Giang Trần đem đề nghị cuối cùng nhất của mình vứt ra.
- Kim Ấn Quân Chủ, ngươi có thể cự tuyệt. Bất quá, đây là điều kiện duy nhất ta có thể đáp ứng.
Khẩu khí của Giang Trần chém đinh chặt sắt.
Hơi thở của Kim Ấn Quân Chủ như trâu, hồng hộc thở phì phò, hiển nhiên nội tâm rất xoắn xuýt.
Rồi đột nhiên, ánh mắt của Kim Ấn Quân Chủ giương lên:
- Nhân loại, ngươi chỉ là Tiên cảnh tam trọng, dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng ngươi có thể đạt được thực lực đại thành? Ta sao biết phải đợi bao nhiêu năm?
- Từ khi ngươi đạt được linh thức, đến bây giờ có đã bao nhiêu năm?
Giang Trần nhàn nhạt hỏi lại.
- Ta... Ta không có tính toán qua, có lẽ không dưới mười vạn năm a?
Kim Ấn Quân Chủ lẩm bẩm nói.
- Mười vạn năm?
Giang Trần nở nụ cười.
- Mười vạn năm quá lâu. Ta không cần mười vạn năm, thực lực của ta đại thành, một vạn năm là đủ.
- Hừ, khoác lác ai không biết? Ngươi dựa vào cái gì?
Giang Trần ngạo nghễ nói:
- Ta dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta đến nơi đây, chỉ bằng ngươi muốn giết ta, lại không hạ thủ được, lý do này, còn chưa đủ sao?
Kim Ấn Quân Chủ sững sờ, lại không thể cãi lại.
Từ viễn cổ đến nay, bao nhiêu người đi vào tầng thứ 10, tu vi thực lực cao hơn Giang Trần, cũng không biết có bao nhiêu.
Thế nhưng mà, người có thể làm cho Kim Ấn Quân Chủ hắn không hạ được sát thủ, tâm lý phòng tuyến không ngừng tan rã, thật đúng là trước nay chưa từng có.
Mà thiếu niên trước mắt này, nhìn như không đến hai mươi tuổi, lại dị thường lão thành, mặc dù đối mặt Kim Ấn Quân Chủ hắn, cũng tỉnh táo lạnh nhạt.
Phảng phất sinh tử đại sự, ở trong mắt thiếu niên này, hoàn toàn có thể đối đãi lạnh nhạt.
Lòng dạ như vậy, khí độ cùng khí thế như vậy, đều khiến Kim Ấn Quân Chủ không thể không xem trọng Giang Trần.
Nhưng mà, để cho Kim Ấn Quân Chủ chính thức dao động, lại là những lời này của Giang Trần.
Kim Ấn Quân Chủ rất rõ ràng, không hề nghi ngờ, thiếu niên trước mắt này, đích xác không phải ăn nói lung tung, hắn là chân chính hiểu được quan hệ giữa Kim Ấn Quân Chủ cùng Nguyên Từ Kim Sơn.
Cũng chính thức biết rõ làm như thế nào để cho Kim Ấn Quân Chủ hắn thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn, đạt được tự do.
Kim Ấn Quân Chủ nhìn qua thiếu niên biểu lộ kiên nghị kia, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Mà thôi mà thôi, xem ra, ta cũng không có lựa chọn khác.
- Thiếu niên, bổn quân chủ muốn nghe một câu thệ ngôn của ngươi.
- Có thể.
Giang Trần chỉ tay lên trời, nghiêm mặt nói.
- Giang Trần ta, dùng Thiên Địa thệ ngôn, tương lai chắc chắn toàn lực trợ giúp Kim Ấn Quân Chủ thoát ly Nguyên Từ Kim Sơn. Trong một vạn năm, nếu không thành, liền để Kim Ấn Quân Chủ dung hợp Nguyên Từ Kim Sơn, cho hắn đạt được tự do. Nếu như vi phạm thệ ngôn hôm nay, trời tru đất diệt.
Kim Ấn Quân Chủ nghe xong thệ ngôn, gật gật đầu, hai tay mở ra, tất cả Nguyên Từ kính lập tức hóa thành đạo đạo hào quang, biến mất vô tung vô ảnh.
- Giang Trần, chuẩn bị sẵn sàng. Theo như quy định, ngươi còn phải tiếp ta một kích. Bất quá, một kích này, ta sẽ áp chế đến một thành lực lượng. Nếu như ngươi ngay cả một thành lực lượng cũng kháng không nổi, vậy ngươi không xứng với Nguyên Từ Kim Sơn.
Hai chân của Kim Ấn Quân Chủ như là trụ lớn, bước ra vài bước, phảng phất như một ngọn núi lớn di động, khí thế bức người.
Kim Ấn Quân Chủ đã nghĩ thông suốt, như vậy một thành công lực này, chỉ là trở ngại quy củ do nguyên chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn định ra.
Nếu như không tiến hành theo quy củ, vi phạm ý chí của nguyên chủ nhân, Kim Ấn Quân Chủ sẽ tan thành mây khói, Chân Linh tan rã, cũng chỉ có thể chờ đợi lần thức tỉnh tiếp theo.
Hai chân vừa thô vừa to như trụ trời, cấp tốc vọt tới trước, giẫm trên mặt đất rầm rầm rầm, toàn bộ Nguyên Từ Kim Sơn như run rẩy lên.
- Xem quyền.
Cánh tay của Kim Ấn Quân Chủ bạo phát, đấm ra một quyền.
Mặc dù chỉ là một thành công lực, nhưng ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, một quyền ẩn chứa Linh lực tinh hoa của Nguyên Từ Kim Sơn này, vẫn để cho không khí chung quanh đọng lại.
Giang Trần chỉ cảm thấy trước mặt giống như có một ngọn núi lớn đánh tới, hơn nữa là một ngọn núi đao bộc lộ tài năng.
Cười khổ một tiếng, không thể không cảm thán thực lực của Kim Ấn Quân Chủ này biến thái. Cho dù áp chế đến một thành công lực, nhưng uy lực một quyền này, như cũ không phải là Tiên cảnh tam trọng có thể trực diện chọi cứng.
Băng Hỏa Yêu Liên xuất hiện, chỉnh tề sắp xếp, cánh hoa cực lớn như khí tường dẻo dai, sinh sinh ngăn lại uy lực một quyền này.
Phanh…
Sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên bị một quyền vô kiên bất tồi kia oanh bay.
Nhưng mà, cánh hoa dẻo dai mười phần, lại hoàn toàn hóa giải quyền cương cường đại.
Tuy Kim Ấn Quân Chủ cường đại, nhưng Băng Hỏa Yêu Liên với tư cách Linh thể Top 5 Chư Thiên, cũng không phải hư danh nói chơi.
Tuy trước mắt trình độ tiến hóa không bằng Kim Ấn Quân Chủ, nhưng mà dùng sáu đánh một, hơn nữa một quyền của Kim Ấn Quân Chủ chỉ có một thành công lực, cho nên tuy Băng Hỏa Yêu Liên ở trên khí thế thua một tí, nhưng bản thể lại không có bị thương tổn.
- Ân?
Kim Ấn Quân Chủ nhìn sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên, lại giơ nắm đấm của mình lên nhìn nhìn, vẻ mặt kinh ngạc
- Giang Trần, hoa sen này của ngươi, có chút cổ quái.
Giang Trần cười cười:
- Ngươi chớ xem thường hoa sen này, nếu để cho nó tiến hóa đến hình thái Chung Cực, coi như trạng thái ngươi đỉnh phong, cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Nếu Băng Hỏa Yêu Liên tiến hóa đến đỉnh phong, ngay cả đại năng ở Chư Thiên vị diện cũng sẽ đau đầu, Kim Ấn Quân Chủ này cuối cùng chỉ là một Linh thể của Nguyên Từ Kim Sơn, đỉnh phong đối chiến đỉnh phong, thật đúng là không phải đối thủ của Băng Hỏa Yêu Liên.
- Lợi hại như vậy?
Kim Ấn Quân Chủ tắc luỡi.
- Băng Hỏa Yêu Liên, ở trong Chư Thiên vị diện, nó cũng có thể xếp vào Top 5. Ngươi cảm thấy nó có lợi hại hay không?
Giang Trần cười ha hả hỏi lại.
- Top 5Chư Thiên?
Kim Ấn Quân Chủ trợn mắt há hốc mồm, thì thào thở dài.
- Giang Trần, như vậy xem ra, ngươi thật đúng là yêu nghiệt a. Ngươi như vậy mà là một Tiên cảnh tam trọng sao? Một ít Nguyên cảnh, chỉ sợ cũng không hiểu nhiều, không có trang bị tốt như ngươi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, lại hỏi:
- Nguyên Từ Chi Tâm ở đâu?
Kim Ấn Quân Chủ ngẩng đầu, lớn tiếng nói:
- Yên tâm đi, ngươi đã thông qua khảo hạch, theo như ý chí của nguyên chủ nhân, Nguyên Từ Kim Sơn này liền truyền thừa cho ngươi. Nguyên Từ Chi Tâm, ở chỗ này.
Kim Ấn Quân Chủ nói xong, hai tay bỗng nhiên chấn động, hai cánh tay ở trong kim quang lăn tăn không ngừng biến hóa, không bao lâu, liền biến thành hai thanh lợi kiếm lành lạnh.
- Khai…
Hai tay vung lên, lợi kiếm hóa thành một đạo kim quang, thiết cắt mặt đất.
Một khe hở chậm rãi xuất hiện, không ngừng biến lớn.
Trong khe hở, kim quang trùng thiên, như mặt trời chiếu rọi, cho người một loại cảm giác cực kỳ thần thánh.
Danh Sách Chương: