- Tử Yên, không nên nhìn ta. Ngươi muốn tiến lên thì đừng có khiếp đảm. Ngươi không muốn tiếp tục tiến lên thì có thể rời khỏi lúc này.
Giang Trần truyền thức nói:
- Loại địa phương như vậy, kiêng kỵ nhất chính là sự do dự. Thường thường người muốn lui lại sẽ chết nhanh nhất.
Cũng không phải Giang Trần đang đe dọa, do dự, người do dự, ở trong hiểm cảnh quả thực sẽ chết nhanh hơn. Bởi vì loại người này không có cách nào tập trung tinh lực đối phó với tình thế nguy hiểm.
Càng sợ cái gì đó, thường thường sẽ tới cái đó cực nhanh.
Lúc quay đầu lại nhìn, đằng sau bọn họ một mảnh sương mù mịt mờ, đã hoàn toàn không nhìn thấy lối vào trước đó.
Vào giờ phút này, trong hư không phía trước bỗng nhiên xuất hiện từng đạo cột sáng phóng lên trời. Từng đạo cột sáng này giống như cầu vồng bảy màu, từ trong chỗ sâu nhất của sơn cốc bắn lên trên không trung.
Cột sáng này vô cùng đẹp mắt, mê người cực kỳ.
- Một cột, hai cột... Không ngờ lại có bảy cột.
Trong cột sáng đẹp mắt kia có vô số điểm nhỏ, có màu vàng, có màu bạc, có màu tím, có màu xanh...
Từng điểm nhỏ kia bay tán loạn, sáng lạn, nhiều màu, giống như một hộp chứa bảo tàng, bỗng nhiên mở ra, trân bảo bên trong hộp tản mát ra quang mang mê người vô cùng.
- Đó là cái gì vậy?
- Chậc chậc, quang mang như vậy, nhất định là có trọng bảo xuất thế a.
- Các ngươi nghe thử xem, là thanh âm gì vậy?
- Quả thực có âm thanh a.
Bên tai mọi người vang lên từng đạo thanh âm hùng vĩ, mạnh mẽ, như sóng dậy ầm ầm, gống như là biển cả nổi giận, như là chim trên trời hót vang, giống như vô số thần phật đang niệm kinh.
Thanh âm này không ngờ lại trang nghiêm, làm cho trong lòng những người có mặt hiện tại không nhịn được mà nhảy lên.
Trong lòng Giang Trần rùng mình, thần trí của hắn không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh. Thần thức của hắn tuyệt đối không thua bất luận một tu sĩ Đế cảnh nào.
Thanh âm trang nghiêm như vậy, giống như là ngàn vạn thần phật đang tụng kinh, y y a a, thậm chí còn có một loại tiết tấu kỳ quái, có thể khiến cho tâm tình bắt đầu tự động ba động theo quy luật này.
- Lực lượng tinh thần thật cường đại.
Trong lòng Giang Trần tràn ngập kiêng kỵ. Trong thức hải của hắn, đạo dây chuyền phong ấn giống như bọt nước kia lúc này không ngờ lại giống như một đầu mãnh thú bị xâm lấn, tràn ngập vẻ đề phòng.
Mỗi một lần, đạo dây chuyền phong ấn này một khi xuất hiện loại tình huống tương tự như vậy có nghĩa là tình huống rất không đúng.
- Chẳng lẽ những thanh âm kia lại là một bẫy rập? Có thể ảnh hưởng tới thần thức của tu sĩ hay sao?
Giang Trần nhìn qua bảy đạo quang trụ kia, trong lúc nhất thời trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
Hắn lại nhìn đám người chung quanh, rất nhiều tu sĩ, trong mắt hiện lên vẻ ngượng ngùng và cuồng nhiệt. Vẻ mặt ửng hồng, hiển nhiên cảm xúc đều bị thanh âm trang nghiêm này tác động, tinh thần lực tiến vào trạng thái phấn khởi.
Trong lòng Giang Trần càng thêm nghiêm túc, một tu sĩ, nếu như thần thức tiến vào trạng thái này, bình thường đều là dưới tình huống cực kỳ cực đoan.
Hoặc là tình huống vô cùng tốt, hoặc là tình huống cực kỳ nguy hiểm.
Ví dụ như võ giả lúc ở biên giới đột phá võ đạo, cảnh giới thần thức cũng sẽ vô cùng phấn khởi, được cảnh giới võ đạo mới dẫn dắt, tinh thần lực vô cùng phấn chấn.
Loại phấn chấn này sẽ trở thành một loại động lực.
Mà giờ phút này hiển nhiên có trạng thái này là không đúng.
Một loại khác, là trạng thái cực kỳ nguy hiểm. Ví dụ như ở biên giới nguy cơ, ví dụ như tinh thần lực bị người ta điều khiển, hoặc là bị ảnh hưởng bởi nhân tốc nào khác.
Giang Trần cảm thấy tình hình trước mắt hẳn là loại thứ hai.
Giang Trần nhìn thấy loại tình hình này, trong lòng càng thêm cảnh giác. Hắn có dự cảm, bí mật chất chứa trong Trầm Hương cốc này có lẽ còn đáng sợ hơn một ít so với bất luận bí cảnh nào mà hắn từng tiến vào qua.
Giang Trần đã tiến vào rất nhiều bí cảnh, ví dụ như Mê Cảnh thu liệp ở Thiên Quế vương quốc, ví dụ như thí luyện của liên minh thập lục quốc sau đó. Huyễn Ba sơn khi còn ở Đan Kiền Cung, còn có Vạn Tượng cực cảnh,....
Những bí cảnh này đều cái sau so với cái trước bất phàm hơn.
Thế nhưng mà không có một bí cảnh nào lại quỷ dị như hiện tại.
Có gắng làm cho cảm xúc của mình bìn hphujc lại, Giang Trần dứt khoát mắt điếc tai ngơ với thanh âm kỳ lạ kia. May mà hắn có một đạo dây chuyền phong ấn phòng ngự, thanh âm này tuy nhiên nhiễu loạn, thế nhưng lại rất khó tạo thành thần thức chấn động đối với hắn.
Đương nhiên thân phận hiện tại của hắn là đệ tử thiên tài của Tử Yên tông. Mặc dù phát giác ra được gì, cũng không thể làm ra cử động quá mức kinh người.
Bằng không mà nói sẽ trở thành mục tiêu chim bị bắn đầu đàn.
Ánh mắt Giang Trần nhìn về phía những cự đầu thế lực lớn bên kia.
Giờ phút này những cự đầu thế lực lớn kia cũng ngừng lại, không tiến tới tiếp. Dường như đã phát hiện ra thứ gì đó. Đối mặt với tình huống quỷ dị như vậy, bọn họ cũng không có khả năng một đường tiến về phía trước mà không quay đầu nhìn lại như vậy.
- Ồ? Các ngươi có cảm giác được không? Nhiệt độ dường như hạ thấp một chút?
- Đúng vậy, hình như không có nóng bỏng như trước đó.
- Ha ha ha, chẳng lẽ bảy đạo quang trụ kia áp chế khí tức nóng bỏng này sao?
Nhiệt độ ở hiện trường quả thực hiện tại đã hạ thấp một ít. Thậm chí, mảnh hư không như bị thiêu đốt lúc trước, giờ phút này cũng giống như bị bảy đạo quang trụ kia áp chế, bắt đầu trở nên ảm dạm.
Mà trong hư không, bảy đạo quang trụ lớn kia vẫn sừng sừng, đẹp mắt như vậy. Đâm thẳng về đám mây, tản ra quang mang chói lọi, tỏa sáng trong hư không.
Bảy đạo quang trụ này giống như bảy chiếc đen sáng, chỉ đường dẫn lối cho những tu sĩ này.
Mà khí tức nóng bỏng ở hiện trường quả thực đã hạ thấp xuống, tuy rằng còn không có nóng bỏng như vừa rồi, thế nhưng đối với những tu sĩ này mà nói, đã nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận.
- Vân Lan đạo huynh, chúng ta tiếp tục đi tới trước chứ?
Một gã tu sĩ của Đan Hỏa thành nhìn về phía Vân Lan đại đế, trong mắt tràn ngập chờ mong và nóng bỏng.
Vân Lan đại đế nhìn về phía những người khác, nói:
- Mọi người cảm thấy thế nào?
- Ta ủng hộ tiếp tục đi tới.
- Đúng, bảy đạo quang trụ này nhất định có bí mật lớn. Nói không chừng đây là một bí cảnh thượng cổ. Là một cơ duyên, nói không chừng là cơ duyên có thể cải biến vận mệnh, thế cục cương vực nhân loại.
- Đúng vậy, bảy đạo quang trụ này thần thánh trang nghiêm như vậy, tuyệt đối không phải là bí cảnh bình thường. Cương vực nhân loại chúng ta từ thượng cổ tới nay, truyền thừa tuyệt tự, từ từ suy thoái. Hiện tại có kỳ ngộ bực này, không có lý do gì dậm chân tại chỗ a.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, tiếp tục đi tới.
Ý kiến của mọi người đều nhất trí một cách thần kỳ. Hiển nhiên mọi người ở trong sự kích thích của bảy đạo quang trụ này, tâm lý muốn tìm tòi tột cùng đã hoàn toàn bị câu dẫ r.a
Danh Sách Chương: