- Thánh Vương, Tạo Hóa Ngọc Điệp thật không lấy sao?
Lạc Tinh Trần vẫn có chút không nỡ.
- Không được!
Thi tiên sinh ở một bên lắc đầu.
- Xung quanh Tạo Hóa Ngọc Điệp có cấm chế, căn bản không đến gần được, lúc trước Cương thi cách gần, thiếu chút nữa bị cấm chế đốt cháy!
Thi tiên sinh nói.
- Có cấm chế Tạp lưu lại?
Lạc Tinh Trần lần này tuyệt vọng.
- Ngay cả chỗ sâu trong dưới lòng đất đều có kiếm khí, khi đi ra ngoài còn cần dựa vào Bát Cực Thiên Vĩ!
Thi tiên sinh quay sang Chung Sơn nói.
Chung Sơn gật gật đầu, lật tay một cái, Bát Cực Thiên Vĩ lại lần nữa xuất hiện, thân hình bành trướng, 4 cái đuôi bao bọc mọi người và và cự quan hướng bên ngoài vọt đi.
Mà trong lúc xuyên đi, Tru Tiên Kiếm Trận dường như bắt đầu lắc lư.
Hiển nhiên không có Tạp chủ trì, không phải Tru Tiên Tứ Kiếm chân chính, không thể ngăn cản được người bên ngoài bao lâu.
Lặng yên không một tiếng động, bốn người Chung Sơn lại lần nữa đi ra.
Mà lúc này, cự quan cũng được một Cương thi độn thổ mang ra ngoài.
- Nhanh lên, đại trận sắp phá rồi!
- Có mấy đệ tử Nho môn đã đi vào!
- Đám tiểu nhân, tiếp tục tấn công cho ta!
- Các huynh đệ, theo ca ca vọt vào!
Bên ngoài loạn thành một đoàn. Càng ngày càng nhiều người phá trận, đại trận Thánh Thi Sơn sắp bị phá mở. Thậm chí Chung Sơn còn nhìn thấy một phàm nhân Nguyên Anh Kỳ cũng lén lén lút lút chạy tới muốn chia một chén canh.
Đứng ở một chân núi, Chung Sơn nhìn toàn trường phá trận vô cùng khẩn trương.
- Thánh Vương, chúng ta nhanh đí thôi!
Thi tiên sinh kêu lên.
- Không, cho hắn thêm môn thêm một mồi lửa!
Chung Sơn cười tà nói.
- Ách?
Đại trận dù gì vẫn chưa hoàn toàn phá mở, tuy rằng bên ngoài kêu la rất nhiều, nhưng dù gì cũng có vài người chưa động thủ. Mà những người chưa động thủ này, đều là loại tuyệt thế cao nhân.
Trong này bao gồm Bồ Đề lão tổ râu tóc bạc trắng ở dưới một chân núi, một bên là Nhiên Đang và phật Di Lặc.
Ngay lúc mọi người tiến vào bên trong, bên trong Tru Tiên Kiếm Trận bỗng nhiên truyền đến một tiếng hô to.
- Tử Lộ sư thúc đã tiến vào Bích Du Cung, ngăn trở bọn họ, Tạo Hóa Ngọc Điệp là của Nho môn ta!
Một tiếng hô to đột ngột vang lên.
Một tiếng này rất đột ngột, thanh âm không cao, nhưng lại áp qua tất cả tiếng của mọi người.
Trong lúc nhất thời, bốn phía đại trận trở nên yên tĩnh, từng người ngừng thở, ánh mắt dần dần đỏ lên. Khó trách, khó trách ngay cả Khổng Tử đều phải động tâm!
- Chết tiệt, tên khốn kiếp kia gọi cái gì?
Lại một thanh âm truyền tới.
Chủ nhân thanh âm lúc trước đã không còn bóng dáng, mà này cũng nhìn rõ ràng, đúng là đệ tử Nho môn? Mà kêu một tiếng này, hoàn toàn hướng về chỗ thanh âm lúc trước.
Đệ nhất thiên hạ bảo?
- Đám tiểu nhân, tiến vào cho ta!
Một tên Yêu Vương rống lên.
- Đệ tử Vạn Kiếm Môn, toàn lực tấn công đại trận cho ta!
- Đệ tử Ngũ Trang Quan tấn công cho ta!
- Không được để cho tên Tử Lộ kia đoạt đi!
Trời đất chứng giám, lần này tấn công Bích Du Cung, Tử Lộ căn bản không đến. Nhưng mọi người đâu cần nhiều lời như vậy?
Nhiên Đăng, Di Lặc sắc mặt cũng đỏ rực lên, từng người lấy ra Pháp bảo vọt vào.
Toàn trường lần này còn hơn phản loạn, tuy nhiên những tuyệt thế cao thủ chân chính, vẫn chưa hoàn toàn tiến vào trong đó.
Tạo Hóa Ngọc Điệp, có Tạo Hóa Ngọc Điệp ta chính là Hồng Quân kế tiếp?
Đoàn người Chung Sơn đã đi xa.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Chung Sơn quay đầu nhìn lại, xa xa hắc khí xông lên tận trời. Tiếng kêu không ngừng.
- Tru Tiên Kiếm Trận rốt cục bị phá!
Thi tiên sinh cảm thán nói.
- Cương thi lúc trước tiến vào Bích Du Cung, còn có Cương thi vừa rồi ở trong Tru Tiên Kiếm Trận kêu la, nhanh chóng xử lý, không nên để lại dấu vết.
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Thi tiên sinh gật gật đầu.
Một hàng bốn người hướng về phía nam bay đi.
Mà chỗ Thánh Thi Sơn, cũng chân chính nổ tung, đại trận vừa vỡ, tiếp theo là Bích Du Cung.
Bích Du Cung không có chút cấm chế nào, rất nhanh mọi người vào liền thấy Tạo Hóa Ngọc Điệp ở bên trong.
Lúc nhìn thấy Tạo Hóa Ngọc Điệp, lại một phen mặt đỏ tới mang tai. Tiếp đó vung tay với nhau.
Tiên nhân là không màng danh lợi, đó là bởi vì danh lợi đối với bọn họ mà nói quá dễ dàng, căn bản không kích dậy nổi hứng thú của bọn họ, nhưng mà Tạo Hóa Ngọc Điệp lại khác, bảo bối ngay cả Thánh nhân đều đỏ mắt, những tiên nhân này còn lạnh nhạt sao?
Hỗn chiến bắt đầu rồi! Lần này, chiến dịch Thánh Thi Sơn lần này, nhất định truyền khắp thiên hạ!
Bầu trời, hai tinh tú một trắng một xanh chiến đấu kịch liệt càng lúc càng nhanh, hiển nhiên Tạp cảm giác được đại trận Bích Du Cung đã bị phá.
Nửa tháng sau, đoàn người Chung Sơn với tốc độ nhanh nhất chạy tới cửa Hoàng Tuyền Lộ.
Phong Đô!
Phong Đô là một nơi đầy âm sát khí, thuộc vòng quản hạt của Hạo Thiên, nhưng nói như vậy, tiên nhân cũng không có ai muốn tới đây, nơi này âm sát lực quá mạnh mẽ. Sẽ làm ô uế pháp lực. Đương nhiên, ngoại trừ Quỷ tu.
Phong Đô tuy rằng không mời chào người đến sống, nhưng cực kỳ nổi danh, bởi vì cứ giữa mỗi một tháng, quỷ môn đều mở ra! Đến lúc đó có thể xuống Hoàng Tuyền Lộ bước vào âm phủ.
Bởi vậy, một ít cường giả muốn qua âm dương hai giới, đều đã chạy tới nơi này chờ đợi quỷ môn mở ra! Có người, còn có các dạng tiểu thương lưu thông hàng hoá, nơi này cũng tụ tập để các loại vật phẩm, buôn bán giữa âm dương hai giới khác nhau.
Tuy rằng âm khí quá nặng, nhưng vẫn tụ tập rất nhiều người.
Mặc dù đoàn người Chung Sơn mang theo quan tài đi vào, nhưng cũng không có quá nhiều người chú ý!
Tìm 1 khách điếm, kiên nhẫn chờ ngày rằm quỷ môn mở rộng ra. Lạc Tinh Trần và Nam Cung Thắng đi ra ngoài điều tra tình huống một phen.
Chung Sơn và Thi tiên sinh ở lại trong khách điếm.
- Thi tiên sinh, quan tài này dùng làm cái gì?
Chung Sơn hỏi.
Chung Sơn cho rằng, nếu như quan tài có tác dụng bình thường, không bằng giao cho Bát Cực Thiên Vĩ nuốt, có lẽ tu vi mình còn có thể gia tăng, đến lúc đó bồi thường nhiều hơn cho Thi tiên sinh một ít là tốt rồi.
Thi tiên sinh nhìn Chung Sơn, lật tay lấy ra một trái tim, một trái tim nắm trong tay còn không ngừng đập, máu tươi đầm đìa, nhìn qua cực kỳ quỷ dị.
- Thánh Vương còn nhớ rõ vật này không?
Thi tiên sinh hỏi.
- Ừ, ngươi trước kia dùng nó làm pháp, lập được trận, lại ngăn được Pháp bảo của địch, ngày cả Mặc Ngọc Phù Lục ta cho Nam Cung Thắng cũng không làm gì được trái tim trong tay ngươi.
Chung Sơn gật gật đầu nói.
- Trái tim này hình như là trái tim Thánh nhân!
Thi tiên sinh trịnh trọng nói.
- Cái gì?
Chung Sơn ngoài ý muốn nói.
- Kế thừa quá xa, ta cũng không quá rõ ràng, hình như là trái tim Thánh nhân, cũng có thể là trái tim Tổ Tiên, nhưng trái tim Tổ Tiên tuyệt đối không có khả năng bảo tồn như thế, cho nên ta đoán đây là trái tim của Thánh nhân.
Thi tiên sinh nói.
Chung Sơn trịnh trọng nhìn lại trái tim này.
- Cự quan này có thể hấp thu tạp khí, đến lúc đó ta muốn đem trái tim này bỏ vào trong, hấp thu tạp khí, để trái tim đúc lại thi thể.
Thi tiên sinh hơi kích động nói.
Chung Sơn trịnh trọng gật gật đầu. Đúc lại Thánh nhân? Không chỉ có Thi tiên sinh, Chung Sơn nghe được ý nghĩ này, trong lòng cũng tràn ngập kích động.