Ngoài miệng Đan Trì cung chủ nói như vậy, kỳ thực trong lòng của hắn lại không nghĩ như vậy. Thế nhưng mà thân phận của người thần bí kia hắn lại không tiện nói ra.
Nhưng mà nếu như người thần bí này là người quen của Thuấn lão, trước kia lại trợ giúp Đan Kiền Cung đối phó qua với đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông, thực lực nhất định sẽ phi phàm.
Có người thần bí ngày chiếu cố, Đan Trì cung chủ tự nhiên vô cùng tin tưởng.
HUống chi hiện tại theo Đan Trì cung chủ thấy, Giang Trần cũng không phải là cái đèn cạn dầu.
Hiện tại hắn lo lắng nhất chính là tông môn mình. Nếu như ngay cả nơi diễn ra Vạn Tượng đại điển cũng bị vây quanh, như vậy tông môn của bọn họ nhất định cũng sẽ gặp nguy cơ.
Nghĩ như vậy, cuối cùng Đan Trì cung chủ vẫn quyết định trước tiên phá vòng vây, trở lại tông môn.
Thời gian một phút đồng hồ rất ngắn, không có thời gian để hắn trì hoãn thêm nữa. Đan Trì cung chủ nhướng mày nhìn Thiên Minh thượng nhân, nói:
- Thiên Minh lão ca, lão ca thấy thế nào?
Thiên Minh thượng nhân có chút do dự nói:
- Lão đệ, mặc dù ta biết lão đệ trời sinh trầm ổn, nhưng mà vạn nhất người thần bí kia nói chuyện giật gân thì sao?
Thiên Minh thượng nhân nhìn về phía Vạn Tượng cực cảnh nói:
- Lại nói, những người trẻ tuổi đều ở bên trong, chúng ta cứ như vậy mà đi, dường như cũng không ổn.
Thiên Minh thượng nhân hiển nhiên không quá muốn đi, cũng không phải thực sự vì đám người trẻ tuổi mà cuối cùng hắn cảm thấy người thần bí kia có lẽ căn bản chỉ muốn trêu đùa bọn họ mà thôi.
Đan Trì cung chủ khuyên nhủ:
- Thiên Minh lão ca, chúng ta cũng coi như có giao tình. Thời gian cấp bách, nếu như không phá vòng vây, đợi đối phương bố trí xong thiên la địa võng, khi đó cho dù muốn đi cũng khó tránh khỏi huyết chiến một phem.
Thiên Minh thượng nhân cười khổ nói:
- Lão đệ, tâm tình của lão đệ ta có thể hiểu được. Nhưng mà lão ca ta vẫn quyết định ở lại chỗ này. Lão đệ à, có phải phản ứng của lão đệ hơi quá rồi không?
Đan Trì cung chủ than nhẹ rồi lắc đầu, nói tới nước này, hắn cũng biết khó có thể lay động mọi người.
Hắn liền ôm quyền:
- Nếu đã như vậy, chư vị, hy vọng sau này còn có thể gặp lại.
Nói xong hắn vẫy tay một cái, mang theo đám người Liên Thành trưởng lão nhằm về phía Đông Nam chạy đi.
Thời gian một phút đồng hồ đã trôi qua được một phần ba, nếu không nhanh chóng, có lẽ thực sự sẽ bỏ qua cơ hội đột phá tốt nhất.
GIờ phút này trong lòng Đan Trì cung chủ nóng như lửa đốt. Mà những trưởng lão đi theo sau hắn thì vẻ mặt khó hiểu, đây là Đan Trì cung chủ mà bọn họ từng biết sao?
Từ trước tới nay Đan Trì cung chủ đều bĩnh tĩnh thong dong, sẽ không giống như hôm nay, lo lắng giống như gặp phải đại địch vậy.
- Cung chủ, thực sự có kẻ thù bên ngoài xâm lấn hay sao?
Một trưởng lão không nhịn được mà hỏi.
Đan Trì cung chủ trầm giọng nói:
- Chắc chắn mười phần. Chư vị, lần này đột phá vòng vây, nhất định sẽ xảy ra một hồi huyết chiến. Mọi người phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, không để ý tới bất kỳ giá nào nhất định phải thoát khỏi vòng vây. Có lẽ tình huống tông môn hiện tại cũng không khác chúng ta là bao.
Nghĩ tới tông môn. Trong lòng Đan Trì cung chủ nóng như lửa đốt.
Loại thiên tài trẻ tuổi như Giang Trần này đều có đại phúc duyên, Đan Trì cung chủ không tin Giang Trần sẽ vẫn lạc.
Nhưng mà tông môn lại khác, liên quan tới truyền thừa của Đan Kiền Cung, Đan Trì cung chủ càng thêm lo lắng hơn. Hắn vốn muốn để cho Bắc Minh tông cùng liên thủ phá vòng vây. Thế nhưng không ngờ tới Thiên Minh thượng nhân lại không đi.
Đan Trì cung chủ cũng có thể hiểu được. Dù sao bỗng nhiên xuất hiện tin tức như vậy, quả thực nghe rợn cả người. Người khác không tin cũng là chuyện bình thường.
Nếu như là bình thường, Đan Trì cung chủ nhất đĩnh sẽ kiên nhẫn giải thích một chút. Nhưng hiện tại nào có thời gian giải thích? Thời gian một phút đồng hồ, mỗi một hô hấp đều vô cùng trân quý.
Nhìn thấy người Đan Kiền Cung càng ngày càng chạy ra, những người ở phía sau nhìn nhau.
Hạng Càn trưởng lão cười khổ nói:
- Đan Trì cung chủ chủ này không phải phát điên rồi chứ? Hay là trúng tà?
Hạng Vấn Thiên cau mày nói:
- Đan Trì lão đệ từ trước tới nay không phải là người như vậy a. Cổ quái, người thần bí kia rốt cuộc có lai lịch gì, tại sao chỉ bằng một câu nói lại có sức thuyết phục với hắn lớn như vậy.
Hạng Càn mở miệng nói một câu phỏng đoán vô cùng ác ý:
- Tộc trưởng, không phải Đan Kiền Cung sẽ liên thủ với kẻ thù bên ngoài bày trò đó chứ?
Phỏng đoán này Thiên Minh thượng nhân là người đầu tiên bác bỏ:
- Hạng Càn trưởng lão, ngươi không nên buộc tội bừa như vậy. Đan Trì lão đệ ra sao lão phu là người biết rõ nhất. Cho dù người trong Vạn Tượng Cương Vực chín thành đi theo địch thì Đan Trì lão đệ cũng chưa chắc sẽ đi theo địch.
Hạng Vấn Thiên cau mày nói:
- Hạng Càn trưởng lão, chuyện như vậy không nên nói lung tung. Người như Đan Trì lòng dạ cực cao. Thực lực Đan Kiền Cung tuy rằng bình thường, thế nhưng Đan Trì lại có hùng tâm tráng trí. Nếu nói hắn theo địch, bổn tọa tuyệt đối không tin.
Nói cho cùng Hạng Vấn Thiên và Đan Trì cung chủ đều cùng một loại người. Đều có dã tâm nhất thống Vạn Tượng Cương Vực, có tài trí, mưu lược, tự nhiên có ý tứ giống như anh hùng gặp nhau vậy.
Đột nhiên một người Tiêu Dao tông bỗng nhiên xông tới, nói với tông chủ Vệ Vô Ảnh của Tiêu Dao tông:
- Tông chủ, không bằng chúng ta cũng rút lui theo Đan Kiền Cung.
Người này rõ ràng chính là trưởng lão Vô Ngân của Tiêu Dao Tông.
Vệ Vô Ảnh có chút khó hiểu nói:
- Vô Ngân trưởng lão, ngươi cũng tin những chuyện ma quỷ kia sao?
Sắc mặt Vô Ngân trưởng lão không ngừng biến hóa, bỗng nhiên chắp tay nói với Vệ Vô Ảnh:
- Tông chủ, thời gian không đợi người, ta quyết định lui theo Đan Kiền Cung, thật sự có lỗi với tông chủ.
Nói xong Vô Ngân trưởng lão này hóa thành một cơn gió, nhanh chóng đuổi theo đám người Đan Kiền Cung, không ngờ lại bỏ lại từng người Tiêu Dao Tông đang kinh ngạc đứng tại chỗ.
Điên rồi sao?
Vô Ngân trưởng lão này không ngờ lại không để ý tới mặt mũi của tông chủ Tiêu Dao tông, nói đi là đi?
- Tông chủ, làm sao bây giờ?
Vô Hối trưởng lão của Tiêu Dao tông có quan hệ rất tốt với Vô Ngân trưởng lão nhìn thấy Vô Ngân trưởng lão nói đi là đi, trong lòng có cảm giác nguy cơ tràn ngập.
Vệ Vô Ảnh oán hận nói:
- Sao nào? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi? Cho dù bị vây quanh thì thế nào? Ở nơi này nhiều người, muốn phá vòng vây dễ hơn nhiều. Nếu như một mình xông ra, nói không chừng sẽ chết sớm hơn.
Nói cho cùng Vệ Vô Ảnh giờ phút này đã có chút tin tưởng khả năng bị bao vây này.
Vệ Vô ảnh vừa nói ra những lời này, tất cả người của Tiêu Dao tông đều biến sắc. Tất cả mọi người đều là người thông minh, những lời này của Vệ Vô Ảnh tương đương với việc thừa nhận bọn họ đã bị bao vây.
Trong lúc nhất thời trong Tiêu Dao tông từ trên xuống dưới đều sợ hãi không thôi.
Bên Bắc Minh tông, cả đám nhìn Thiên Minh thượng nhân, hiển nhiên cũng muốn từ trên mặt tông chủ nhận được một ít manh mối.
Danh Sách Chương: