Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đệ tử hạch tâm, rất nhiều đều có tùy tùng, trên nguyên tắc, Đan Càn Cung không phản đối đệ tử hạch tâm mang theo tùy tùng

Thậm chí, có chút Nội Môn Đệ Tử, vì đạt được hoàn cảnh tu luyện tốt, không tiếc đi làm tùy tùng cho đệ tử hạch tâm, để có thể tiến vào Đan Hà cốc.

Sau khi dàn xếp tốt những người khác, Đan Trì lưu Giang Trần lại, mang theo Giang Trần đi chỗ ở của hắn.

Đan Trì làm cung chủ, chỗ ở tự nhiên là khu vực thần thánh nhất của Đan Càn Cung, trên đỉnh của một ngọn núi cao nhất, biệt viện của Đan Trì ở chỗ này.

- Giang Trần, trong một đời trẻ tuổi, ngươi là người duy nhất tiến vào hành cung của ta.

Niên kỷ của Đan Trì chưa tới 100, ở thế giới võ đạo, đây là thời kì thanh niên, cho nên, giờ khắc này, hắn cũng không thu thân truyền đệ tử gì.

Ngoại trừ mấy thiếp thân đan đồng, toàn bộ biệt viện của Đan Trì lộ ra rất thanh tịnh.

Chỉ là, loại bố cục này, loại địa thế này, loại cảm giác Linh khí vờn quanh này, Giang Trần lại nhìn ra được môn đạo.

Biệt viện này dựa vào địa thế mà kiến, tuyệt đối là chỗ phong thuỷ tốt nhất của toàn bộ Đan Càn Cung.

- Giang Trần, ở đây chỉ có ta và ngươi, nếu có gì lúc trước không thể nói, ta và ngươi không ngại thành thật với nhau a.

Đan Trì cười nói.


- Thánh giả, ta đối với hết thảy đều rất hài lòng, không có gì có thể bắt bẻ.

Giang Trần nói cũng là lời nói thật.

- Ha ha, rất tốt.

Đan Trì tán thưởng.

- Ta vốn lo lắng ngươi có tâm tính người trẻ tuổi, cảm thấy đãi ngộ không tốt như trong tưởng tượng, sẽ có chút bất mãn.

- Thánh giả nói đùa. Thời điểm Giang Trần ta dừng lại ở Vương Quốc thế tục, cũng chưa từng phàn nàn cái gì. Thánh Địa tu luyện như Đan Càn Cung, số một ở Vạn Tượng Cương Vực, còn có cái gì có thể bất mãn? Đãi ngộ và địa vị, không phải bầu trời rơi xuống bánh ngọt sao. Nếu như ta mới tới, lại hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, sẽ khó phục chúng.

Nếu như là người trên trăm tuổi nói ra lời này, Đan Trì một chút cũng không kỳ quái.

Nhưng Giang Trần mới hai mươi tuổi, có thể có khí độ như vậy, không tranh không náo, khiến Đan Trì cảm thấy một phen khổ tâm của mình, không có uổng phí.

- Giang Trần, không thể không nói, khí độ của ngươi, để cho bổn tọa thập phần thưởng thức. Dùng lòng dạ cùng khí độ của ngươi, chỉ sợ Vạn Tượng Cương Vực này, sớm muộn cũng sẽ không dung nổi ngươi. Ngươi cuối cùng không phải vật trong ao. Ta tin tưởng, qua mười năm hai mươi năm, ngay cả Nhất phẩm tông môn của Thượng Bát Vực, cũng tranh đoạt ngươi.

Đan Trì cười ha hả nói:

- Giang Trần, ta trước nói vài lời tục tĩu. Đến nơi này, ta sẽ chú ý ngươi, nhưng sẽ không cho ngươi chiếu cố đặc biệt gì. Sinh hoạt trong tông môn, các đệ tử vĩnh viễn tồn tại cạnh tranh, trong tông môn, cũng vĩnh viễn không có khả năng không nội đấu. Cho nên, ở chỗ này, ngươi sinh tồn như thế nào, đều cần chính ngươi lục lọi. Ta là chỗ dựa của ngươi, nhưng đó là trên đại sự. Ở trong nội bộ tông môn, ta đối xử như nhau, sẽ không cho ngươi bất luận chiếu cố đặc biệt gì. Ngươi chỉ có dựa vào chính mình, đánh ra một phiến thiên địa, để cho bọn hắn phục ngươi. Như thế, ngươi mới có tư cách đại biểu Đan Càn Cung, mới có tư cách đi ra ngoài đối mặt thiên tài tông môn khác. Tương lai mới có tư cách đi khiêu chiến sân khấu càng lớn hơn. Nói như vậy, ngươi hiểu không?

Từ xưa nghiêm sư ra cao đồ.

Tuy Đan Trì không tính là sư phụ cảu Giang Trần, nhưng Đan Trì không có ý định để cho Giang Trần phát triển trong nhà ấm, hắn muốn đẩy Giang Trần vào trong tông môn, để cho hoả lò tông môn rèn luyện Giang Trần, đánh bóng Giang Trần.

Nếu như Giang Trần ngay cả cạnh tranh ở trong tông môn cũng không dẹp được, vậy thì chứng minh ánh mắt Đan Trì hắn sai rồi.

Có thể cho ngươi tài nguyên, có thể cho ngươi thân phận, nhưng mà chiếu cố đặc thù là tuyệt đối không thể cho.

Cái này là cách bồi dưỡng Giang Trần của Đan Trì.

Không đối mặt hổ lang cạnh tranh, tương lai sao đi ra ngoài đối mặt hổ lang càng mạnh hơn nữa?

- Đương nhiên, ta hao hết tâm tư kéo ngươi tới Đan Càn Cung, nếu như một chút tỏ vẻ cũng không có, như vậy Bảo Thụ Tông các ngươi nhất định sẽ nói ta keo kiệt. Lễ gặp mặt, cũng nên cho một phần. Giang Trần, công pháp bí tịch, đan dược, Nguyên Linh khí, hoặc là ngươi có nhu cầu khác, cứ nói ra. Nhớ kỹ, chỉ có thể nói một yêu cầu.


Đan Trì cười nói.

Loại lễ gặp mặt này, Giang Trần tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Dù nói thế nào, hiện tại Đan Trì cũng là trưởng bối trên danh nghĩa, cho chút lễ gặp mặt là chuyện đương nhiên. Giang Trần không có gì không có ý tứ.

Công pháp bí tịch, Giang Trần là không thiếu nhất.

Đan dược gì đó, Giang Trần cũng không quá cần. Loại vật này, nếu như hắn cần, hoàn toàn có thể luyện chế.

Nguyên Linh khí, Long Cốt của Chu Lân Hỏa Tích, bản thân là Nguyên Linh khí tự nhiên tốt nhất, chỉ cần đánh bóng thoáng một phát, dung nhập một ít trận pháp phù văn, sẽ càng cường đại hơn.

Cho nên, trong lúc nhất thời, Giang Trần thực không biết mình cần gì.

- Hắc hắc, Thánh giả, ta nhất thời không nghĩ ra cần cái gì. Nếu không, lễ gặp mặt này trước để đó, chờ thời điểm ta cần, lại đến lấy?

Giang Trần dùng khẩu khí nửa thật nửa giỡn nói.

- Ha ha, được, theo ý ngươi.

Tuy Đan Trì cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn sảng khoái đáp ứng.

Đồng thời cũng âm thầm hiếu kỳ, Giang Trần này cái gì cũng không muốn, xem ra hắn cái gì cũng không thiếu a. Ngẫm lại cũng phải, vị tiền bối thần bí kia cường đại như vậy, lưu lại cho Giang Trần sẽ thiếu sao?

Vấn đề gì không nghĩ ra, Đan Trì chỉ cần liên tưởng đến Thuấn lão, liền nghĩ thông suốt.


Chỉ có điều, hắn làm sao cũng không tưởng được, Giang Trần có được, kỳ thật cùng Thuấn lão không có bao nhiêu quan hệ.

Trái lại, ngược lại là Thuấn lão cầu Giang Trần.

- Tốt rồi, Giang Trần, các đệ tử trọng yếu ở Đan Hà cốc, chắc hẳn đã nghe được tin tức ngươi tới, cả đám đều ở đó chờ ngươi a. Đi gặp những đồng môn này đi. Người trẻ tuổi cùng người trẻ tuổi sống chung một chỗ, mới có thể sát ra càng nhiều hỏa hoa; Thiên tài cùng thiên tài va chạm, mới có thể kích phát linh cảm cùng động lực tu luyện.

Đan Trì vung tay lên, một đạo trận pháp trực tiếp tống xuất Giang Trần ra ngoài biệt viện.

Đan Hà cốc, Giang Trần dựa vào lệnh bài thân phận đệ tử hạch tâm, nên một đường thông suốt. Chỉ là, đội ngũ tùy tùng hắn mang theo, lại có chút chướng mắt.

Nhất là bọn người Kiều thị huynh đệ và Quách Tiến, đều là Tiên cảnh nhất nhị trọng, cái này ở trong Đan Hà cốc, hiển nhiên là thập phần đột ngột.

Phải biết rằng, đệ tử hạch tâm của Đan Hà cốc, mỗi cái đều là Nguyên cảnh, đại đa số còn là Địa Nguyên cảnh, thậm chí có Thiên Nguyên cảnh.

Những thiên tài này, mặc dù muốn thu tùy tùng, cũng sẽ không vô duyên vô cớ thu một ít tùy tùng tu vi thấp.

Tùy tùng của bọn hắn, kém nhất cũng phải là Thiên Linh cảnh, thậm chí Linh Vương.

Loại Tiểu Linh cảnh như bọn người Tiết Đồng, ở Đan Hà cốc cơ hồ không có. Coi như đan đồng làm việc lặt vặt ở Đan Hà cốc, phần lớn tu vi cũng là Địa Linh cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK