Trước mắt hai người đột nhiên như có một quả cầu lửa bắn lên tựa như muốn bắn rơi hai người vậy. Hai người nhìn về phía dưới, thì thấy ở dưới một đại lang cao hai mượ thước đang nhìn lên phía trên này.
Đại lang cao hai mươi thước tương đương với sáu tòa lầu. Đám lang này tựa như là đang cảnh cáo bọn họ vậy, nếu không xuống thì chúng sẽ không khách khí.
Chung Sơn và Bi Thanh Ti liếc nhìn nhau, hai người khẽ thở dai một cái rời từ từ đi xuống, đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn họ gặp,
Lúc xuống dưới, Bi Thanh Ti liền nhanh chóng lấy ra lang lệnh, khiến cho hai mươi mấy lang sói phía dưới cảm thấy kích động. Sau đó bọn chúng đi vài vòng quanh Chung Sơn, ngưi ngửi một hồi.
Lang tướng liền đi tới xung quang hai người, ngửi ngửi một phen.
Chung lang tướng ngửi một hồi sau đó đưa ánh mắt bất ngờ nhìn về phía Chung Sơn. Sau đó, nhường đường cho hai người đi.
Chung Sơn và Bi Thanh Ti cũng vô cùng nghi hoặc, hai người không nói gì, về phần những con sói cao hai mươi thước này cũng không ai mở miệng.
Hai người liếc nhìn nhau sau đó chuẩn bị rời đi, nhưng Chung Sơn vẫn nhìn về bốn phía một chút.
Đây chính là khu sinh tồn của bầy sói. Chung quang có đến hàng trăm tòa núi lớn, đều là thế lực của sói, hơn nữa còn có rất nhiều sói mạnh, như con đại lang cao hai mươi thước lúc nãy.
Chung Sơn nhìn bốn phương, ngự đao cùng Bi Thanh Ti bay lên, sau đó tiếp tục đi về phía Đong bắc. Ở trong lang vực vô cùng hung hiểm, Chung Sơn và Bi Thanh Ti may mà có lang lệnh nên không bị ngăn cản.
Mà giờ phút này ở phía Đông bắc lại có một số đam lai giả bất thiện.
Cầm đầu đám người này chính là một hồng y nam tử, có dáng vẻ của một thư sinh nhưng toàn thân hắn lại toát ra một khí tức âm tàn. Bốn phía nam nhân này cũng có những nam tử mặc hồng uy, tuy nhiên cách ăn mặc so với nam tử đứng trước chỉ khác nhau một chút mà thôi. Bọn họ lúc này đang đặt tay lên trường kiếm, cung kính nhìn nam tử thư sinh hồng y kia.
Trong mắt nam tử thư sinh hiện lên một tia hàn khí, nhìn một tên thuộc hạ đang quỳ dưới đất.
-Đại nhân, cùng lắm là nữa nén hương nữa là dư nghiệt của Bi gia sẽ tới.
Người quỳ trên mặt đất cung kính nói.
- Được, vậy tất cả mọi người đều phải chú ý, lần này phải giết được dư nghiệt của Bi gia, một người cũng không được để sống sót.
Trong mắt nam tử thư sinh hiện ra một ánh hung lệ.
- Dạ.
Chúng nhân lập tức đáp lời, hơn nữa thân hình của đám người này còn run lên, hiển nhiên là bọn họ rất sợ hãi.
Chung Sơn và Bi Thanh Ti mặc dù biết là có người đuổi theo đám người này đang phân tích lộ tuyến bọn họ, chúng nhất định sẽ chờ bọn họ ờ con đường phía trước.
Nữa nén hương sau.
Chung Sơn và Bi Thanh Ti không nhìn rõ tình huống trước mắt lắm, bọn họ không ngừng dùng thuật phi hành lao về phía bắc.
Trong lúc Chung Sơn và Bi Thanh Ti nói chuyện với nhau, đột nhiên thần sắc của Bi Thanh Ti trở nên biến đổi, nàng nhìn về phi kiếm của mình.
- Keng.
Mặc dù Bi Thanh Ti phát hiện ra có chuyện không ổn nhưng xem ra vẫn muộn mất một khắc, một vật lao tới đụng về phía phi kiếm, sau đó là một tiếng vang thật lớn, Bi Thanh Ti thân hình lảo đảo, thiếu chút nữa là rơi xuống.
Trong khoảng khắc Chung Sơn đã nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, một đạo sắc lưu quang đột nhiên lóe qua, bắn về phía phi kiếm của Bi Thanh Ti. Mà Chung Sơn phát hiện ra, trong một đám hồng sắc lưu quang đó có xuất hiện một mũi tên.
Một mũi tên mà có uy lực đến như vậy sao?
Bi Thanh Ti là Kim Đan kỳ, hơn nữa còn có huyết mạch truyền thừa, thực lực không kém gì Nguyên Anh kỳ.
Thực lực như vậy mà lại bị một mũi tên bắn cho lảo đảo, thiếu chút nữa thì bị rơi xuống, thì cho thấy uy lực của phát tên đó quá mạnh.
- Phá cương tiễn, nhanh, chúng ta mau hạ xuống đất.
Thân hình Bi Thanh Ti chuyền động, nhanh chóng lao về phía dưới mặt đất.
Chung Sơn không hề do dự mà theo sát phía sau, đang lúc này bỗng nhiên
- Phụt.
- Phụt.
- Phụt.
Lại sáu mũi tên màu vàng phóng tới về phía Bi Thanh Ti với tốc độ rất nhanh.
Bi Thanh Ti khẽ vung tay lên, bốn phía lúc này xuất hiện một lượng lớn băng làm là chắn trước mặt nàng.
Nhưng sáu mũi tên uy lực quá mạnh mẽ, mặc dù bị lớp băng dày ngăn cản nhưng vẫn phá được. Chỉ là hướng bắn của hồng tiễn cũng vì vậy mà bị lệch lạc, uy lực cũng giảm đi rất nhiều.
Dù vậy, Bi Thanh Ti cũng khó khăn lắm mới có thể tránh thoát, mà chuôi kiếm của nàng, lại một lần nữa bị mũi tên bắn trúng.
Bi Thanh Ti thoát khỏi trong hung hiểm.
Chung Sơn thì ngược lại, tiến phóng tới quá nhanh, hắn biết rằng mình tuyệt đối không thể nào tránh khỏi, những người này may mà nhắm về phía Bi Thanh Ti, nếu nhắm về phía mình, thì mình có mười cái mạng cũng không đủ để cho họ bắn.
- Phá cưỡng tiễn ư? Đây chính là uy lực của phá cương tiễn sao? Có thể phá vỡ cả vòng bảo hộ sao?
- Ầm.
Bi Thanh Ti nhanh chóng hạ xuống sơn cốc. Mà Chung Sơn cũng nhanh chóng lao về dưới đó cùng với nàng. Trên đường đi xuống, Chung Sơn đột nhiên nhìn thấy ở trên núi cao có tám người mặc hồng y đột nhiên nhảy ra. Nhìn quần áo và kiểu dáng họ thì giống như đúc người không lâu ị Bi Thanh Ti giết.
Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Chung Sơn liền cảm thấy cả kinh, những người này tại sao lại mai phục ở đây?
Chung Sơn nhìn thoáng qua một cái, sau đó nhảy vào trong rừng, trong lòng vô cùng lo lắng, bởi vì Chung Sơn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, những người này mai phục quá ư là hoàn mỹ.
Bốn phía, bốn phía nhảy tới gần Chung Sơn, đây chính là một sơn cốc, đám người hồng y này đã tính toán từ trước rồi hay sao? Trong sơn cốc không phải là vô cùng hung hiểm hay sao? Nghĩ tới đây, Chung Sơn liền nhanh chóng kiểm tra bốn phía.
Bi Thanh Ti cầm kiếm chú ý đề phòng xung quanh. Chỉ là cũng may mọi chuyện không phải như Chung Sơn nghĩ, phía dưới cũng không có mai phục.
Ngươi đi mau, bọn họ tìm ta.
Bi Thanh Ti lập tức nói.
- Không, chúng ta mau chóng lùi về gần chúng lang, lúc đó sẽ thoát được.
Chung Sơn lập tức nói.
Nhìn thấy Chung Sơn không rời khỏi mình, trong lòng Bi Thanh Ti liền cảm thấy ấm áp, nàng khẽ gật đầu rồi cùng Chung Sơn nhanh chóng chạy trốn.
Có phá cương tiễn cho nên Bi Thanh Ti lúc này không dám bay, chỉ dám ở trong rừng hạy trốn và ẩn nấp.
Hai người cao thấp mà chạy, nhưng đám người vây bắt Bi Thanh Ti cũng không phải là loại người đơn giản.
- Thân vị.
Một người phát hiện ra Chung Sơn và Bi Thanh Ti thì lập tức kêu lớn lên.
Ở phía dưới, mọi người mau nhanh chóng phóng về phương vị mà Chung Sơn và Bi Thanh Ti đang đi, mong muốn giết chết Bi Thanh Ti.
Thiên Ma Thối Thể lần hai.
Thực lực của Chung Sơn liền trở nên tăng vọt, hắn không thể chần chừ nữa, giờ phút này có đến hơn tám mươi cường giả đuổi bắt trong rừng,còn có hai mươi mấy người đang bay ở trên không trung.
- Khôn vị.
Người ở phía trên đột nhiên kêu lên, khiến cho người ở phía dưới thay đổi phương hướng đuổi bắt.
Ở phía xa xa, nới cửa sơn cốc, Bi Thanh Ti đang chạy với tốc độ rất nhanh đột nhiên dừng lại.
Trong mắt nam tử thư sinh hiện ra một vẻ âm hàn, ở bên cạnh núi đa còn có thêm mười tám người, mỗi người cầm một cây đại cung màu hồng, tên cũng đã lắp sẵn ở trên cung.
- Phóng.
Nam tử thư sinh đột nhiên kêu lên,
Liên tiếp những tiếng tên vang lên, muời tám mũi tên nhanh chóng phóng tới, nhìn thấy Chung Sơn trong mắt bọn họ hiên ra một vẻ lạnh lẽo.
- Ầm.
Thanh bạch kiếm của Bi Thanh Ti cắm xuống đất, trong khoảng khắc, ở chỗ nàng hiện ra một cơn lốc xoáy lên trên trời, tựa như là muốn đem tất cả hơi nước của mặt đất rút ra. Hơn nữa, còn muốn hóa thanh băng, ngăn cản bốn phía, che chở cho Chung Sơn và Bi Thanh Ti ở bên trong,
Những phá cương tiễn này quá mạnh mẽ, nhanh chóng đâm nát băng cứng.
Ở bên ngoài lúc này chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng, chứng kiến Bi Thanh Ti bị mười tám cây tiễn bắn nhưng bọn họ biết rõ là Bi Thanh Ti không có chuyện gì, tuy nhiên lớp băng bảo vệ cũng không thể tiếp tục tồn tại nữa.
- Phóng.
Nam tử thư sinh kêu lên một lần nữa.
- Véo véo.
Mười tám mũi tên một lần nữa lại bắn về phía Bi Thanh Ti, nhưng một lần nữa, Bi Thanh Ti không xảy cả chuyện gì.
- Dừng.
Thư sinh nam tử quát lên một tiếng dừng lại.
Mà ở bốn phía, tám mươi người hồng y cũng vây tới.
Chung Sơn có cảm giác thực lực của những người này ít nhất là đạt tới Kim Đan kỳ. Một trăm tên kim đan kỳ, thật là lực lượng cường mạnh.
Ở trên mặt đất, hơi nước vẫn đang bị Bi Thanh Ti rút ra. Mất đi hơi nước, thảo mộc ở bốn phía dần dần trở nên héo rũ.
Nước, không có sông, chỉ có nước trong cây cối. Ở dưới mặt đất cũng có rất nhiều nước.
Nhưng Bi Thanh Ti không có biện pháp chỉ có thể rút.
Băng ngày càng trở nên dày đặc, Bi Thanh Ti và Chung Sơn cũng càng ngày càng trở nên an toàn, nhưng sự an toàn này chỉ là ngắn ngủi, chỉ cần đi ra ngoài, thì nhất định sẽ có một lượng lớn phá cương tiễn mạnh mẽ phóng tới.