Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỗ hạch tâm trận pháp ở Cửu Dương Thiên Tông này công tác tu sửa đã qua được nửa đường. Có kinh nghiệm ban đầu, quá trình sau đó ngược lại càng thêm thuận lợi.

Một ngày nọ, Giang Trần vừa mới động thủ, bỗng nhiên nhận được thông báo, nói Bàn Long nhất mạch phái người mang tới một ít linh thạch, do Nguyên Ly trưởng lão của gia tộc áp giải tới.

Giang Trần nghe thấy thông báo, trong lòng khẽ động một chút, nhưng lại không tỏ vẻ gì, chỉ cười nói:

- Vẫn là Cơ lão tam biết phân ưu cho ta.

Nói xong Giang Trần cũng mang theo một đám thủ hạ đi ra ngoài.

Nguyên Ly trưởng lão mang theo một đám tu sĩ Bàn Long nhất mạch áp giải linh thạch chồng chất ở bên ngoài.

Nhóm linh thạch này đối với công tác trọng tổ mà nói chỉ là muối bỏ biển, nhưng mà đối với Bàn Long nhất mạch mà nói lại là một số tài phú xa xỉ.

- Thuộc hạ Nguyên Ly của Bàn Long nhất mạch bái kiến Giang Trần thiếu chủ.

- Bái kiến Giang Trần thiếu chủ.

Rất nhiều người của Bàn Long nhất mạch đều không phải lần đầu tiên nhìn thấy Giang Trần. Lúc ấy Giang Trần còn chưa có quật khởi, còn là khách quen của Bàn Long nhất mạch, cho nên mọi người đối với Giang Trần đều không cảm thấy xa lạ gì. Nhìn thấy Giang Trần cũng có cảm giác thân thiết, cảm thấy Giang Trần thiếu chủ này rất hòa ái dễ gần, lại là huynh đệ của thiếu tộc trưởng nhà bọn họ.

Giang Trần vô cùng thân thiết khoát tay nói:

- Tất cả đều là người mọt nhà, không cần đa lễ nhiều như vậy. Mấy người các ngươi đều là người cũ. Nguyên Ly trưởng lão, có lẽ đây cũng không phải là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt a.

Nguyên Ly trưởng lão cung kính nói:


- Trước kia ở trong phủ Bàn Long đại phiệt thường xuyên nhìn thấy Giang Trần thiếu chủ. Lúc ấy Giang Trần thiếu chủ vẫn là thiếu niên tài tuấn, những năm này trôi qua, thiếu chủ đã trở thành chủ nhân của nhân tộc. Nguyên Ly thực sự là bội phục sát đất.

- Quá khen, quá khen. Bất quá chỉ là cơ duyên xảo hợp, trùng hợp mà thôi. Các ngươi đều là thuộc hạ của Cơ lão tam thì đều là người một nhà. Nghe nói lần này không đơn thuần là các ngươi áp giải linh thạch, còn muốn nghiên cứu trận pháp, xuất lực hỗ trợ, đúng không?

Nguyên Ly trưởng lão vội nói:

- Có thuộc hạ Bàn Long nhất mạch, cũng coi như có mấy người có chút nghiên cứu về trận pháp nhất đạo. Cho nên mới cả gan muốn tìm cơ hội, ở bên cạnh Giang Trần thiếu chủ học tập nhiều hơn. Tranh thủ học hỏi, trau dồi kiến thức a.

- Tốt, hiện tại ta có thể nói là cầu hiền như khát nước a. Trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận này có rất nhiều đầu mối, một mình ta tự nhiên không làm được xuể. Cần tài tuấn khắp nơi hỗ trợ, như vậy mới có thể sớm ngày thành công, dựng lên cho Nhân tộc chúng ta một bức bình chướng.

Nguyên Ly trưởng lão cung kính nói:

- Nguyện vì thiếu chủ cống hiến, nguyện vì Nhân tộc làm trâu ngựa.

- Tốt, ta mang ngươi đi gặp một vị tiền bối trận pháp, ngươi ở dưới trướng hắn, học thêm một chút bổn sự cũng là chuyện tốt.

Nguyên Ly trưởng lão vội vàng gật đầu, mang theo một đám thủ hạ được người ta dẫn tới chỗ Trùng Tiêu tôn giả.

Giang Trần nhìn nhóm người khác trong Bàn Long nhất mạch, nhóm người này do Hạ Cương trưởng lão dẫn dầu. Hạ Cương này trung thực chất phác, cả buổi không đánh nổi một cái rắm.

Nhìn thấy Giang Trần, trong lòng kích động, khuôn mặt đỏ bừng, mãi một lúc lâu mới thốt ra được năm sáu chữ:

- Bái kiến Giang Trần thiếu chủ.


- Ngươi gọi là Hạ Cương, cũng là khuôn mặt cũ a.

Hạ Cương kích động gật đầu:

- Ta... Ta... Thiếu tộc trưởng để cho ta tới hỗ trợ.

- Được, ta biết rồi. Ngươi mang theo người của ngươi đi tuần tra bên ngoài trận pháp này. Nhớ kỹ, không nên đi quá xa.

Hỗ trợ là chuyện tốt, nếu như tuần tra quá xa, vạn nhất bị người ta nhìn chằm chằm vào cũng không tốt.

Giang Trần cũng không có trông cậy đám người này có thể giúp đỡ được gì nhiều. Coi như là có thêm chút chân chạy vặt cũng tốt. Một khi chuyện thực sự xảy ra, nhiều người nhiều miệng, truyền tin tức cũng nhanh hơn.

Hạ Cương là một hán tử tốt, cho nên không so đo nhiều, nghe Giang Trần phân phó như vậy, lập tức theo lời mà làm.

Giang Trần trở lại doanh trướng, sắc mặt lập tức ngưng trọng lên.

Tay chộp một cái. Đại Lưu Ly quang trản xuất hiện trong tay. Bảo vật này theo như Lưu Ly đại thần tôn nói, có thể phân biệt huyết mạch Ma tộc, làm cho Ma tộc không thể nào che dấu, lẩn trốn.

Giang Trần dấu Đại Lưu Ly quang trản ở bên người. Vừa rồi hắn bất quá chỉ dùng dao mổ trâu cắt tiết gà một chút, ở trên người Nguyên Ly trưởng lão kia quả nhiên hắn đã phát hiện rất nhiều chuyện thú vị.

Khóe miệng Giang Trần nở nụ cười nghiền ngẫm.


- Ma tộc này quả thực có gan lớn a. Không ngờ lại dám ngang nhiên ra vẻ trước mặt ta. Xem ra ma tộc ngày càng làm càn.

Biểu lộ của Giang Trần có chút nghiền ngẫm, suy nghĩ một lát rồi lại gật đầu, đi ra khỏi doanh trướng.

Sau khi đi ra doanh trướng, Giang Trần âm thầm liên hệ Hạ Thiên Trạch một chút, để hắn đề phòng cẩn thận. Đồng thời cũng dùng bí pháp liên hệ với tứ đại thần thú, bảo bọn họ âm thầm rời khỏi Lưu Ly cung, bí mật tới đây.

Mà bên kia thì thông qua Phệ Kim thử nhất tộc, để cho Phệ Kim thử nhất tộc truyền lại tin tức tới hai điểm hạch tâm khác của trận pháp, mặc kệ xảy ra chuyện gì không nên để ý quá nhiều. Nhất định phải coi chừng hạch tâm trận pháp, không được để bị công kích.

Đồng thời hắn còn cố ý dặn dò, dặn dò chú ý ma tộc dùng kế.

Thủ đoạn Ma tộc thiên biến vạn hóa, làm cho người ta khó lòng phòng bị. Thiên côn lão nhân và Điên Cuồng lão quái, một tổ bốn người bọn họ đều là tiền bối thái cổ, đã giao thủ qua với Ma tộc, ít nhiều cũng có chút lý giải về Ma tộc.

Đám người Vu Công và Lam Thiên Hạo quả thực không có bao nhiêu kinh nghiệm giao thủ với Ma tộc, muốn bọn họ đối phó với Ma tộc cũng là làm khó bọn họ.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là, phàm là một chút gió thổi cỏ lay nào đều mặc kệ, chỉ một lòng thủ hộ hạch tâm trận pháp là được.

Bởi vì có Phệ Kim thử nhất tộc, cho nên Giang Trần có thể thuận lợi hình hành liên hệ với hai nơi này. Đây không thể nghi ngờ là một ưu thế rất lớn của Giang Trần.

...

Tại một chỗ bí ẩn giữa Cửu Dương Thiên Tông và Lưu Ly vương thành, có vài đạo thân ảnh xuất hiện trong bóng đêm mênh mông.

Trong đó có một đạo thân ảnh giống như U hồn, đúng là Du Lam trước đó đã từng xuất hiện.

Mà tên còn lại như quỷ mị, đây là Thứ Phong thần ma của Ảnh Ma nhất tộc.

Ngoài ra còn có vài tên tu sĩ cách ăn mặc không sai biệt lắm với Thứ Phong thần ma. Có thể nhìn ra được có lẽ bọn họ đều là tu sĩ cùng một mạch với Thứ Phong thần ma.


Thứ Phong thần ma cười hắc hắc, tay giơ ra, một đám truyền thức ma tộc rơi vào trong tay hắn.

Mấy người khác đều tràn ngập chờ mong nhìn qua hắn.

- Thứ Phong huynh, phải chăng có tin tức mới gì hay sao?

Có người hỏi.

Trên mặt Thứ Phong thần ma hiện lên nụ cười vui vẻ, nghiền ngẫm:

- Rất tốt, tất cả tiến triển rất là thuận lợi. Ngọc Diện đạo hữu đả lẻn vào trong hạch tâm trận pháp, đã có thể tới gần bên người Giang Trần. Chư vị, cơ hội của chúng ta tới rồi.

Một tên ma tu một mắt thì cẩn thận hỏi:

- Cũng không thể quá khinh thường, bên người Giang Trần kia cường giả như mây. Cứ để cho hắn tìm hiểu rõ, rốt cuộc bên người Giang Trần có bao nhiêu tu sĩ thần đạo?

Thứ Phong thần ma nói:

- Căn cứ theo mật báo của Ngọc Diện đạo hữu, bên người Giang Trần kia trừ một trận pháp tông sư thần bí là thần đạo ra, cũng không còn tu sĩ thần đạo nào khác.

- Làm sao có thể? Giang Trần kia không có khả năng khinh địch như vậy.

Tên ma tu một mắt có chút không tin.

Du Lam kia càng cười lạnh:

- Thứ Phong đạo hữu, Ngọc Diện đạo hữu mà ngươi nói ta không biết. Nhưng mà lời người này nói có tin được hay không? Hắn sao lại lăn lộn được tới bên người Giang Trần cơ chứ? Các ngươi đừng xem nhẹ tiểu tử Giang Trần kia. Tiểu tử này gian trá vô cùng, các ngươi cẩn thận không lọt vào trong tính toán của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK