Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc này một gã tùy tùng đi tới.

Trong mười tên nô lệ mà Giang Trần chọn lựa từ trước, sau khi ký khế ước cống hiến cho Thái Uyên các hai mươi năm. Hiện tại mười tùy tùng Thánh Cảnh này đã trở thành tâm phúc của Giang Trần.

Nghe nói Cơ Tam công tử có chuyện khẩn cấp, Giang Trần cũng không dám lãnh đạm.

Dù sao hai người hiện tại đã kết nghĩa huynh đệ. Chuyện của Cơ Tam công tử, hắn cũng không thể ngồi yên không để ý tới.

- Trần ca, thế cục trong Lưu Ly vương thành phức tạp, tất cả mọi chuyện huynh nên cẩn thận.

Hoàng Nhi dặn dò.

Giang Trần đồng ý với nàng. Sau khi tới đại sảnh Thái Uyên các rồi cùng với mấy tùy tùng tâm phúc của Cơ Tam công tử đi về phủ đệ Bàn Long đại phiệt.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy phủ đệ của Bàn Long đại phiệt.

Nhưng mà Giang Trần cũng không có gì là luống cuống, kiếp trước hắn là người đã từng quen nhìn những cảnh tượng đồ sộ, lớn lao hơn. Chỉ là phủ phiệt chủ, nếu như so với Chư Thiên thế giới kiếp trước mà nói, căn bản không được xếp vào thượng đẳng. Tự nhiên Giang Trần không có gì phải luống cuống.

Phủ đệ Bàn Long đại phiệt, ở Lưu Ly vương thành hiển nhiên là khu vực hiển hách nhất. Đại viện, đại thế đều giống như một đầu Bàn Long, khiến cho người ta có cảm giác uy vũ.

Tuy rằng bên ngoài cho rằng Bàn Long đại phiệt tràn ngập nguy cơ, nhưng mà từ biểu hiện xem ra, Bàn Long đại phiệt vẫn như cũ, nhìn không ra bất kỳ dấu hiệu suy tàn nào.


Từ trong ra ngoài phòng ngự sâm nghiêm, so với phủ đệ của thế gia cửu cấp quả nhiên không nói nên lời.

- Chân Đan Vương, Tam công tử nói, sau khi người tới phủ chủ Bàn Long đại phiệt, không cần phải truyền, trực tiếp dùng lệnh bài đi vào. Chỉ cần không đi vào những cấm địa kia là có thể một đường thông suốt.

Tên thủ lĩnh tùy tùng của Cơ Tam công tử là một gã cường giả Hoàng cảnh lục trọng, hắn biết rõ Chân Đan Vương này là huynh đệ kết nghĩa với Cơ Tam công tử, cho nên đặc biệt khách khí, tôn trọng Giang Trần.

Giang Trần cười nói:

- Mạc thống lĩnh, đa tạ.

- Ha ha, đây là hậu ý của Tam công tử. Tại hạ chỉ chuyển lời thay mà thôi. Huống hồ dùng địa vị của Chân Đan Vương hiện tại cũng nên có vinh quang như vậy.

Trong lời nói của Mạc thống lĩnh cũng tràn ngập khách khí. Hiển nhiên đối với Giang Trần vô cùng tôn sùng, có ý kết giao.

Quả nhiên một đường thông suốt, đi tới chỗ ở của Cơ Tam công tử.

Phủ chủ Bàn Long đại phiệt to lớn giống như một mê cugn vậy. Nhưng mà địa vị của Cơ Tam công tử hiển nhiên cũng không tầm thường. Khu vực cư trú trong náo nhiệt lại yên tĩnh, khiến cho người ta có cảm giác như một động thiên khác.

Xem ra Cơ huynh rất biết hưởng phú a.

Giang Trần nhìn thấy chỗ ở của Cơ Tam công tử, so với động phủ ban đầu của hắn ở Đan Kiền Cung còn lớn hơn gấp mười lần. Hiển nhiên đã trải qua một phen thiết kế, sắp xếp tỉ mỉ, lợi dụng thủ đoạn không gian bố trí ra một chỗ ở.

- Ha ha, nếu như ngươi thích, vậy thì tới chỗ ở của ta đi. Những ngày này nghe nói ngươi bế quan, ta buồn muốn chết. Mau tới đây, nhìn xem ta chuẩn bị vật gì tốt cho ngươi.

Nói xong, Cơ Tam công tử vung tay lên, phân phó cơ hồ tất cả thủ hạ canh gác rồi kéo tay Giang Trần đi vào trong một mật thất.

Vừa vào cửa, lại nhìn thấy một người có vẻ mặt ngây ngốc trong mật thất, hiển nhiên đã bị một loại thủ pháp nào đó chế trụ. Không có một chút phản kháng nào, tựa như một con chó chết, quỳ ở chỗ đó.

- Huynh đệ, thử đoán xem tên này là ai.

Giang Trần nhìn gương mặt người nọ, cũng khẽ giật mình, sao hắn lại không nhớ rõ người này cơ chứ? Người này rõ ràng chính là Lý chưởng quỹ của Vạn Khôi các.

Lúc trước Giang Trần đi tới Vạn Khôi các, nghe ngóng tin tức của đồng môn Đan Kiền Cung, muốn mua đồng môn từ tay Vạn KHôi các. Thế nhưng Vạn Khôi các lại có một đống lớn quy củ buồn nôn, cho nên làm cho Giang Trần không thể nhịn được nữa mà đành phải vận dụng thủ đoạn sấm sét, trực tiếp cướp đi hơn ngàn nô lệ.

Nhưng nô lệ này hiện tại còn ở trong nơi bí mật của Vi gia. Thế nhưng hiện giờ Giang Trần cũng không biết nên xử trí những nô lệ này thế nào.


Trả lại cho Vạn Khôi các hắn không có cam lòng. Nếu như không trả, lâu ngày không tìm thấy, nói không chừng Vạn Khôi các sẽ trực tiếp thúc dục phong ấn, trực tiếp diệt sát những đầy tớ này.

Giang Trần đánh giá Lý chưởng quỹ này, cẩn thận xác nhận một phen, vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Đây là Lý chưởng quỹ của Vạn Khôi các?

- Ha ha, trí nhớ của ngươi không tệ, quả thực là lão già này. Đây là con chó già của Ti Khấu thế gia, chưởng quản Vạn Khôi các rất nhiều năm. Xưa nay đều ở trong nhà, rất khó động thủ. Lần này cơ duyên xảo hợp, bị ta phái người bắt đi trong thanh lâu, thần không biết quỷ không hay. Huynh đệ, không phải huynh đệ muốn nghe ngóng nơi hạ lạc của hai người cuối cùng kia sao? Cho dù hỏi hắn, hắn ở trong thần thông của Bàn Long đại phiệt ta, hiện tại ngươi hỏi hắn cái gì hắn cũng sẽ thành thật trả lời. Hơn nữa cam đoan sau đó cái gì cũng không nghĩ ra được.

Loại thần thông này tự nhiên kiếp trước Giang Trần sẽ không lạ lẫm gì.

Sau khi nghe vậy, trong lòng khẽ động, hắn đi qua, đưa chân nâng cái cằm Lý chưởng quỹ một cái rồi hỏi:

- Lý chưởng quỹ, sinh ý gần đây của Vạn KHôi các thế nào?

Lý chưởng quỹ ngây ngốc nói:

- Sinh ý gần đây ảm đạm, sau khi bị cướp bóc lần trước, Vạn Khôi các mất đi rất nhiều mối khách cũ, ảnh hưởng tới sinh ý.

Thành thành thật thật trả lời, không có một chút đối trá nào.

Cơ Tam công tử cười hắc hắc, vỗ vỗ vai Giang Trần nói:

- Chậm rãi hỏi đi, chúng ta không cởi bỏ cho hắn, cả đời hắn sẽ như vậy.

Giang Trần gật gật đầu, lại hỏi:


- Lần trước các ngươi mua một đám nô lệ từ Vạn Tượng Cương Vực, việc này ngươi còn nhớ rõ hay không?

- Nhớ rõ, đám người này đều là người của Đan Kiền Cung. Thu mua từ trong tay Xích Đỉnh đế quốc. Đáng tiếc chúng ta không biết rõ trong đám người này có người có giá trị cao, không công lại làm phí mất Vạn Thọ đan.

- Sao lại nói như vậy?

Giang Trần hỏi.

- Về sau chúng ta mới biết được, bên trong đám nô lệ này có người gọi là Vân Niết trưởng lão, còn có người trẻ tuổi gọi là Mộc Cao Kỳ. Bọn họ cũng biết đan phương Vạn Thọ đan. THế nhưng hết lần này tới lần khác lại bị chúng ta bán cho Đan Hỏa thành, không công mà không được đan phương Vạn Thọ đan.

Giang Trần nhíu mày:

- Đan Hỏa thành là nơi nào?

Cơ Tam công tử bên cạnh nói:

- Đan Hỏa thành cũng là thế lực cường đại trên bát vực, cho dù không so sánh bằng Lưu Ly vương thành, thế nhưng cũng không kém nhiều lắm. Đây là thế lực cùng với Lưu Ly vương thành một nam một bắc ở bát vực. Đan Hỏa thành này là thế lực đan đạo lớn nhất trong lãnh thổ của nhân loại. Lợi ích đan đạo trong lãnh thổ nhân loại ít nhất bọn chúng cũng nắm tới bảy thành.

- Khoa trương như vậy sao?

Giang Trần nghe vậy không khỏi sửng sốt. Nghe nói Vân Niết trưởng lão và Mộc Cao Kỳ đều bị bắt tới Đan Hỏa thành, trong lòng hắn có chút giãn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK