Một gã đệ tử Trường Sinh giới nhíu mày nói.
- Nhìn cũng biết không cần hỏi!
Triệu Lão nhẹ nhÀng nói.
Mọi người mang theo vẻ quái dị gật gật đầu.
Lão thái giám lẳng lặng đứng chờ ở một góc bên cạnh.
Chung Sơn nhìn chung quanh, giữa trung tâm là một ngọc đài hình vòng tròn, chiếu ánh hoàng quang, Chung Sơn như đã từngthấy qua nhưng không xác định rõ đó là gì.
Bi Thanh Ti đứng cạnh Chung Sơn.
Mọi người lẳng lặng đứng chờ, khung cảnh của toàn bộ quảng trường có vè vô cùng quỷ dị.
Sung màn tĩnh mịch vị.
Đợi đến giờ tý, là lúc trăng lên cao và tròn nhất, thoạt nhiên có một đội người tiến vào.
Dần đẩu là một gã đầu đội binh yên quan, thân mặc long bào, vẻ mặt vô cùng khí phách, Đại Kim hoàng Đế!
- Bái kiến chủ nhân!
Xa xa một đám người cung kính nói.
Chủ nhân?
Những người còn lại hoảng hốt, lập tức cung kính nói.
- Bái kiến chủ nhân, Đại Kim hoàng đế cũng không để ý đến, tiến thẳng về đài ngọc ở trung tâm, khi hoàng đế tiến vào, mọi người cung kính đứng yên, cuối đầu.
Đại Kim hoàng đế đi đến ngọc đài, ánh mắt lạnh nhìn mọi người.
- Chu vị đã vất vả.
Đại Kim hoàng đế trầm giọng nói.
- Được phục vụ cho ngài là niềm vinh hạnh cho chúng thần, mọi người lập tức nói.
- Ừ!
Đại Kim hoàng đế gật gật đầu, không hề nhiều lời với chúng thuộc hạ, chỉ thấy Đại Kim hoàng đế phất ống tay áo.
Ở phía dưới ngọc đài đột nhiên truyền đến một tiếng động kì lạ. Là tiếng thanh long ngâm chi thanh (rồng gầm).
Từ tiếng Thanh long ngâm, ngọc đài đột nhiên phát ra hoàng quang.
Đại Kim hoàng đế bỗng nhiên lẩm bẩm niệm chú, thanh âm sung mãn một tà ý, từ ống tay áo của ông không ngừng đong đưa như thi triển một trận gì đó.
Đống tử anh (xác chết trẻ con) kia lập tức vang vọng tiếng khóc của trẻ con nỉ non, bọn trẻ rõ ràng đã chết, bao nhiêu ruồi bọ vây lấy, cớ sao lại có thể khóc, mọi người cảm thấy tóc gáy sau lưng dựng thắng lên.
Tiếng khóc trẻ con ban đấu chỉ vang ra từ đống tử anh kia, sau lại vang vọng khắp bốn phương tám hướng, vang lên từ lòng đất, toàn bộ không gian đều vang vọng tiếng trẻ con khóc nỉ non, giống như ngay ở bên tai, vô cùng đáng sợ!
Thần chú hiệu nghiệm, sau tiếng khóc trẻ con, sưu hồn thành đột nhiên bắn ra vô số Quỷ Hồn, mọi người vô cùng ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh Quỷ Hồn trong nháy mắt từ đâu xuất hiện, chật ních không gian bên trong. Quỷ Hồn thậm chí xuất hiện ngay trước mặt họ.
Cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Vô số Quỷ Hồn đều thông khổ, gào khóc thảm thiết, vẻ mặt vặn vẹo, như cảm nhận được cái chết của mình, vô cùng sợ hãi, khóc hô xé tâm bao phế.
Cùng với tiếng khóc từ đám tử anh, đe dọa mọi người.
A Tỳ địa ngục, khung cảnh này hoàn toàn giống với A Tỳ địa ngục.
Mọi người đang chứng kiến cảnh đó, viễn xử mãn nhân tâm, đền giờ phút này hồng quang phóng ra dữ dội.
Tim mọi người hết thảy như muốn nhảy lên, vì Đại Kim hoàng đế năng lượng hùng mạnh lạ thường, hồng quang lục quang, thanh âm than khóc làm toàn bộ Tế đàn vô cùng tà ác.
Đại Kim hoàng đế vẫn còn đọc thần chú. phía dưới cống ngầm đột nhiên tràn đầy máu, đổ ra màu đỏ sậm, toát lên huyết quang, xa xa là màu vàng của ngọc đài. Hảo tự sản? Sinh liễu nhất cường mạnh bất thường.
Quỷ Hồn bốn phía bị hút vào trong đó, thông khổ chạy trốn những không sao thoát được ánh vàng của ngọc đài, đều bị bắt lại, chúng lộ ra vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Lệ khí và sát khí giằng co khiến mọi người căng thẳng, ngửa mặt nhìn trời, vậy là sao?
Tề đàn biên hội, Thi tiên sinh hai mắt híp lại, đang nghĩ đến một cái gì đó, rồi như đang chờ đợi một cái gì đó.
Chung Sơn đưa mắt nhìn xung quanh, mọi người xung quanh đều nuốt nước miếng, lộ ra vẻ sợ hãi như thể chưa từng gặp qua hoàn cảnh nào tà ác và kinh khủng như vậy, ngay cả Trường Sinh giới toàn cường nhân, kiến thức rộng rãi cũng lộ ra kinh hãi.
Ai cũng chăm chú nhìn về phía ngọc đài ở trung tâm, nhìn xuyên thấu qua đám hồn phách màu lục đang chen lẫn vào nhau trước mặt Đại Kim hoàng đế.
Đại Kim hoàng đế đứng trên ngọc đài. phía trên có vô số ký hiệu quỷ dị.
Dần dần hướng về phía trung tâm.
Thanh thủy hưởng, ngọc đài bắt đầu xuất hiện khe hở, từ từ bắn ra một thanh sắc. Là cây cối mọc ra từ ngọc đài?
Không, không giống như cây cối, mà giống như một dạng năng lượng bị thúc giục phun trào ra.
Đó là một tiểu thủ miêu (cây nhỏ), tiểu thụ miêu càng ngày càng dài, càng ngày càng lớn, càng ngày càng nhiều quỷ hồn tụ tập lại, màu vàng của ngọc đài vẫn chiếu rọi theo những câu chú kia, càng lúc càng lớn, trong giây lát, tiểu thụ liền dài ra thành một đại thụ cao lớn.
Chung Sơn cố gắng bình tâm quan sát.
Trước mắt mọi người khi chứng kiến cây đại thụ đều lộ ra vẻ kinh sợ.
Quỷ hồn không ngừng tụ tập về, đều mất chi(chân tay)
Đại thụ màu xanh hấp thu hoàn toàn tà ác năng lượng. Quỷ Hồn khóc la mồi lúc một dữ dội, ngày càng kinh sợ.
Trên cây đại thụ màu xanh sau một hồi hấp thu tà khí, thoáng chốc nỡ ra một nhành hoa.
Hoa cúc? Chung Sơn lấy làm ngạc nhiên, mỗ phi còn nỡ hoa?
Đúng như Chung Sơn nghĩ, đóa hoa cúc xinh đẹp kia nở ra từ cành đại thụ, quả tử không ngừng hấp thu ác năng cũng không ngừng mọc ra.
Nhìn xuống Phương Ngọc đài, năng lượng màu vàng cùng không ngừng trút ra.
Cùng lúc đó, mọi người đến Đại Kim hoàng triều nhìn lên bầu trời, vẻ mặt đều lộ rõ một vẻ cổ quái, bởi vì ban đầu là màu vàng của hoàng quang, sau đó dần dấn đổi sang hồng sát khí, tử khí, tà ác.
Trên trời cũng như không dung đám năng lượng tà ác, dần dần sinh ra một đám mây lớn hội tụ.
Rốt cuộc sao lại thế này, bệ hạ đâu? Đại Kim hoàng đế đâu?
Dưới nền đất của Tế đàn, Chung Sơn mở to hai mắt nhìn, Chung Sơn đã nhìn thấy gì?
Nhân Sâm quả?
Chung Sơn nặn dụi mắt, ở trung tâm Tế đàn, sau khi rút hết tinh hoa của Quỷ hồn, tử anh, lộ ra một quả màu tím.
Hình dạng của quá tử cũng giống như hình dáng của trẻ con, trông rất sống động, so với trong trí nhớ của Chung Sơn giống nhau như đúc, như Chung Sơn đã tùng thấy khi xem tiểu thuyết mà thôi, trong Tây Du Ký, trên đường đi thỉnh kinh, Đường Tăng sở quá ngủ xem Trấn Nguyên Đại tiên gieo trồng một viên thiên địa linh quả, và đó chính là Nhân Sâm Quả.
Vậy cuộc họp này là để mọi người chứng kiến loại kì quả này?
Không đúng, Chung Sơn phát hiện ra trên khóe miệng của Nhân Sâm quả kia cùng lộ ra một tia cười tà ác.
Sau khi hình thành Nhân Sâm quả, toàn bộ quỷ hồn trong Tế đàn dần dần biến mắt, tiếng khóc trẻ con cũng dần nín bặt, chi còn ít hồng quang bắn ra.
Mà phía dưới ngọc đài. Phương hoàng quang cũng dần dần suy yếu đi.
Đại Kim hoàng đế nhìn bốn phương, trong mắt lạnh lùng nói.
- Sát!
Một đám tự binh từ bên trong tiến về phía đám đông chứng kiến cảnh Tế đàn vừa rồi.
- Không xong rồi, chủ nhân muốn giết tất cả!
Triệu Lão trong lòng căng thẳng nói.
Sau đó, một đám người bịch mặt dùng đại đao xông lên chém giết, thi thể chất cao lên, tại cống ngầm tuông ra năng lượng màu đỏ, coi như là thu được từ những thi thể, rút hết tinh hoa từ các thi thể, còn lại một đống xương khô, tất cả năng lượng trong Tế đàn dần bị rất đi.
Chung Sơn nhìn ra, đó chính là Đại Kim hoàng đế.
Ba nghìn người sợ hãi khi thấy tử sĩ xông lên, tế đàn cần huyết nhục, hồn phách, năng lượng chiếm từ sự sợ hãi, mọi người toang muốn chạy trốn, những bốn vách tường đều kiên cố, chắc chắn vô cùng, không tài nào thoát được.
Xác chết ngày càng nhiều, người họ cũng toát ra hào quang ngũ sắc.
Đại Kim hoàng đế vô cùng hài lòng khi nhìn thấy cảnh tượng đó, chỉ cần thêm chút nữa.