch Liên lại sinh trưởng ở trên cây?
- Chín đóa Bạch Liên 13 phẩm, thứ trong truyền thuyết này, không ngờ để ngươi tìm được rồi?
Lam mang cảm thán nói.
Mọi người mặc dù biết cự bảo, nhưng cũng không người nào xông lên, mà đều nhìn về Doanh.
- Đây là ha ha một lần đáp lễ với chư vị tân khách, Đại Tần tuyệt không lấy một tí nào, cho dù không có người nào lấy được, Đại Tần ta cũng sẽ không lưu lại.
Doanh khẳng định nói.
Doanh nói xong, những tân khách phía dưới kia đều kích động, cự bảo a! Tuyệt đối là cự bảo đạt tới cấp bậc Tổ Tiên khí a. Cho tân khách? Nhưng rốt cuộc là cho ai?
- Đây là chín đóa hoa sen, lấy được hay không là bằng vào bản lãnh của mình, nhưng thời gian không nhiều lắm, trước khi mặt trời lặn, tạp khí trì này, còn cả chín đóa hoa sen 13 phẩm đều sẽ tiêu tán trong thiên địa, sau khi lấy được thì phải mau chóng luyện hóa!
Doanh nói.
Nói xong nhẹ nhàng đưa tay. Ý bảo tất cả mọi người đều có tư cách lấy!
Mọi người nhìn nhau một cái, rốt cục một tên tân khách đầu tiên đi lên thử. Bay lên trời, bay đến chỗ một đóa 13 phẩm Bạch Liên, trong lúc mọi người đỏ mắt, đưa tay chụp tới.
- Vút!
Tay xuyên qua cả đóa hoa sen, dường như chỉ là một cái ảo ảnh vậy, lấy không được.
- Vút, vút, vút...
Liên tục chụp vài lần, tân khách kia cũng không lấy được.
- Gặp quỷ!
Người nọ lo lắng!
- Đây đâu chỉ là Bạch Liên lấy không được, quá dọa người rồi!
- Lý đạo trưởng, lui ra đi!
Phía sau có người kêu lên.
Vị tân khách kia vẻ mặt đầy xấu hổ lui ra phía sau.
Tiếp đó, rất nhiều tân khách bay tới, nhưng chụp như vậy, làm gì cũng không chụp được, cho dù cái hình ảnh cũng không được.
Rất nhiều tân khách sau khi lên thử, từng người nhìn về phía Doanh.
- Doanh này đang nói đùa sao?
- Sư tổ, đây, đây là giả sao?
Tôn Thân quay sang Bồ Đề lão tổ hỏi.
Thanh âm Tôn Thân tuy nhỏ, nhưng vẫn có rất nhiều người nghe được, từng người từng người vểnh tai lên nghe.
- Chín đóa hoa sen 13 phẩm, tại sao có thể là giả? Đây chính là thiên địa linh vật, không phải ai cũng có thể lấy được.
Bồ Đề lão tổ lắc lắc đầu nói.
Bồ Đề lão tổ vừa nói, những người không lấy được bảo vật vừa rồi không khỏi thở dài một trận.
Doanh cũng cười nhạt, khách quý? Cho dù là khách quý của Đại Tần muốn lấy được những trọng bảo này, còn chưa có tư cách, chín đóa Bạch Liên 13 phẩm, Doanh chưa từng động tay chân, bởi vì bản thân nó đặc thù như vậy, trọng bảo này là thứ mà Doanh muốn tặng khách nhân tôn quý nhất, chỉ có người mình coi trọng, mới có năng lực thu, cũng mới có tư cách được hắn xem trọng.
Cứ như vậy, tất cả tân khách cũng không nửa câu oán hận nữa, mình không bổn sự, đó là chuyện của mình. Mà cho khách nhân tôn quý nhất, cũng không phải là Doanh không có tính toán khác.
- Ta đi thử một chút!
Tôn Thân kêu lên.
Nói xong, Tôn Thân mang theo vẻ tham lam bay ra ngoài, chín đóa Bạch Liên 13 phẩm, mỗi một đóa Bạch Liên 13 phẩm đều là Tổ Tiên khí, Tôn Thân há có thể không đỏ mắt, cơ hội như thế, bằng bản lãnh của mình, Tôn Thân xông lên, không ai ngăn đón. Bởi vì những tân khách bình thường kia đã sớm thử qua.
Tôn Thân lật tay chộp tới, trên tay gia trì đầy pháp thuật, dùng pháp thuật để hái.
- Vút!
Vẫn chưa hái được, Tôn Thân biến sắc, lại hái đóa thứ hai.
- Vút!
Lại không hái được.
Cứ hái như vậy tới đóa thứ chín cũng không hái được.
- Cái này là trò gì đây?
Tôn Thân vẻ mặt không kiên nhẫn nói, bay đáp xuống dưới.
- Đông!
Nước đen phía dưới, nhưng Tôn Thân lại không phải dẫm lên nước đen, mà lại trực tiếp đạp lên mặt đất, dường như nước đen bên trên cũng là giả vậy.
- Đây là cái gì vậy?
Tôn Thân lo lắng nói.
Thân thể ở trong xuyên qua một hồi, nhưng mà cái gì cũng không lấy được.
- Hì hì, người này trên lủi dưới nhảy, không khác gì con khỉ!
Hạo Mỹ Lệ một bên bỗng nhiên nở nụ cười.
Nghe Hạo Mỹ Lệ quở trách, sắc mặt Tôn Thân trở nên khó coi, quay đầu nhìn lại, vẻ mặt đầy oán hận.
- Hừ, con khỉ lớn!
Hạo Mỹ Lệ hừ lạnh một tiếng, cũng không sợ Tôn Thân.
- Trở về đi, chín đóa Bạch Liên 13 phẩm, không phải muốn thu là có thể thu, chỉ có Tổ Tiên dùng lực lượng thiên đạo, hoặc là một ít thủ pháp đặc biệt, mới có thể thu!
Bồ Đề lão tổ lắc lắc đầu nói.
- Vâng!
Tôn Thân vẻ mặt không cam lòng.
- Phai rồi, phai rồi, cây kia phai rồi!
Có cái tân khách bỗng nhiên kêu lên.
Quả nhiên, cây trắng trong ao nước đen không ngờ quỷ dị phai nhạt, giống như Doanh nói, nó bắt đầu tiêu tán trong thiên địa!
- Chư vị còn đi lấy đi, nếu không sẽ không còn.
Doanh quay sang đám người Như Lai nói.
- Tại hạ tới trước!
Như Lai quay sang mọi người nói.
Đang lúc mọi người gật đầu, Như Lai tiến lên phía trước.
Như Lai Phật Tổ chuẩn bị ra tay, gần như mọi người đều ngừng thở.
Chỉ thấy Như Lai bỗng nhiên đưa tay phải ra, ánh sáng vàng lóe lên một cái, ánh sáng vàng bọc lại một đóa 13 phẩm Bạch Liên, từ trên cánh cây kia hái xuống.
Bạch Liên 13 phẩm vừa vừa bị hái xuống nhanh cây, nhánh cây kia quỷ dị khô héo, đảo mắt biến mất không còn, dường như chưa hề có nhanh cây kia vậy.
Bạch Liên 13 phẩm ở trong tay Như Lai, dường như co nhỏ lại, rung rung lên.
Như Lai nâng trong tay, chậm rãi trở về.
- Tại hạ đi trước luyện hóa, chư vị cứ từ từ.
Như Lai cấp bách luyện hóa.
- Sư tổ, hắn sao lại nóng vội như vậy?
Tôn Thân hỏi Bồ Đề lão tổ.
- Không hiểu không cần nói bừa, Bạch Liên 13 phẩm này, nếu không lập tức luyện hóa, thì không bao lâu sẽ tiêu tán trong thiên địa.
Bồ Đề lão tổ lắc lắc đầu nói.
- Ồ, vậy sư tổ, ngươi lên trước đi, mau đi đi!
Tôn Thân lập tức lo lắng nói.
Bồ Đề lão tổ lắc đầu, đi tới, lật tay một cái, lòng bàn tay hiện lên thanh quang dịu dàng, như Như Lai vừa rồi, lật tay hái được một đóa hoa sen.
Bồ Đề hái được một đóa trở lại chỗ ngồi lúc trước, nhanh chóng luyện hóa.
- Đi, Doanh như thế khẳng khái, chúng ta tự nhiên không nên khách khí!
Lam cười nói.
Lam mang theo hai gã thuộc hạ đi đến. Ba người đi đến gần đó, từng người xòe tay ra, một người một đóa, cùng hái được 3 đóa 13 phẩm Bạch Liên.
Thấy một màn như vậy, gần như mọi người đều hơi hơi ngẩn ngơ.
- Lý đạo trưởng, vừa rồi Bồ Đề lão tổ có phải nói, chỉ có Tổ Tiên, hoặc là có thủ pháp đặc biệt mới có thể hái xuống hay không?
Một khách quý khó tin nói.
- Đúng vậy, Lam chắc là Tổ Tiên, mà hai thuộc hạ của hắn, tùy ý như vậy, giống như, giống như...!
- Giống như cái gì?
- Giống như cũng là Tổ Tiên!
Tổ Tiên làm thuộc hạ? Tân khách tới đây, gần như mọi người đều không khỏi kinh hãi.
Người ngồi đầu bên phải Doanh. Quả nhiên, có thể ngồi vào vị trí kia, sao có thể là hạng người vô năng chứ? Có Tổ Tiên làm thuộc hạ? Người này quá biến thái rồi!
Lam này rốt cuộc có thân phận gì?
Trong chớp mắt, hình tượng Lam ở trong lòng mọi người trở lên cao lớn, đâu chỉ cao lớn, đúng là biến thái a!
Chung Sơn cũng ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Lam, biết Lam nhất định là Tổ Tiên, nhưng không nghĩ tới hai tên thuộc hạ của Lam cũng là Tổ Tiên. Xem ra sau này nhất định phải tra xét một chút.
- Chung Sơn! Đến lượt các ngươi, Bạch Liên 13 phẩm sắp tiêu tán rồi!
Doanh cười nói.
Từ một phương diện khác, Doanh cũng muốn nhìn xem thực lực của Chung Sơn, hoặc là nói có tụ lực được bao nhiêu.
Thu Bạch Liên 13 phẩm? Chung Sơn đã sớm nghĩ ra, luôn luôn nhịn đến bây giờ không ra tay, không phải nhường mọi người, mà là Chung Sơn mong muốn.
Ngay lúc 9 đóa Bạch Liên 13 phẩm kia xuất hiện, trong Thần Giới Chung Sơn, Thiên Phạt Nhãn đột nhiên mở mắt, đây là Thiên Phạt Nhãn lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt nôn nóng như vậy.
Thiên Phạt Nhãn muốn không phải 13 phẩm Bạch Liên, mà muốn chính là nước đen dưới ao, 1 ao tạp khí. Tạp khí bị hóa lỏng ở trạng thái như vậy, giống như là bị làm pháp.
Nghe đồn lực lượng Tạp khí chỉ có Thánh nhân mới có thể nắm giữ, loại lực lượng này rốt cuộc thần kỳ cỡ nào, Chung Sơn không biết, chỉ biết là Thiên Phạt Nhãn muốn nó.
- Chung Sơn, mau a! Nếu không sẽ mất à!
Hạo Mỹ Lệ lo lắng kêu lên.
- Ngươi cũng có thể thu?
Chung Sơn hỏi.
- Ta thử xem một chút có thể hay không?
Hạo Mỹ Lệ mang theo vẻ hưng phấn nói.
- Một khi đã như vậy, vậy đi thôi!
Chung Sơn quay về phía sau nói.
Thi tiên sinh, Nam Cung Thắng, Lạc Tinh Trần, Tây Độc Hoàng còn có Tiểu Kim Long ngồi phía sau.
Chung Sơn nói câu này ý là, ai có thể thu, thì cùng ta đi xuống.
Chung Sơn tự nhiên nhìn thấu ý tứ của Doanh, tặng bảo? Đây chỉ là một phương diện, đợi một khi có chuyện khiến mọi người xuất lực, một khi đã như vậy, vậy Chung Sơn cũng không khách khí nữa.
Chung Sơn nói một câu giống như kích thích Hạo Mỹ Lệ. Hạo Mỹ Lệ lập tức đứng dậy.
Mà phía sau Chung Sơn, Thi tiên sinh cũng bỗng nhiên đứng dậy, Lạc Tinh Trần cũng chậm rãi đứng lên.
Nhìn một tổ bốn người này bỗng nhiên đi ra, gần như mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Còn lại 4 đóa? Thiệt hay giả, không phải bị bốn người này thu hết chứ?
- Chung Sơn? Chung Sơn xuất hiện ở Thánh Thi Sơn?
Mọi người vô cùng tò mò nhìn, trong mắt Tôn Thân lóe lên vẻ trào phúng, khinh thường! Từ chỗ Bồ Đề lão tổ, Tôn Thân đã biết thực lực nhóm người này, chỉ với nhóm người này mà cũng muốn hái được.
Doanh cũng ngưng trọng nhìn. Bên kia, Lam cũng trịnh trọng nhìn.
Bốn người Chung Sơn, chậm rãi đi đến bên canh ao.
- Các ngươi hái trước!
Chung Sơn nói.
- Được, được!
Hạo Mỹ Lệ mang theo một cỗ hưng phấn nói.
- Vâng!
Thi tiên sinh và Lạc Tinh Trần gật gật đầu đáp.