Mục lục
Trường Sinh Bất Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ads Chung Sơn nghẹn nhất mang theo cơn giận cùng mọi người tiến ra cửa lớn Thiên gia.

Ngụy Thái Trung trọng thương, Chung Sơn thì chịu nhục nhã, mà tất cả chuyện này châm lên ngọn lửa hung ác trong lòng Chung Sơn đã lâu không có dấy lên.

Bị Thiên Cơ Tử miệt thị, còn có thái độ của Thiên Cơ Tử, Chung Sơn biết, nói thêm gì đi nữa thì cũng sẽ vô ích. Tiếp tục ở lại Thiên gia chịu nhục, không bằng sớm ra đi. Làm tốt chuẩn bị.

Chung Sơn biết lần này cướp lại Anh Lan sẽ có khó khăn, nhưng mà không nghĩ tới Thiên Cơ Tử lại là một người như thế.

Rời khỏi Thiên gia, dùng tại chỗ vực sâu vô tận và đàn quỷ vật, Chung Sơn thâm độc nhìn thật sâu khu vực khổng lồ này của Thiên gia.

- Bệ hạ, lúc trước ngươi nói tiên lễ, tiên lễ không thành rồi sao?

Ngụy Thái Trung vội vàng nhìn Chung Sơn.

- Hậu binh!

Chung Sơn tức giận nói.

- Hậu binh? Ngươi sẽ dụng binh với Thiên gia? Ngươi điên rồi?

Dần Lạc Nhật cả kinh kêu lên.

- Ách?

Chung Sơn mày nhướng lên nhìn về phía Dần Lạc Nhật.

- Ngay lúc vừa rồi, trừ Thiên Cơ Tử ra, ta còn cảm nhận được bốn cổ khí tức có thể uy hiếp tới ta, Thiên Cơ Tử, nữ Thiên lão kia, còn có bốn cỗ khí tức kia, mà đây chỉ là bên ngoài, Thiên gia ít nhất có 6 Thiên Cực Cảnh, còn có Thiên Hiểu đang ở bên ngoài, bảy đại Thiên Cực Cảnh, ngươi sẽ dụng bình với Thiên gia sao?

Dần Lạc Nhật khó tin cả kinh kêu lên.

Bảy đại Thiên Cực Cảnh? Toàn bộ thiên hạ có bao nhiêu Thiên Cực Cảnh, mà bên ngoài Thiên gia đã bày ra, không ngờ lại có tới bảy. Này, này còn muốn đi đánh Thiên gia sao? Rõ ràng không phải muốn chết sao?

- Bảy đại Thiên Cực Cảnh? Rất nhiều sao?

Chung Sơn trầm giọng nói, ánh mắt bắn ra hàn ý.

Dần Lạc Nhật: “......”.

- Bệ hạ, nếu không tiếp tục cầu xin Thiên Cơ Tử, Anh Lan đang nằm trong tay họ, tuyệt đối không thể có việc à.

Ngụy Thái Trung lại lần nữa lo lắng nói.

- Không có khả năng, Thiên Cơ Tử này vô cùng cuồng ngạo, ở trong mắt hắn, trừ con cháu Thiên gia ra, toàn bộ người trong thiên hạ đều là chuyện vặt, chỉ là biến thành chó săn của hắn, cũng không có khả năng!

Chung Sơn lắc đầu nói.

- Vậy ngươi tính làm sao bây giờ? Thiên gia có tới bảy đại Thiên Cực Cảnh, ngươi chuẩn bị làm sao chơi? Chẳng lẽ ngươi muốn tới dương gian tìm người đến hỗ trợ? Còn có tên Huyền Nguyên kia, Huyền Nguyên dù có mạnh mấy đi nữa, cũng nhiều nhất cùng một cấp bậc với Thiên Cơ Tử mà thôi, còn lại thì làm sao?

Dần Lạc Nhật nhíu mày nói.

- Dương gian? Không cần, cường giả âm phủ vẫn còn rất nhiều.

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Âm phủ?

Dần Lạc Nhật hơi hơi kinh ngạc.

- Ta muốn để Thiên gia gà chó không yên, long trời lỡ đất, ta muốn để Thiên Cơ Tử đối phó không xuể, một đám cường giả buông xuống Thiên gia, phá hủy Thiên gia thành mảnh vụn, quá trình này, cần các ngươi phối hợp!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Nhưng mà ta đánh không lại Thiên Cơ Tử, hơn nữa còn có những Thiên Cực Cảnh khác uy hiếp, bọn họ còn mạnh, chứ không yếu hơn ta.

Dần Lạc Nhật lập tức lắc đầu nói.

- Ta không cần ngươi đi chiến đấu!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ách? Không cần ta đi?

Dần Lạc Nhật vô cùng kinh ngạc.

Trụ cột của Thiên gia, chính là đám Thiên Cực Cảnh kia, không cho ta đi, ngươi làm sao đối phó bọn họ?

- Bệ hạ, bí pháp của thần có lẽ có tác dụng!

Thi tiên sinh bỗng nhiên lên tiếng nói.

- Ngươi? Phật Đà Cương thi? Không được, tuy rằng Phật Đà Cương thi tuy rằng khi còn sống là Thiên Cực Cảnh, nhưng tế luyện thành Cương thi, thực lực cũng chỉ là trên dưới Đế Cực Cảnh mà thôi.

Chung Sơn lắc đầu.

- Không, không phải Cương thi, mà là Thiên Quỷ!

Thi tiên sinh ngưng trọng nói.

- Thiên Quỷ?

Mọi người nghi hoặc nhìn về phía Thi tiên sinh.

- Trước đó không lâu vừa chiếm được cỗ tiên thi đầy đủ, ta dùng tiên thi chỉ đạo, có thể lệnh được ức quỷ vật tụ lại, hình thành một cái Thiên Quỷ cường đại, chỉ là bí pháp này có ảnh hưởng tới thiên hòa!

Thi tiên sinh hơi hơi cảm thán nói.

- Thực lực Thiên Quỷ ra sao?

Chung Sơn nhíu mày hỏi.

- Chắc là không kém gì Dần Chí Tôn!

Thi tiên sinh trầm giọng nói.

Mà Dần Lạc Nhật ở một bên lại vô cùng quái dị, người này có lai lịch gì, chẳng những biết rất nhiều về đại thế giới, thậm chí còn có thể tạo ra Thiên Quỷ? Thiên Quỷ là cái gì vậy?

- Tốt, tốt, tốt!

Chung Sơn hít sâu một hơi.

- Tuy nhiên phải mất ba tháng mới được!

Thi tiên sinh nói.

- Ta cho ngươi ba tháng!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Vâng!

Lúc này, Chung Sơn lại lấy ra một khối ngọc giản, gia nhập vào một ít tin tức, tiếp đó giao cho Ngụy Thái Trung.

- Thái Trung, đem khối ngọc giản này giao cho Huyền Nguyên, nói cho hắn, Tĩnh Ba Trì ta tìm được rồi, sau này cùng tiến tới Tĩnh Ba Trì!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Được!

Ngụy Thái Trung lập tức đáp.

- Ngươi tìm được Tĩnh Ba Trì? Ngươi làm sao tìm được?

Dần Lạc Nhật khó tin hỏi.

- Là lúc mới tiến vào Thiên gia!

Chung Sơn tỉ mỉ kể.

Chung Sơn có lượng lớn phân thân, phương pháp ẩn độn không người nào có thể phát hiện, trên đường tìm kiếm Tĩnh Ba Trì, liên tục xuyên qua trận pháp, người bình thường căn bản không có khả năng tìm được, nhưng, ai bảo ảnh thân sẽ ảnh hưởng tới trận pháp đâu? Nhưng, ngay tại thời điểm tìm được Tĩnh Ba Trì, lại gặp được một cường giả tuyệt thế của Thiên gia.

Cường giả kia chuyên môn trông coi Tĩnh Ba Trì, trong nháy mắt Chung Sơn xuất hiện, một cỗ khí tức cường đại từ người kia bức về phía Chung Sơn. Chung Sơn chỉ có thể rút đi.

Dần Lạc Nhật cổ quái đến cực điểm nhìn lại Chung Sơn, thiệt hay giả? Ngươi không phải vừa mới cùng chúng ta ở một chỗ sao? Ngươi làm sao có thể phát hiện?

Chung Sơn đương nhiên sẽ không nói chuyện phân thân.

- Tốt lắm! Dần Chí Tôn, đi thôi, chúng ta đi tìm cường giả tuyệt thế, cần phải trong ba tháng, gọi tới một đám cường giả tuyệt thế để chơi Thiên gia này!

Chung Sơn tự tin nói.

- Ba tháng? Tìm một đám cường giả tuyệt thế? Ngươi làm sao tìm được? Ngươi có biết thiên hạ này có bao nhiêu lớn không? Từ Đại Tranh tới đây phải mất nửa năm, ba tháng có thể tìm được vài người, người ta sẽ nguyện tới sao?

5 ngày sau, Thi tiên sinh tại trong địa ngục dùng tiên thi tế Thiên Quỷ, Ngụy Thái Trung được Chung Sơn phái đi truyền tin cho Huyền Nguyên, Chung Sơn và Dần Lạc Nhật về lại tòa thành trì kia. Vẫn là cái tửu lâu kia.

- Khách quan, thật cảm tạ ngươi, bây giờ giá cả Tu Di Thạch đúng là đã tăng vọt!

Chưởng quầy hưng phấn nói.

- Ồ? Giá cả Tu Di Thạch đã tăng rất cao sao?

Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

- Vâng, rớt giá vài lên, lại vài lần tăng lên, lần này tăng lên tới mấy chục lần, điên rồi, toàn bộ điên rồi, bây giờ người trong thành đều đi cướp Tu Di Thạch.

Chưởng quầy hưng phấn nói.

- Ồ? Xem ra mấy ngày nay, đã đến cao trào rồi?

Chung Sơn nhíu mày suy tư nói.

Một bên Dần Lạc Nhật đã biết Thiên Băng Kế Hoa, bây giờ nghe chưởng quầy kể rõ, trong lòng lại cổ quái dị thường.

- Khách quan, ngươi nói, ngươi nói ta có nên bán Tu Di Thạch hay không?

- Hả?

- Hiện tại giá lên cao như vậy, trong lòng ta có chút hoảng sợ, đã lên tới mấy chục lần rồi, ta chỉ sợ nó giảm xuống thôi!

Chưởng quầy lo lắng nói!

- Không sao, chờ lúc ở chợ không có Tu Di Thạch bán, ngươi lấy ra là được!

Chung Sơn cười nói.

- Ôi, ta nghe lời ngươi!

Chưởng quầy hưng phấn kêu lên.

- Đừng cho người đến quấy rầy ta!

Chung Sơn nói.

- Được, được, khách quan yên tâm, bắt đầu từ hôm nay, tửu lâu chúng ta sẽ tạm ngừng buôn bán, chuyên môn hầu hạ ngươi!

Chưởng quầy vui vẻ nói.

- Ách?

Chung Sơn hơi hơi sửng sốt.

- Chi phí khách quan sẽ được miễn phí hoàn toàn, khách quan yên tâm!

Chưởng quầy hào sảng nói!

Lần này chưởng quầy bỏ dốc cả vốn đi mua Tu Di Thạch, đồng thời, cũng bởi vậy mà kiếm được tiền bạc phải mất mấy trăm năm mới kiếm được, mà tất cả cái này đều do Chung Sơn mà ra, không tính còn ơn huệ, chỉ cần khách quan trước mắt chỉ điểm từng chút một, còn kiếm được nhiều hơn mở tửu lâu. Còn mở tửu lâu làm cái rắm à, hầu hạ vị gia gia này cho tốt là được rồi!

- Chưởng quầy, làm phiền ngươi chút việc!

Chung Sơn nói.

- Mời khách quan nói!

- Ta có khối ngọc giản, làm phiền ngươi phục chế cho ta 1 vạn miếng, đồng thời cho người truyền khắp Tinh Đấu Đế triều, còn cả Đế triều chỗ Thiên Hiểu nữa. Được không?

Chung Sơn đưa ra một khối ngọc giản.

- Chuyện này?

Chưởng quầy nhíu mày.

- Đây chỉ là một việc nhỏ mà thôi, rải ra ngoài đường là được rồi, đương nhiên, ta sẽ cho ngươi thù lao tương ứng!

Chung Sơn cười nói.

Sau khi Chưởng quầy tiêu sái rời đi, Dần Lạc Nhật lại lần nữa nhìn về phía Chung Sơn nói:

- Ngọc giản kia là cái gì?

- Chỉ là những gì trải qua ở Trầm Phù Huyết Hải ngày đó mà thôi! Đương nhiên, đã chải chuốt lại!

Chung Sơn cười nói.

- Ngươi chuẩn bị lôi kéo Tinh Thái Đấu?

- Không chỉ Tinh Thái Đấu, còn có đám người Bất Lão Giới, Thần Tú Đại sư!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Tinh Thái Đấu nói không chừng sẽ nguyện ý đi, nhưng mà đám người Bất Lão Giới và Thần Tú sẽ đi sao? Bọn họ có lần thất bại trước, sẽ nguyện ý đi sao?

Dần Lạc Nhật nhíu mày nói.

- Tinh Thái Đấu ta sẽ thuyết phục! Dù sao người khác đến đây, còn phải đấu với Thiên gia một lần. Bất Lão Giới sao, ha ha, Bất Lão Giới nếu như lựa chọn thu dụng Tinh Thái Đấu, thì sẽ nói rõ đã chuẩn bị tốt đấu với Thiên gia, hơn nữa lần này cũng không đến đây được sao? Chỉ cần hơi chút xúi giục, là có thể cùng chúng ta báo thù!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Vậy Thần Tú thì sao? Hắn cũng không phải là người Bất Lão Giới à, hơn nữa nghe đồn Thần Tú vô cùng sợ chết, hắn sẽ đi sao?

Dần Lạc Nhật nhíu mày nói.

- Vừa rồi không phải là ta đã chuẩn bị đó sao?

Chung Sơn cười nói.

- Chuyện Trầm phù Huyết Hải? Như vậy sao được?

Dần Lạc Nhật nhíu mày nói.

- Ta đã hơi sửa chữa lại chuyện đã trải qua tại Trầm phù Huyết Hải truyền khắp Thiên gia, cái này đã thành công hơn một nửa, nếu truyền khắp thiên hạ, vậy Thần Tú sẽ không thể không đi!

Chung Sơn khẳng định nói.

- Vì sao? Tuy rằng Thần Tú bố trí một cái Phong Thủy Trận, nhưng mà cũng không đến mức đi tới Thiên gia liều mạng à?

Dần Lạc Nhật không hiểu nói.

- Nhưng mà trong Phong Thủy Trận có Thiên Hiểu!

- Thiên Hiểu? Ta thấy hắn không phải là loại người lòng dạ hẹp hòi à.

- Thiên Hiểu không phải lòng dạ hẹp hòi, tầm nhìn cũng cực kỳ thông thoáng, nhưng mà đối với việc này, hắn không thể không khiến mình lòng dạ hẹp hòi, phải đi tìm Thần Tú gây phiền toái, thậm chí không tiếc hết thảy cái giá phải trả dẫn toàn bộ người Thiên gia tru sát Thần Tú!

- Không thể nào? Điều này sao có thể? Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, Thiên Hiểu một lần chịu thiệt, không có khả năng làm chuyện bé xé ra to như thế, người nào không phải trong thất bại trưởng thành?

- Ngươi vẫn không rõ, Thiên gia, bề ngoài là thế lực đệ nhất thiên hạ, mà Thiên Hiểu lại được định là người thừa kế gia chủ. Cái này giống như Thái tử một quốc gia, trước khi Thái tử chưa kế thừa ngôi vị hoàng đế, mỗi một lời ra tiếng nói, hành động cử chỉ đều bị vô số người chú ý. Đặc biệt Thiên gia, kế thừa mười mấy vạn năm, Thiên Cơ Tử đã già như vậy, rõ ràng phải độ kiếp, đến lúc đó vị trí gia chủ giao cho ai? Thiên Hiểu có cơ hội lớn nhất, nhưng, Thiên gia cũng không chỉ có Thiên Hiểu mới có cơ hội. Khẳng định còn có người khác nhìn chằm chằm vào vị trí gia chủ.

- Ý của ngươi là?

Dần Lạc Nhật phảng phất nghĩ tới điều gì.

- Bước đầu tiên, khiến cho người có hy vọng kế thừa lớn nhất này mất hết đức vọng.

Chung Sơn hít sâu một hơi nói.

- Mất hết đức vọng

- Nếu muốn Thống lĩnh Thiên gia, đức vọng trọng yếu nhất, đức vọng bị mất hết, Thiên Hiểu rất khó thế lực khổng lồ như Thiên gia, mà Thiên gia ở địa vị đệ nhất thiên hạ cũng phải có đức vọng tuyệt đối mới được, ta nghĩ Thiên Hiểu rõ ràng hơn bất cứ ai, trước khi trở thành gia chủ, con đường này phải thuận lợi, đức vọng mất hết, sẽ khiến hắn bị mất đi rất nhiều, cho nên muốn bù lại đức vọng đã bị mất sạch, nhất định phải tru sát Thần Tú.

- Mục đích của chúng ta, chính là khiến cho đức vọng của Thiên Hiểu mất hết, khiến cho Thần Tú sợ hãi, tiếp đó khiến cho Thần Tú có lòng làm phản?

Dần Lạc Nhật rốt cục cũng hiểu ra.

- - - - - oOo- - - - -

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK