- Bọn họ vẫn ở Ly Hỏa thánh đô? Niết Phàm Trần nhẹ nhàng hỏi.
- Đúng vậy, Thánh Thượng. Ngoại trừ Thi tiên sinh mang theo Minh Nguyên đan biến mất, nhưng người khác vẫn ở Ly Hỏa thánh đô, căn bản không có ý đồ rời khỏi.
Lão thái giám nói.
- Thánh Thượng. Chung Sơn, Thi tiên sinh bọn họ có thể bỏ lại Chung gia quân mà rời đi hay không?
Cường giả ấn núp nói.
- Hẳn là sẽ không, hắn còn muốn mang Linh nhi công chúa đi. Linh nhi công chúa còn ở, Chung Sơn hẳn là còn có thể quay về.
Lão thái giám nói.
- Ngươi, đi tròng nom Linh nhi không được để xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa! Niết Phàm Trần nói.
Hiển nhiên Niết Phàm Trần còn có một vương bài (át chủ bài) trong tay.
- Vâng!
Cường giả ẩn núp lập tức đáp, sau đó thân hình lui lại biến mất.
- Ngươi phụ trách thu thập tư liệu của Chung Sơn, còn có Thi tiên sinh. Tư liệu của hai người này, toàn lực sưu tập cho ta. Ta muốn tất cả tư liệu tỉ lỉ của tổ tiên ba đời bọn họ, một điểm cũng không được bỏ qua.
Niết Phàm Trần nói với lào thái giám.
- Vãng. Thánh Thượng! Lão thái giám lập tức đáp. hiển nhiên cảm giác sự nghiêm trọng của việc này.
- Thánh Thượng. Có phải đã phát hiện điều gì không thích hợp? Lão thái giám hỏi.
Hít sâu một hơi. Niết Phàm Trần nói:
- Không sai phù vân lúc trước kia, ngươi nhìn thấy chứ?
- Vâng!
Lão thái giám lập tức gặt gật đầu.
- Phù vân kia căn bản không nên tồn tại ở hậu thế. Căn bản không thuộc về phiến thiên địa này!
Niết Phàm Trần hít sâu một hơi.
Lão thái giám trợn trừng mắt. tràn đầy kinh hãi đồng thời cũng hiểu được vì sao Niết Phàm Trần lại lưu tâm như vậy.
- Bố trí cho Chung Sơn do Tán An sắp xếp chỗ ở! Chờ Chung Sơn trờ về!
Niết Phàm Trần nói.
- Vâng!
Không lâu sau. Chung gia quân đã được sắp xếp chỗ ở mới.
Đến lúc này, vô số cường giả trong Ly Hỏa thánh Đô mới từ trong lung động chậm rãi phục hồi tinh thần. triệu vạn người mới bình tĩnh suy nghĩ lại.
Trường sinh bắt tử dược. Trường sinh bất tử dược ở nơi nào?
Đã bị trộm? Phiêu Hương bồ tát? Đồ khốn kiếp này, là bà ta trộm? Nếu không phải bà ta. Trường sinh bất tử dược cũng không có khả năng mất đi.
Trong lúc nhất thời. Phiêu Hương bồ tát bị vô số người hận đến nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên là bà ta, vừa rồi bà ta cũng xuất hiện.
Phiêu Hương bồ tát chỉ có thể nói là hiềm nghi lớn nhất dù sao việc này cũng không có ai nhìn thấy rốt cuộc ai đã đoạt được.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người hiểu biết cho rằng. vật này vẫn ở trong tay Chung gia quân, còn ở trong tay Chung Sơn. Không phát hiện Chung gia quân đã đổi một chỗ ở mới sao? Điềm tĩnh như vậy. giống như rắm cũng chưa đánh.
Bình tĩnh như vậy, Trường sinh bất tử dược cản bản không mất vậy ở nơi nào? ở chỗ ở mới? Không có khả năng. ai lại ngu ngốc như vậy, hiện tại vô số người Ly Hỏa thánh đô đều chăm chú nhìn.
Chẳng qua, nếu thực sự ở trong tay Chung gia quân, vậy chỉ cần tìm thấy Chung Sơn là được, chỉ cần có Chung Sơn sẽ có Trường sinh bất tử dược, bởi vì thứ này vốn chính là của hắn.
Chung Sơn? Dường như đà lâu không có tin tức của hắn rồi
Ly Hỏa thánh đô. Bên trong một tòa tửu lâu.
- Các ngươi biết Chung Sơn ở đâu không?
- Chung Sơn cản bản không ở chỗ ở mói.
- Chung Sơn đã biến mất một tháng, khẳng định đã mang theo Trường sinh bất tử dược trốn đi!
- Đầu ngươi bị lừa đá à? Một tháng trước Chung Sơn mang theo Trường sinh bất tử dược trốn đi, vậy mấy ngày hôm trước ngươi nhìn thấy cái gì?
- Dưới nhiêu ánh mắt chú ý như vậy, nếu không phải Phiêu Hương bồ tát quẫy rối, thứ đó không có khả năng biến mất trong mắt mọi người. Hẳn là không phải Chung Sơn lấy. Chẳng qua, thứ này cuối cùng khẳng định còn ở trong tay Chung Sơn. tìm được hắn, sẽ tìm được Trường sinh bất tử dược.
- Mấu chốt không thấy Chung Sơn!
- Không, ta biết!
Trong một góc bỗng nhiên truyền tới thanh âm của một bạch y nhân. Soạt.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía bạch y nhân, thậm chí đều nắm chắc pháp bảo của bản thân, bất cứ lúc nào cũng có thể cướp bạch y nhân đi.
Bạch y Nhân nhìn thấy động tác của mọi người, trong lòng phát lạnh, vô cùng hối hận vì cái miệng của mình.
- Ta biết Chung Sơn sẽ trở về! Bạch y nhân lập tức giải thích.
- Sao? Tiểu huynh đệ làm sao đoán được? Một người hỏi.
Nhưng người khác cũng nhìn về phía hắn.
- Các ngươi không nhớ lời chúc phúc đã viết sao? Viết vì ai? Bạch y Nhân nói.
- À. ta biết rồi Linh nhi công chúa, lúc ấy là vì võ thí bốn tháng sau. Chung Sơn cầu thân!
Một người bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên.
- Không sai thời gian còn khoảng một tháng. Chung Sơn muốn tham gia đại hội. Đến lúc đó. Trường sinh bất tử dược nhất định xuất hiện.
Bạch y Nhân lập tức nói.
- Đúng, khoảng một tháng nưa. Chung Sơn khẳng định sẽ trở về! Người kia hưng phần nói.
Sau đó mọi người cũng đều gật đầu.
Đối với tứ tuấn võ thí, lập tức có triệu người chú ý, toàn bộ người của Ly Hỏa thánh đô đều chú ý tới lần võ thí này. cùng chú ý tới hôn nhân của Chung Sơn. Đồng thời ké hoạch của Chung Sơn lập ra mấy năm trước, phải đón Linh nhi dưới ánh mắt của vạn người cũng đã bước ra mót bước lớn, vạn người chú mục? Là triều người chú mục rồi!
Đây là một việc lớn thứ nhất của Ly Hỏa thánh đô.
Về phần việc lớn thứ hai, nói tới việc này phải nói từ khi Chung Sơn vừa đến Ly Hỏa thánh đô. trước khi diện kiến Niết Phàm Trần. Chung Sơn đi tới phủ của Niết Thanh Thanh gặp được Thiên Linh Nhi. Hơn nưa ở trong mấy ngày kể cho Linh nhi nghe chuyện trước kia của bọn họ.
Ngày đầu tiên kể chuyện xưa, sau khi trở về, Thi tiên sinh liếc mắt một cải đã nhận ra Chu Tước được Chung Sơn dùng pháp thuật ngưng hiện ra, cũng khiến Chung Sơn lập ra một loạt kế hoạch lâu dài.
ở hai ngày tiếp theo. Chung Sơn bỏ lẫn mấy hạt ngụy tụ hỏa mễ vào bên trong tụ hỏa mễ (gạo tụ hỏa) của Chu Tước.
Đến thời điểm thích hợp. Thi tiên sinh nấp ở một nơi nào đó, dựa theo thời gian của Chung Sơn tính toán lúc trước bắt đầu thi triển một loại pháp thuật.
Kẻ từ đó, hiệu quả lập tức ra tới.
Phủ Linh nhi công chúa. Niết Thanh Thanh đang nói chuyện với Thiên Linh Nhi.
- Tỷ tỷ, Chung Sơn vẫn chưa thấy đến, vì sao nhỉ? Thiên Linh Nhi bĩu môi. ủy khuất nói
-Rồi sẽ trở vê! Niết Thanh Thanh an ủi.
- Nam Minh cống điện bạo loạn hắn cũng không xuất hiện. Trường sinh bất tử dược cũng không còn vậy Chung Sơn phải làm sao?
Thiên Linh Nhi nói,
- Ngươi không quan tâm đại sư huynh sao?
Niết Thanh Thanh cười nói.
Nghe Niết Thanh Thanh nói Thiên Linh Nhi đỏ mặt. có chút nhăn nhó nói:
- Đại sư huynh chỉ là đại sư huynh của ta mà thôi mà Chung Sơn lại là...
- Lại là cái gì? Có phải là phu quân hay không? Niết Thanh Thanh trêu chọc.
-Tỷ tỷ.
Thiên Linh Nhi vỗ vỗ Niết Thanh Thanh, trên mặt đỏ bừng một mảnh.
- Ha ha ha ha!
Niết Thanh Thanh cười lớn.
Đồng thời, trong lòng Niết Thanh Thanh đối với Chung Sơn cũng không ngừng cảm thán. Chung Sơn tặng đồ thật sự quá lợi hại. Mấy ngày nav. Thiên Linh Nhi vẫn ôm bản "Hành trình mạo hiểm của Chung Sơn và Thiên Linh Nhi"' kia không buông tay.
- Nhưng, nếu chẳng may, nếu chẳng may nếu chẳng may hắn không đến thi làm sao? Thiên Linh Nhi lại lần nữa lo lắng nói.
- Ngươi tin tưởng hắn không? Niết Thanh Thanh hỏi.
-Có!
Thiên Linh Nhi gật đầu thật mạnh.
- Hắn nói sẽ tham gia võ thí, vậy ngươi nói hắn có đến hay không? Niết Thanh Thanh hỏi.
- Hắn nhất định sẽ tới. Thiên Linh Nhi lập tức nói
Mà đúng lúc này, trên cái bàn trước mặt hai người.
Kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ.
Chu tước bỗng nhiên kêu lên khủng hoảng, thanh âm càng kêu càng lớn.
- Tiểu Hồng, Tiểu Hồng ngươi làm sao vậy?
Thiên Linh Nhi lập tức ôm lấy Chu Tước.
Chu Tước kinh hoảng kêu lên không ngừng, mà Thiên Linh Nhi ôm Chu Tước lên, bỗng nhiên:
- Hả, Tiểu Hồng!
Thiên Linh Nhi lại lần nữa kêu lên. Bởi vì, Thiên Linh Nhi bỗng phát hiện, trong tay mình bỗng nhiên nhiều hơn một đám lông màu hồng.
Chu Tước rụng lông, càng ngày càng có nhiều lông từ trên người Chu Tước rụng xuống.
Chu Tước hoảng sợ kêu lên, nhưng lông căn bản không nghe sự sai khiến vẫn rụng xuống, càng rụng càng nhiều, càng rụng càng nhiều.
Kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ kỷ.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
- Tỷ tỷ, sao lại thế này? Tiểu Hồng làm sao vậy? Tiểu Hồng nó làm sao vậy?
Thiên Linh Nhi cả kinh kêu lên.
Bởi vì, chỉ trong chốc lát, lông trên người Chu Tước đều muốn rụng hết, ngoại trừ chiếc lông dài trên đầu kia, toàn bộ rụng sạch sẽ.
Vẻ mặt Chu tước hoảng sợ, mờ mịt, lông rụng hết? trơ trụi, điều này sao có thể.
Chu Tước sợ hãi, Thiên Linh Nhi sợ hãi, Niết Thanh Thanh khiếp sợ.
- Tỷ tỷ, làm sao bây giờ, lông của Tiểu Hồng rụng hết, có thể mọc lại không? Vì sao lại như vậy? Thiên Linh Nhi hoảng sợ kêu lên.
Lại nói, đoạn thời gian Thiên Linh Nhi ở Ly Hỏa thánh đô, ngoại trừ Niết Thanh Thanh, Chu Tước chính là đồng bạn tốt nhất. Bỗng nhiên xuất hiện căn bệnh này, Thiên Linh Nhi làm sao có thể không sợ hãi, làm sao có thể không lo lắng.
- Không có việc gì, không có việc gì, ngươi không cần lo lắng. Ta đi tìm người!
Niết Thanh Thanh lập tức nói, sau đó chạy ra ngoài.
Chỉ lưu lại Thiên Linh Nhi vẻ mặt lo lắng ôm Chu Tước vô cùng đáng thương.
Đồng thời, ở một chỗ hẻo lánh, Thi tiên sinh hít một hơi thật dài.
- Nghịch lưu thời gian? Nghịch lưu thời gian cũng không phải không thể nhanh hơn, nữa năm, tiểu Chu Tước chỉ còn nửa năm thời gian. Hy vọng bệ hạ bên kia tất cả đều thuận lợi.
Thi tiên sinh nhìn Minh Nguyên đan trong tay thản nhiên cười nói.
Cũng trong thời gian ấy, Phượng Hoàng đảo, trong Phượng Hoàng cung.
Một chỗ dương tuyền, dung nham phun lên cuồn cuộn, Vũ Cửu Thiên khoanh chân ngồi trên dung nham, hai mắt khép hờ, tĩnh tâm hấp thu năng lượng trong dung nham.
Bỗng nhiên, hai mắt của Vũ Cửu Thiên mở ra, trong mắt đột nhiên bắn ra sát khí vô tận.
Trong cung điện, nhiệt độ đột nhiên hạ xuống nhanh chóng. Sát khí bùng nổ phát ra từ hai mắt của Vũ Cửu Thiên, lập tức khiến dung nham phía dưới ngừng lại, mà sau đó trong tiếng “ Cách cách cách cách” toàn bộ bị đông thành băng!
Cả một ao dung nham như vậy, chỉ một ánh mắt, chỉ một đạo sát khí, toàn bộ đã bị đóng băng?
Vũ Cửu Thiên thật kinh khủng, trong mắt bắn ra sát khí khát máu.
Ầm.
Trên Phượng Hoàng đảo, đột hiên lôi quang bùng nổ, mây đen bao trùm, đại lượng lôi hỏa từ trong lôi vân phun ra. Biểu hiện sự phẫn nộ của chủ nhân Phượng Hoàng đảo Vũ Cửu Thiên, phẫn nộ hùng mạnh dẫn tới mảnh thiên địa này sinh ra dao động cuồn cuộn.