- Thiên vô thường thế, nước vô thường hình. Có lẽ, mấy trăm năm thời gian, đúng là ông trời ma luyện Yến gia các ngươi, khảo nghiệm đối với Yến gia các ngươi. Ai cũng không có thể bảo chứng, Hạ Hầu gia tộc là Nhật Nguyệt trường tồn. Ai cũng không có thể bảo chứng, Yến gia ngươi liền từ nay chưa gượng dậy nổi, vĩnh viễn không có thời gian xoay sở.
Giang Trần khai đạo nói.
Yến Thanh Tang vỗ bàn:
- Nói rất hay, tốt một câu thiên vô thường thế, nước vô thường hình. Ta liền không tin, Yến gia ta sẽ chưa gượng dậy nổi.
Yến Thanh Tang bị Giang Trần khai đạo thoáng một phát, loại cảm xúc sa sút kia quét qua là hết, cùng Giang Trần tiếp tục giới thiệu sự tình của Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Nhất là liên quan đến rất nhiều chủ đề tương đối che giấu, cũng chỉ có loại thế lực nhất lưu như Yến gia, mới có thể biết rõ.
Đổi lại thế lực khác, thậm chí nghe cũng chưa từng nghe qua.
Đang khi hai người nói chuyện, Phi Thuyền bỗng nhiên đáp xuống.
- Đã tới chưa?
Giang Trần nhìn Phi Thuyền dùng khí thế kinh người, bắt đầu hạ thấp, mấy hơi thở tầm đó, liền rơi đến mặt đất.
Yến Thanh Tang giương mắt nhìn lên, trên mặt có chút ít nghi hoặc:
- Không có đến a. Cái này còn chưa tới.
Đúng lúc này, hai gã tộc lão của Yến gia đi ra, quát:
- Đều ở trong Phi Thuyền, không muốn đơn giản đi ra. Phía trước gặp phải tình huống khẩn cấp, cần phải xử lý thoáng một phát.
- Tình huống như thế nào?
Yến Thanh Tang là người ngồi không yên, liền muốn đứng lên, chạy đi ra bên ngoài xem đến tột cùng.
Bất quá, thân thể của hắn vừa mới khẽ động, đã bị ánh mắt nghiêm khắc của Hà lão cùng Tuyền lão trừng lại.
Chứng kiến Nhị lão ngưng trọng như thế, Giang Trần cũng lôi kéo tay áo của Yến Thanh Tang:
- Yến huynh, không nên vọng động.
Yến Thanh Tang gãi gãi đầu, vẫn là ngồi xuống. Nhưng lại không ngừng nhìn ra ngoài, hiển nhiên là muốn nhìn xem là tình huống đột phát gì, làm cho Phi Thuyền Yến gia phải hạ xuống.
Nhị vị tộc lão kia, đã đi ra ngoài Phi Thuyền.
- Phía trước nhất định là bằng hữu của Trụ Quang Tông a? Lão phu chính là Yến gia tộc lão, mới từ Lam Yên đảo vực tham gia Cổ Ngọc thịnh hội phản hồi gia tộc, trên đường đi qua bảo địa, cầu cái thuận tiện.
Mở miệng nói chuyện, là Yến gia Hà lão.
- Yến gia? Yến gia làm sao vậy? Yến gia có thể xông loạn địa bàn của Trụ Quang Tông chúng ta? Yến gia có thể đỉnh đạc cưỡi Phi Thuyền trải qua địa bàn của chúng ta?
Xa xa, một thanh âm khàn khàn, dùng một loại ngữ khí hơi có chút khinh thường răn dạy.
Nhìn ra được, Trụ Quang Tông này, đối với tên tuổi Yến gia, tựa hồ không phải rất coi trọng, ngôn ngữ tầm đó, có rất nhiều ý khinh thị.
Hà lão có chút xấu hổ, thản nhiên nói:
- Bằng hữu là vị nào của Trụ Quang Tông? Vĩnh Hằng Thần Quốc ta có quy củ của Vĩnh Hằng Thần Quốc, chỉ cần là Phi Thuyền tất cả thế lực lớn của Vĩnh Hằng Thần Quốc, đều có thể ở trong phạm vi Thần Quốc, tự do bay lượn, chỉ cần không gây chuyện, không sanh sự, liền có thể tự do xuất nhập, không bị kiểm tra cùng hạn chế. Chư vị chặn đường Phi Thuyền của Yến gia, là muốn khiêu chiến quy củ của Vĩnh Hằng Thần Quốc sao?
- Thiếu con mẹ nó cùng ta kéo quy củ, dùng đạo lý lớn dọa người sao? Phải, Thần Quốc là có quy củ như vậy, bất quá Yến gia các ngươi, xác định vẫn nằm trong phạm vi tất cả thế lực lớn sao?
- Bằng hữu ngươi có ý tứ gì? Yến gia ta thân là Thất đại gia tộc, là nhất lưu thế lực được Vĩnh Hằng Thần Quốc công nhận. Trụ Quang Tông ngươi...
- Ha ha ha.
Hà lão lời còn chưa nói hết, bên Trụ Quang Tông, liền truyền đến một hồi cười to tùy ý. Đón lấy, thanh âm khàn khàn kia càng là châm chọc khiêu khích.
- Xem ra các ngươi quả nhiên là vừa trở về, sự tình vừa phát sinh ở Vĩnh Hằng Thần Quốc, các ngươi còn không biết. Cũng khó trách các ngươi như vậy, có lẽ, hiện tại Yến gia các ngươi vẫn chưa hay biết gì a? Trải qua tất cả thế lực lớn thương thảo, Yến gia các ngươi, đã bị bài trừ ra ngoài nhất lưu thế lực. Đây là Vĩnh Hằng Thánh Địa, ba đại tông môn, cùng với tinh anh của lục đại gia tộc khác, cộng đồng quyết định. Yến gia các ngươi, bị nốc-ao rồi!
Tin tức này, như là sấm rền, oanh bên tai mọi người Yến gia. Ngay cả Hà lão cùng Tuyền lão, cũng hoảng sợ biến sắc.
Hà lão cả giận nói:
- Bằng hữu, giữa ban ngày ba mặt, cũng đừng bịa đặt. Coi chừng Thiên Lôi oanh ngươi!
- Bịa đặt? Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, cũng xứng Trụ Quang Tông ta lừa các ngươi?
Thanh âm khàn khàn kia lạnh lùng nói.
- Nghe nói lần này Yến gia các ngươi ở Lam Yên đảo vực, gặt hái được không ít Hoang Ngọc? Nghe nói các ngươi còn dẫn theo một công chúa của Lam Yên đảo vực trở lại?
Thanh âm khàn khàn kia cười rộ lên, ngữ khí ngả ngớn, lộ ra không kiêng nể gì cả.
Dù là Giang Trần ở trong Phi Thuyền, cũng nghe là lạ. Thấp giọng hỏi:
- Trụ Quang Tông này là địa vị gì?
- Một trong ba đại tông môn.
Ngữ khí của Yến Thanh Tang cũng ngưng trọng.
- Nơi này là địa bàn của bọn hắn sao?
Giang Trần hiếu kỳ hỏi.
- Ta cũng không biết, không ra ngoài nhìn, ở trong Phi Thuyền, tầm mắt chế ngự, nhìn không tới quá nhiều, ta cũng không xác định có phải ở địa bàn của Trụ Quang Tông hay không. Bất quá, địa bàn của tất cả thế lực lớn rất trừu tượng, không có thuyết pháp cố định gì. Suất thổ tân, hẳn là Vương thần. Nhắc tới địa bàn, chỉ cần không phải cấm địa, không có gì không thể qua. Trụ Quang Tông này, là cố ý bới móc.
Yến Thanh Tang không phải ngu xuẩn, tự nhiên nhìn ra được, đây là đối phương cố ý bới móc sinh sự.
Giang Trần ở trong phi thuyền, ngược lại là không có rời ghế. Bây giờ hắn là thân phận khách nhân, chủ nhà không có mở miệng, hắn cũng không nên đi ra ngoài xen vào việc của người khác.
Dù sao, đây là ở thập đại Thần Quốc, không phải Nhân loại cương vực. Trước mắt, ưu thế của mình ở võ đạo, tại thập đại Thần Quốc, đã không rõ ràng, thậm chí không tính là ưu thế.
Cho nên, giai đoạn hiện tại, Giang Trần cảm giác mình vẫn là thấp điều một ít cho thỏa đáng. Dù sao, đây là Yến gia cùng tông môn khác tranh chấp, hắn không cần phải tham gia.
Nhìn ra được, Yến Thanh Tang xúc động phẫn nộ, rõ ràng cao hơn Giang Trần.
Chỉ có điều, không có mệnh lệnh của Hà lão cùng Tuyền lão, Yến Thanh Tang chỉ có thể ở trong phi thuyền sinh hờn dỗi, đương nhiên chính hắn cũng tinh tường, hiện tại dù hắn đi ra, cũng chỉ có thể thêm phiền.
Bên ngoài, Hà lão kiên nhẫn cùng phương diện Trụ Quang Tông trao đổi. Nhìn ra được, tư thái của Hà lão đã phóng rất thấp.
Hiển nhiên, trước đó tin tức mà người Trụ Quang Tông nói, đã chấn trụ Hà lão, để cho lực lượng trong lòng bọn hắn càng bất ổn.
- Bằng hữu, tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, người Yến gia ta chưa từng xông cấm địa của Trụ Quang Tông các ngươi, mặc kệ đi nơi nào, Trụ Quang Tông ngươi cũng không có quyền chặn đường phi thuyền của Yến gia chúng ta. Các hạ làm như vậy, không sợ hoàng thất của Vĩnh Hằng Thần Quốc trừng phạt sao?
- Bớt sàm ngôn đi, ngươi qua địa bàn của Trụ Quang Tông ta, Trụ Quang Tông ta tự nhiên có thể chặn đường ngươi.
Thanh âm kia tùy ý cười nói.
Danh Sách Chương: