Thần điều Chu Tước nao nao. Hiển nhiên hắn không ngờ tới Giang Trần lại sảng khoái như vậy.
- Thiếu niên, ngươi biết giá trị của thần huyết Chu Tước hay không?
Thần điểu Chu Tước không nhịn được mà hỏi:
- Ngươi biết có bao nhiêu người mơ tưởng tới huyết mạch của ta, cho dù là một giọt hay không?
Giang Trần lắc đầu:
- Nếu như tiền bối ban cho ta một hai giọt huyết mạch Chu Tước, ta nhất định sẽ không sĩ diện mà cự tuyệt. Thế nhưng mà nếu như tiền bối vẫn lạc, ta tuyệt đối sẽ không thừa dịp mà làm bậy, cướp lấy máu huyết của tiền bối. Đây là đại bất kính với người, cũng là khinh nhờn với giao tình của chúng ta.
Đây là lời nói thật, Giang Trần là một người rất nặng tình cảm. Nếu như vô tình nhìn thấy một đầu thần điểu Chu Tước vẫn lạc, Giang Trần nhất định sẽ không để ý.
Bất kể là pháp thân hay là thần huyết, thậm chí là bất luận một chiếc lông nào trên người, Giang Trần đều sẽ không bỏ qua.
Loại thần điểu thượng cổ này, bất luận một thứ gì trên người đều là bảo vật, vật báu vô giá.
Thần điểu Chu Tước im lặng, kinh ngạc, bộ dáng chăm chú của Giang Trần khiến cho nó cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao trong mắt nó, nhân tộc là một chủng tộc vô cùng tham lam.
Thiếu niên này thực sự khiến cho nó một loại cảm giác hoàn toàn bất đồng.
- Thiếu niên, ta nghe bọn họ luôn gọi ngươi là Giang Trần. Bản linh chưa nghe qua tên họ của ngươi, không có nghe qua lai lịch của ngươi. Nhưng mà lúc này, bản linh thấy một thiếu niên nhân tộc như ngươi quả thực xứng đáng làm bằng hữu. Hiện tại bản linh rất muốn nghe thân thế, lai lịch của ngươi.
Giang Trần cười cười, cũng không dấu diếm, đem xuất thân, lai lịch của mình ra nói một chút. Nhưng mà bí mật kiếp trước Giang Trần cũng không có nói gì.
Dù sao chuyện này liên lụy quá lớn. Giang Trần tuyệt đối sẽ không đơn giản nói ra.
Nghe Giang Trần nói xong, thần điểu Chu Tước rất là kinh ngạc nói:
- Giang Trần, nghe ngươi nói vậy, thế quật khởi trong nhân tộc của ngươi rất nhanh a. Đáng tiếc ngươi sinh không gặp thời a. Nếu như ngươi sinh ra ở thời đại thượng cổ, nhất định sẽ là siêu nhất đẳng thiên tài. Nhất định là loại đẳng cấp đứng đầu như tông chủ Thánh Nhất tông.
Có thể nhìn ra được, thần điểu Chu Tước này đối với tông chủ Thánh Nhất tông vô cùng tôn sùng. Tông chủ Thánh Nhất tông kia tuy rằng còn có chênh lệch không nhỏ tới tông chủ khai tông của Thánh Nhất tông thời thái cổ. Thế nhưng ở thời kỳ thượng cổ vẫn có mị lực tuyệt đối. Ở nhân tộc, tông chủ Thánh Nhất tông tuyệt đối là một trong những nhân vật lãnh tụ. Chỉ tiếc trong trận chiến thượng cổ, tông chủ Thánh Nhất tông cũng đã vẫn lạc.
Lần này thần điểu Chu Tước tán dương tuyệt đối là không phải có ý lấy lòng.
Giang Trần cười cười, liên tục dặn dò:
- Tiền bối, trước tiên ta phải phục sinh mấy người khác của Cự thạch nhất tộc. Bây giờ người nên củng cố thần lực của bản thân một chút. Không nên làm bất luận hành động gì tiêu hao. Có đại thạch nhị thạch ở đây, những tên hề đầu nhập vào ma tộc kia, uy hiếp không được chúng ta.
Thần điểu Chu Tước nhìn đại thạch và nhị thạch của Cự thạch nhất tộc, gật gật đầu.
Sinh linh cự thạch nhất tộc này tuy rằng cường đại, thế nhưng thần điểu cũng là huyết thông cao quý thời thượng cổ, cho nên nó cũng không có cảm xúc phức tạp, tự tin gì.
Ngược lại, đại thạch và nhị thạch vô cùng chất phác nhếch miệng cười với thần điểu Chu Tước, vừa ngây ngốc, lại vừa có vẻ cực kỳ đơn thuần.
Cảnh này thần điểu Chu Tước cũng nhìn qua, âm thầm tán thưởng Giang Trần:
- Tiểu tử này quả thực là người có đại phúc duyên, trong lúc vô tình không ngờ lại phục sinh tám tộc nhân Cự thạch nhất tộc. Nhìn huynh đệ Cự thạch nhất tộc này đơn giản như vậy, tất sẽ nghe theo lệnh hắn.
Thần điểu Chu Tước nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi có chút gợn sóng.
- Nếu như tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc này toàn bộ được phục sinh. Như vậy không phải có nghĩa là bản linh được giải phóng, có thể rời khỏi địa phương phong ấn này, tìm kiếm cơ hội niết bàn trọng sinh của bản thân hay sao?
Giang Trần thuận theo lối cũ, từng bước phục sinh từng người trong tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc.
Chỉ là, loại bí pháp phục sinh mà hắn đang làm cũng vô cùng cố hết sức, cho nên cũng không có nóng lòng cầu thành.
Dù vậy, vài ngày sau, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này rốt cuộc được Giang Trần phục sinh toàn bộ.
Tám huynh đệ này từ thời đại Thái cổ đã bị chia lìa giữa thần hồn và thân thể, vô số năm qua đi, rốt cuộc bọn họ mới được phục sinh từng người một.
Chuyện này đối với bọn họ mà nói, quá không thể tưởng tượng nổi.
Tám huynh đệ sau khi được phục sinh toàn bộ, Giang Trần cũng mệt tới ngất ngư. Nhưng mà Giang Trần cũng cảm nhận được rõ ràng, cảnh giới thần thức của mình trong lần phục sinh tám huynh đệ này đã tăng lên một khoảng cực lớn.
Lần thi triển bí pháp phục sinh dài hơi này vô cùng tinh tế, cũng chỉ có loại thiên tài như Giang Trần mới có tinh lực như vậy để hoàn thành chuyện này.
Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc lại tụ họp, đều hưng phấn không thôi.
Sau khi hưng phấn, trí nhớ về thời Thái cổ của bọn họ cũng không ngừng khôi phục. Cũng biết nhất tộc mình gặp tai họa ngập đầu, cũng biết thời kỳ hiện tại đã cách thời đại Thái cổ không biết đã được bao nhiêu năm.
Về phần lịch sử thời kỳ thái cổ, khối cương vực nhân loại này đã không có bất kỳ ghi chép nào nữa.
Thời kỳ Thái cổ, có thể nói là thời đại thượng cổ của thời đại thượng cổ.
Nếu như nói thời kỳ Thái cổ là kỷ nguyên đầu tiên của Thần Uyên đại lục mà nói, như vậy thời kỳ thượng cổ có lẽ chính là kỷ nguyên thứ hai.
Như vậy hiện tại được tính là kỷ nguyên thứ ba.
Tám huynh đệ bọn họ, sống từ kỷ nguyên thứ nhất sống tới kỷ nguyên thứ ba. Lại nói, đây cũng là thiên ý. Thần hồn và thân thể chia lìa lâu như vậy, bọn họ lại mạnh mẽ được phục sinh.
Trở lại đỉnh núi đối diện với cung điện, Giang Trần khôi phục vài ngày mới khôi phục được nguyên khí.
Tám sinh linh cự thạch nhất tộc kia lúc này vẫn còn đang ở trong quá trình khôi phục.
Dùng thực lực cự nhân Thái cổ của bọn họ, muốn khôi phục tới trình độ đỉnh phong, độ khó cực lớn. Cũng không phải bọn họ không có cái năng lực kia. Mà hiện tại, hoàn cảnh của cương vực nhân loại chỉ sợ không đủ để chèo chống bọn họ khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Dù sao, trạng thái đỉnh phong của bọn họ ở thời kỳ Thái cổ thực sự quá cường đại. Tuy rằng tám huynh đệ này ở trong Cự thạch nhất tộc cũng chỉ trong giai đoạn thành niên, thế nhưng mà Cự thạch nhất tộc thiên phú dị bẩm. Tám huynh đệ bọn họ ở thời kỳ Thái cổ cũng đều có cấp bậc Thiên Vị.
Nhất là Đại thạch, thiên phú mạnh nhất, ở thời kỳ Thái cổ, một thân thực lực cơ hồ là tồn tại tiếp cận Đại Thiên Vị.
Mà bảy huynh đệ khác còn lại, đều đạt tới tiêu chuẩn Thiên Vị.
Nhưng mà bây giờ, trừ Đại thạch ra, thực lực bọn họ đều khôi phục tới trình độ bán bộ Thiên Vị.
Cho dù là đại thạch cường đại nhất cũng gần khôi phục tới trình độ Thiên Vị nhất trọng. Tương đương với Thiên Vị sơ giai, cũng chính là Tiểu Thiên Vị, hay được gọi là Hạ Thiên Vị.
Danh Sách Chương: