Mục lục
Trường Sinh Bất Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đây là trận pháp đại viên mãn của Phật đạo?

Nam Cung Thắng nhướng mày trong mắt hơi kinh ngạc. Bởi vì trận pháp này, mặc dù Nam Cung Thắng cũng không biết rõ lắm.

- Phật đạo? Hừ!

Kính Yêu Sư cười lạnh nói.

- Chẳng lẽ không đúng?

- Trận này chính là trận pháp trấn giới của Bất Lão Giới ta: Thập Tuyệt Trận! Nếu các ngươi có thể phá trận, ta có thể cho mỗi người các ngươi chết toàn vẹn thi thể!

Kính Yêu Sư vô cùng cuồng ngạo nói.

- Thập Tuyệt Trận?

Nam Cung Thắng nhướng mày lập lại, hiển nhiên chưa từng nghe qua.

Mà giờ phút này Chung Sơn cũng co rụt đồng tử lại, Thập Tuyệt Trận? Vì sao nghe quen như vậy?

Bỗng nhiên, Chung Sơn nghĩ tới lúc trẻ tuổi ở địa cầu xem qua một ít truyền thuyết ghi lại trong thần thoại, Thập Tuyệt Trận? Chẳng lẽ là Thập Tuyệt Trận kia?

- Nam Cung Thắng!

Chung Sơn bỗng nhiên trịnh trọng kêu lên.

- Có thần!

Mọi người đều nhìn về phía Chung Sơn, bởi vì mọi người đều biết Chung Sơn có thể sắp ra lệnh. Rốt cuộc sắp phát ra mệnh lệnh gì, dù là Kính Yêu Sư đều sinh ra một tia tò mò.

- Ta nói ra một ‘Trận’, để ngươi làm tham khảo, mang mọi người rời đi!

Chung Sơn nói.

- Dạ!

Nam Cung Thắng lập tức đáp.

Đối diện Kính Yêu Sư cũng là nhướng mày lên nhìn về phía Chung Sơn, ngươi nói một trận? Ngươi có thể nói trận pháp gì chứ? Thập Tuyệt Trận chính là trận pháp trấn giới của Bất Lão Giới, chẳng lẽ ngươi còn thực trông mong phá vỡ?

- Ta biết một ‘Thập Tuyệt Trận’ cần mười đại cường giả mới có thể bố trí hoàn thành là: Phân Thiên Tuyệt, Địa Liệt, Phong Hống, Hàn Băng, Kim Quang, Hóa Huyết, Liệt Diễm, Lạc Hồn, Hồng Thủy, Hồng Sa... tổng cộng mười trận. Không nhớ rõ chi tiết các trận, chỉ nhớ một cái Kim Quang Trận, rất giống với nơi này. Kim Quang Trận, bên trong đoạt tinh hoa của nhật nguyệt, ẩn giấu thiên địa khí. Bên trong có 21 mặt bảo kính, mỗi một mặt kính treo trên đỉnh 21 cây cọc cao. Nếu người, tiên vào trận, trong kính bắn ra ánh sáng vàng, chiếu vào người đó, lập tức hóa thành vũng máu!

Chung Sơn nói ra đoạn trong trí nhớ của mình.

Ở đối diện, Kính Yêu Sư biến sắc, mặt đầy kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn.

Những người khác cũng cổ quái nhìn về phía Chung Sơn: làm sao bệ hạ lại biết được?

- Ngươi là Trận Đạo tông sư! Ta nói đúng hay không đúng chỉ để ngươi tham khảo, ta cũng không thể phán đoán. Hiện tại, ngươi mang theo mọi người mau chóng rời khỏi đây đi, chờ ta ở ngoài Bất Lão Giới!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Chung Sơn! Chẳng lẽ huynh định ở lại một mình?

Niệm Du Du lo lắng nói.

- Đi đi, ta không sao!

Chung Sơn nói.

- Dạ!

Những người khác khom người tuân mệnh, Niệm Du Du có vẻ không muốn đi, nhưng ngẫm nghĩ một lúc, vẫn là gật gật đầu.

Kính Yêu Sư luôn luôn nhìn chằm chằm vào Chung Sơn, đối với Nam Cung Thắng bỗng nhiên dẫn một đám người rời đi, cũng không thèm để ý tới, hình như rất tin tưởng bọn họ không thể phá được trận pháp này.

Toàn trường sương mù vàng, đảo mắt liền không thấy rõ đám người Nam Cung Thắng đi đâu.

- Ngươi là Chung Sơn?

Kính Yêu Sư trầm giọng hỏi.

- Ngươi trước nay không quan tâm tới đại thế thiên hạ này sao?

Chung Sơn lạnh lùng hỏi ngược lại.

- Chức trách của ta chỉ là bảo hộ Bất Lão Giới, cái chuyện khác vốn không liên quan tới ta! Chung Sơn? Nghe Diệp Khuynh Thành nhiều lần nhắc tới ngươi, quả nhiên ngươi có can đảm!

Kính Yêu Sư hít sâu một hơi nói.

- Đa tạ!

Chung Sơn không vội không chậm nói.

Chung Sơn là muốn tranh thủ thời gian để đám người Niệm Du Du rời đi. Thập Tuyệt Trận này không rõ như thế nào, nếu là Thập Tuyệt Trận trong trí nhớ, vậy rất khủng bố, có lẽ đại trận vừa chuyển, chỉ có mình có thể sống sót đi ra. Cho nên phải tranh thủ thời gian để bọn họ rời đi trước!

- Ngươi như thế nào biết Thập Tuyệt Trận?

Kính Yêu Sư mang theo một loại nghi hoặc hỏi.

“Đúng thật là Thập Tuyệt Trận kia ư?” Lông tơ trên mình Chung Sơn dựng thẳng.

Từ trong miệng Kính Yêu Sư, Chung Sơn nghe ra hai cái quan hệ với Thập Tuyệt Trận: vấn đề Tru Tiên Tứ Kiếm còn không thể nói rõ, cộng thêm Thập Tuyệt Trận này. Vậy... vậy lão quái vật ẩn ở trong Trường Sinh Giới, rốt cuộc là lai lịch gì? Đột nhiên, trong lòng Chung Sơn thắt lại một trận, nếu thật sự là cường giả trong chuyện xưa thần thoại của địa cầu, vậy về sau nên đối mặt như thế nào đây?

Kính Yêu Sư híp mắt nhìn về phía Chung Sơn nói:

- Nếu ngươi không biết, như thế nào có thể nói ra đại khái?

Quả nhiên! Trong lòng Chung Sơn càng ngày càng trầm trọng.

- Đương nhiên là bằng hữu trong Trường Sinh Giới nói!

Chung Sơn cười nói. Tuy rằng trong lòng cực kỳ trầm trọng, nhưng ngoài mặt vẫn không đổi sắc.

- Không có khả năng! Trường Sinh Giới trừ chủ... chỉ có Thần Nha Đạo Quân biết được trận pháp này, hắn không có khả năng nói cho ngươi biết!

Kính Yêu Sư trầm giọng nói.

- Không nói cho ta biết, như thế nào ta có thể biết được?

Chung Sơn cười nhạt nói.

- Nhất định là tin tức của đại thế giới truyền đến, chính là bộ xương khô vừa rồi kia!

Kính Yêu Sư lạnh lùng nói.

- Ngươi nói thử xem?

“Ầm!”

Phương nam xa xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ.

Kính Yêu Sư biến sắc.

“Như thế nào có thể? Không ngờ bọn chúng tìm được chỗ nhược điểm của trận pháp?” Kính Yêu Sư biến sắc, thân hình nhoáng lên một cái định phóng đi.

“Vù!”

Chung Sơn bất ngờ chặn trước mặt Kính Yêu Sư.

- Muốn chết!

Kính Yêu Sư không dừng lại, mà đánh ra một chưởng vào Chung Sơn.

Nhưng ngay thời điểm đánh ra một chưởng, Kính Yêu Sư bỗng cảm nhận được một uy áp khổng lồ đè ép xuống, bức thẳng vào tâm thần hắn. Áp lực cường đại đó là đến từ đồng tử của Chung Sơn, một đôi đồng tử màu xanh biếc.

Luân Hồi Chi Mâu, mở ra rồi!

Kính Yêu Sư theo bản năng bật lui về phía sau, trên mặt vẫn còn đầy khiếp sợ!

Nhìn Chung Sơn, Kính Yêu Sư có chút do dự, bởi vì Kính Yêu Sư không rõ nội tình của Chung Sơn. Không biết xuống tay như thế nào mới tốt, bỗng nhiên Chung Sơn trước mắt tạo áp lực cho hắn thật lớn.

“Ông!”

Cách đó không xa chỗ Vạn Tượng Kính Tháp, một thân hình chui ra, lại một Kính Yêu Sư cấp tốc bắn vọt tới chỗ Nam Cung Thắng phá trận ở xa xa. Thế nhưng hắn mới vừa vọt lên không trung chừng một dặm, đột nhiên thân hình bật lui về phía sau.

Kính Yêu Sư thứ hai cũng đầy mặt kinh ngạc nhìn phía trước mặt, ở trước mặt hắn lại xuất hiện một Chung Sơn.

Lại thêm một Chung Sơn? Phân thân ư?

Kính Yêu Sư lần đầu tiên gặp phải chuyện tà môn như vậy, phân thân, phân thân chính là đặc quyền của mình, tiểu thế giới này sao còn có người khác có?

Nhưng, dù phân thân của ngươi có nhiều đi nữa, sao nhiều bằng ‘Tinh tộc’ ta?

Cách đó không xa Vạn Tượng Kính Tháp lại lần nữa nhoáng lên ánh sáng trắng, mười thân ảnh bắn nhanh ra, phóng vọt về phía chỗ Nam Cung Thắng đang phá trận.

“Vù... Vù... Vù... Vù......”

Mười thân ảnh đó lại lần nữa kinh sợ toàn bộ bật lui ra phía sau.

Bởi vì ở trước mặt bọn họ, cũng bất thình lình xuất hiện mười Chung Sơn.

Hơn nữa, tốc độ của mười Chung Sơn này, không ngờ không kém gì mình! Như thế nào có thể? Hắn là ai vậy?

- Ngươi là ai?

Trong đó một Kính Yêu Sư kinh sợ kêu lên.

- Ta chính là ta!

Chung Sơn cười nói.

- Phân thân ư? Để ta xem ngươi có bao nhiêu phân thân!

Kính Yêu Sư qua phút kinh sợ phát cuồng kêu lên.

Từ trong Vạn Tượng Kính Tháp, rất nhanh toát ra liên tục một người lại một người Kính Yêu Sư, càng ngày càng nhiều, chớp mắt liền hơn 300 người. Đến khi toàn bộ 361 phân thân của Kính Yêu Sư đi ra, hiện tại sắc mặt của Kính Yêu Sư đã không phải dùng từ “kinh sợ” để hình dung, mà giờ phút này Kính Yêu Sư chính là kinh hoàng, dường như hắn nghĩ đến một chuyện gì rất đáng sợ!

Theo phân thân của mình gia tăng, không ngờ Chung Sơn, Chung Sơn cũng rất nhanh gia tăng.

Một đối một... không thiếu một người, một người cũng không thiếu?

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Kính Yêu Sư cả kinh kêu lên.

- Ngươi nói thử xem?

- Tinh tộc? Ngươi cũng là Tinh tộc? Ngươi là tới bắt ta ư?

Kính Yêu Sư lập tức cực kỳ sợ hãi.

Trong đầu Chung Sơn nhanh chóng xoay chuyển, từ trong những lời này của Kính Yêu Sư, Chung Sơn lập tức phân tích ra một điều gì đó.

- Ngươi là phản đồ Tinh tộc này, chúng ta tìm ngươi thời gian rất lâu như vậy, rốt cục tìm được ngươi ở nơi này!

Chung Sơn làm bộ quát to.

- Ta không phải phản đồ... ta không phải phản đồ!

Lập tức Kính Yêu Sư lộ ra vô cùng hoảng sợ.

361 thân thể rất nhanh chạy trốn khắp bốn phía.

361 Chung Sơn đuổi theo, không ngừng theo sát phía sau. Đồng thời mỗi một Chung Sơn vừa đuổi theo vừa quát to:

- Ngươi chính là phản đồ!

Càng truy đuổi, Kính Yêu Sư càng sợ hãi.

Nếu thực sự đánh nhau, tạm thời Chung Sơn vị tất là đối thủ của Kính Yêu Sư, nhưng trong nháy mắt đó Chung Sơn nắm được điểm yếu trong nội tâm Kính Yêu Sư, liền dùng lời nói công kích điểm yếu nội tâm của Kính Yêu Sư. Chung Sơn không cầu đánh bại Kính Yêu Sư, chỉ cần kéo dài thời gian, chỉ cần có thể kéo dài thời gian là đủ rồi.

Trong khoảng thời gian này, Kính Yêu Sư sợ hãi quên điều khiển đại trận, là đúng lúc Chung Sơn tranh thủ thời gian cho Nam Cung Thắng. Chỉ cần vượt qua đoạn thời gian này, chờ những người Chung Sơn quan tâm thoát khỏi đại trận, lúc đó Chung Sơn sẽ nghĩ biện pháp đối phó với Kính Yêu Sư.

- Ta không phải phản đồ!

- Ngươi chính là phản đồ!

Mỗi một Chung Sơn đều đuổi theo, không cho Kính Yêu Sư có thời gian nghỉ ngơi suy nghĩ, không cho Kính Yêu Sư bình tĩnh.

Chung Sơn phát hiện, đây là điểm yếu của Kính Yêu Sư, cũng giống như Quỳ Nhi chính là điểm yếu của mình. Dựa vào điểm yếu này sẽ khiến hắn vô cùng sợ hãi.

“Ầm!”

Xa xa vang dội một tiếng nổ cực lớn, toàn bộ không gian đều rung chuyển một trận.

Một tiếng nổ này làm cho tâm thần đang sợ hãi của Kính Yêu Sư giật mình một cái rồi trấn định, bỗng nhiên hắn nhìn về phía Chung Sơn.

- Ngươi không phải Tinh tộc?

Kính Yêu Sư rốt cục thoát ra từ trong sợ hãi.

Tuy nhiên, giờ phút này Chung Sơn cũng không quan tâm nữa, bởi vì Chung Sơn biết, Nam Cung Thắng đã dẫn mọi người thoát ra ngoài.

“Ầm!”

Xa xa, ngay trước Vạn Tượng Kính Tháp truyền tới một tiếng nổ. Nơi đó lại xuất hiện một Chung Sơn, tung một chưởng đánh vào Vạn Tượng Kính Tháp, nhưng, không ngờ Vạn Tượng Kính Tháp hoàn hảo không tổn hao gì.

Kính Yêu Sư trong mắt đầy căng thẳng, thân hình bật lùi lại, rất nhanh bay vọt về phía Vạn Tượng Kính Tháp.

Chung Sơn lập tức chặn ở trước mặt hắn.

- Muốn chết!

Trong đó một Kính Yêu Sư giận dữ quát! Không còn cố kỵ Luân Hồi Chi Mâu của Chung Sơn nữa, hắn hung hăng đánh ra một chưởng.

Giờ khắc này, Chung Sơn cũng không có mở ra Luân Hồi Chi Mâu, mà cấp tốc thối lui ra phía sau, rất nhanh tránh né một chưởng này. Rốt cục cũng phải tránh ra chừa một khoảng trống cho Kính Yêu Sư kia. Nhưng, trong nháy mắt Chung Sơn này né tránh, lại một Chung Sơn khác chợt hiện ra thay thế bổ sung.

Chung Sơn không có thi triển thông đạo Luân Hồi, bởi vì Chung Sơn không đủ sức duy trì tiếp.

361 Kính Yêu Sư, mà ảnh phân thân không có khả năng mở ra 361 thông đạo Luân Hồi, quá tiêu hao lực lượng, mở đến một nửa có thể Chung Sơn sẽ hư thoát mà chết. Nếu dùng toàn lực mở ra một cái lớn thì cũng vô dụng: diệt một Kính Yêu Sư này, Kính Yêu Sư khác với tốc độ khủng bố kia, còn không phải nhanh chóng trốn thoát sao?

Tạm thời chỉ có thể sử dụng để chấn nhiếp uy hiếp, không nên thi triển.

Bốn phía mấy trăm Chung Sơn, giờ phút này ngăn lại 361 Kính Yêu Sư, tốc độ gần bằng nhau, Kính Yêu Sư cũng vô cùng hoảng sợ.

Mà ở chỗ Vạn Tượng Kính Tháp, một Chung Sơn đang mắt lạnh nhìn Vạn Tượng Kính Tháp, cần phải phá hủy nó, mỗi một giây kéo dài sẽ nhiều thêm lợi thế về phần Kính Yêu Sư. Vừa rồi Chung Sơn đã nhìn ra: mình đánh ra một chưởng, cũng không phải nó chắc chắn, mà là Vạn Tượng Kính Tháp này có một lực lượng quỷ dị, bắn ngược trở lại lực lượng của mình đánh ra.

- - - - - oOo- - - - -

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK