Chung Sơn nhìn về phía xa xa mà lạnh lùng hỏi.
- Ta hận không thể giết chết tên mã tặc ngươi.
Lục Đạo ở phía trên xa xa lạnh lùng trả lời.
- Ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đó.
Chung Sơn nói ra sau đó còn vung tay lên.
- Hống.
Năm trăm vạn tướng sĩ hống to một tiếng, thanh âm vang vọng.
Trong chiến trường liên tục xuất hiện những thanh âm ầm vang, trên mặt đất những con rùa đen bắt đầu nổi lên từng luồng gai.
Bọn chúng dày đặc từ trên trời lao xuống, hoặc từ phía dưới đất mọc lên.
Huyền Vũ, chúng rùa tạo thành chướng ngại vật cản trở cuộc chiến.
Chung Sơn khinh thường cười.
- Anh Lan, Bát Môn Kim Tỏa trận, xử lý những thứ rác rưởi này.
Chung Sơn ở phía dưới nói.
- Dạ.
Anh Lan tuân lệnh.
Anh Lan nhảy xuống, đồng thời phối hợp với tám vạng người thành lập bát môn kim tỏa trận.
Anh Lan nhảy vào trận, sau đó trong nháy mắt, cát bụi một lần nữa bốc lên mù mịt, bao vây Anh Lan vào trong đó.
Cát vàng bay mù mịt, lấy Bát môn kim tỏa trận làm trung tâm, một bão cát hình cầu vô cùng lớn hiện ra, hình cầu này xoay tròn khiến cho lượng lớn đất cát ngày càng ghê gớm, đất trời rít gào không thôi.
Bão cát bắt đầu, sóng sau cao hơn song trước, hướng về phía Kim Lăng thành mà điên cuồng lao tới, vừa đi vạn vật đã bị phá hủy, hết thảy đều vô cùng mạnh mẽ.
Đối mặt vòng thứ nhất chính là vô tận.
Một luồng sóng bắn lên, trong thoáng chốc đã tấn công vào lớp mai của lũ rùa, lũ rùa cũng không chịu yếu thế, một lượng lớn đột ngột trồi lên từ mặt đất, đâm thủng cả sa mạc.
Cát đã tràn ngập đại địa, đã đồng hóa cả đại địa, hai cỗ lực lượng đan xen vào nhau không thôi, không ngừng đồng hóa đối phương, không ngừng tiến tới.
Chỉ thấy chiến trường cát bụi đầy trời, các lỗ thủng phía dưới vừa bị đâm thủng xong thì lại được lấp lại.
Ở trong chiến trường, thanh âm vang vọng bốn phía, đại trận Bát Môn Kim tỏa đã gặp được kình địch.
Chỉ có điều, với tu vi của Anh Lan thì làm được đến bước này cũng là vô cùng không dễ dàng, hơn nữa hai cỗ lực lượng tuy rằng không ngừng đan xen nhau, tuy nhiên sa mặc cũng từ từ từ đang được từ từ đẩy mạnh, chứng minh Anh Lan hiện đang chiếm thượng phong.
Đúng lúc này ở phía xa xa trên thành, Lục Đạo và mọi người hơi tránh ra một chút, chỉ còn lại đại hoàng hậu mặc hắc bào tiến lên phía trước.
Nhìn thấy đại hoàng hậu ở trên đó, Chung Sơn nhướn mày nói:
- Chú ý.
Mọi người đã sớm nghe Chung Sơn đề cập đến sự lợi hại của hoàng hậu cho nên cũng vô cùng chú ý.
Đại hoàng hậu ở trong vành nón che mặt đen kịt, trên người bắn ra từng luồng hắc khí.
Hắc khí bắn ra trước mặt đại hoàng hậu, sau đó từ từ bốc lên không trung, hiện ra tám chữ.
"Quý hợi, giáp tử, đan ngọ, mậu dần "
Nhìn thấy tám chữ này, đồng tử Chung Sơn co rụt lại, hắn cảm thấy có một cảm giác không ổn tràn ngập.
Là ngày sinh tháng đẻ của Anh Lan.
Ngoại trừ Chung Sơn tất cả những người biết được bát tự của Anh Lan đều nhíu mày lại, mà Thi tiên sinh đứng phía sau mọi người cũng nhìn về phía hoàng hậu.
- Tán.
Đại hoàng hậu khẽ thì thầm.
Câu nói này thốt lên, tám chữ ngày sinh tháng đẻ đen kịt như khói đen từ từ tán đi.
- Thiết Huyết.
Chung Sơn đột nhiên kêu to một tiếng.
- Lược.
Bát môn kim tỏa bị oanh tạc, Bát môn kim tỏa bị phá.
Cát vàng vô tận tựa như là mạn thiên phi vũ, bị oanh tạc mà mở ra. Trận đã bị phá, đất đai chiếm lại tình cảnh của bão cát, đồng thời đem binh sĩ phá trận chết ầm ầm máu bắn đầy trời.
- A.
Liên tiếp là những thanh âm thảm thiết kêu lên, lần lượt binh lính của Đại Tình vương triều bị đâm xuyên tim.
Lần đầu tiên, Đại Tình vương triều gánh thảm bại.
Mà ở giữa chúng quân, sắc mặt của Anh Lan chuyển sang màu xám trắng, hai mắt của nàng nhắm lại, đất đa phía dưới vọt lên, tựa nhw là muốn xuyên thấu cả Anh Lan.
- Hô.
Trong cơn nguy cơ, một đạo tàn ảnh bắn qua, Anh Lan biến mất ngay tại chỗ.
Thiết Huyết nhận được mệnh lệnh của Chung Sơn, vọt lên chiến trường nhanh chóng cứu được Anh Lan, trong thoáng chốc đã lên trên thanh đồng chiến đảo.
Bát Môn Kim tỏa trận bị vỡ, tám vạn người hoảng hốt chạy trốn, tuy nhiên chỉ có một số nhỏ là trốn thoát còn đại đa số binh lính đều chết thảm.
Chung Sơn tiếp nhận Anh Lan trong tay của Thiết Huyết.
Khuôn mặt trắng trẻo của Anh Lan trước kia nay đã chuyển thành màu đen,tựa như là trúng độc vậy.
- Qua xem sao, Anh Lan rốt cuộc là bị làm sao vậy.
Chung Sơn mở to hai mắt, hướng về phía mọi người mà gào to.
Hiển nhiên là Chung Sơn quá quan tâm tới Anh Lan, ai cũng không trách mà lập tức vây quanh.
- Anh Lan cô nương bị trúng Chú Ngôn thuật.
Dịch Diễn kiến thức rộng rãi lập tức nói.
- Nghĩa là thế nào?
Chung Sơn hỏi Dịch Diễn.
- Giải không đước, trừ phi phá được chú ngôn thuật của nàng.
Dịch Diễn lập tức nói.
- Vậy thì giết đại hoàng hậu để phá.
Hai mắt của Chung Sơn trở nên lạnh lẽo.
- Không được, phá chú ngôn thuật không phải là giết chết, cho dù đại hoàng hậu chết thì hồn phách của bà ta vẫn có thể mang theo chú ngôn thuật tiến vào trong âm phủ, khi đó càng không thể cứu được Anh Lan. Muốn phá chú pháp của nàng thì phải dùng chính chú pháp của nàng ta để phá hủy nàng ta. Ở Thần Châu đại địa, rất ít người có thể biết được Chú Ngôn thuật, hơn nữa muốn phá giải chú pháp thì pháp thuật còn phải cao cường hơn cả với nàng.
Dịch Diễn cau mày nói.
- Anh Lan còn có thể sống bao lâu nữa?
Chung Sơn nhìn chằm chằm về phía Dịch Diễn mà hỏi.
- Không biết nữa, còn phải xem chú ngôn thuật của hoàng hậu mạnh mẽ bao nhiêu, ngoại trừ lợi dụng ngày sinh tháng đẻ, không biết nàng còn dùng những chú ngôn nào nữa.
Dịch Diễn lắc đầu thở dài nói.
- Chung Sơn, có cần ta giúp một tay không.
Hạo Mỹ Lệ đột nhiên cười tà mị.
Tất cả mọi người đang ở trong lo lắng thì Hạo Mỹ Lệ lại hả hê. Mọi người thấy vậy thì thầm tức giận, Chung Sơn nhìn chằm chằm về phía Hạo Mỹ Lệ,nhíu mày lại nói:
- Đã làm phiền cô nương rồi.
- Nhưng mà ta tại sao phải giúp…
Hạo Mỹ Lệ tựa như muốn lừa người vậy.
- Thời gian cấp bách, bất luận là điều kiện gì, chỉ cần Anh Lan khôi phục lại thì Chung Sơn sẽ không để cô nương thiệt thòi vì phần ân tình này.
Chung Sơn lập tức nói.
- Được.
Hạo Mỹ Lệ nhíu mày nhưng rồi cuối cùng cũng gật gật đầu. Lục Đạo lúc này ở phía xa xa thừa dịp hét lớn.
Chung Sơn dừng lại nghiêng đầu, hung hăng nhìn về phía xa xa.
- Muốn đoạt số mệnh hoàng triều, binh đối binh không đủ, cần phải vương cùng vương quyết đấu, đi thôi.
Lục Đạo hét to một tiếng.
Chung Sơn nhíu mày lại, không sai, muốn đoạt lấy số mệnh của Âm Nguyệt Hoàng triều thì còn phải đánh bại Lục Đạo mới được.
Hạo Mỹ Lệ đối phó với đại hoàng hậu, không có ai bên cạnh Lục Đạo cũng tốt.
Chung Sơn nhẹ nhàng đưa Anh Lan tới tay Bảo Nhi.
Chung Sơn nhìn Lục Đạo, hai người đồng thời phi thiên, hướng về phía Tây mà bay tới, hai người quyết định tìm một nơi phong tịnh, không có bất kỳ ai quấy rầy.
Bay được nửa giờ, hai người này đã tới một thạch lâm hoang sơ, bốn phía mênh mông là núi đá, cả vùng đất không hề có chút cây cối nào, vô cùng hoang sơ.
Hai người đáp xuống đỉnh của hai tòa núi đá.
Lục Đạo cười lạnh lùng nói:
- Hai mươi mấy năm trôi qua, từ một tên mới đạt tới Tiên Thiên, căn cốt lại vô cùng kém mà bây giờ đã vượt tới Nguyên Anh kỳ, thật không thể không khiến người ta kính nể.
Chung Sơn khẽ vẫy vẫy tay, hiện ra một viên thuốc màu nhàn nhạt.
- Lục Đạo, Hợp THể Kỷ, dùng tu vi hợp thể kỳ của ngươi sáng tạo ra một hoàng triều, Ngươi là một trong những dị số, ở thần châu đại địa, những người đứng đầu hoàng triều đều là cường giả Hoàng cực cảnh.
- Thế nào? Ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta sao?
Lục Đạo nhìn về phía Chung Sơn nhàn nhạt nói.
Chung Sơn lật tay đưa viên đan dược màu nhàn nhạt vào miệng.
- Ngươi ăn cái gì vậy?
Lục Đạo nghi hoặc hỏi.
- Cuồng hóa đan, ăn nó vào ta có thể lập tức thắng ngươi.
Chung Sơn nói.
Cuồng hóa đan, đan dược tứ phẩm, không phải là đan dược của tông môn Bảo Nhi mà chính là của Chung Sơn, ngày xưa hắn cùng với Thiên Linh Nhi bị nhốt ở trong vòng lửa, sau khi giết được lão giả muốn đoạt xá Thiên Linh Nhi, Chung Sơn đã lấy dược phương thức chế tạo đan dược này. Mãi cho tới hiện tại mới được Bảo Nhi luyện chế ra.
Cuồng hóa đan? Trong mắt Lục Đạo hiện ra một tia lạnh lẽo, Nguyên Anh kỳ ăn đan dược này vào có thể đánh bại được Hợp Thể Kỳ sao? Làm sao có thể được?
Ngay sau đó, cuồng phong nổi lên, lấy thân thể của Chung Sơn, gió bắn ra khắp nơi.
Lục Đạo nhướn mày nhìn về phía Chung Sơn, dưới khí thế điên cuồng của Chung Sơn, hai mắt của Lục Đạo cũng trở nên đỏ bừng.
Thiên Ma Thối Thể tầng thứ tư.
Thiên ma thối thể tầng thứ năm.
Trong nhất thời, Chung Sơn một lần nữa đã vận chuyển Thiên Ma thối thể, lúc này Thiên ma thối thể rõ ràng đã đột phá tới tầng thứ năm.
Thiên Ma thối thể tầng thứ năm thực lực gia tăng gấp sáu lần, lại có cuồng hóa đan, thực lực điên cuồng tăng lên. Trong chốc lát, Chung Sơn cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng, cơ thể một lần nữa mạnh mẽ hơn rất nhiều.
- Hống.
Chung Sơn ngửa mặt lên trời mà rống to, sau đó núi đá bốn phía không ngừng sụp đổ.
Trong đôi mắt đỏ bừng của hắn hiện ra một tia hàn quang, Chung Sơn giẫm mạnh một phát.
Đỉnh núi dưới chân Chung Sơn lập tức bị đạp nát, thân hình của Chung Sơn hướng về phía Lục Đạo mà điên cuồng lao tới. Đao trong tay Chung Sơn được nắm chặt, từng luồng lực lực màu xanh uy thế hướng về phía Lục Đạo mà lao tới.