Chung Sơn cười mà không đáp.
Có ngũ đại Địa Tiên này, mọi người đã không còn nghi ngờ Chung Sơn nữa, dù sao, không cần..., chỉ cần Địa Tiên này là cũng đủ rồi! Lại nói, nếu Chung Sơn nói quá thì thì khẳng định cũng có!
- Vậy ngươi nói phải làm như thế nào?
Diệp Khuynh Thành vẫn trầm ổn như trước nói.
- Dần Chí Tôn, làm phiền ngươi đi một chuyến!
Chung Sơn nhìn về phía Dần Lạc Nhật!
- Ách? Đi đâu?
Dần Lạc Nhật hơi chút cổ quái.
- Ngụy Thái Trung đi gặp vị bằng hữu kia của ta, vị bằng hữu kia của ta biết chỗ của Ngao Liệt, hắn sẽ nói cho ngươi chỗ của Ngao Liệt, ngươi không thể khuyên Ngao Liệt, đến lúc đó Diệp Giới chủ sẽ khuyên bảo Ngao Liệt!
Chung Sơn cười nói.
Dần Lạc Nhật hơi cổ quái nhìn về phía Chung Sơn, Ngụy Thái Trung đi gặp ai? Tự nhiên là Huyền Nguyên, để Huyền Nguyên truyền tin đi, Chung Sơn lúc đi ra cửa lớn của Thiên gia đã nghĩ ra bộ liên hoàn kế này? Phần toan tính này thật là đáng sợ!
- Ừ!
Dần Lạc Nhật gật gật đầu.
Đứng dậy, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất trước mặt mọi người.
Nhìn thấy Dần Lạc Nhật rời đi, mọi người không khỏi cổ quái, nhìn lại Chung Sơn, mọi người đều có loại cảm giác đang ở trong, mà người bố cục chính là Chung Sơn trước mắt.
- Diệp Giới chủ, đợi Ngao Liệt tới đây, còn làm phiền ngươi khuyên bảo.
Chung Sơn uống ngụm trà cười nói.
- Làm phiền thì không nói, ngươi đều lấy lý do thoái thác thiết trí mọi thứ, ta chỉ là máy móc mà thôi, chỉ là, lần này vây giết Thiên gia, ai làm chủ trì?
Diệp Khuynh Thành nhíu mày nhìn về phía Chung Sơn.
Ai là chủ trì? Ai là chủ trì, ai ở đây chính là tổng chỉ huy, chỉ huy trận trận đại chiến hủy diệt Thiên gia lần này!
Tinh Thái Đấu, Thần Tú, Ức Lam Khuyết đều nhìn thẳng Chung Sơn. Chờ đợi Chung Sơn quyết định.
Chung Sơn uống một ngụm trà, buông chén trà xuống nói:
- Tự nhiên là Diệp Giới chủ, lần này xung phong liều chết đánh Thiên gia, bất kể đúng là đức vọng, tu vi, bối cảnh, không ngươi thì là ai?
Chung Sơn đề cử Diệp Khuynh Thành là Minh chủ!
Tuy rằng Tinh Thái Đấu và Thần Tú hơi hơi kinh ngạc, nhưng đây cũng là chuyện hợp lý, Diệp Khuynh Thành là Minh chủ, hai người đều có thể chấp nhận.
Ức Lam Khuyết khẽ nhíu mày nhìn về phía Chung Sơn.
Diệp Khuynh Thành nhìn chằm chằm Chung Sơn, trầm mặc không nói lời nào, mà là chậm rãi nâng chung trà lên uống một ngụm.
Bỗng nhiên, Diệp Khuynh Thành mỉm cười, buông chén trà nói:
- Không, ngươi là Minh chủ!
- Ách?
Thần Tú sửng sốt, không hiểu.
Tinh Thái Đấu cũng hơi ngẩng lên, nhưng hai mắt lập tức nhíu lại, hiểu ra mấu chốt, nhìn Diệp Khuynh Thành, khóe miệng nụ cười lạnh không dễ phát hiện.
Ức Lam Khuyết nhìn Diệp Khuynh Thành, có lẽ, chỉ có Ức Lam Khuyết ở thời điểm Chung Sơn lên tiếng, mời hiểu được ý của Chung Sơn.
Minh chủ? Tội này, khi trước chém giết! Ai là Minh chủ, thời điểm tiến công Thiên gia, người đó sẽ chịu tấn công mạnh nhất! Đây là thứ nhất, thứ hai, không chỉ còn phải lo lắng thành công, còn muốn lo lắng thất bại. Thiên gia nội tình hùng hậu, nếu như qua hạo kiếp lần này mà có thể trụ đứng, như vậy là người bị trả thù đầu tiên? Là Minh chủ! Thứ ba, thiên hạ chi ước, ai cấu kết với người đại thế giới, là bị thiên hạ đuổi giết, ngũ đại Địa Tiên, chính là người của đại thế giới, ai là Minh chủ, chính là người cấu kết với người đại thế giới, sau đó ai sẽ gặp tai họa vô tận? Là Minh chủ!
Bởi ba nguyên nhân này, Diệp Khuynh Thành tự nhiên không muốn gánh vác chức vị Minh chủ này, đạt tới trình độ của hắn, danh vọng đã không còn quan trọng, Diệp Khuynh Thành muốn, chỉ là lợi ích, cái gì đó là thật, mà không phải cái hư danh kia!
Mọi người nhìn thẳng Chung Sơn, Chung Sơn trầm mặc một hồi, nâng chén trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm.
- Sao? Chỉ cần ngươi đồng ý, chúng ta sẽ cùng đánh Thiên gia!
Diệp Khuynh Thành cười nói.
Trầm mặc một hồi, Chung Sơn thờ dài một hơi nói:
- Được, nếu Diệp Giới chủ đã để mắt Chung Sơn như thế, vậy thì Chung Sơn sẽ cố gắng, tuy nhiên, Chung Sơn hy vọng lần này chư vị có thể toàn lực ứng phó, khiến cho Thiên gia không còn lực hồi phục.
- Đó là tự nhiên!
Diệp Khuynh Thành cười to nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
Kể từ đó, liên minh chính thức thành lập, Liên minh tên Phiên Thiên! Coi như là bước thứ ba kế hoạch lật trời của Chung Sơn, chính thức thành công.
Chung Sơn được an bài ở một chỗ trong hoàng cung, những người khác cũng tản đi.
Diệp Khuynh Thành trở lại chỗ ở của mình, trước mặt là vài tên Bất Lão Giới.
- Giới chủ, kêu chúng ta tới đây là có chuyện gì?
Một người trong đó bỗng nhiên nói.
- Trở lại Bất Lão Giới, thông báo cho toàn thể trưởng lão, bất cứ lúc nào cũng phải tới đây tiếp ứng, đồng thời làm tốt chuẩn bị huỷ diệt Thiên gia!
Diệp Khuynh Thành lên tiếng nói.
- Ách? Giới chủ, ngươi tính gọi các trưởng lão tới.
Một người trong đó hơi hơi kinh ngạc.
Diệp Khuynh Thành nhìn người trước mặt, nghĩ nghĩ, cũng không nói ra vì sao, lấy ra một khối ngọc giản, sau khi ghi nhận một phen, đưa cho người trước mặt nói:
- Đem giao cho các trưởng lão!
- Vâng!
Mọi người gật đầu đáp.
Quân doanh Thiên Hiểu.
Thiên Hiểu nhìn tình báo từ thành Tinh Đấu truyền đến.
- Chung Sơn gặp Tinh Thái Đấu?
Thiên Hiểu nhíu mày nói.
- Vâng, là gặp Tinh Thái Đấu, nghĩ muốn khuyên bảo Diệp Khuynh Thành!
Tiêu Vong nói.
- Mượn Tinh Thái Đấu và Thần Tú trợ giúp, đang khuyên bảo Diệp Khuynh Thành, Chung Sơn này tính kế thật hay.
Thiên Hiểu thản nhiên nói.
- Thiếu gia, Thiên gia sắp bị vây công sao?
Tiêu Vong nhíu mày nói.
- Đúng vậy, phải bắt đầu rồi!
Thiên Hiểu lộ ra nụ cười quái dị.
- Chúng ta phải làm gì?
Tiêu Vong hỏi.
- Không cần làm gì, nếu đã khuyên bảo Diệp Khuynh Thành, vậy cứ để vây công Thiên gia đi, ta rất muốn xem, Chung Sơn rốt cục có năng lực lớn cỡ nào?
Thiên Hiểu chờ mong nói.
- Thiên gia sẽ không sao chứ?
Tiêu Vong nhíu mày nói.
- Thiên gia? Ngươi lo lắng đám người Diệp Khuynh Thành sao?
Thiên Hiểu tự tin nói.
- Vâng!
- Tiêu Vong, khi ta không ở đây, ba quân do ngươi quản lý!
- Vâng! Thiếu gia muốn trở về Thiên gia?
Tiêu Vong hỏi.
- Không sai, ta trở lại xem Chung Sơn rốt cuộc có năng lực lớn cỡ nào, đồng thời, cũng vừa lúc thu phục người này.
Thiên Hiểu tự tin cười nói.
Nhìn Thiên Hiểu, Tiêu Vong hơi cổ quái, bởi vì Tiêu Vong vẫn có cảm giác ý tưởng của thiếu gia không dễ dàng thực hiện như vậy, Chung Sơn nếu đã sáng lập ra một đại Đế triều, vậy người này sẽ không đơn giản. Tuy nhiên, Tiêu Vong vẫn không phản bác Thiên Hiểu.
Dần Lạc Nhật được Huyền Nguyên chỉ điểm tìm được Ngao Liệt.
Huyền Nguyên tuy mạnh, nhưng muốn dễ dàng giết chết một Địa Tiên thì cũng không dễ dàng, nếu không phải Sáng thế thân của Huyền Nguyên có thể từ một phân ra thành ba, thì thực lực của Huyền Nguyên nhiều nhất chỉ chống lại được hai Địa Tiên mà thôi, nên muốn tiếp tục giết chết ngũ đại Địa Tiên, cơ bản là không có khả năng, trừ phi đánh từng người một.
Ngũ đại Địa Tiên tiến vào tiểu thế giới, Huyền Nguyên có thể cảm giác được, dùng bí pháp của Sáng Thế Thần Cung, tìm nơi đặt chân của ngũ đại Địa Tiên thì cũng không phải là việc khó.
Chung Sơn đưa một khối ngọc giản tới, Huyền Nguyên cũng biết tính toán của Chung Sơn, đồng thời cũng đồng ý với Chung Sơn, Dần Lạc Nhật tìm đến Huyền Nguyên là lúc, Huyền Nguyên trực tiếp chỉ chỗ của Ngao Liệt ra.
Tuy rằng thực lực Dần Lạc Nhật không bằng Ngao Liệt, nhưng Dần Lạc Nhật và Ngao Liệt đều là chỗ quen biết, đều là Chí Tôn đời trước, trước kia cũng có giao thiệp. Được Dần Lạc Nhật mời, Ngao Liệt tự nhiên đi gặp Diệp Khuynh Thành.
Ngao Liệt có lẽ không biết Diệp Khuynh Thành, nhưng biết Lục Tiên Kiếm trong tay Diệp Khuynh Thành, hơn nữa cũng biết sự tồn tại và sứ mệnh của Thiên gia.
Uy hiếp, cám dỗ! Chung Sơn đã nghĩ ra đủ điều ứng phó, cho nên chuyện thành lập liên minh vô cùng dễ dàng, sau một phen nói chuyện, Ngao Liệt trở về với thương lượng với tứ đại Địa Tiên còn lại, tự nhiên đồng ý yêu cầu của Diệp Khuynh Thành.
Như thế, 1 đám cường giả xung phong liều mạnh với Thiên gia, trên cơ bản đều đã đầy đủ.
Một cái Minh chủ Chung Sơn trên danh nghĩa, còn có 1 đám cường giả Thiên Cực Cảnh của Diệp Khuynh Thành như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!
- Chung Sơn, khi nào khởi hành?
Diệp Khuynh Thành nhìn về phía Chung Sơn hỏi.
- Đợi một tháng nữa, chờ vị minh hữu cuối cùng của chúng ta!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Một vị cuối cùng?
Diệp Khuynh Thành mặt nhăn mày nhíu.
- Không sai, trong lúc này, các ngươi cũng triệu tập cường giả chuẩn bị giết tới Thiên gia đi!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Diệp Khuynh Thành nhìn Chung Sơn, khóe miệng lộ ra nụ cười cổ quái nói:
- Cũng tốt, ngươi là Minh chủ, chúng ta nghe ngươi!
Thiên gia, Thiên Mạch Điện!
- Phụ thân, Chung Sơn không bao lâu nữa sẽ đánh chiếm Thiên gia!
Thiên Hiểu quay sang nói với Thiên Cơ Tử.
- Chung Sơn nào?
Thiên Cơ Tử nhíu mày nhìn về phía Thiên Hiểu.
- Đúng là người hơn hai tháng trước được ngươi cho gọi vào Thiên Mạch Điện, Chung Sơn kia!
Thiên Hiểu nhíu mày nói.
Thiên Hiểu biết phụ thân khinh thường Chung Sơn, nhưng mà dù vậy cũng không thể bỏ qua nha! Không ngờ khinh thường không thèm nhớ người này!
- Hắn? Đánh chiếm Thiên gia? Ha ha!
Thiên Cơ Tử đột nhiên cười lạnh.
- Phụ thân không có ý định chuẩn bị?
Thiên Hiểu nhíu mày nói.
- Chuẩn bị cái gì? Chỉ hắn? Hiểu nhi, lúc trước ngươi trí tuệ hơn người, làm ta rất vui mừng, nhưng, lần này ngươi nhìn lầm rồi.
Thiên Cơ Tử lắc đầu nói.
- Ồ?
Thiên Hiểu hơi hơi ngoài ý muốn.
- Chung Sơn này, có hoa không quả, cuồng vọng tự đại, cũng không suy nghĩ xem mình có bao nhiêu phân lượng, không ngờ dám ở Thiên Mạch Điện khoa trương khoác lác. Không biết tự lượng sức mình!
Thiên Cơ Tử lắc đầu nói.
- Ách?
Thiên Hiểu cổ quái nhìn lại Thiên Cơ Tử, cuối cùng khẽ thở dài, không tiếp tục khuyên bảo nữa.
- Con cáo lui!
Thiên Hiểu nói.
- Ừ!
Thiên Cơ Tử gật gật đầu, lại lần nữa nhắm mắt bế quan tiếp.
Một tháng đã qua, cường giả Tinh Đấu Đế triều, cường giả Bất Lão Giới nhao nhao tiến vào khu vực Vạn Trượng Địa Ngục, phân tán mà đến, tiến về phía Thiên gia mà đi.
Chung Sơn mang theo Ức Lam Khuyết và ngũ đại Thiên Cực Cảnh, ngũ đại Địa Tiên cũng tiến vào khu vực Vạn Trượng Địa Ngục.
Về phần Dần Lạc Nhật, tung tích quỷ dị không biết ở đâu, đương nhiên mọi người cũng biết khẳng định là Chung Sơn bảo Dần Lạc Nhật rời đi, chỉ là không biết rốt cuộc Dần Lạc Nhật đi đâu?
Mọi người tiến thẳng tới một núi rừng vô cùng bí mật ở khu vực Vạn Trượng Địa Ngục, nơi đó, chính là nơi Thi tiên sinh dùng tiên thể tế Thiên Quỷ. Cũng là minh hữu thứ 11 lần này, Thiên Quỷ!
Hơn ba tháng, Thiên Quỷ chắc là đã thành rồi.
- - - - - oOo- - - - -