Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại duy nhất không xác định, chính là Nguyệt Thần Giáo.

Giang Trần hơi nhíu mày, đến hiện tại Nguyệt Thần Giáo vẫn không có phái đại biểu đến? Điều này làm cho Giang Trần cảm thấy có chút khó chịu.

Nguyệt Thần Giáo khẳng định biết Chân thiếu chủ hắn chính là Thiệu Uyên công tử lúc trước. Như vậy Nguyệt Thần Giáo biết rõ mình đối với họ có ân cứu thụ, còn không tới cổ động? Vậy thì không khỏi để Giang Trần có chút không vui rồi.

Lấy quan hệ tiếp giáp giữa Nguyệt Thần Giáo cùng Đan Hỏa Thành, bọn họ không thể công khai chống đỡ Lưu Ly Vương Thành. Thế nhưng chuyện như thế này, tùy tiện phái đại biểu, chí ít cũng coi như tỏ thái độ.

- Thiếu chủ, Bất Diệt Thiên Đô khẳng định sẽ không tới. Lúc trước bọn họ ở trên sự tình Vạn Thọ Đan, cùng Lưu Ly Vương Thành chúng ta lộn tung lên. Lần trước Thiên Đô chi chủ lại từ Chư Hầu Đại hội rời đi, hiển nhiên cũng có mưu đồ. Hiện tại bọn họ khẳng định không tiện phái người đến a?

Vân Trung Minh Hoàng hỏi.

- Không nhất định.

Nhưng Giang Trần lại lắc đầu.

- Nhất phẩm tông môn, co được dãn được, coi như bọn họ không đến, cũng sẽ không bởi vì chuyện lần trước mà đến không được.

Nếu như Bất Diệt Thiên Đô không đến, nhất định là bởi vì ân oán ngày xưa giữa Bất Diệt Thiên Đô cùng Đan Càn Cung. Hiện tại lẫn nhau đều rõ ràng trong lòng, chỉ có điều tầng giấy này không có chọc thủng mà thôi.

Còn Cửu Dương Thiên Tông, kỳ thực cũng là một chuyện.


Đang khi nói chuyện, Tiết Đồng vội vã đi vào:

- Thiếu chủ, Cửu Dương Thiên Tông phái đại biểu, ở ngoài thiếu chủ phủ cầu kiến thiếu chủ.

- Cửu Dương Thiên Tông?

Giang Trần hơi run run.

- Cửu Dương Thiên Tông phái người đến rồi?

Mới vừa rồi còn nói Cửu Dương Thiên Tông không phái đại biểu đến, bây giờ dĩ nhiên liền đến?

Chẳng qua là, Long Hổ Phong Vân hội này còn chưa bắt đầu, đại biểu của Cửu Dương Thiên Tông chạy đến thiếu chủ phủ cầu kiến, đây là ý gì?

Giang Trần có chút không rõ, có điều vẫn phân phó nói:

- Tuyên.

Lần này Cửu Dương Thiên Tông phái đại biểu, địa vị thực không thấp, dĩ nhiên là một tên Tuần sát sứ mười hai cấp. Trong Cửu Dương Thiên Tông, Tuần sát sứ mười hai cấp là có địa vị tối cao, chỉ thua Tông chủ và Thái thượng trưởng lão mà thôi.

- Đại danh của Chân thiếu chủ, như sấm bên tai, hôm nay rốt cục hữu duyên nhìn thấy, quả thật kinh hỉ. Tại hạ Cửu Dương Thiên Tông mười hai cấp Tuần sát sứ Thượng Quan Viêm Khanh, bái kiến Chân thiếu chủ.

Tuần sát sứ mười hai cấp này rất khiêm tốn, ở trước mặt Giang Trần, dĩ nhiên không có bày ra cái giá gì, phi thường cung kính hướng Giang Trần hành lễ, tư thái vô cùng thấp.

- Cửu Dương Thiên Tông mười hai cấp Tuần sát sứ, quyền cao chức trọng, ở Cửu Dương Thiên Tông, cũng là nhân vật quyền thế bài danh năm vị trí đầu. Chân mỗ thất kính.

Thượng Quan Viêm Khanh này cũng là diệu nhân, nhìn nhìn mọi nơi, lại nhìn Vân Trung Minh Hoàng bên người Giang Trần một chút, cười cười hỏi:

- Chân thiếu chủ, không biết có thể mượn một bước nói chuyện không?

Không thể không nói, kỳ thật yêu cầu này của hắn rất vô lễ. Dù sao, đây là ở Khổng Tước Thánh Sơn, hắn đối mặt chính là Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ.

Nếu để cho bọn hắn một mình đối mặt, ai biết ngươi muốn làm cái gì?

Giang Trần nhàn nhạt liếc nhìn Thượng Quan Viêm Khanh, biểu lộ lại gợn sóng không sợ hãi:


- Vân Trung, ngươi tránh một chút đi.

Vân Trung Minh Hoàng sửng sờ một chút, nhưng vẫn tuân theo ý tứ của Giang Trần lui xuống.

Vân Trung Minh Hoàng lui ra, hiện trường chỉ còn lại có Giang Trần cùng Thượng Quan Viêm Khanh. Bốn mắt nhìn nhau, Thượng Quan Viêm Khanh bỗng nhiên nở nụ cười.

- Chân thiếu chủ, nghe danh không bằng gặp mặt. Lần này tại hạ tới, một là muốn quan sát Chân thiếu chủ nổi tiếng thiên hạ, rốt cuộc là thiên tài tuấn ngạn hạng gì thoáng một phát. Một phương diện khác, cũng là có chuyện quan trọng muốn cùng Chân thiếu chủ hiệp thương.

- Chuyện gì?

Ngữ khí của Giang Trần nhàn nhạt.

Trong lòng của hắn rất rõ ràng, đoán chừng Cửu Dương Thiên Tông sớm đã biết rõ thân phận chân thật của hắn rồi. Dù sao lúc trước mình mượn Thì Trinh Đan Vương Lệnh, lại giả danh tiếng "Chân Thạch", cái này rất dễ dàng để cho Cửu Dương Thiên Tông liên tưởng đến hắn.

Lẫn nhau đã lòng dạ biết rõ, Giang Trần cũng không tồn tại hư giả khách sáo gì.

Đã đến địa vị như Giang Trần hôm nay, Bất Diệt Thiên Đô hắn không sợ, Cửu Dương Thiên Tông tự nhiên cũng không cần phải e ngại. Nói không dễ nghe, hẳn là Cửu Dương Thiên Tông sợ hắn mới đúng

Thượng Quan Viêm Khanh cười nói:

- Tại đây không có người khác, tại hạ cũng không quanh co lòng vòng. Thân phận của Chân thiếu chủ, người khác không biết, Cửu Dương Thiên Tông ta không có khả năng không biết a.

Giang Trần bất động thanh sắc, cười nhạt nói:

- Như thế nào, ngươi từ xa chạy đến nơi đây, là vì cùng ta nói một câu như vậy sao?


- Đương nhiên không phải.

Thượng Quan Viêm Khanh cười nhạt nói:

- Ta là đại biểu Cửu Dương Thiên Tông tông chủ, đến đàm phán cùng Chân thiếu chủ.

- Đàm phán? Giữa chúng ta có cái gì phải đàm phán sao?

Giang Trần nhíu mày.

- Chân thiếu chủ, người sáng mắt không nói tiếng lóng. Năm đó Cửu Dương Thiên Tông ta dã tâm bừng bừng, bố cục Vạn Tượng Cương Vực, có nhiều chỗ đắc tội, điểm này, chúng ta không phủ nhận. Bất quá, hắc thủ diệt Vạn Tượng Cương Vực, tuyệt không phải Cửu Dương Thiên Tông ta, thậm chí cùng Cửu Dương Thiên Tông ta không có chút quan hệ. Nói cho cùng, Cửu Dương Thiên Tông chúng ta là bị Bất Diệt Thiên Đô ám toán. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau. Tông chủ đối với chuyện này, một mực rất phiền muộn. Nhất là hôm nay Chân thiếu chủ ngài danh khí càng lớn, tông chủ nhà ta lại càng phiền muộn.

Giang Trần chỉ cười lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Viêm Khanh, cũng không vội phát biểu ý kiến.

- Năm đó Chân thiếu chủ di châu bị long đong, ở loại địa phương liên minh 16 nước kia phí thời gian, ở Bảo Thụ Tông phí thời gian, buồn cười Cửu Dương Thiên Tông ta một lần lại một lần phái ra Tuần Sát Sứ, vậy mà chỉ ở một ít chi tiết nhỏ dây dưa đến dây dưa đi, lại không có phát hiện khỏa Minh Châu chính thức như Chân thiếu chủ. Đây là Cửu Dương Thiên Tông chúng ta có mắt không tròng.

Lời này của Thượng Quan Viêm Khanh có chút khoa trương, nhưng nghe kỹ lại tựa hồ là có chuyện như vậy. Chỉ là loại thật thật giả giả này, Giang Trần tự nhiên sẽ không quá để ở trong lòng.

Đã đến tình trạng như hắn hôm nay, khoa trương cỡ nào, hắn cũng sẽ không quá phận để ý.

- Về sau Tử Dương Tông cùng Bảo Thụ Tông phát sinh xung đột, Tử Dương Tông bại hoàn toàn, nói cho cùng, chẳng qua là thua ở trong tay Chân thiếu chủ ngươi. Từ đó về sau, Cửu Dương Thiên Tông ta bố cục tại Vạn Tượng Cương Vực, cũng liên tiếp bại lui. Về sau Tam Tinh Tông bị diệt, các loại đả kích không ngừng, cũng để cho Cửu Dương Thiên Tông chúng ta bố cục triệt để tuyên cáo phá sản. Lúc ấy Cửu Dương Thiên Tông chúng ta rất căm tức. Chẳng qua hiện nay nghĩ lại, đây hết thảy, chúng ta thua không oan, bại bởi Chân thiếu chủ, đích thật là không oan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK