Bốn phía tế đàn vang lên tiếng cầu xin tha thứ, hy vọng chủ nhân có thể thả cho bọn họ một con đường sống, nhưng hoàng đế Đại Kim sao có thể nương tay lúc này? Dự mưu đã lâu, chỉ còn thiếu một chút nữa.
Người xung quanh đều nhằm về phía nhưng tử sĩ kia, tuy nói tử sĩ rất đông, nhưng tu vi lại không quá mạnh mẽ.
Mục đích của chủ nhân là muốn làm cho tử sĩ đồng quy vu tận với mình?
- Oán khí thật nặng!
Thi tiên sinh bỗng nhiên híp mắt nói.
Giọng điệu của Thi tiên sinh phi thường rõ ràng, oán khí. oán khí cũng là một cỗ năng lượng khổng lồ, những người này cảm thấy chính mình chết rất oan, rất khuất, tận tâm hết sức vì chủ nhân, cuối cùng lại bị tàn sát, hoàng đế Đại Kim cố ý làm vậy. Bởi vì tế đàn này còn thu thập oán khí.
- Chư vị!
Triệu Lão lập tức nhìn về phía Thanh Ti.
Khí thế quanh những người Trường Sinh giới đột nhiên tăng mạnh. Ba mươi cường giả Hợp Thể kỳ thể hiện ra thực lực của mình, một số tử sĩ xông tới, lập tức bị ba mươi cường giả này đánh bay ra ngoài.
Nhìn thảy biến hóa bất ngờ này, trên khóe miệng hoàng đế Đại Kim ở phía xa lộ ra một tia tà tiếu (cười một cách tà ác).
A...
Càng ngày càng nhiều tử sĩ vây tới, hơn nữa thần ấn trên trán lập tức mở ra, thực lực toàn bộ đều tăng lên một cách mạnh mẽ.
Khí thế cường đại áp bách tới, từng đạo năng lượng điên cuồng xông về phía Chung Sơn, vô tận đao khí điên cuồng chém xuống. Ba mươi Cường giả Hợp Thể kỳ chiến đấu tuy rằng gian nan một chút, nhưng chung quy là vẫn cản được, chỉ có điều tử sĩ ở phía sau càng ngày càng nhiều.
Những người xem lễ xung quanh cũng nhanh chóng chạy tới, dưới sự tổ chức của một số người, những người này nhanh chóng theo ba mươi cường giả Hợp thể kỳ của Trường Sinh giới, cứng rắn đối kháng đám tử sĩ này.
Dần dần, sự vây sát tán loạn ban đầu trở nên có tính quần thể.
Hoàng đế Đại Kim ở phía xa lạnh lùng nhìn, đám tử sĩ điên cuồng vây công đám cường giả đang tụ tập một chỗ.
Bi Thanh Ti vẫn đứng phía sau, trong mắt toát ra vẻ lạnh lùng.
Tiếp đó, chỉ thấy Bi Thanh Ti bỗng nhiên bay lên, trên người bắn ra hàn khí nhè nhẹ, lập tức khiến mọi người đều tránh ra.
Cả người Bi Thanh Ti đều bao phủ trong tầng khí vô cùng lạnh.
- Đóng băng.
Bi Thanh Ti vươn tay phải nói nhẹ một tiếng.
Cách cách cách cách cách cách.
Tất cả mọi thứ dưới nền đất đột nhiên bị đông cứng lại.
Năng lượng huyết mạch khổng lồ, gần như trong nháy mắt toàn bộ máu trong rãnh trên tế đàn đều bị đông cứng lại. Đám tử sĩ kia cũng bị đóng băng trong nháy mắt, không chỉ tử sĩ, người xem lễ, kể cả Chung Sơn cũng bị đóng băng trong nháy mắt, tất cả đều rơi vào trạng thái đóng băng.
Toàn bộ không gian dưới nền đất lập tức biến thành hầm băng, hàn khí khổng lồ còn bức về phía hoàng đế Đại Kim.
- A...
Đại Kim hoàng đế gầm lên giận dừ, hàn khí xông tới kia, lập tức bị bức quay lại.
Bi Thanh Ti phi thân lên, tránh những người bị đóng băng, lao về phía hoàng đế Đại Kim.
Trường kiếm trong tay huy vũ, lập tức sương tuyết đẩy trời, toàn bộ hơi nước bên trong bị Bi Thanh Ti Tụ tập lại, hình thành vô số băng kiếm, từ bốn phương tám hướng đâm về phía hoàng đế Đại Kim, đâm về phía quả hình người kia.
Nhìn thấy vô tận băng kiếm phóng tới, trong mắt hoàng đế Đại Kim phát lạnh, hừ lạnh một tiếng, lật tay đánh một chưởng về phía Bi Thanh Ti.
Oanh.
Trước mặt Bi Thanh Ti bỗng xuất hiện mười tám tầng băng thuẫn, che chắn cho Bi Thanh Ti.
Nhưng, hoàng đế Đại Kim dù sao cũng là cường giả Hoàng Cực cảnh, một chưởng kia uy lực quá mạnh, chưởng ấn màu tím liên tục nghiền nát phá vỡ mười tám tầng băng thuẫn, một lần nữa đánh về phía Bi Thanh Ti.
Oanh.
Chưởng lực bị mười tám tầng băng thuần làm suy yếu đi rất nhiều, đầu kiếm Bi Thanh Ti vừa điểm, một cỗ hàn khí màu trắng ngà phun ra, hàn khí màu trắng ngà chứa đầy lực lượng băng phệ, trong giây lát đã triệt tiêu cùng với chưởng ấn của hoàng đế Đại Kim.
Ánh mắt của hoàng đế Đại Kim vẫn lạnh lùng.
- Ngươi rất mạnh!
Hoàng đế Đại Kim lạnh giọng nói.
Tiếp đó, trong mắt hoàng đế Đại Kim bỗng nhiên bắn ra một cỗ tử quang, nơi mi tâm, đột nhiên trồi lên một thần ấn không giống bình thường, cũng là chữ "Yêu" nhưng lại là màu tím.
Trên thần ấn màu tím. Bắn ra một cỗ uy áp khổng lồ, giống như quân vương thị sát chúng sinh, ở mi tâm đám người bị đóng băng, đều hiện lên thần ấn, giống như sự sùng bái khi gặp quân vương, tất cả mọi người bất giác đều run rẩy.
Thần ấn màu tím hiện ra, lập tức uy áp khổng lồ dâng lên, Hoàng đế Đại Kim rất lạnh lùng nhìn thoáng qua Bi Thanh Ti.
Bi Thanh Ti kêu lên một tiếng thống khổ, cả người bay ra phía sau.
Chỉ liếc mắt một cái đã đánh bại Bi Thanh Ti?
- Hừ.
Hoàng đế Đại Kim hừ lạnh một tiếng.
Đám người xem lễ, lộ vẻ vô cùng tuyệt vọng.
Khí thế quanh người hoàng đế Đại Kim bỗng khuếch trương ra bên ngoài, dưới sự áp bách cường đại, tất cả hàn khí bị xua tan sạch sẽ, mọi người lại lần nữa được giải thoát, nhưng tất cả mọi người đều không có dũng khí tái chiến, khí thế này quá mạnh mẽ. Quá khổng lồ, mọi người đều cảm giác được. dưới khí thế khổng lồ này, không ngờ không thể động đậy.
Đế Cực cảnh? Chung Sơn kinh hãi nhìn về phía hoàng đế Đại Kim, không, còn kém một chút. uy thế so với Phiêu Hương Bồ Tát ngày ấy còn kém một chút, nhưng, cho dù kém cũng không kém xa.
Oanh.
Bi Thanh Ti bị đập lên vách tường, tuyệt vọng nhìn về phía Hoàng đế Đại Kim ở trung tâm Tế đàn.
Hoàng đế Đại Kim nhìn quả hình người, ánh mắt càng lạnh, thần ấn màu tím ở mi tâm hơi nhảy lên, nhìn mọi người nói:
- Chết!
Thần ấn màu tím nhảy lên.
Có vài người biết chuyện kêu lên sợ hãi nhưng đã quá muộn.
Theo một tiếng quát khẽ của Hoàng đế Đại Kim, chỉ cẩn lả người bị gieo thần ấn, tất cả đều bạo thể hóa thành sương máu đầy trời. Bất kể là người xem lễ, hay là tử sĩ, dưới sự thúc dục thần ấn của Hoàng đế Đại Kim, toàn bộ đều bạo thể mà chết.
Sương máu đầy trời, rất nhiều năng lượng màu đỏ nhanh chóng trồi lên trong rãnh trên tế đàn, không ngừng cắn nuốt nhưng tinh phách huyết nhục này, không ngừng hóa thành năng lượng mà quả hình người kia cần.
Bốn phía Tế đàn, chỉ còn lại đám người Trường Sinh giới, còn có Chung Sơn và Thi tiên sinh.
Hoàng đế Đại Kim ánh mắt lạnh lùng.
Mọi người lại lần nữa vây quanh Bi Thanh Ti. Bi Thanh Ti đã được Chung Sơn đỡ lên.
- Bọn chấy rận không ít nhỉ!
Hoàng đế Đại Kim hừ lạnh nói sau đó dùng tay đánh một trảo về phía mọi người, mọi người chỉ cảm thấy không khí bốn phía đột nhiên điên cuồng đè ép mình, không ngừng đè ép.
- A...
Chung Sơn gầm lên một tiếng.
Vô tận phù hoàng nhai ảnh đột nhiên phun ra, phong thiên phong để phong linh phong nhân, đột nhiên bốn phương tám hướng đều là ảo ảnh phù triện vô cùng vô tận.
Trên trán đám người Trường Sinh giới, đều dán một tấm phù triện ảo ảnh, trên trán Bi Thanh Ti cũng vậy, kể cả Hoàng đế Đại Kim cũng bị dán một tấm phù triện ảo ảnh trên trán, người duy nhất không chịu ảnh hưởng là Thi tiên sinh, Thi tiên sinh có phương pháp khắc chế, chỉ cẩn Chung Sơn không chuyên môn nhằm vào hắn.
Nháy mắt tất cả mọi người bị phong ấn.
- Ha ha.
Khi Chung Sơn đang thở phào nhẹ nhỏm, trung tâm tế đàn kia. Bỗng nhiên truyền đến tiếng cười lạnh của Hoàng đế Đại Kim, phù triện ảo ảnh không ngờ lại vô hiệu rồi?
Chung Sơn đang đỡ Bi Thanh Ti, cùng Thi tiên sinh nhanh chóng đi tới. Bi Thanh Ti được Chung Sơn cẩn thận đặt xuống, lông mi bỗng nhiên hơi động đậy.
Hoàng đế Đại Kim hừ lạnh một tiếng, khiến Chung Sơn và Thi tiên sinh phi thường cẩn thận, nhưng, Hoàng đế Đại Kim cũng không hề cử động, phù triện ảo ảnh vẫn dán trên trán hắn như cũ.
- Đã phong ấn thân thể hắn, nhưng không phong ấn được linh hồn hắn, nguyên thần hắn vẫn có thể nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu, đồng thời trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc?
Hoàng đế Đại Kim sau khi thúc dục thần ấn màu tím kia, đã vô cùng tiếp cận Đế Cực cảnh rồi. Nếu không sẽ không thể dùng một ánh mắt đánh bay Bi Thanh Ti.
- Ngươi đối phó hắn, ta thu tà quả kia.
Thi tiên sinh phi thường trực tiếp nói, Chung Sơn cũng không cự tuyệt, nhấc đao phóng về phía Hoàng đế Đại Kim.
- Hừ.
Hoàng đế Đại Kim lại hừ lạnh một tiếng nữa, Chung Sơn phát hiện vị trí của mình bỗng nhiên thay đổi biến thành một miệng núi lửa.
Chung Sơn dừng chân lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn vẻ phía Hoàng đế Đại Kim bên kia núi lừa, Hoàng đế Đại Kim đã bị phong ấn, lạnh lùng nhìn Chung Sơn.
Ảo cảnh? Chung Sơn trong lòng căng thẳng.
- Đây là sao?
Chung Sơn hô lên với Hoàng đế Đại Kim bên kia.
- Đây là thế giới tinh thần chỉ có Đế Cực cảnh mới có thể nắm giữ, tiểu tử ngươi thực lực không kém, pháp bảo khá lợi hại, không ngờ có thể phong ấn cơ thể của ta?
Hoàng đế Đại Kim lạnh lùng nói.
- Ta đang ở thế giới tinh thần của ngươi?
Hai mắt Chung Sơn nhíu lại, nói.
Thế giới tinh thần, mà ở thế giới thật. Thi tiên sinh nhìn thấy, Chung Sơn bỗng nhiên bất động, mặt đối mặt với Hoàng đế Đại Kim, mắt đối mắt, vẫn không hề nhúc nhích.
Thi tiên sinh không hề tiến lên hỗ trợ. Bởi vì Thi tiên sinh biết, căn bản là không thể giúp được, Hoàng đế Đại Kim đã hút Chung Sơn vào thế giới tinh thần của hắn, một khi Hoàng đế Đại Kim chết đi, Chung Sơn cũng có khả năng xảy ra vấn đề lớn.
Nhướng mày, ngẫm nghĩ một chút, Thi tiên sinh đi về phía tà quả kia, không xen vào chuyện của Chung Sơn nữa, nếu Chung Sơn không qua nổi cửa này, cùng không đáng để mình đi theo.
Phía xa. Bi Thanh Ti bị phong ấn, đột nhiên chớp chớp mắt trong mắt hiện lên một tia lo lắng, nếu bị Thi tiên sinh nhìn đến, nhất định sẽ trợn tròn mắt lên, sao có thể? phong ấn của Chung Sơn, hắn đã kiến thức qua, phong thân phong linh, ngay cả thân thể hoàng đế Đại Kim cũng bị phong ấn, đôi mắt không thể nháy một chút. Bi Thanh Ti sao có thế nháy mắt?
Trong thế giới tinh thần của hoàng đế Đại Kim, Chung Sơn và hoàng đế Đại Kim cách nhau một miệng núi lửa, lạnh lùng chăm chú nhìn đối phương, phía dưới dung nham cuồn cuộn. Bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra.