Chung Sơn trở về, tự nhiên triệu tập quần thần lại lần nữa triều hội!
Trong Trường Sinh Điện, Chung Sơn mặc Đế Vương long bào, cao cao tại thượng quan sát quần thần. Quần thần cung kính đứng. Triệu Sở Hướng bước ra khỏi hàng.
- Khởi bẩm Thánh Vương, mấy năm nay, bốn đại triều bên cạnh nhiều lần phái binh khiêu khích Đại Tranh ta, thần xin chiến san bằng bọn đạo chích!
Triệu Sở Hướng trịnh trọng nói.
- Thánh Vương, Đại Tranh trữ binh lực cũng đã đủ, hơn nữa Thánh Vương lại vừa đưa tới rất nhiều Cổ Tiên, tướng lãnh đầy đủ, hoàn toàn đủ ứng phó bốn đại triều bên cạnh, thần đồng ý đề nghị của Triệu tướng quân!
Lại một nguyên lão Đại Tranh mở miệng nói.
- Thần đồng ý!
- Bọn thần đồng ý!
Trong lúc nhất thời, 18 quan viên đồng ý xin chiến.
Mọi người đều nhìn về phía Chung Sơn trên long ỷ.
Chung Sơn nhẹ nhàng gõ tay vịn long ỷ, đại điện tức thì yên tĩnh, chờ Chung Sơn quyết định.
Nghĩ nghĩ, Chung Sơn thản nhiên nói:
- Còn chưa đủ.
Còn chưa đủ? Triệu Sở Hướng đột nhiên ngẩng đầu một cái, binh lực Đại Tranh ta diệt bốn đại triều bên cạnh đều dư dả a, Thánh Vương càng mang đến rất nhiều Cổ Tiên, chiến đấu gần như là chuyện tính mười đã ổn chín rồi. Còn gì chưa đủ?
Triệu Sở Hướng đang muốn tiến lên, nhưng lúc này, Dịch Diễn bỗng nhiên bước ra khỏi hàng.
- Triệu tướng quân!
Dịch Diễn kêu lên.
- Ừ?
Triệu Sở Hướng nghi ngờ nhìn về phía Dịch Diễn.
Triệu Sở Hướng mưu lược có lẽ không bằng Dịch Diễn, nhưng lại một lòng nhiệt huyết hướng về Đại Tranh, cho nên xin chiến cũng là đứng ở góc độ Đại Tranh mà nghĩ.
Bởi vậy lúc trước đám người Dịch Diễn tuy có ý nghĩ của mình, cũng tạm thời không ngắt lời, chờ Thánh Vương quyết định, nếu Thánh Vương đã làm quyết định, Dịch Diễn tự nhiên sẽ đứng ra.
- Thánh Vương nói rất đúng, triều ta binh lực còn chưa đủ! Còn cần tiếp tục tích trữ!
Dịch Diễn lên tiếng cười nói.
- Binh lực không đủ? Làm sao không đủ?
Triệu Sở Hướng không rõ.
- Triệu tướng quân chỉ thấy bốn đại triều bên cạnh này, có từng nhìn xa hơn chút hay không? Đại Tranh ta không chỉ có riêng chỉ cần bốn đại triều bên cạnh này.
Dịch Diễn nói.
Nhãn tình sáng lên, Triệu Sở Hướng hiểu, Thánh Vương không phải nói binh lực đối phó bốn đại triều bên cạnh không đủ, mà là toàn bộ Bắc Châu? Thánh Vương muốn một ngụm nuốt toàn bộ Bắc Châu? Đây, đây..., Triệu Sở Hướng nhất thời tắt tiếng.
- Hơn nữa, các cường giả mới đưa tới Đại Tranh, cũng cần cùng quân đội ma hợp.
Dịch Diễn giải thích.
Đúng vậy, vừa tới đã là tướng lãnh, quân đội khẳng định có rất nhiều người không phục.
- Lại nữa, cường giả Đại Tranh ta còn chưa trở về toàn bộ, đợi đến thời cơ thích hợp, lại binh phạt tứ phương cũng không muộn!
Dịch Diễn nói.
Cổ Tiên đã trở lại, nhưng Đại Tiên còn đang trên đường, bởi vậy, giờ phút này tốt nhất vẫn nên tiếp tục chờ.
- Vâng, là tại hạ suy tính không đủ chu đáo!
Triệu Sở Hướng khẽ gật đầu nói.
- Triệu Sở Hướng!
Chung Sơn thản nhiên nói.
- Có thần.
Triệu Sở Hướng ngay lập tức nhìn Chung Sơn.
- Tuy rằng ái khanh lo lắng không chu toàn, nhưng một lòng vì Đại Tranh, tấm lòng đáng khen, thưởng cho Tổ Tiên đan một quả, Nhân Sâm Quả 2 cây, Cổ Tiên đan 20 quả!
Chung Sơn nhàn nhạt mở miệng nói.
- Ách?
Triệu Sở Hướng lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không chỉ Triệu Sở Hướng, rất nhiều đại thần đều lộ ra vẻ cực độ ngạc nhiên, đây, tại sao có thể như vậy?
Triệu Sở Hướng chỉ vẻn vẹn nói lên đề nghị lại còn bị phủ định, không ngờ lại được ban thưởng Tổ Tiên đan? Đây chính là Tổ Tiên đan a! Làm sao có chuyện tốt như vậy? Đây chẳng qua là đề nghị phủ định a? Còn Nhân Sâm Quả!
- Tạ Thánh Vương!
Triệu Sở Hướng lập tức nói.
Thiên tử ban thưởng, không thể chối từ, cho dù Triệu Sở Hướng thẹn không dám nhận, nhưng vẫn kiên trì nhận lấy.
Rất nhiều đại thần dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Triệu Sở Hướng.
Chung Sơn hài lòng tươi cười, ban thưởng Triệu Sở Hướng, cũng không phải đề nghị kỉa của hắn bị bác bỏ, mà để cho quần thần nhìn, cũng là để cho thiên hạ Đại Tranh nhìn.
Sẽ không bao lâu, Đại Tranh nhất định sẽ khai chiến với bên ngoài, Chung Sơn muốn bắt đầu từ thời điểm này, bồi dưỡng được một cỗ chiến tâm, quần thần Đại Tranh chiến tâm, Đại Tranh quân đội chiến tâm, Đại Tranh thiên hạ chiến tâm.
Không chiến thì thôi, chiến một trận nhất định rung chuyển thiên hạ!
- Đương nhiên, bốn đại triều bên cạnh không ngừng khiêu khích cũng không thể mặc kệ, Dịch Diễn ngươi tới nói việc bốn đại triều bên cạnh!
Chung Sơn lần nữa mở miệng nói.
- Vâng, Thánh Vương, kỳ thật bốn đại triều bên cạnh không đáng kể chút nào, bọn họ khiêu khích, đó là bọn họ đã sợ Đại Tranh ta, trận chiến ngày xưa ở Lăng Tiêu Thiên Đình khiến bọn họ sợ hãi, bọn họ suy nghĩ làm sao khiêu khích, có lẽ trừ bốn đại triều bên cạnh, còn có mấy triều trong kết minh, bọn họ không dám tới Đại Tranh ta, chỉ là muốn dẫn binh lực triều ta ra đi mà thôi. Bởi vì bọn họ sợ hãi!
Dịch Diễn cười nói.
- Vậy phải ứng đối như thế nào?
Chung Sơn nhàn nhạt hỏi.
- Bọn họ nếu sợ hãi, vậy không có khả năng mọi người đều ôm thái độ ngọc đá cùng vỡ! Thần cảm thấy, chúng ta phái sứ giả đi tới chư triều, một mặt thân thiện hữu nghị, một mặt tận sức làm tan rã liên minh bọn họ. Giương cao thiên uy Thánh đình ta!
Dịch Diễn mở miệng nói.
- Tốt, Thân Công Báo!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Có thần!
Thân Công Báo lập tức đáp.
- Ngươi là sứ giả, mang theo uy nghi Đại Tranh ta, đi thăm chư triều! Chung Sơn hạ lệnh.
- Tuân chỉ!
Thân Công Báo lên tiếng trả lời quát.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Lăng Tiêu Thiên Đình, quý phủ Tử Dương Kinh Hồng.
Chung Sơn vừa mới trở về, tự nhiên có rất nhiều chuyện quan trọng cần xử lý, mà vị Soán Mệnh Sư thần bí này, chỉ có thể tạm thời ở lại Lăng Tiêu Thiên Đình.
Dựa theo ước định ban đầu, Tử Dương Kinh Hồng sau hành trình trở về Đông Châu liền rời khỏi Đại Tranh, trở về gia tộc, không tham dự công việc vận triều nữa.
Nhưng mà, không biết làm sao, cho dù bản thân Tử Dương Kinh Hồng cũng không hiểu, mình lại ở lại.
Đương nhiên, một mặt không cùng Chung Sơn cáo biệt, nguyên nhân lớn hơn là Tử Dương Kinh Hồng còn có rất nhiều chuyện chưa nghĩ rõ ràng, bởi vì, hành trình Đông Châu lần này khiến cho Tử Dương Kinh Hồng rung động quá lớn.
Thiên hạ đại loạn, Đông Châu chỉ là bắt đầu, còn chưa tới thời điểm đại loạn, cũng đã đã rung động như thế, kế tiếp, Đông Châu khẳng định càng thêm hỗn loạn, mà Bắc Châu, cũng trốn không thoát vận mệnh này.
Sớm muộn gì sẽ có một ngày, Bắc Châu cũng chắc chắn đại loạn. Đây là chiều hướng phát triển, căn bản không sửa đổi được, ít nhất những thần tử kia của Đại Tranh đã nói rõ tất cả,
Con đường của Tử Dương gia tộc sau này nên đi như thế nào?
Tử Dương Kinh Hồng trầm tư trong viện lạc.
- Tiên sinh!
Lúc này một hạ nhân đi đến.
- Ừ?
Tử Dương Kinh Hồng nhướng mày. Hiển nhiên không thích thời điểm mình trầm tư bị người quấy rầy.
- Tiên sinh, có người tên tên là Tử Dương Kinh Tâm cầu kiến, nói là người nhà của ngươi, tiểu nhân không dám chậm trễ, cho nên quấy rầy tiên sinh, xin tiên sinh chớ trách!
Hạ nhân kia nói.
- Ồ? Kinh Tâm? Mời hắn vào đi!
Tử Dương Kinh Hồng nói.
- Vâng!
Hạ nhân lui ra ngoài, rất nhanh, lại một tên người khóa lại trong hắc bào đi đến. Mà lần này, hạ nhân cũng không theo vào. Người áo bào đen bọc kín bên trong, không nhìn rõ khuôn mặt và thân hình.
- Gia gia!
Người đến lập tức kêu lên.
- Kinh Tâm? Ngươi sao lại giả dạng như vậy?
Tử Dương Kinh Hồng cau mày nói.
Tại trong mắt Tử Dương Kinh Hồng, mình vì Đại Tranh làm rất nhiều chuyện, cháu mình đến Đại Tranh, nhưng mà cũng có thể quang minh chính đại mà tới, trốn trốn tránh tránh làm gì?
- Gia gia, trong nhà đã xảy ra chuyện!
Tử Dương Kinh Tâm lập tức nói.
- Gặp chuyện không may? Chuyện gì?
Tử Dương Kinh Hồng cả kinh, lập tức đứng lên.
- Gia gia không cần lo lắng, không phải như ngươi nghĩ, gia tộc vẫn tốt.
Tử Dương Kinh Tâm lập tức nói.
- Ồ? Rốt cuộc là chuyện gì?
Tử Dương Kinh Hồng hơi hơi ngoài ý muốn.
- Gia gia, ngươi theo Chung Sơn đi tới Đông Châu, trong thời gian này, Soán Mệnh Tháp gia tộc rốt cục thành công mở lại. Tổng cộng có tất cả chín tiền bối gia tộc sống lại nhờ Soán Mệnh Tháp!
Tử Dương Kinh Tâm nói.
- Ồ, đây là chuyện tốt a. Soán Mệnh Tháp Tổ tiên lưu lại là căn bản của gia tộc ta, hiện tại Soán Mệnh Tháp đã khôi phục, thật đáng mừng.
Tử Dương Kinh Hồng gật gật đầu.
- Nhưng mà, mấu chốt là trừ chín tiền bối gia tộc kia, còn có người thứ mười.
Tử Dương Kinh Tâm cau mày nói.
- Người thứ mười?
- Vâng, hơn nữa, người thứ mười này cũng không phải người Tử Dương gia tộc ta!
Tử Dương Kinh Tâm nói.
Tử Dương Kinh Hồng: “...!”
- Như vậy, vấn đề đã tới rồi, hơn nữa thân phận người này cũng cực kỳ đặc thù.
Tử Dương Kinh Tâm nói.
- Có gì đặc thù?
- Người này là cách đại đệ tử của tổ tiên.
Tử Dương Kinh Tâm nói.
- Tổ tiên? Tổ tiên nào?
Tử Dương Kinh Hồng sắc mặt hơi hơi trầm xuống.
- Đúng là Thánh nhân đời trước, cũng là tổ tiên sáng lập Tử Dương gia tộc ta, Khuê, Tử Dương Khuê!
Tử Dương Kinh Tâm cau mày nói.
- Cách đại đệ tử? Tổ tiên lưu lại di huấn, cách đại đệ tử của hắn xuất hiện, địa vị cùng cấp gia chủ.
Tử Dương Kinh Hồng ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Đúng vậy, địa vị của hắn cùng cấp gia chủ, hơn nữa, sau khi sống lại không bao lâu, ngươi có biết hiệu lệnh đầu tiên của hắn là gì không?
Tử Dương Kinh Tâm khổ sở nói.
- Cái gì?
- Gia nhập vận triều!
- Ồ?
Tử Dương Kinh Hồng biến sắc.
Tổ huấn Tử Dương gia tộc đúng là không được tham dự công việc vận triều, đệ tử tổ tiên địa vị cùng cấp gia chủ này, vừa mới sống lại chuyện thứ nhất làm lại là lật đổ tổ huấn?
Tử Dương Kinh Hồng lộ ra vẻ không thích. Hiển nhiên, người của gia tộc Tử Dương, phần lớn đều không thích.
- Địa vị cùng cấp gia chủ, ý kiến của hắn, chỉ cần gia chủ không muốn, chúng ta tự nhiên có thể hoàn toàn làm theo ý gia chủ, nhưng mà, chín tiền bối sống lại cùng hắn, không ngờ cũng đồng ý!
Tử Dương Kinh Tâm nói.
- Cũng đồng ý?
- Đúng vậy, đúng là như thế, gia tộc lúc này hình thành hai phái khác nhau, đương nhiên coi như ngang ngửa nhau, chỉ là không ngừng thuyết phục đối phương mà thôi.
Tử Dương Kinh Tâm nói.
Tử Dương Kinh Hồng trầm mặc lại.
- Gia gia, ngươi nói, đây là tổ huấn gia tộc, tại sao có thể vi phạm? Hơn nữa bảo trì trung lập, là gốc rễ ta gia tộc sống yên, một khi nguyên tắc vi phạm, Tử Dương gia tộc ta cũng nguy. Gia gia ngươi là trừ người sống lại ra, là người có bối phận cao nhất trong gia tộc, ngươi phải chủ trì đại cục a!
Tử Dương Kinh Tâm lo lắng nói.
Trầm mặc một hồi, Tử Dương Kinh Hồng nhíu mày nói:
- Hắn muốn gia nhập vận triều nào?
- Triều nào? Đúng là Đại Tranh Thánh đình này, hiện tại cục diện cực kỳ xấu hổ, cho nên ta tới nơi này mới tận lực lánh mọi người. Mời gia gia cùng gia chủ chủ trì đại cục!
Tử Dương Kinh Tâm lập tức nói.
- Hắn muốn dẫn Tử Dương gia tộc gia nhập Đại Tranh Thánh đình?
Tử Dương Kinh Hồng hai mắt híp lại.