Vừa rồi quái vật kia là gì? Đúng rồi, lần trước Chung Sơn làm đứt thông địa chi mạch của Thiên Lang Đảo, quái vật này cũng xuất hiện, chỉ là lần trước còn là hư ảnh mà lần này lại ngưng thành thực thể?
Vừa rồi, uy lực kia, tám cái đuôi múa may tạo ra dao động không gian, diệt sạch tât cả xung quanh, trong ba mươi vạn dặm, sinh linh biến mất, đây là năng lực gì?
Đế Huyền Sát cũng có thể làm được như thế, nhưng mà bây giờ Chung Sơn là tu vi gì? Hắn làm sao cũng có thể làm được? Đó chỉ có Thiên Cực Cảnh mới có thể làm được nha!
Quái vật kia làm sao lại chui vào trong cơ thể Chung Sơn?
Còn có, tu vi của Chung Sơn, Hoàng Cực Cảnh tầng thứ mười?
1 lúc tăng năm tầng?
Đế Huyền Sát cơ mặt lại lần nữa co rút, hắn không phải khổ tu sao? Tốc độ so với kẻ có địa vị cao, căn cốt tốt nhất còn khủng bố hơn, đây vẫn còn là căn cốt tốt sao?
Đế Huyền Sát lòng tràn đầy nghi hoặc, đồng dạng cũng tràn đầy hưng phấn, Chung Sơn càng mạnh, đối với tương lai Lang tộc càng tốt.
Phía dưới, Chung Sơn đứng thẳng giữa không trung, sau khi thu hồi Bát Cực Thiên Vĩ, hơi hơi sửng sốt nhìn sức tàn phá của nó.
Chung Sơn không đi tìm Đế Huyền Sát, mà lại nhìn về phía xa, mi tâm Hồng Loan Phấn Liên lại lần nữa phát ra một loại năng lượng đổ truyền vào hai mắt Chung Sơn.
Đột nhiên, thế giới trong mắt Chung Sơn biến đổi, vô cùng vô tận, vô cùng vô tận quy tắc thiên địa phủ kín xung quanh.
Mà những địa văn lộ lại có màu trắng xám.
Bỗng nhiên, Chung Sơn ánh mắt sáng ngời, Chung Sơn thấy được một tia văn lộ đặc thù.
Màu đỏ, một cái văn lộ màu đỏ?
Trong nháy mắt nhìn thấy văn lộ màu đỏ kia, bỗng nhiên Chung Sơn cảm nhận được một cỗ hỏa ý mênh mông ập vào trong óc, tâm thần rung lên một hồi, nó so với quy tắc khác thì mạnh hơn 1 chút. Một cái văn lộ màu đỏ đặc thù đến cực điểm.
Tuy nhiên, văn lộ màu đỏ này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, sau đó đột nhiên biến mất.
Chung Sơn trong lòng khiếp sợ, không biết nên nói gì, nó là gì?
Văn lộ quy tắc màu xám trắng, chỉ là nhìn thấy mà thôi, căn bản không ảnh hưởng được tới tâm thần của mình, nhưng mà đạo văn lộ màu đỏ vừa rồi, lại khiến tâm thần người ta kinh hoảng.
Đó là cái gì?
Pháp tắc!
Đó không phải văn lộ quy tắc, mà là văn lộ pháp tắc!
Pháp tắc thiên địa, lực lượng căn nguyên chân chính!
Đó là pháp tắc?
Chung Sơn trong lòng tràn ngập hưng phấn, pháp tắc, nên biết rằng ở tiểu thế giới, cũng chỉ có cường giả Thiên Cực Cảnh mới có thể chạm đến được một tia pháp tắc mà thôi, vẻn vẹn chỉ chạm đến được tia pháp tắc, cũng chính là triển khai được một mảnh Thiên thuộc về mình.
Đế Cực Cảnh, nhiều nhất là cảm thụ quy tắc mà thôi, vẫn không có khả năng cảm thụ toàn diện, mà trước mặt Chung Sơnlại là văn lộ quy tắc thật sự, mà ngay cả Thiên Cực Cảnh cũng không thể nhìn rõ văn lộ quy tắc như thế. Thậm chí Chung Sơn vẫn có thể ngẫu nhiên nhìn thấy 1 ít văn lộ pháp tắc.
Lực lượng căn nguyên, pháp tắc, vừa rồi Chung Sơn nhìn thấy chính là một loại pháp tắc hỏa hệ.
- Vù!
Cách đó không xa, bỗng nhiên một đạo văn lộ màu lam đột nhiên xuất hiện, nhoáng lên bên người Chung Sơn một cái, sau đó vọt về phương xa, biến mất không còn. Một cỗ lực lượng thủy hệ mênh mông, ầm ầm vọt tới, gột tẩy Chung Sơn.
Chung Sơn giật mình một cái, Thủy hệ pháp tắc?
Chung Sơn trong lòng kinh hãi, sau đó lại ngạc nhiên đều mức độ cao trào.
Nên biết rằng, bình thường cường giả Thiên Cực Cảnh chỉ có thể sờ soạng tới một loại pháp tắc mà thôi, mà pháp tắc trong mắt Chung Sơn, lại không bị hạn chế!
Nhanh chóng nhắm mắt.
Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, để cho mình bình tĩnh lại.
Hồng Loan Thiên Kinh, tầng thứ bảy! Phá Vọng!
Quá khủng bố, quá nghịch thiên, ngay cả pháp tắc, không ngờ cũng có thể nhìn thấy.
- Chuyện gì vậy?
Đế Huyền Sát đáp xuống hỏi.
Chung Sơn trong lòng bình tĩnh, chậm rãi mở hai mắt, lắc đầu nói:
- Không có gì, chúng ta trở về Thiên Lang Đảo đi!
Đế Huyền Sát trong lòng có ngàn vạn lời muốn hỏi, nhưng mà nhìn Chung Sơn, cuối cùng vẫn hít sâu một hơi, đè lại xuống dưới.
Không rõ, vậy chờ sau này mình từ từ xem mạnh mẽ của Chung Sơn đi!
Một năm rưỡi sau. Thanh Châu, quý phủ Dịch Diễn.
Đứng trước Dịch Diễn là một đám mưu sĩ. Những người này đều là đám nhân tài mấy chục năm khoa cử của Đại Tranh Hoàng triều. Những người này được phân ra hướng bốn phương tám hướng, mà đám người này chính là được phân tới dưới trướng Dịch Diễn.
Dịch Diễn là trí giả cỡ nào, tự nhiên khinh thường chèn ép nhân tài trẻ tuổi, chỉ cần có đức, có trí thì sẽ được Dịch Diễn trọng dụng.
Thiết Huyết đứng trước mặt đám nhân tài này, cùng nhau nhìn về phía Dịch Diễn, chờ Dịch Diễn lên tiếng.
Dịch Diễn tay cầm một phong thư, nhìn nhìn, khuôn mặt lộ ra nụ cười thư sướng.
- Tiên sinh, bệ hạ mang đến tin tức tốt gì sao?
Thiết Huyết hỏi.
Thiết Huyết vì bái Dịch Diễn học tập học vấn, mưu quyền chi đạo, tự nhiên xưng hô Dịch Diễn là tiên sinh.
- Có hai tin tức tốt, thứ nhất, Đại Tranh Hoàng triều thêm hai vị quân đoàn trưởng nữa, quân đoàn trưởng thứ bảy, Diêm Trùng Chi! Quân đoàn trưởng thứ tám, Triệu Sở Hướng!
Dịch Diễn cười nói.
- Lại hai cái? Bệ hạ từ đâu tìm được? Có thể sánh vai cùng tiên sinh sao?
Thiết Huyết chậc chậc miệng, một bộ không phục.
- Ánh mắt bệ hạ, tự nhiên sẽ không sai, Thiết Huyết đừng vội nói bậy!
Dịch Diễn sắc mặt nghiêm nghị nói.
- Vâng!
Thiết Huyết không cam lòng, vẫn không phục nói.
Nhìn thấy Thiết Huyết quật cường, Dịch Diễn lắc đầu cười khẽ.
- Nguyên soái, tin tức tốt thứ hai là gì?
Lại một người hỏi.
- Tin tức tốt thứ hai chính là Đại Tranh Hoàng triều ta lập tức chuẩn bị thăng cấp Đế triều!
Dịch Diễn nói.
Quả nhiên, sau khi nghe được tin tức này, gần như mọi người đều vui mừng, không chỉ vui mừng vì sự mạnh mẽ của Đại Tranh Hoàng triều, mà quan trọng hơn là chức quan của mọi người, lại lần nữa tăng lên.
Tuy rằng chức quan không thay đổi, nhưng mà nghiệp vị thay đổi rất lớn a, đến lúc đó chúng quan Đại Tranh Đế triều lĩnh số mệnh, cũng nhiều hơn trước rất nhiều.
- Nguyên soái, chúng ta nên làm gì?
Người kia hưng phấn hỏi.
- Bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị, Đế triều không phải dễ dàng thăng cấp như vậy, thời gian kế tiếp, các ngươi dựa theo ta phân phó mà làm, mỗi một chuyện các ngươi làm kế tiếp, công huân của các ngươi sẽ dày thêm một lượng lớn.
Dịch Diễn nói.
- Vâng!
Một đám người lộ ra vẻ mặt hớn hở nói.
- Ta sẽ cho các ngươi số lượng nhiệm vụ vừa phải, các ngươi khẳng định có thể hoàn thành, thời gian kế tiếp, phải cho ta thấy nghị lực từng người, không được xảy ra một chút sai lầm, nếu ai mà tại thời điểm quan trọng mà xảy ra chuyện, Dịch Diễn ta sẽ không chút lưu tình!
Dịch Diễn sắc mặt nghiêm nghị nói.
Bị vẻ mặt nghiêm nghị của Dịch Diễn dọa cho sợ, mọi người đều cả kinh, ý mừng lúc đầu cũng hòa hoãn hơn nhiều, đương nhiên, lúc này, mọi người cũng càng thêm bình tĩnh, tất cả việc tiếp theo càng phải làm thêm, không để cho lần thăng cấp này bại lộ dù chỉ một chút.
Trừ quý phủ Dịch Diễn ra, quý phủ Thủy Vô Ngân, quý phủ của Thủy Kính cũng thu được thư gửi của Chung Sơn, Thanh Châu chính thức bắt đầu bận rộn thăng cấp Đế triều.
Thiên Lang Đảo!
Sau khi thượng triều, Chung Sơn đi tới Trường Sinh Điện gặp mặt Đế Huyền Sát!
- Lần này phải làm phiền ngươi!
Chung Sơn quay sang Đế Huyền Sát trầm giọng nói.
- Yên tâm đi, vì Đại Tranh thăng cấp, cũng vì Lang tộc ta, ta sẽ làm thỏa đáng!
Đế Huyền Sát rất nghiêm túc gật gật đầu nói.
- Làm phiền!
Chung Sơn lại lần nữa trịnh trọng nói một câu.
Nên biết rằng, Đế Huyền Sát tuy rằng nói vì Lang tộc, nhưng mà Đế Huyền Sát tu vi mạnh mẽ như vậy, thân phận ở Thần Châu cao như vậy, lại nghe mình sắp xếp, đây tuyệt đối là vô tiền khoáng hậu, theo lý mà nói, Chung Sơn căn bản không thể đả động được tới hắn, nhưng mà Đế Huyền Sát lại vô cùng phối hợp, Chung Sơn bánh ít đi, bánh quy lại, tự nhiên khách sáo rất nhiều.
Đế Huyền Sát gật gật đầu, tiếp đó đột nhiên nhìn về phía bên ngoài đại điện.
- Ngươi đừng vội đi, ta đi trước!
Đế Huyền Sát nói, nói xong, thân hình Đế Huyền Sát nhoáng lên một cái, biến mất trước mặt. ở Chung Sơn
Chung Sơn gật gật đầu, tiếp đó có chút nghi hoặc nhìn về bên ngoài đại điện.
Bên ngoài đại điện, người đến chính là Bảo Nhi!
Phía sau Bảo Nhi còn có 1 nam nhân áo trắng đi theo. Bảo Nhi sắc mặt dường như có chút u oán, vào điện rất là trầm mặc.
- Chuyện gì vậy?
Chung Sơn nhìn về phía Bảo Nhi nói.
- Tìm được ngươi rồi!
Bảo Nhi quyệt khóe miệng nói.
- Trường Sinh Giới, Bi Thanh Yên ra mắt Chung Hoàng đế!
Nam nhân áo trắng cung kính hướng Chung Sơn thi lễ.
Trường Sinh Giới? Bi Thanh Yên? Họ Bi?
- Ách, ngươi là?
Chung Sơn nhìn Bi Thanh Yên, ánh mắt hiện lên vẻ quái dị.
- Bi Thanh Ti là bà con xa của ta, cả nhà phụ thân Bi Thanh Ti đã rời khỏi Trường Sinh Giới, gia nhập vận triều, bộ tộc họ Bi chúng ta cảm thấy vô cùng tiếc hận, cũng may cuối cùng Bi Thanh Ti cũng trở về Trường Sinh Giới!
Bi Thanh Yên lên tiếng nói.
- Bộ tộc họ Bi?
Chung Sơn khẽ nhíu mày.
- Đúng vậy!
Bi Thanh Yên nói.
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?
Chung Sơn nghi hoặc nói.
- Biểu tỷ Bi Thanh Ti, bảo ta đưa tới một phong thư, bảo ta tự tay giao cho ngươi!
Bi Thanh Yên nói.
- Ồ?
Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc.
Bi Thanh Yên đưa ra một phong thư!
Trong nháy mắt mở thư, Chung Sơn liền tìm được một cây Thanh Ti bên trong. Đây cũng là ám hiệu của Chung Sơn và Bi Thanh Ti.
Nhìn chiều dài căn Thanh Ti này, Chung Sơn lập tức biết, tin này chỉ có bốn chữ!
Mở thư tín ra, quả nhiên trên thư chỉ có bốn chữ!
- Nhanh tới cứu ta!
Nhanh tới cứu ta? Trong nháy mắt nhìn thấy bốn chữ này, Chung Sơn tâm thần chấn động. Tuy rằng Bi Thanh Ti nhìn như dịu dàng, nhưng Chung Sơn biết, nàng vô cùng cao ngạo, tự cho mình thanh cao, chết không cúi đầu, nàng chính là một cô gái ngoài mềm trong cứng, vô cùng quật cường.
Nhưng mà cô gái như vậy, cho dù là đối mặt với khó khăn lớn hơn nữa, cũng không chịu cúi đầu cầu với người khác, cũng sẽ không cầu cứu, chỉ biết một mình lặng lẽ chịu đựng.
Nhưng mà trước mắt thì sao? Nhanh tới cứu ta?
Bốn chữ đã nói hết sự thương nhớ của Bi Thanh Ti đối với Chung Sơn, coi Chung Sơn là chỗ đáng nương tựa, đồng dạng cũng nói rõ, chỗ Bi Thanh Ti đã xảy ra một chuyện đại sự.
- Thanh Ti xảy ra chuyện gì?
Chung Sơn lập tức hỏi.
- Biểu tỷ bị người bức hôn!
Bi Thanh Yên lập tức nói, phảng phất cũng muốn Chung Sơn đi cứu nàng vậy.
- Bức hôn? Ai?
Chung Sơn ánh mắt lạnh lùng.
- Băng Hiên Chân Quân!
Bi Thanh Yên trầm giọng nói.
Băng Hiên? Trong đầu Chung Sơn nhanh chóng hiện ra hình ảnh Băng Hiên, nam nhân tóc lam tà mị kia, dung mạo vô cùng anh tuấn, lúc trước trên đường tới Đại Ly Thiên triều gặp Bi Thanh Ti là lúc, cùng với Bi Thanh Ti gặp tên nam nhân kia, Bi Thanh Ti gọi hắn là sư thúc, mà hắn cũng không từ bỏ theo đuổi Bi Thanh Ti.
- Là hắn? Không có khả năng, hắn không có khả năng là đối thủ của Thanh Ti!
Chung Sơn trong lòng trầm xuống nói.
- - - - - oOo- - - - -