Thế nhưng mà gần đây tông môn cũng không chinh chiến ra bên ngoài a.
Chấp sự kia vội vàng nhìn lại, lúc này chủ nhân của hồn đăng bản mệnh vừa mới tan vỡ chính là thiên tài trận pháp - Ngô Hằng.
- Ngô Hằng? Ngô mập mạp kia sao? Không đúng, lá gan của tiểu tử này còn nhỏ hơn chuột, tính cách còn cẩn thận hơn so với hồ ly, tại sao lại...
Chấp sự này cơ hồ hoài nghi, liệu có phải có sự nhầm lẫn nào hay không? Ngô mập mạp kia gần đây đều giống như rùa đen rút đầu vậy.
- Việc lạ, việc lạ. Ban đầu là thiên tài đan đạo, sau đó lại là thiên tài Trận đạo. Gặp quỷ rồi hay sao?
Vị chấp sự kia thì thào tự nói, sắc mặt có chút khó coi, đã bắt đầu do dự xem có nên sớm đi bẩm báo việc này hay không.
Dù sao trong vòng một ngày chết hai, chuyện này cũng có chút khoa trương.
Nhưng mà hắn lại lập tức bác bỏ suy nghĩ này, dù sao trách nhiệm trông coi hồn đăng trọng đại, tự tiện rời khỏi cương vị là một chuyện vô cùng kiêng kỵ.
- Được rồi, hai người này sống hay chết cuối cùng vẫn không ảnh hưởng tới số mệnh của tông môn. Không cần phải ngạc nhiên lắm, có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi.
Do dự một lát, vị chấp sự trông coi này vẫn quyết định sau khi hết giờ mới lại đi bẩm báo.
Nhưng mà chuyện khiến cho hắn giật mình hiển nhiên còn chưa kết thúc. Ngay khi trong lòng hắn vừa mới khôi phục lại sự bình tĩnh thì phanh một tiếng, lại có một chiếc hồn đăng bị nghiền nát.
Phương vị nơi có chiếc hồn đăng bị nghiền nát khiến cho thân thể vị chấp sự này nhảy dựng lên.
Vị trí hồn đăng bị nghiền nát lần này không ngờ lại ở vị trí đầu tiên trong đám đệ tử trẻ tuổi, nhìn kỹ không ngờ lại là chiếc hồn đăng bài danh thứ chín.
- Tào Tấn? Thập đại chân truyền Tào Tấn?
Gã chấp sự này đã không còn bình tĩnh được nữa, hắn hiểu được đã xảy ra chuyện lớn.
Trong vòng một ngày ba đệ tử trẻ tuổi của tông môn vẫn lạc. Hai người trước thi coi như thôi cũng được, thế nhưng người thứ ba này không phải là nhỏ, chính là một trong thập đại chân truyền.
Loại thiên tài cấp bậc như vậy vẫn lạc, tuyệt đối sẽ khiến cho tông môn chấn động.
Dù sao thiên tài trẻ tuổi của Cửu Dương Thiên Tông có hơn trăm vạn, th ế nhưng có thể ở trong vô số thiên tài trẻ tuổi tỏa sáng, tiến vào top mười mà nói, bất kể là thiên phú hay là số mạng, đều là tồn tại kinh người.
Loại thiên tài này vẫn lạc tuyệt đối là một đại sự.
HUống chi Tào Tấn này còn có một sư tôn khó dây vào, người này chính là một trong Tứ đại Thái Thượng trưởng lão của Cửu Dương Thiên Tông. Tào Tấn chính là đệ tử thân truyền của vị Thần Lôi trưởng lão kia.
Tứ đại Thái Thượng trưởng lão, địa vị gần với tông chủ và tuần sát sứ, địa vị với mấy phó tông chủ ngang nhau.
Nhân vật cự đầu như vậy thật vất vả mới bồi dưỡng ra đệ tử cấp bậc thập đại chân truyền, lại vô duyên vô cớ vẫn lạc, vị chấp sự kia suy nhgix một chút lập tức cảm thấy kinh hồn táng đảm.
Thậm chí hắn còn không biết nên đi bẩm báo như thế nào.
Nhưng mà hắn cũng biết, việc này tuyệt đối không thể kéo dài. Kéo dài càng lâu phiền phức của hắn càng lớn.
Không có một chút chần chờ nào, hắn phân phó một gã thuộc hạ:
- Lại đây trông coi, ta đi tổng bộ tông môn.
- Cái gì? Ngươi lặp lại một lần nữa xem?
Thần Lôi trưởng lão nghe thấy vị chấp sự kia báo cáo, cơ hồ cho rằng mình đã nghe lầm.
- Ta... Ta... Thuộc hạ trông coi hồn đăng, phát hiện hồn đăng bản mạng của Tào Tấn công tử bị nghiền nát.
Vị chấp sự này đối mặt với uy áp của Thần Lôi trưởng lão co rúm lại, hàm răng va chạm vào nhau tạo thành tiếng canh cách.
Thần Lôi trưởng lão bỗng nhiên đứng lên, trong mắt bắn ra quang mang giống như muốn ăn thịt người, tay nhấc vị chấp sự kia lên, nhanh chóng phóng như bay về phía nơi cấm địa đặt hồn đăng bản mạng.
Một phút đồng hồ sau, tiếng rống giận dữ của Thần Lôi trưởng lão truyền khắp sơn môn, kinh thiên động địa.
Vô số người trong Cửu Dương Thiên Tông cả kinh nhao nhao lao đầu ra, còn tưởng rằng trong Cửu Dương Thiên Tông xảy ra chuyện lớn gì đó.
Tin tức Tào Tấn vẫn lạc lập tức truyền khắp ngóc ngách của Cửu Dương Thiên Tông.
Thiên tài cấp bậc thập đại chân truyền, ở trong tông môn coi như trưởng lão bình thường cũng phải nể mặt họ ba phần. Bởi vì những người này qua vài thập niên nữa đều trở thành tồn tại khó động vào trong tông môn. Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra mà nói, thành tựu của thiên tài cấp bậc thập đại chân truyền tuyệt đối không chỉ dừng lại ở mức độ một trưởng lão.
- Tra, nghiêm túc tra xét cho bổn tọa. Một khi ai cung cấp được manh mối có giá trị thưởng mười vạn Thánh linh thạch, một ngàn Thánh Anh đan.
Sau khi Thần Lôi trưởng lão xác nhận tin tức Tào Tấn vẫn lạc, hắn giận tím mặt, trọng thưởng cho kẻ nào cung cấp được manh mối hữu dụng.
Cửu Dương Thiên Tông vô cùng lớn, phân bổ khắp nơi, đệ tử trong tông môn tất cả lớn nhỏ ước chừng phải dùng đơn vị ngàn vạn mà tính. Đệ tử thân truyền của Thần Lôi trưởng lão cũng không thiếu.
Thế nhưng Tào Tấn không thể nghi ngờ chính là một trong những người đệ tử mà cả đời này hắn tự hào nhất.
Phá Nguyệt chùy, Phúc Hải kiếm, còn có Diệt Thế Âm lôi phù, sáu đạo Kim Cương Lang phù, những thứ tốt này đều là Thần Lôi trưởng lão ban cho Tào Tấn.
Bởi vậy có thể thấy được Thần Lôi trưởng lão này cưng chiều Tào Tấn tới cỡ nào.
Thần Lôi trưởng lão đã hơn ngàn tuổi, đệ tử thủ hạ thậm chí ngay cả tu vi Hoàng cảnh cũng có hai người, thế nhưng đều là môn hạ mà hắn thu từ mấy trăm năm trước. Hiện tại đều đã tự lập môn hộ, lông cánh đầy đủ, bản thân đã trở thành nhân vật cự đầu của tông môn.
Chỉ là người mà Thần Lôi trưởng lão ưng ý nhất chính là Tào Tấn.
Bởi vì Tào Tấn còn trẻ tuổi, lại có tiềm lực, trẻ tuổi như vậy mà kém nửa bước tiến vào Hoàng cảnh, loại tiềm lực như vậy hiển nhiên không phải là tồn tại mà Hoàng cảnh sơ giai mấy trăm tuổi kia có thể so sánh.
Chỉ là Thần Lôi trưởng lão quan niệm không ước thúc quá nhiều, cho nên đối với đệ tử trong môn hộ mình cũng không quản quá nhiều, thậm chí đối với việc môn hạ đệ tử ngao du bên ngoài cũng không để ý, ước thúc.
Cho nên hắn đối với lộ tuyến của Tào Tấn vừa qua cũng không rõ ràng cho lắm.
Mà cả Cửu Dương Thiên Tông, đại bộ phận mọi người đều lo việc của mình, có rất ít người đi quan tâm tới chuyện của người khác.
Cho nên sau khi Thần Lôi trưởng lão tuyên bố treo giải thưởng cũng không có ai có thể cung cấp manh mối có giá trị.
Cũng tương đương với việc căn bản không có ai biết rõ rốt cuộc Tào Tấn vẫn lạc ở nơi nào.
Chuyện này khiến cho Thần Lôi trưởng lão vừa sợ vừa giận.
Hắn vẫn luôn cảm thấy để cho đệ tử môn hạ thoải mái hạ sơn, càng có dã tính thì tầm mắt càng roojgn.
Thế nhưng hắn không ngờ khi áp dụng vào Tào Tấn này, tên đệ tử mà hắn đắc ý nhất chết như thế nào hắn cũng không biết.
Thần Lôi trưởng lão triệu tập cơ hồ tất cả thuộc hạ và môn đồ, rít lên nói:
- Tra ra cho ta. Cho dù lật tung trời cũng phải tra ra một ít manh mối cho bổn tọa.
Danh Sách Chương: