Quần thần tránh ra nhưng vẫn bảo vệ ngay sau Chung Sơn, bộ dạng ngưng thần chống đỡ, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể chết thay Chung Sơn vậy. Trung dũng vô cùng.
Giờ khắc này, tuy rằng trong lòng Lạc Tinh Trần tràn ngập lửa giận, nhưng không thể không hâm mộ Chung Sơn.
Nhìn lại thuộc hạ của hắn, nhìn lại một ít thuộc hạ của mình, thuộc hạ Chung Sơn, bất cứ lúc nào cũng muốn thay vua phân ưu, dùng thân chịu chết, bất cứ lúc nào cũng nghĩ che ở trước người Chung Sơn, mà chính mình, đệ tử một cái Đạo tràng lại giống như tránh ở dưới cánh của mình, tuy rằng mọi người đang tâng bốc mình, nhưng mà sống chết trước mắt thì đều trốn sau lưng mình.
Chẳng lẽ Đạo tràng và Thánh đình khác biệt lớn như vậy?
Chung Sơn vung tay áo, ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Tinh Trần trên đám mây xa xa.
- Lạc Tinh Trần, Thời Không Đạo tràng chỉ có mình ngươi sao? Không phải chỉ có một mình ngươi thay cái tên Lạc Thiên Hà kia báo thù chứ?
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Nếu như ngươi giết Thiên Hà, vậy thì không có gì đáng nói, xác định Thiên Hà đến chết ta cũng không cần cố kỵ nữa, Đại Tranh? Hừ!
Lạc Tinh Trần hừ mạnh một tiếng.
- Không cần cố kỵ? Ngươi muốn thế nào?
Chung Sơn lạnh lùng nói.
- Phá huỷ Xương Kinh, huỷ diệt Đại Tranh, chém Chung Sơn ngươi, giết Đế Tiên Tiên!
Lạc Tinh Trần giọng điệu đầy sát ý nói.
- Ha ha ha ha hắc...!
Chung Sơn cười to một tiếng.
- Chết đã đến nơi, ngươi còn cười được?
Lạc Tinh Trần bị vẻ tươi cười của Chung Sơn khiến cho kinh ngạc.
- Lạc Tinh Trần? Ngươi đúng là không thích hợp đứng đầu một giáo!
Chung Sơn nghiêm mặt nói.
- Ngươi nói cái gì?
Lạc Tinh Trần sắc mặt hơi hơi âm trầm.
- Nguyên nhân cái chết của Lạc Thiên Hà, ngươi đã xác định? Liễu Vô Song, đem người nọ dẫn tới, còn có thi thể Lạc Thiên Hà!
Chung Sơn quát.
- Vâng!
Rất nhanh, thi thể Lạc Thiên Hà được mang ra ngoài, mà nam tử ngày trước theo Lạc Thiên Hà đi ám sát Tiên Tiên cũng từ nhà tù Xương Kinh dẫn ra.
- Thình thịch!
Thi thể Lạc Thiên Hà và người nọ bị ném trên mặt đất.
- Giáo, Giáo chủ, Giáo chủ cứu ta!
Nam tử kia hoảng sợ nói, hiển nhiên trong khoảng thời gian này, những ngày ở Xương Kinh cũng không quá tốt.
- Ngươi còn chưa chết?
Lạc Tinh Trần nhướng mày.
- Mang bọn họ đi đi, từ trong miệng bọn họ hỏi một chút, có giống như ngươi hay không. Ta cho ngươi thời gian năm năm, đi tìm có gì khác biệt. Năm năm sau, ở bên ngoài Chuyển Luân Điện, Đại Tranh ta chính thức hướng ngươi phát ra 1 trận chiến sinh tử!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Chỉ bằng ngươi? Một tên Thiên Tiên?
Lạc Tinh Trần khuôn mặt lộ ra vẻ cổ quái.
Tuy nói mình mới vừa vào Cổ Tiên cảnh, nhưng cũng là Cổ Tiên a, Cổ Tiên? Một mình Thiên Tiên ngươi? Trận chiến sinh tử?
Chê cười! Thiên đại chê cười! Đầu ngươi bị lừa đá?
- Mũi tên vừa rồi, ngươi nên biết năng lực của ta, trong vòng năm năm ta sẽ chiếu cáo thiên hạ, nếu muốn thay Lạc Thiên Hà báo thù, đến lúc đó lại đến đi!
Chung Sơn vung tay lên thi thể Lạc Thiên Hà và nam tử kia đột nhiên bay về phía Lạc Tinh Trần.
- Vù!
Lạc Tinh Trần lật tay tiếp được.
Giờ khắc này, trong lòng Lạc Tinh Trần cũng tràn đầy nghi hoặc, có rất nhiều thứ khác với lời Trần Tử Hào nói, chẳng hạn như nam nhân trước mắt, ở trong miệng Trần Tử Hào đã chết, nhưng hắn bay giờ rõ ràng vẫn còn sống, thi thể Lạc Thiên Hà nói bị Chung Sơn bầm thây vạn đoạn, bây giờ lại hoàn chỉnh trước mặt mình.
Lạc Tinh Trần muốn tìm hiểu rõ chân tướng, bởi vì giờ khắc này, Lạc Tinh Trần bỗng nhiên có dự cảm xấu.
Thù! Nhất định phải báo! Nhưng mà Lạc Tinh Trần cũng không phải cái loại người như oan gia, ít nhất ở trong lòng mình, mình không phải là cái loại người như oan gia này, nhất định phải biết rõ sự tình trải qua, sau khi biết rõ mới chân chính báo thù.
Lạnh lùng nhìn thoáng qua Chung Sơn, Lạc Tinh Trần mang theo một người 1 thi, trong giây lát biến mất ở trước mặt mọi người.
- Thánh Vương, cùng Lạc Tinh Trần quyết chiến? Còn tại Chuyển Luân Điện? Này, này có thể quá nguy hiểm hay không?
Dịch Diễn lo lắng nói.
- Yên tâm, Cổ Tiên? Ta đều có biện pháp đối phó!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Ách?
Quần thần hơi hơi kinh ngạc.
Thánh Vương thực sự nắm chắc như vậy? Đây chính là Cổ Tiên a! Thánh Vương mạnh như thế nào?
- Thánh Vương, người muốn muốn thu phục Lạc Tinh Trần?
Một bên Tiêu Vong cổ quái nói.
Tiêu Vong vừa hỏi, quần thần đều không khỏi ngạc nhiên, không thể nào, Thánh Vương muốn thu phục Lạc Tinh Trần? Hắn lại đường đường là một Cổ Tiên đứng đầu một giáo à!
Chung Sơn hết ý nhìn Tiêu Vong, khẽ mỉm cười nói:
- Người hiểu ta vẫn là Tiêu Vong.
Chung Sơn vừa nói, quần thần không khỏi cổ quái.
- Nhưng, Lạc Tinh Trần hắn dễ thu phục như vậy sao? Ta đã thấy, người này tuy rằng trí tuệ không cao, nhưng ngạo khí xung thiên. Muốn thu phục, không có mấy nắm chắc.
Tiêu Vong lắc đầu.
- Trí tuệ không cao? Có trí tuệ các khanh như vậy là đủ rồi, quốc giáo Đại Tranh ta, Đại Minh Giáo, bây giờ còn thiếu một gã Tả hộ pháp, không cần thống lĩnh thiên hạ binh, ngày trước đứng đầu một giáo, về sau làm hộ pháp vẫn thành thạo!
Chung Sơn cười nói.
- Thánh Vương tại sao lại chọn hắn? Chẳng lẽ bởi vì thần thông thời gian?
Dịch Diễn hỏi.
Nhìn thoáng qua Dịch Diễn, Chung Sơn gật gật đầu nói:
- Không sai, Đại Tranh Thánh đình lớn mạnh, không nên chỉ là một người, mà là chỉnh thể, đến xâm phạm không nhất định thành tử địch, cũng có thể thu cho mình sử dụng, hơn nữa, thần thông thời gian rất quan trọng.
- Thần thông thời gian đúng là rất trọng yếu. Rất hiếm có, về sau nhất định sẽ còn gặp phải, đến lúc đó trong thế lực đối thủ có cường giả thần thông thời gian thì đúng là vô cùng vô cùng khó giải quyết, mà người ngộ ra thần thông thời gian ít lại càng ít, cho dù Thánh nhân cũng không nhất định có thể nắm giữ thần thông thời gian, điều này cần có cơ duyên rất lớn, Lạc Tinh Trần về sau nhất định sẽ càng ngày càng mạnh, cho nên, hiện tại thu phục không còn gì tốt hơn!
Vương Khô gật gật đầu.
- Nhưng, Chung Sơn, ngươi bây giờ đối phó được hắn sao?
Tiên Tiên vô cùng lo lắng nói.
- Yên tâm, nếu ta ra nói ra miệng, tự nhiên có biện pháp đối phó hắn! Hơn nữa chúng ta còn năm năm, còn có thể làm rất nhiều chuyện! Chung Sơn cười nói.
- Vậy là tốt rồi!
Tiên Tiên lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười.
- Thánh Vương, ngươi đã định ra năm năm rồi, như vậy ta liền đem tin tức này chiếu cáo thiên hạ?
Dịch Diễn cười nói.
- Phải nhanh, trong thời gian ngắn nhất phải truyền khắp phương bắc Chuyển Luân Cương Vực, để gieo tai nạn và rắc rối trong lòng cường giả bốn phía.
Chung Sơn khẳng định nói.
- Vâng!
Đại Tranh Thánh Vương vs Giáo chủ Thời Không!
Chung Sơn vs Cổ Tiên!
Năm năm sau, bên ngoài Chuyển Luân Điện, trận chiến sinh tử?
Người chiếm được tin tức này, đều trợn trừng mắt tràn ngập không tin, gặp quỷ, ách, hình như âm phủ khắp nơi đều có quỷ, chắc là không thấy gặp được quỷ! Nhưng tin tức này cũng khó tin đi? Đây là ở đâu ra lấy lòng mọi người?
Trong triều đình một cái Thiên triều cùng Đại Tranh giao chiến.
- Thánh thượng, thần hiện tại càng ngày càng nhìn không thấu Đại Tranh Thánh đình!
Một gã quan viên lắc đầu.
- Ồ?
- Chung Sơn, tu vi được hưởng phúc trạch khai thiên, nhiều nhất mới đạt tới cảnh giới Đại Tiên, nhưng Giáo chủ Thời Không đã là Cổ Tiên cảnh, nhưng lại nắm giữ thần thông thời gian cường đại, Chung Sơn quyết đấu cùng với hắn? Đây không phải là muốn chết sao?
Tên quan viên kia cổ quái nói.
- Nhưng mà tin tức truyền khắp thiên hạ, vẫn là do Chung Sơn tự mình phát ra.
Lại một quan viên nói.
Trong đại điện không khỏi yên tĩnh. Tin tức này quá tà đi.
Một cái Thánh đình từ tiểu thế giới mới vừa đi ra, theo lý thuyết chỉ có thực lực gần như Thiên triều đại thế giới thôi, nhưng Đại Tranh trước mắt này lại lần nữa lật đổ nhận thức của mọi người.
Một đối địch tám, đối phó tám đại Thiên triều, đồng thời còn ở trong vòng hai năm tiêu diệt bốn đại Thánh địa. Hiện tại còn dư lực lượng cùng một Đạo tràng đối địch?
Này là thật hay đùa?
Đại Tranh làm sao có thể có thực lực mạnh như vậy?
- Các khanh thấy thế nào?
Thánh thượng mờ nhạt hỏi.
- Thánh thượng, thần cảm thấy, đây là sự thật, là thật. Đồng thời đối với triều ta khẳng định có lợi!
Một gã thần tử lập tức nói.
- Ồ?
- Thánh thượng, còn có chư vị đồng nghiệp không ngại ngẫm lại, trận chiến sinh tử này, cuối cùng ai sẽ thắng, Chung Sơn? Hay là Lạc Tinh Trần?
Tên thần tử kia hỏi.
- Nhất định là Lạc Tinh Trần. Chuyển Luân Cương Vực đệ nhất cao thủ, làm sao có thể bại bởi một tên hung nhân từ tiểu thế giới mới vừa đi ra chứ?
Một gã đại thần lập tức nói.
Chúng thần nhao nhao hưởng ứng.
- Vậy là được rồi, Chung Sơn vừa chết, vậy Đại Tranh còn tồn tại được sao? Bây giờ tuy rằng vì Dịch Diễn làm cho đại chiến giằng co, nhưng, một khi Chung Sơn chết, Dịch Diễn ngay cả có thuật xoay chuyển trời đất, như vậy thì có thể làm được gì? Đến lúc đó chính là tám đại Thiên triều tranh giành Đại Tranh thiên hạ, đất bằng ngựa phi, hiếm có sức mạnh nào sánh bằng!
Tên thần tử kia nói.
- Không sai!
Mọi người nhao nhao đáp.
- Thánh Vương, hiện tại triều ta dụng binh không nên quá khích, tiết kiệm để phản công Đại Tranh sắp chết, năm năm, bây giờ chỉ còn bốn năm, bốn năm nữa qua, chúng ta sẽ lấy về toàn bộ thứ mất đi, thậm chí địa bàn!
Tên thần tử kia nói.
- Thừa tướng anh minh!
Quần thần lập tức khen.
Thánh thượng cũng gật gật đầu.
Tám đại Thiên triều đều bị ôm ý niệm giống nhau trong đầu, mà ý niệm trong đầu giống nhau này khiến cho tám lộ đại quân Dịch Diễn chỉ huy, đột nhiên buông lỏng rất nhiều, kế hoạch tấn công thành trì, nhanh hơn, thực lực của một nước Đại Tranh cũng trong năm năm ngắn ngủi này, tăng cường rất nhiều, mà tám đại Thiên triều cũng bởi lần sơ sẩy này mà làm cho năm năm sau nhất định bị yếu thế.
Mục đích của Chung Sơn cũng đạt tới, một trận quyết đấu sinh tử, chẳng những có thể giải quyết Lạc Tinh Trần và Thời Không Đạo tràng, càng tài vì Đại Tranh có tác dụng mở rộng nhanh hơn.
Tin tức năm thứ hai lại truyền đến phương nam Chuyển Luân Cương Vực.
Vô Tướng Thánh đình, trong Thiên Tứ Phủ.
- Tam thái tử, chính là tà môn như vậy!
Một gã quan viên nói.
- Đại Tranh Thánh Vương? Khẩu vị thật là lớn, tám đại Thiên triều, bốn đại Thánh địa, bây giờ còn có Thời Không Đạo tràng, hắn muốn độc bá phương bắc, hắn làm sao có thể có thực lực lớn như vậy?
Tam thái tử trong mắt lộ ra vẻ không hiểu.
- Chúng ta cũng suy nghĩ trăm điều mà không sao hiểu được, một cái quần thể hung nhân mới vừa từ tiểu thế giới đi ra, nào có lớn lực lượng như vậy? Nhưng nó lại đúng là làm xong rồi, hẳn là chỉ có thực lực một Thiên triều, không ngờ lại binh phạt tám đại Thiên triều, một cái quốc giáo, không ngờ diệt bốn đại Thánh địa, hiện tại còn khoa trương hơn, đối chiến Thời Không Đạo tràng, quyết chiến đệ nhất cao thủ Chuyển Luân Cương Vực? Chuyện này, thuộc hạ không nghĩ ra a!
Tên quan viên kia lộ ra vẻ cổ quái.
- Đại Tranh thua là ở trong lẽ thường, Đại Tranh thắng đã ở trong tác phong của Chung Sơn trước sau như một, trận đỉnh phong quyết đấu này, không nói Chung Sơn mạnh bao nhiêu, mà chỉ phần khí phách này, toàn bộ Chuyển Luân Cương Vực không có mấy người có thể so sánh được. Xem ra Chuyển Luân Cương Vực thật sự cho ra một người tài ba kinh thế!
Tam thái tử cau mày nói.
- Tam thái tử, việc này làm sao bây giờ?
Tên quan viên kia cau mày nói.
- Ta cuối cùng cảm giác, phương diện này dường như có âm mưu, Chung Sơn thiết kế một cái âm mưu lớn! Hoả tốc đem tin tức truyền trởi lại lãnh thổ quốc gia Vô Tướng, truyền cho Thánh Vương, về phần quyết chiến ở Chuyển Luân Điện, ta sẽ đích thân đi tới!
Tam thái tử trịnh trọng nói.
- Vâng!