Trải qua một loạt chinh chiến, thời gian dài như vậy, trong nội tâm một mực đều đang lo lắng Thánh Địa nhà mình an nguy.
Lại trải qua quyết chiến với Quang Độ lão nhân, tâm lý của mọi người cũng mỏi mệt không chịu nổi, thiếu chút nữa quên chuyện phản đồ này.
Bị Giang Trần nhắc, tất cả mọi người mới giật mình.
- Đúng, phải bắt được phản đồ.
- Đúng vậy, ban đầu ở Bình Sa Đảo, nếu như không có giặc ngoài cấu kết, sẽ không có khả năng bạo lộ. Không có khả năng địch nhân có thể thong dong bố cục như vậy.
- Nhất định có nội tặc cấu kết, truyền đi sự tình bên trong, mới khiến cuộc chiến ở Bình Sa Đảo, từ đầu đến cuối bị tính toán.
Thập đại lão tổ cũng không phải đèn đã cạn dầu, cảm giác bị người lường gạt rất khó chịu a.
Cho nên, nghe Giang Trần nhắc tới sự tình phản đồ, lửa giận trong lòng bọn hắn cũng bị câu dẫn ra.
Nếu như không có phản đồ, mười Đại Thánh Địa sẽ thảm như vậy sao?
Nếu như không có phản đồ yểm trợ cho Quang Độ lão nhân, Quang Độ lão nhân sẽ trở thành khí hậu như thế sao?
- Tra! Phải tra! Một cái cũng không thể buông tha!
- Giang Trần tiểu hữu, ngươi có đề nghị gì không?
Giang Trần cười nói:
- Ta suy đoán, bọn người Quang Độ lão nhân căn cơ bất ổn, lôi kéo phản đồ tuyệt đối sẽ không quá nhiều, còn chưa tới thời điểm đại thẩm thấu. Bọn hắn vì cầu ổn thỏa, khẳng định sẽ không tung lưới rộng khắp. Cho nên, ta phỏng đoán, thế lực phản đồ kia, chắc có lẽ không quá nhiều. Một hai nhà là tối đa.
Giang Trần phỏng đoán, vẫn tương đối đáng tin cậy.
Nếu như Quang Độ lão nhân lôi kéo rộng khắp, sẽ rất dễ dàng bạo lộ.
Lúc này, một tu sĩ Thần đạo đầu hàng, từ trong đám người đi ra. Ôm quyền nói với Giang Trần:
- Thiếu chủ, Vạn Uyên đảo đích thật là có thế lực cấu kết với Quang Độ lão nhân. Chỉ có điều, lúc trước những sự tình này, Quang Độ lão nhân đều phái hai Đại hộ pháp đi làm.
- Nói như vậy, ai là phản đồ, chỉ có hai Đại hộ pháp biết rõ?
Giang Trần trầm giọng hỏi.
- Cũng không phải!
Người nọ lắc đầu.
- Ở trong hang ổ của Quang Độ lão nhân, còn có một bộ phận dư nghiệt. Hai Đại hộ pháp kia còn có một chút tâm phúc. Nếu như những người này còn ở đó, bọn hắn nhất định sẽ biết. Dù sao, Tả Hữu hộ pháp không có khả năng việc gì cũng phải tự đi làm. Có một số việc, cũng sẽ giao cho bọn thủ hạ làm. Những tu sĩ Bán Thần kia, năng lực làm việc cũng không tệ lắm.
Đối phó mười Đại Thánh Địa, tu sĩ cấp bậc Bán Thần có lẽ xa xa không đủ. Nhưng nếu như liên hệ với thế lực Nhị Tam lưu, cho dù là Bán Thần, cũng vậy là đủ rồi.
Người này cung cấp tin tức, lại rất hữu dụng với Giang Trần.
Giang Trần cùng thập đại lão tổ trao đổi ánh mắt, truyền âm cho thập đại lão tổ:
- Các vị lão tổ, sự tình Vạn Uyên đảo, còn phải là mười Đại Thánh Địa cộng đồng chủ đạo. Phản đồ phải bắt, nhưng lại không thể náo đến lòng người bàng hoàng, chư vị có thượng sách gì không?
Thập đại lão tổ thương nghị một phen, mọi người nhất trí nhận đồng. Phản đồ phải thanh tra, nhưng mà không cần phải khuếch đại.
Lập tức vĩnh hằng Thánh Tổ mở miệng nói:
- Quang Độ lão nhân đã bị diệt, chư vị ở đây, ai cấu kết với Quang Độ lão nhân, chính các ngươi lòng dạ biết rõ. Hiện tại mười Đại Thánh Địa chúng ta nguyện ý cho một cơ hội, để các ngươi chủ động đứng ra. Bất luận các ngươi ai cấu kết với Quang Độ lão nhân, chúng ta chỉ đả kích đầu đảng tội ác, không liên luỵ người vô tội. Nếu như gian ngoan mất linh, mười Đại Thánh Địa giận dữ, các ngươi tự gánh lấy hậu quả.
Cái này nói gần nói xa, có trấn an, có dụ hàng, cũng có cưỡng bức.
Đi ra thừa nhận sai lầm, chỉ giết đầu đảng tội ác. Ngoan cố chống lại đến cùng, đến lúc đó là tru di cửu tộc.
Trong lúc nhất thời, những thế lực nhị tam lưu kia lập tức lòng người bàng hoàng.
Hiển nhiên, ai cũng không cách nào xác định, cao tầng tông môn nhà mình có cùng Quang Độ lão nhân kia mắt đi mày lại, có ở sau lưng làm gì mờ ám hay không.
Vạn nhất có một hai cao tầng bị ma quỷ ám ảnh? Đến lúc đó chẳng phải phiền hà toàn bộ tông môn.
Không khí hiện trường vô cùng áp lực, biểu lộ của cả đám, đều tràn ngập kinh nghi cùng nghi kỵ.
- Chư vị, chúng ta chỉ cho một phút đồng hồ. Một phút đồng hồ qua đi, liền coi là chủ động buông tha, ý định ngoan cố chống lại đến cùng.
Ngữ khí của Vĩnh Hằng Thánh Tổ đạm mạc.
Mỗi một giây đồng hồ, đều lộ ra vô cùng gian nan.
Dưới loại không khí áp lực này, rốt cục có người không chịu nổi.
Một tu sĩ Thiên Vị thất tha thất thểu từ trong đám người đi ra:
- Ta tự thú.
Người này, là cao tầng đến từ một thế lực Nhị lưu.
- Hơn nửa năm trước, có một người lén đi vào tông môn ta...
Người nọ một năm một mười nói ra.
- Người nọ cho ta rất nhiều hứa hẹn, cũng cho ta rất nhiều ban thưởng thực chất. Ta nhất thời hồ đồ, bị ma quỷ ám ảnh. Nhưng mà ta thật không biết hắn có quan hệ với Ma tộc, nếu biết rõ, ta cận kề cái chết cũng không giao dịch với Ma tộc!
- Rất tốt!
Ánh mắt của Vĩnh Hằng Thánh Tổ lạnh nhạt.
- Tông môn các ngươi, trừ ngươi ra, còn có ai nữa?
- Chỉ có ta, không có người nào khác.
Người nọ vội nói.
- Ngươi xác định chỉ một mình ngươi? Nếu sau này chúng ta tra ra có người khác, cả nhà các ngươi, đều phải chôn cùng, ngươi nên nghĩ kỹ
Ánh mắt người nọ ngẩn ngơ, nhìn qua đám đồng môn:
- Trong các ngươi, có ai từng lui tới với thủ hạ của Quang Độ lão nhân?
Hiển nhiên, hắn biết rõ, chỉ có chính mình, những người khác là hoàn toàn không biết.
Người của tông kia, ánh mắt cả đám tràn ngập xem thường cùng thống hận, hận không thể tại chỗ cùng thằng này phân rõ giới hạn.
Sắc mặt người nọ trắng bệch, lẩm bẩm nói:
- Không có những người khác, thật tốt quá, không có những người khác. Ta bị ma quỷ ám ảnh, đã làm sai chuyện, tự nhiên phải bị tài quyết. Chư vị, ta đi trước một bước. Hi vọng các ngươi thực hiện lời hứa, không liên luỵ đồng môn của ta.
Nói xong, người nọ vung tay, chụp về phía thiên linh cái của mình. Thân thể nghiêng một cái, liền tuyệt khí bỏ mình.
Ánh mắt mọi người đều hờ hững, chỉ có người của tông môn kia, có mấy cái cùng hắn quan hệ không tệ, trong ánh mắt có vài phần không đành lòng, vài phần bi thống.
Vĩnh Hằng Thánh Tổ khoát tay áo:
- Nhặt xác cho hắn. Bất quá, hi vọng tông môn các ngươi không có phản đồ khác, nếu không, việc này còn chưa xong đâu.
- Hẳn là, người cấu kết với Quang Độ lão nhân, chỉ có một mình hắn sao?
Vĩnh Hằng Thánh Tổ cười lạnh, ánh mắt cực kỳ sắc bén, quét nhìn hiện trường.
Hiển nhiên, hắn cũng không tin.
Hiện trường lại lâm vào trong trầm mặc xấu hổ.
Nhóm lão tổ của mười Đại Thánh Địa, cả đám âm thầm quan sát, bọn hắn đồng dạng không tin chỉ có một phản đồ. Chỉ có điều, có ít người còn ôm thái độ may mắn mà thôi.
Vĩnh Hằng Thánh Tổ cười lạnh nói:
- Xem ra, có người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.
Giang Trần cũng âm thầm lắc đầu, trên thực tế, hắn sớm đã có đối tượng hoài nghi, là trước kia Bình Sa Đảo tuyển bạt, những thế lực Nhị lưu thái độ tích cực nhất, ví dụ như Lam Yên đảo vực.
Giờ phút này, người của Lam Yên đảo vực, cả đám giả bộ như rất vô tội. Càng khiến Giang Trần hoài nghi. Chỉ là hiện tại còn chưa tới thời điểm vạch mặt, Giang Trần không có nói toạc ra mà thôi.
Một phút đồng hồ thời gian, đã qua hơn phân nửa. Dưới uy áp của thập đại lão tổ, rốt cục lại có người chịu không được.
Danh Sách Chương: