Thái Sơ Thánh vương, căn cứ theo tài liệu Chung Sơn thu thập, Thánh vương này cho tới bây giờ cũng không để lộ dung mạo, Thái Sơ Thánh Đình, Quốc Thú, Hồ Tộc! Ở Phong Trủng Cương Vực cùng Thái Cực, hai Thánh đình của Thái Ất chiếm ba phần thiên hạ!
Thánh vương Thánh vương nhìn Chung Sơn, nói:
- Tốt lắm, người của các đại thế lực cũng đi, ngươi còn có cái gì muốn nói? Khi nào theo ta trở về Thái Sơ Thánh Đình làm vật thế chấp
Chung Sơn trịnh trọng nhìn Thái Sơ Thánh vương, nói:
- Bên ngoài nơi này, còn có một phương thế lực, cho Đại Tranh Thánh đình ta là cừu địch, mong Thái Sơ Thánh vương đẩy lui kẻ địch này cho ta, ta lập tức theo ngươi đi tới Thái Sơ Thánh Đình!
- Cừu địch?
Tư Mã Túng Hoành nhướng mày.
Thật giống như ý thức được cái gì, nhưng lại không nói ra được.
- Một nước phụ thuộc, rút khỏi ngũ đại thế lực của Phong Trủng Cương Vực, đưa thân vào tình cảnh nguy hiểm nơi này, rút đi một đám thế lực nước bạn bụng dạ khó lường, lại bảo lưu lại Đại Tranh Thánh đình, một mũi tên bốn đích, ngươi thật không rời khỏi!
Thái Sơ Thánh vương cũng không trả lời Chung Sơn.
- Nếu là nước phụ thuộc của Thái Sơ Thánh Đình, Chung Sơn cũng là không cần kiêng kỵ, mới vừa rồi cái gọi là tám thế lực lớn nước bạn, cũng không phải toàn bộ đứng ở phía Chung Sơn, nói thí dụ như Trung Ương Giáo chủ, hắn càng hận không thể lập tức giết chết ta, cường giả của Thích Thiên Thánh Cảnh, càng không muốn ta sống, một khi chân chính xung đột, Đại Tranh ta nhất định tan thành mây khói! Có chút bất đắc dĩ!
Chung Sơn không có phản bác.
Mà một khắc này, rất nhiều đại thần của Đại Tranh vẻ mặt mới chợt hiểu ra, mồ hôi lại càng đầy người.
Lúc trước thấy Thánh vương cúi đầu lại vô cùng không cam lòng, dù sao tám thế lực lớn, số lượng cường giả so sánh với kẻ địch còn nhiều hơn.
Hiện tại vừa nhìn, cũng là luôn luôn vùng vẫy trên con đường tử vong, ai là kẻ địch ai là bằng hữu cũng không biết. Vừa vặn có thể giải thoát?
Rất nhiều đại thần nuốt nuốt nước miếng.
- Tốt cho một cái có chút bất đắc dĩ, ngươi là trêu chọc tất cả Đại Tiên? Bao gồm chúng ta?
Tư Mã Túng Hoành lạnh lùng nói.
- Còn chưa thỉnh giáo?
Chung Sơn cau mày nói.
- Tư Mã Túng Hoành!
Tư Mã Túng Hoành vô cùng dứt khoát.
Tư Mã Túng Hoành? Trong mắt Chung Sơn chợt lóe tinh quang, hắn hiểu rõ vì sao Tư Mã Túng Hoành lại nói chuyện lập tức như vậy, là bởi vì Tư Mã Sách chết ở hàng ngàn tiểu thế giới? Hẳn là hai người có quan hệ thân thuộc, cho nên coi người của hàng ngàn tiểu thế giới là thù địch.
- Nghiêm trọng, Đại Tranh bất quá chỉ tìm được một tia sinh tồn trong khe hẹp mà thôi, huống chi lại chiêu hàng Thái Sơ Thánh vương, Đại Tranh ưng thuận hàng, căn bản không có bất kỳ âm mưu ở bên trong!
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
Đúng vậy, một bên chiêu, một bên hàng, căn bản không có bỡn cợt ở bên trong, Thái Sơ Thánh Đình được lợi, Chung Sơn được lợi mà thôi.
Trong lòng Tư Mã Túng Hoành vẫn là rất không thoải mái, Tư Mã Túng Hoành đã nghĩ hủy diệt Đại Tranh, làm sao để cho hắn chống đỡ.
- Ngươi còn có một cừu địch? Vì sao không để cho tám thế lực lớn của nước bạn lúc trước cùng nhau thanh trừ cừu địch?
Một gã quan viên Thái Sơ hỏi.
- Ta mới vừa nói qua, bọn họ cũng không đồng tâm cùng ta, mời hỗ trợ thì có thể, nhưng là trong lúc hỗ trợ phát sinh cái gì, cũng không nhất định là điều ta muốn, huống chi, cừu địch thấy nhiều cường giả như vậy, cũng không nhất định sẽ hiện thân!
Chung Sơn nói.
- Nga? Ngươi mới từ hàng ngàn tiểu thế giới đi ra ngoài, có thể có cừu địch gì?
Tư Mã Túng Hoành cười lạnh nói.
Nói xong, Tư Mã Túng Hoành đã biết mình nói sai, hàng ngàn tiểu thế giới thì thế nào? Nhóm người này biến thái còn có thể dùng người của hàng ngàn tiểu thế giới để so sánh sao? Mới ra đã lôi ra quan hệ nhiều như vậy. Chính hắn là một nhà giàu có của đại thế giới, cũng không khoa trương như vậy a.
- Rất mạnh, cho nên các tướng quân của Đại Tần lưu lại, sẽ cùng các ngươi nghênh chiến cừu địch của ta!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Chúng thần của Thái Sơ Thánh Đình trầm mặc một trận!
Nghe được lời của Chung Sơn, chẳng biết tại sao, mọi người trong lòng bị đè nén một trận. Thật giống như có cảm giác bị Chung Sơn tính toán bao phủ toàn thân.
Mười tướng của Đại Tần hợp tác cùng Thái Sơ Thánh Đình? Tại sao phải hợp tác? Tới là ai? Còn cần hợp tác?
Đại Tranh này rốt cuộc đưa tới người rất mạnh sao?
- Ở Phong Trủng Cương Vực, trừ hai vận triều cùng tam đại Đạo tràng khác, còn có người Thái Sơ Thánh Đình không ứng phó được sao?
Một quan viên Thái Sơ hỏi.
- Hẳn không phải là thế lực của Phong Trủng Cương Vực!
Chung Sơn lắc đầu.
- Nga?
- Tới rồi?
Tư Mã Túng Hoành nhìn một cái bóng đen đang từ phía xa phi lại gần, cười lạnh nói.
Mọi người theo ánh mắt của Tư Mã Túng Hoành nhìn lại. Một nam tử cao đeo trường kiếm, từ đàng xa bắn nhanh mà đến.
- Không phải là hắn!
Chung Sơn lắc đầu.
Người nọ cũng không xông về Lăng Tiêu Thiên Đình, mà là rơi vào phía trên một ngọn núi nơi xa, mà có một người rất nhanh nhảy ra từ trong sơn cốc.
Chung Sơn thấy người nọ từ trong sơn cốc ra, hai mắt nhíu lại, Triệu Thiên Sát? Hắn còn chưa có chết?
Nơi xa, Triệu Thiên Sát cùng người nọ thật giống như đang nói chuyện với nhau, nói chuyện với nhau một hồi, vẻ mặt Triệu Thiên Sát phẫn hận chỉ vào Chung Sơn, thật giống như muốn cho nam tử đeo kiếm tìm phiền toái tới Chung Sơn.
Nhưng là, lại bị nam tử đeo kiếm khiển trách một bữa.
Tiếp theo, người nọ mang theo Triệu Thiên Sát không cam lòng bay đi ra ngoài Đại Tranh, đảo mắt đã mất tung ảnh!
- Nhân gian Đạo Tông?
Tư Mã Túng Hoành cau mày nhìn phía xa.
Thái Sơ Thánh vương chỉ có nhìn thoáng qua, đã đưa mắt nhìn sang Chung Sơn.
- Kẻ địch của ngươi là ai?
Thái Sơ Thánh vương hỏi.
Tất cả mọi người nhìn về phía Chung Sơn, mười sáu tên quan viên Thái Sơ toàn bộ nhìn chằm chằm Chung Sơn, chê cười, ở Phong Trủng Cương Vực, còn có chuyện Thánh vương không thể giải quyết sao
- Khổng gia!
Chung Sơn nói.
- Khổng gia? Cái gì Khổng gia?
Một quan viên Thái Sơ hỏi.
Mà có mấy quan viên Thái Sơ bộ mặt cũng là kéo ra! Khổng gia?
- Người nào của Khổng gia?
Cái trán của Tư Mã Túng Hoành toát ra một tia mồ hôi lạnh.
- Hồng Nho Thánh nhân, Khổng Tử, nhà của Khổng Khâu, Khổng gia!
Chung Sơn nói rõ ràng.
Hồng Nho Thánh nhân? Nhà của Khổng Khâu? Khổng gia?
Nghe được lời của Chung Sơn, phản ứng đầu tiên của một đám quan viên Thái Sơ chính là bị Chung Sơn gài bẫy.
Khổng gia? Ngươi đắc tội Thánh nhân? Gia tộc của Thánh nhân?
Nghênh chiến Khổng gia? Ngươi điên rồi! Cho dù không có Khổng Tử, Khổng gia ở đại thế giới cũng là tồn tại cực kỳ hung hãn, hiện tại có Hồng Nho Thánh nhân, quần hùng của Khổng gia còn có thể chạm mặt như thế nào?
Bảy mươi hai đệ tử của Khổng Tử, mỗi người cũng là phía trên Đại Tiên, còn có đại lượng hậu duệ họ Khổng, một tên Dã Man Nhân ở hàng ngàn tiểu thế giới như ngươi, làm sao chọc phải Khổng gia?
- Ngươi nói đùa sao? Khổng gia?
Da thịt trên mặt Tư Mã Túng Hoành kéo ra, nói.
- Tuyệt không nói chơi! Ta nghĩ, đệ tử họ Khổng đang ở phía ngoài, chờ đã lâu!
Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, nói.
Một đám quan viên Thái Sơ Thánh Đình hai mặt nhìn nhau, giờ phút này chính là kẻ ngu cũng biết cách làm của Chung Sơn.
- Ngươi đắc tội Khổng gia tới trình độ nào?
Thái Sơ Thánh vương hỏi.
- Một gã đệ tử họ Khổng vào hàng ngàn tiểu thế giới thành lập vận triều, bị ta giết chết, nhưng là thần hồn cũng không phải là ta diệt.
Chung Sơn nói.
- Đệ tử họ Khổng?
- Hình như là truyền nhân dòng chính của Khổng Tử!
Chung Sơn suy nghĩ một chút, nói.
Trầm mặc, một đám quan viên của Thái Sơ Thánh Đình lại là trầm mặc một trận. Tuyệt đối bị Chung Sơn gài bẫy.
Biết sớm như vậy, mới vừa rồi nên tiêu diệt hết Đại Tranh, hiện tại đắc tội các đại thế lực của Phong Trủng Cương Vực, chẳng lẽ còn phải đắc tội với Khổng gia?
Khổng gia, đây chính là Khổng gia a, hơn nữa Chung Sơn giết còn không phải là các đệ tử của Khổng Tử, mà là truyền nhân dòng chính của Khổng Tử? Hắn làm sao không bị sét đánh chết! Cái tai họa này!
Mới vừa khai thiên đã đưa tới nhiều thế lực như vậy, Thái Sơ Thánh Đình ta vừa đở cho hắn nhiều tai nạn như vậy, hiện tại lại tới? Còn là loại tình cảnh nguy nan này?
- Thánh vương, chuyện này chúng ta thật giống như không rảnh tay a!
Một người nói.
- "Đúng vậy a, Thánh vương, chúng ta vừa đắc tội ngũ đại thế lực của Phong Trủng Cương Vực, hiện tại lại là địch với Khổng gia, thật không phải là lúc!
- Thánh vương, ta xem Đại Tranh này chính là một tai họa! Tự mình xui xẻo còn chưa tính, lại kéo Thái Sơ Thánh Đình chúng ta xuống nước!
- "Đúng vậy a, Thánh vương, để cho Đại Tranh là nước phụ thuộc, không được, không thể để cho bọn họ là nước phụ thuộc!
- Một khi để cho Đại Tranh là nước phụ thuộc, triều ta sẽ gây thù hằn với bốn bề a!
...
Nhiều quan viên Thái Sơ khuyên Thái Sơ Thánh vương, khuyên Thái Sơ Thánh vương sửa đổi ý nghĩ lúc trước. Dĩ nhiên còn có quan viên giữ vững trung lập.
Tràng diện trở nên cực kỳ quỷ dị. Mới vừa rồi còn có cảm giác cư cao lâm hạ hưởng thụ được nước khác phụ thuộc, đảo mắt đã ngại phỏng tay muốn ném ra bên ngoài.
Khổng gia chính là một đại thụ rất to lớn, tồn tại cao cấp nhất thiên hạ, một khi cùng họ là địch, đúng là khiêu chiến tồn tại cao nhất thiên hạ, Thái Sơ Thánh Đình, hiện tại đã có tư cách khiêu chiến tồn tại cao nhất thiên hạ sao?
Thái Sơ Thánh vương gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn, thật giống như muốn nhìn ra cái gì từ trên mặt Chung Sơn.
- Thái Sơ Thánh vương từng nói, chỉ cần Đại Tranh ta là nước phụ thuộc, tất sẽ bảo vệ Đại Tranh ta bình an, cường địch của Đại Tranh ta đang ở phụ cận, Thái Sơ Thánh vương có thể thực hiện lời hứa lúc trước sao?
Chung Sơn nói lần nữa.
Có thể sao?
Có thể, thì là địch cùng Khổng gia, đại bất hạnh!
Không thể, thì biến thành trò cười của Phong Trủng Cương Vực, cũng là đại bất hạnh giống như trước!
Chung Sơn vừa tạo ra một nan đề! Một cái vấn đề vô cùng khó xử.
- Bảo vệ Đại Tranh ngươi bình an? Ngươi vốn là cũng biết Đại Tranh phải hủy diệt a, cố ý kéo theo Thái Sơ Thánh Đình ta xuống nước?
Một gã quan viên chê cười nói.
Chung Sơn không để ý đến hắn, mà là nhìn về phía Thái Sơ Thánh vương, bởi vì, những người này nói nhiều hơn nữa, cũng không bằng một câu của Thái Sơ Thánh vương.
Thái Sơ Thánh vương sao lại nhìn không ra chiêu của Chung Sơn? Liếc mắt nhìn Chung Sơn một cái thật sâu, tiếp theo nhìn về phía các chúng tướng Vương Tiễn bên cạnh.
- Người của Đại Tần, nguyện ý cùng đối chiến với Khổng gia?
Thái Sơ Thánh vương trầm giọng hỏi.
- Vương Tiễn Tướng quân, Tần sợ Khổng gia hay không?
Chung Sơn nhìn về phía Vương Tiễn.
Vương Tiễn nhìn Chung Sơn một chút, trịnh trọng nói:
- Đại Tần cùng Khổng gia thế như nước lửa, Đại Tần không sợ hãi!
Đại Tần không sợ hãi! Một câu nói là nói hết quan hệ của Đại Tần cùng Khổng gia.
- Tốt, nguyên lai các ngươi có cừu oán cùng Khổng gia, hiện tại nghĩ muốn kéo Thái Sơ Thánh Đình ta xuống nước? Có lòng muốn giết!
Một gã quan viên Thái Sơ nói.
- Thánh vương, đây vốn là thù hận của Đại Tần, Đại Tranh cùng Khổng gia, Thái Sơ Thánh Đình ta thật không nên tham dự vào!
Tư Mã Túng Hoành gật gật đầu nói.
- "Đúng vậy a, Thánh vương mặc kệ bọn họ tự sanh tự diệt đi!
- Không, tính kế triều ta, tội đáng chém, hủy triều đô, diệt Thánh vương!
Một gã quan viên tàn nhẫn nói.
Chung Sơn từ đầu đến cuối cũng không có nhìn những quan viên Thái Sơ này, mà nhìn chằm chằm vào Thái Sơ Thánh vương.
- Thái Sơ Thánh vương, ngươi nghĩ kỹ chưa? Tiếp nhận Đại Tranh ta là nước phụ thuộc, Chung Sơn ta nói là làm, cuộc chiến lần này thoáng qua một cái, cần phải thuận theo Thái Sơ Thánh Đình làm vật thế chấp, nếu không tiếp nhận Đại Tranh ta là nước phụ thuộc, Chung Sơn ta cũng vô cùng cảm kích ngươi!
Chung Sơn trịnh trọng nói.