̣ch cực lớn. (2)
Vệ Lang và Lạc Thiên Thù đều ra vẻ kinh ngạc, thế nhưng trong lòng lại thầm đổ mồ hôi, bọn hắn biết rõ trọng điểm tới rồi.
Lần trước Giang Trần ở trước mặt Lạc Thiên Thù biểu hiện một chút cảm xúc không quá hữu hảo, Lạc Thiên Thù còn cả gan hỏi qua, chỉ là không có được đối phương trả lời.
Vệ Lang kia cũng nghe Lạc Thiên Thù nói qua việc này, giờ phút này trong lòng hai người bọn họ bồn chồn không thôi.
- Nhị vị, thoạt nhìn dường như hai vị rất kinh ngạc?
Giang Trần cười cười:
- Ta nghĩ các ngươi phải biết rõ chuyện này chứ?
Vệ Lang và Lạc Thiên Thù nhìn nhau, hai người này đều giả vờ vô tội lắc đầu nói:
- Chân thiếu chủ đại giá quang lâm Kiến Điền trung vực, chúng ta quả thực tin tức không linh thông, không ngờ lại khôn biết, đáng chết, đángchết.
Giang Trần cũng lạnh nhạt cười.
- Lang Gia tông ở Kiếm Điền trung vực cũng coi như tông môn nhất đẳng, nhưng lại không biết sau lưng Kiếm Điền trung vực to lớn này phụ thuộc vào ai?
Vấn đề này khiến cho Vệ Lang và Lạc Thiên Thù cảm thấy cố hết sức, trong lúc nhất thời không phản bác được.
- Được rồi, bổn thiếu chủ trực tiếp một chút vậy. Bất Diệt Thiên Đô kia phải chăng chính là chưởng khống giả sau lưng Kiếm Điền trung vực? Có phải chỗ dựa của Lang Gia tông các ngươi là Bất Diệt Thiên Đô?
Giang Trần dứt khoát đi thẳng vào vấn đề.
Trong lòng Vệ Lang co giật, thầm than:
- Quả nhiên là thế Chân thiếu chủ này chẳng lẽ đúng như trong lời đồn kia, là đệ tử Vạn Tượng Cương Vực năm đó? Việc này... Việc này quả thực lớn chuyện rồi.
- Chân thiếu chủ, Kiếm Điền trung vực chúng ta ở trong cương vực nhân loại coi như là tự chủ. Trong các trung vực, cũng coi như là tồn tại có cấp bậc cao. Bất Diệt Thiên Đô tuy rằng mạnh, tuy rằng có một ít ảnh hưởng trong Kiếm Điền trung vực ta, thế nhưng tuyệt đối không tính là chỗ dựa của cả Kiếm Điền trung vực chúng ta. Ít nhất Lang Gia tông chúng ta cùng Kiếm Điền trung vực cũng không có quan hệ quá mật thiết.
Vệ Lang lúc này cũng vô cùng trung thực.
- Không phải đặc biệt mật thiết sao?
Giang Trần cười nghiền ngẫm.
- Chân thiếu chủ chớ nên hiểu lầm, đây chỉ là cách nói hàm súc mà thôi. Trên thực tế Lang Gia tông chúng ta cho tới bây giờ không dựa vào Bất Diệt Thiên Đô. Ngược lại Cửu Dương Thiên Tông và Lang Gia tông chúng ta thường xuyên lui tới mật thiết.
Vệ Lang cảm thấy lạnh sống lưng, trán tuôn mồ hôi lạnh không ngừng.
Chân thiếu chủ này tu vi rõ ràng không bằng hắn, thế nhưng Vệ Lang lại có cảm giác thái sơn áp đỉnh. Căn bản không trấn tĩnh được mà hai năm rõ mười nói ra toàn bộ.
Lạc Thiên Thù thì không ngừng phụ họa, tỏ vẻ đồng ý với cách nói của Vệ Lang.
Giang Trần nhẹ nhàng gõ thành ghế đang ngồi, cười nói:
- Cửu Dương Thiên Tông, Bất Diệt Thiên Đô... Thế lực hai nhà này quả thực đủ sinh động a. Khó trách lúc trước người Cửu Dương Thiên Tông lại có thể hoành hành khắp nơi trong Kiếm Điền trung vực. Nếu không có người trợ giúp bọn họ hành động, nào có dễ dàng được như vậy.
Mồ hôi trên trán Vệ Lang rơi như mưa, hiện tại hắn đã suy đoán ra, Chân thiếu chủ này hơn phân nửa giống như lời đồn, là thiếu niên Đan Kiền Cung năm đó Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông đuổi giết khắp nơi.
Mà khi đó, Vệ Lang quả thực đã trợ giúp đám người Cửu Dương Thiên Tông một chút.
Nghĩ tới đây da đầu hắn run lên. Cảm thấy Chân thiếu chủ này tùy thời có khả năng tức giận lôi đình. Lửa giận này tùy thời sẽ đổ lên trên đầu bọn họ.
- Nhị vị, các người không nên khẩn trương, Cửu Dương Thiên Tông đã sửa chữa quan hệ với Bổn thiếu chủ.
Giang Trần mở miệng nói giống như một chậu nước đá giữa mùa hè, thoáng cái khiến cho hai người Vệ Lang thoải mái từ đầu tới chân.
- Chân thiếu chủ, chúng ta...
Vệ Lang muốn giải thích một chút gì đó.
- Vệ Tông chủ, Kiếm Điền trung vực các ngươi, thế lực như Lang Gia tông các ngươi có mấy nhà?
Kiếm Điền trung vực khác với Xích Đỉnh trung vực, thậm chí so với Xích Đỉnh trung vực còn cường đại hơn không ít. Bọn họ không có thế lực đế quốc cường đại, mà là mấy thế lực lớn cùng nhau chia cắt lợi ích trong Kiếm Điền trung vực.
- Bẩm báo Chân thiếu chủ, Kiếm Điền trung vực, kỳ thực được ba nhà nắm giữ. Thứ nhất là Lang Gia tông chúng ta, còn có Thái A thành, còn có Tinh dã sơn. Ba thế lực này đều là nhị phẩm. Trong Kiếm Điền trung vực không có thế lực tam phẩm, ba thế lực nhị phẩm khống chế ước chừng hơn mười hai mươi thế lực tứ phẩm bên dưới. Còn có vô số thế lực ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm.
- Như vậy tính ra Kiếm Điền trung vực được phân thành ba?
- Đúng, đúng vậy, được phân thành ba. Ba thế lực lớn này ai cũng không làm gì được ai. Mỗi một nhà đều không có thực lực thống nhất cả Kiếm Điền trung vực. Từ xưa tới nay, Kiếm Điền trung vực vẫn có thế cục chia năm xẻ bảy này như vậy.
Vệ Lang thở dài.
Giang Trần như có điều suy nghĩ, đột nhiên nói:
- Tỉnh Dã sơn kia là sao?
- Tinh Dã sơn có quan hệ mật thiết với Thiên Long phái trên bát vực, thậm chí có người còn nói Tinh Dã sơn chính là một đại phân đà của Thiên Long phái.
- Thiên Long phái?
Giang Trần nhíu mày, Thiên Long phái này cũng không phải thiện nam tín nữ gì.
- Đúng vậy a, Tinh Dã sơn này ở trong Kiếm Điền trung vực chúng ta cũng là một thế lực hung hăng càn quấy, bá đạo nhất. Nếu như Kiếm Điền trung vực phân thành mười phần chia cho ba nhà thì Tinh Dã sơn kia ít nhấm chiếm bốn phần. Mà chúng ta và Thái A thành, ước chừng đều chiếm ba phần.
Vệ Lang lại nói.
Kiếm Điền trung vực, địa vực bao la, so với Xích Đỉnh trung vực cũng không kém chút nào. Nhưng mà đây là một lộ tuyến nếu như muốn từ Xích Đỉnh trung vực đi tới Lưu Ly vương thành phải qua. Cũng là lộ tuyến quan trọng nhất.
Từ Lưu Ly vương thành tới Vạn Tượng Cương Vực, con đường này vô cùng quan trọng, nếu nhưu có thể khống chế Kiếm Điền trung vực, là có thể đả thông toàn bộ lộ tuyến, những thế lực ven đường, mặc kệ là trung vực hay là hạ vực đều không đủ để đối kháng.
Giang Trần trầm ngâm một lát, không có tiếp tục hỏi mà lễ phép cười cười nói:
- Nhị vị, đa tạ đã bẩm báo. Bổn thiếu chủ còn một chút chuyện, xin lỗi không tiếp đón được chư vị. Nếu như nhị vị có hứng thú, có thể đi dạo vài ngày trong Lưu Ly vương thành chúng ta. Nếu như cần người dẫn đường, bổn thiếu chủ sẽ phái người đi hướng dẫn phong thổ Lưu Ly vương thành chúng ta cho nhị vị.
- Không dám, không dám.
Vệ Lang cười nói:
- Đạt được đan dược tuyệt thế bực này, nói ra sợ Chân thiếu chủ chê cười, thế nhưng chúng ta cũng muốn sớm trở về bế quan một chút, đem đan dược hóa thành thu hoạch thực tế.
Quả thực Vệ Lang này có chút đứng ngồi không yên, nghĩ tới công năng nghịch thiên của đan dược, quả thực hắn có chút khó nhịn.
Tâm tình của Lạc Thiên Thù so với Vệ Lang còn lo lắng hơn. Phải biết rằng thực lực của Lạc Thiên Thù còn kém Vệ Lang, khát vọng tăng lên thực lực hiển nhiên còn lớn hơn.
Giang Trần thấy bọn họ như vậy, cũng không giữ lại mà chỉ khuyên bảo:
- Nhị vị, nội dung lần giao dịch lần này, chắc hẳn các ngươi biết rõ nên giữ bí mật chứ?
- Biết rõ, biết rõ.
Vệ Lang và Lạc Thiên Thù liên tục gật đầu nói.
Danh Sách Chương: