Huyền Nguyên rút đệ nhất phất trần ra, nhất thời, mây khói nơi trận pháp tản đi, một đạo khe không gian xé rách tứ phương.
Oanh long long!
Núi cao bốn phía sơn cốc ầm ầm sụp đổ.
Mây khói tan hết, lộ ra cảnh trí bên trong, một cái nhà tranh mộc mạc, bên cạnh nhà tranh là một cái ao nhỏ hình tròn đường kính tám mươi mốt trượng.
Bên cạnh ao nhỏ, có một tấm bia đá không lớn, bên trên khắc ba chữ đỏ.
Tĩnh Ba Trì!
Huyền Nguyên dùng một kích phá trận pháp, ầm ầm chấn động, khiến cho Tĩnh Ba Trì nhẹ nhàng gợn sóng.
Thiên gia long trời lỡ đất, tứ phương cũng là lay động không chịu nổi, thậm chí vô số trận gió thổi ra tứ phương, chung quanh cũng biến thành cuồng bạo không dứt, chỉ có cái ao nhỏ này, vẫn phong khinh vân đạm như cũ, chỉ có một tia gợn sóng nhỏ bé, sừng sững bất động.
Chi dát!
Cửa nhỏ của nhà tranh từ từ mở ra, một lão giả tóc trắng gầy gò từ từ đi ra từ bên trong.
Sau khi lão giả đi ra, nhìn lên trời, nhìn sang Vận Phong đã sụp đổ, lại thấy cường giả ở đầy trời, ngũ đại Địa Tiên, còn có Vô Đạo Thiên Quỷ! Vẻ mặt cũng không khẩn trương chút nào, phảng phất giống như chuyện sinh tử của Thiên gia này không liên quan tới hắn.
Cuối cùng, mới đưa mắt nhìn sang một nhóm ba người của Chung Sơn.
Lúc thấy đệ nhất phất trần của Huyền Nguyên, lão giả khe khẽ kinh ngạc.
- Sáng Thế Thần Cung, Cung chủ?
Lão giả mở miệng nói.
Huyền Nguyên gật đầu.
- Còn ngươi nữa, lần trước không ngờ vô thanh vô tức xông vào, thiếu chút nữa ngay cả ta cũng giấu diếm được!
Lão giả nhìn về phía Chung Sơn, con ngươi chăm chú.
- Dần Chí Tôn, Huyền Nguyên, các ngươi ngăn cản hắn là được!
Chung Sơn lập tức nói.
Lão giả phong khinh vân đạm, bộ dạng thế ngoại cao nhân, nhưng Chung Sơn làm sao có thời giờ để nói chuyện phiếm với hắn, miệng lưỡi nhiều cũng vô dụng, vẫn là mạnh mẽ xông tới Tĩnh Ba Trì trước rồi hãy nói! Huống chi, hôm nay chính là tới đánh Thiên gia, còn khách khí làm gì?
- Ha ha ha ha!
Lão giả bị lời nói của Chung Sơn làm cho tức giận mà cười.
- Các ngươi quấy đảo Thiên gia tới long trời lỡ đất, còn muốn mạnh mẽ xông tới Tĩnh Ba Trì? Tĩnh Ba Trì, trừ gia chủ, người nào vào chỉ có chết!
Giọng nói của lão giả phát lạnh.
Nhưng bên cạnh Chung Sơn có Huyền Nguyên cùng Dần Lạc Nhật, Chung Sơn căn bản không để ý tới lão giả.
Ổn định cước bộ đi về phía Tĩnh Ba Trì!
Thấy người trước mắt căn bản không để ý tới mình, lão giả dù cho hàm dưỡng khá hơn cũng bị chọc giận, thân hình thoáng một cái biến mất ngay tại chỗ. Cùng một thời gian, Huyền Nguyên cũng là như thế, Huyền Nguyên trong nháy mắt đã nhìn thấu mục đích của lão giả, thân hình thoáng một cái biến mất không thấy gì nữa.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, trùng kích cường đại, không gian bể tan tành, lão giả không động, Huyền Nguyên cũng không động, chỗ bàn tay của hai người, chính là một hắc động, không gian bốn phía chấn động không dứt, Huyền Nguyên chắn trước mặt Chung Sơn, quỷ dị chính là, trong lúc bạch quang quanh thân Huyền Nguyên đại phóng, không gian chỗ Chung Sơn, căn bản không bị ảnh hưởng chút nào.
Sau lưng Huyền Nguyên, một đôi Trọng Thiên Chi Dực ngất trời phóng ra, khí thế cường đại ép thẳng về phía lão giả!
Dần Lạc Nhật ở một bên giúp đỡ. Chung Sơn tự nhiên yên tâm.
Lão giả cường thịnh trở lại, cũng không thể nào là Thiên Cực Cảnh tầng 12, có Huyền Nguyên ở chỗ này, Chung Sơn cũng yên tâm, cộng thêm Dần Lạc Nhật, Chung Sơn vốn không có nỗi lo, trực tiếp đi tới Tĩnh Ba Trì.
Tĩnh Ba Trì, Tĩnh Ba Trì quỷ dị. Mặc dù không gian chấn động như thế, trong Tĩnh Ba Trì vẫn khe khẽ gợn sóng như cũ.
Bên trong Tĩnh Ba Trì, là nước, lại không giống nước, nhìn qua cực kỳ cổ quái.
Chung Sơn không chút do dự nào, giẫm chận tiến vào trong Tĩnh Ba Trì.
Không có thanh âm khi rơi xuống nước, cứ tiến vào bên trong một cách quỷ dị như vậy.
Một mình Chung Sơn, cứ như vậy giẫm chận mà vào, tiến vào nơi nòng cốt chân chính của Thiên gia.
Đây không phải là nước, Chung Sơn tiến vào bên trong đã khẳng định đó cũng không phải nước, mà là một loại tụ thể của năng lượng không gian.
Không gian tụ tập thành một thể?
Chung Sơn chăm chú nhìn, lại đi xuống, Chung Sơn rốt cục thông qua một cái lối đi quỷ dị, tiến vào cái gọi là bên trong Tĩnh Ba Trì.
Tĩnh Ba Trì này, lại là một cái không gian quỷ dị.
Không gian đen nhánh một mảnh, phía dưới tất cả đều là nước, mặt nước tĩnh lặng trong như gương, không một gợn sóng, mà ở nơi xa, trên mặt nước như mặt kính nổi lên gần ngàn cái đèn lồng màu vàng. Bên trong mỗi một cái đèn lồng cũng phảng phất giống như lóe ra một bóng người, đây không phải là bóng người, đó là Quỷ Hồn, Quỷ Hồn bị Thiên gia bắt tới, toàn bộ chứa ở bên trong đèn lồng, phảng phất giống như đang bị siêu độ, quỷ dị khó lường.
Mà ở trên mặt nước kia, để hai mươi bốn bồ đoàn, từ trái sang phải, cái thứ hai, thứ bảy, thứ chín là trống không, hai mươi mốt cái bồ đoàn khác, đều có một người của Thiên gia ngồi trên.
Hai mươi mốt người, mỗi người mặc áo choàng có dấu hiệu của Thiên gia, bày ra các loại thủ ấn, phảng phất giống như đang tu luyện, mặc dù Chung Sơn tiến vào, hai mươi mốt người cũng không có một người nào tỉnh lại.
Hai mươi mốt người?
Chung Sơn trở nên cả kinh, đây sẽ không phải đều là Thiên Cực Cảnh chứ? Thiên gia nếu là thật sự như thế, vậy cũng quá dọa người rồi, hai mươi mốt Thiên Cực Cảnh? Không, còn có tám người bên ngoài, hai mươi chín Thiên Cực Cảnh? Cái này cũng chưa tính ba cái bồ đoàn trống không.
Da đầu Chung Sơn tê dại một trận. Thiên gia quá kinh khủng!
Nhiều cường giả như vậy?
Bất quá kỳ quái chính là, hai mươi mốt người này tại sao không có phát hiện mình?
Nhìn một màn làm cho da đầu người ta tê dại, Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, cũng đã đến nơi này, há có thể lùi bước?
Thân hình thoáng một cái, cấp tốc vọt tới phía dưới.
Nơi Chung Sơn đứng, cách mặt nước cũng chỉ có khoảng cách vạn trượng, nhưng Chung Sơn quỷ dị phát hiện, bất kể mình chìm xuống dưới bao nhiêu, vẫn cách mặt nước khoảng cách vạn trượng?
Cái này?
Tốc độ Chung Sơn tăng nữa, nửa nén hương sau, Chung Sơn phát hiện, chính mình chỉ trầm xuống một trượng, chỉ có một trượng?
Chỉ Xích Thiên Nhai (gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt)?
Chung Sơn rốt cuộc biết như thế nào là Chỉ Xích Thiên Nhai, không gian bên trong Tĩnh Ba Trì này, pháp tắc vô cùng cổ quái, căn bản không thể tới bờ bên kia, chỉ sợ tốc độ của chính mình mau hơn nữa, thời gian dài đi nữa, cũng không thể rơi vào trên mặt nước.
Rống!
Một tiếng rống dài một tiếng.
Nhưng là, thanh âm cũng tựa như không truyền được qua khoảng cách một trượng, căn bản truyền không ra, cho dù thần thức cũng không dò xa được. Khó trách hai mươi mốt người kia không có phát hiện ra Chung Sơn.
Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Vận dụng không gian pháp tắc?
Làm như thế nào?
Luôn kéo dài cũng không phải là biện pháp, nhất định phải lao xuống, chỉ sợ khi phá hư được nơi này cũng đã không kịp.
Hạ quyết tâm, con ngươi Chung Sơn đột nhiên co rụt lại, tiếp theo mở ra, con ngươi đen nhánh ban đầu lần nữa biến thành màu xanh biếc.
Chung Sơn không có phát hiện, thật ra thì khi Chung Sơn tiến vào không gian đen nhánh này, lão giả cầm đầu khoanh chân ngồi ở phía trên một cái bồ đoàn chỗ đó chân mày cũng là hơi nhíu, hiển nhiên đã phát hiện Chung Sơn đến, nhưng cũng không vạch trần.
Con ngươi Chung Sơn mở ra!
- Thông đạo Luân Hồi, mở!
Chung Sơn hét to một tiếng, đột nhiên, giữa không trung ở cái không gian này, một đoàn hắc khí tự nhiên mà sinh, tiếp theo, ở trong hắc khí, một cái điểm xanh mở ra, nhanh chóng lớn hơn, trong nháy mắt, biến thành cái miệng khổng lồ sâu hun hút.
Hấp lực khổng lồ từ trong thông đạo Luân Hồi ầm ầm kéo lên không gian tứ phương.
Hấp lực khổng lồ vừa ra, rốt cục làm cho môi trường bốn phía sinh ra biến hóa, như giới bên ngoài, không gian bốn phía đã bể tan tành không chịu nổi, nhưng là không gian bên trong này lại cực kỳ chắc chắn, chỉ là khe khẽ rung chuyển.
Phía dưới mặt nước yên tĩnh trong như gương, bỗng nhiên cũng sinh ra một tia rung động.
Ba!
Một vòng rung động bắn về phía hai mươi mốt cường giả ở nơi xa kia.
Hô!
Hai mươi mốt người đồng thời mở mắt ra, hai mắt mở ra, một cổ hung ý bén nhọn xông thẳng tới Chung Sơn.
Toàn thân Chung Sơn cứng đờ, thật giống như không thể động đậy, mặc dù thông đạo Luân Hồi, cũng đột nhiên rụt trở về, thông đạo Luân Hồi không có Chung Sơn điều khiển, biến mất không thấy?
Quá mạnh mẻ, ánh mắt của hai mươi mốt người quá hung hãn, trong nháy mắt, để cho Chung Sơn không thể động đậy? Đây chính là cường giả của Thiên gia sao?
Mọi người nhìn chằm chằm Chung Sơn, phảng phất giống như chỉ có lấy ánh mắt, là có thể xuyên thủng thân thể Chung Sơn.
Quá mạnh mẻ, Chung Sơn cảm giác được, hai mươi mốt người này, phảng phất giống như từng người đều có được thực lực của Thiên Cơ Tử. Thiên gia làm sao có thể có nhiều biến thái như vậy?
Quá biến thái!
Thông đạo Luân Hồi? Chính mình căn bản không thể động đậy, chỉ sợ thở cũng phí sức, thông đạo Luân Hồi làm sao có thể thi triển?
- Mười người đi ra ngoài, xem một chút xem Thiên gia xảy ra chuyện gì?
Tên lão giả cầm đầu kia mở miệng nói.
- Vâng!
Người thứ mười hai đến thứ hai mươi mốt lập tức đứng dậy.
Mười người thoáng một cái đã qua bên cạnh Chung Sơn. Bọn họ thật giống như không bị không gian pháp tắc hạn chế, đảo mắt đã đi ra ngoài.
Bên trong, chỉ còn lại có mười một người của Thiên gia.
- Ngươi là người phương nào?
Người cầm đầu nhìn về phía Chung Sơn.
Chung Sơn phát hiện, không gian bốn phía phảng phất giống như sinh ra một cổ lực dây dưa cường đại, quấn lấy chính mình, không để cho mình nhúc nhích. Bỗng nhiên, Chung Sơn phát hiện miệng có thể nói chuyện.
- Ta là đệ tử thân truyền của gia chủ Thiên gia!
Chung Sơn lập tức kêu lên.
- Đệ tử thân truyền của Thiên Cơ Tử?
Lão giả cầm đầu cười lạnh nói.
- Không, ta là đệ tử thân truyền của Thiên Tinh Tử!
Chung Sơn lập tức cải chính.
- Đừng có nói bậy, gia chủ Thiên gia khi nào thì biến thành Thiên Tinh Tử?
Nam tử thứ ba trên bồ đoàn phẫn nộ quát.
Lão giả cầm đầu hai mắt nhíu lại, cũng không khiển trách, mà là nhìn chằm chằm Chung Sơn nói:
- Thiên Tinh Tử?
- Sư tôn bảo ta tham kiến lệnh bài!
Chung Sơn nói.
- Vô liêm sỉ, chúng ta dễ lừa gạt như vậy sao? Biết đây là địa phương nào? Tiến vào cũng đừng nghĩ đi ra ngoài!
Một người Thiên gia cả giận nói.
- Nga?
Lão giả cầm đầu ngờ vực nhìn Chung Sơn.
Lúc này, Chung Sơn phát hiện mình thật giống như có thể động.
Chung Sơn lập tức thúc dục pháp thuật, nhanh chóng sử dụng pháp thuật ngưng tụ hiện ra một khối lệnh bài ở trước mặt.
Bộ dạng ảo ảnh này, chính là lệnh bài Thiên Lệnh do Thiên Tinh Tử truyền lại.
Thiên Lệnh, Chung Sơn không dám lấy ra, nhưng là sử dụng pháp thuật biến hoá ra hư ảnh Thiên Lệnh, Chung Sơn vẫn là có thể.
Vốn là, thấy Chung Sơn sử dụng pháp thuật ngưng tụ ra Thiên Lệnh, có mấy người lại lộ ra khinh thường, tiếp theo sau khi thấy những người khác ngưng trọng, mới nhìn kỹ, một khi nhìn kỹ, cơ hồ con ngươi tất cả mọi người co rụt lại.
- Thiên... Thiên Lệnh?
Một người bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Tiếp theo, mọi người liếc mắt nhìn Chung Sơn một cái thật sâu, rồi cùng nhau nhìn về phía lão giả cầm đầu.