Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy đối thủ đáng sợ như vậy, trước kia Giang Trần chiến đấu, Quan Vũ Thiện đều âm thầm quan sát.

Trước kia ở trong tranh đoạt Tân Tinh Bảng, đả bại người vạm vỡ, Chân Đan Vương đã thể hiện ra tiêu chuẩn thân thể cận chiến cường đại.

Về sau liên tục chiến đấu mấy thiên tài Kiếm đạo, lại thể hiện ra tiêu chuẩn Kiếm đạo nghịch thiên.

Cái này để cho Quan Vũ Thiện không thể không thừa nhận, Chân Đan Vương thật đúng là một thiên tài võ đạo toàn năng, toàn năng như thiên phú đan đạo của hắn vậy.

Kim Cương Pháp Tướng của Quan Vũ Thiện, có thể nói là ở trong tất cả thần thông của hắn, cực kỳ có lực uy hiếp, là một trong mấy át chủ bài mạnh nhất của hắn.

Nếu như Kim Cương Pháp Tướng này cũng không thể đạt được chút ưu thế, Quan Vũ Thiện liền không thể không thừa nhận, mình so với Chân Đan Vương, trên thực lực võ đạo, là có chênh lệch nhất định.

Bởi vì, thẳng cho tới bây giờ, Chân Đan Vương vẫn luôn cùng Quan Vũ Thiện chiến đấu trong tiết tấu của hắn, thậm chí không có vận dụng lá bài tẩy của mình.

Dùng thiên phú Kiếm đạo đáng sợ kia của Chân Đan Vương, nếu như Chân Đan Vương vừa lên liền phát động tấn công mạnh, Quan Vũ Thiện thật đúng là không tin mình có thể đối phó được kiếm kỹ huyền diệu như vậy.

Mà Pháp Tướng hắn cực kì tự hào, như trước không cách nào chiếm cứ được thượng phong.

Huống chi, đối phương còn có Chân Long Pháp Tướng, thậm chí còn chưa thi triển ra.

Bất quá, cái này cũng không đại biểu Quan Vũ Thiện muốn nhận thua.

Trong mắt bắn ra thần sắc thản nhiên, Quan Vũ Thiện nhìn Giang Trần, mở miệng nói:


- Chân Đan Vương, lấy thần thông võ đạo đối kháng, ta không cách nào thắng ngươi. Bất quá, trận chiến này ta đại biểu không phải chính mình, mà đại biểu cho đại phiệt, đại biểu cho Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch. Cho nên, ta muốn dùng át chủ bài, vận dụng trang bị. Ngươi coi chừng một chút.

Quan Vũ Thiện là người kiêu ngạo, mặc dù đã chứng minh thiên phú cùng thực lực võ đạo của mình đều không bằng Giang Trần, nhưng hắn không có buông tha cho tiếp tục chiến đấu.

Nguyên nhân chỉ có một, thứ hạng thi đấu này quan hệ lấy thể diện thế lực của mình, hắn cũng là thân bất do kỷ.

Giang Trần gật đầu, nghiêm mặt nói:

- Lôi đài luận võ, nên đem hết toàn lực.

- Tốt.

Quan Vũ Thiện gật gật đầu, hai tay bỗng nhiên mở ra, từ trong tay áo của hắn, lập tức bay ra hai mảnh kim bạt, như hai đại môn Kim sắc, đón gió mà trướng, hướng Giang Trần áp qua.

Cái kim bạt này có uy áp rất mạnh, hai bên chúi xuống, lập tức phong tỏa hư không bốn phía lôi đài, hai đạo khí lưu cường đại, lập tức mổ ra hư không.

Thân hình Giang Trần lập tức cảm thấy bị một cỗ lực lượng không hiểu lôi kéo.

Kim bạt kia không ngừng biến lớn, lập tức cao hơn mười trượng, hai mảnh kim bạt không ngừng tới gần, hiển nhiên là ý định trực tiếp gắn Giang Trần vào giữa kim bạt.

Giang Trần nhìn thấy bảo vật như vậy, cũng giật mình.

Bất quá, Giang Trần xuất đạo đến nay, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tuy giật mình, lại không có luống cuống tay chân, mà nắm lấy đại đỉnh, hư không ném đi, ném đại đỉnh kia lên đỉnh đầu, khó khăn lắm ngăn trở xu thế tiếp cận của kim bạt.

Sau một khắc, huyết mạch Kim Thiền của Giang Trần lại lần nữa thúc dục.

Kim Thiền Pháp Tướng nhoáng một cái, hóa thành bản thể Giang Trần. Mà bản thể Giang Trần, thì dùng thần thông Kim Thiền Thoát Xác, trực tiếp độn cách xa xa.

Sau một khắc, kim bạt lại mở rộng lần nữa, trực tiếp thôn phệ đại đỉnh vào trong.

Cái kim bạt này hiển nhiên phi thường đặc biệt, hai mảnh kim bạt càng tới gần, hấp lực lẫn nhau lại càng lớn. Cái đại đỉnh kia chỉ chèo chống chốc lát, liền không thể ngăn trở kim bạt tiếp cận.

Phanh…

Hai mảnh kim bạt đóng lại, phát ra tiếng va chạm thảm thiết, âm thanh chói tai, làm cho lòng người sinh tuyệt vọng.

Quan Vũ Thiện thấy thế, lông mày nhíu lại, cũng lộ ra vẻ vui mừng.


- Chân Đan Vương, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng, cuối cùng không địch lại Âm Dương Kim Bạt của ta a.

Quan Vũ Thiện than nhẹ một tiếng, đối với môn bảo vật này của mình, còn là phi thường tự tin. Âm Dương Kim Bạt này tựa như Âm Dương hai cấp, càng tiếp cận, lẫn nhau hấp lực lại càng lớn. Là một bảo vật phi thường đáng sợ.

Bất quá, bất luận một môn bảo vật gì, đều khó có khả năng không chê vào đâu được. Trên thực tế, Âm Dương Kim Bạt này lợi hại, nhưng vẫn có cách phá giải.

Cùng cực tương đẩy, dị cực tương hấp.

Âm Dương kim bạt, nếu như có thể lợi dụng đạo lý cùng cực tương đẩy, hoàn toàn có thể làm cho Âm Dương Kim Bạt này không dùng được.

Cho nên, sử dụng Âm Dương Kim Bạt này, vẫn có phong hiểm nhất định. Đương nhiên, loại phong hiểm này, là cực kỳ bé nhỏ. Bình thường ở thời điểm chiến đấu, ai cũng không có khả năng có đủ bảo vật Âm Dương, có thể dùng thủ đoạn cùng cực tương đẩy đối phó Âm Dương kim bạt.

Quan Vũ Thiện phi thường tự tin, đã chuẩn bị tiến lên dùng tư thái người thắng tuyên bố thắng lợi.

Mà giờ khắc này, bốn phía lôi đài, bỗng nhiên trở nên lặng yên không một tiếng động, tình thế thoáng cái lộ ra cực kỳ quỷ dị. Loại lặng lẽ này, lại làm cho Quan Vũ Thiện cảm thấy không hiểu thấu.

Trong lúc đó, Quan Vũ Thiện bên tai khẽ động, cả người giống như bị chạm điện, thần sắc hoảng sợ, cơ bắp co rút, vội vàng quay đầu lại, đã thấy Giang Trần đứng ở phía sau, giống như cười mà không phải cười nhìn hắn.

- Ngươi...

Quan Vũ Thiện lập tức ngây ngẩn cả người.

Giang Trần ung dung cười cười:

- Âm Dương Kim Bạt xác thực lợi hại, bất quá, tốc độ của ta nhanh hơn một tí a?

Hoàn toàn chính xác, Âm Dương Kim Bạt của Quan Vũ Thiện rất cường đại. Nhưng mà Giang Trần dùng thần thông Kim Thiền Thoát Xác ly khai Âm Dương Kim Bạt, Quan Vũ Thiện kia lại hoàn toàn không biết gì cả.


Chênh lệch này, đầy đủ trí mạng.

Nếu như vừa rồi Giang Trần muốn tiêu diệt Quan Vũ Thiện, cơ hồ có thể nói là không cần tốn nhiều sức. Phải biết rằng, siêu cấp cường giả đối kháng, nếu như một người có thể lặng yên không một tiếng động đi đến sau lưng đối thủ, kia tuyệt đối có mấy chục loại phương pháp đưa đối phương vào chỗ chết.

Giống như lúc trước trận chiến giữa Giang Trần cùng Tiêu Bào Huy, là chọn dùng thủ đoạn Kim Thiền Thoát Xác, tránh né một kích cho rằng tất sát của Tiêu Bào Huy.

Đúng là Kim Thiền Thoát Xác để cho người vội vàng không kịp chuẩn bị kia, mới khiến cho Giang Trần thuận lợi đến sau lưng Tiêu Bào Huy, cho Tiêu Bào Huy một kích trí mạng.

Kim Thiền nhất tộc không có sức chiến đấu, huyết mạch của bọn nó, ưu thế lớn nhất là chạy trốn, Kim Thiền Thoát Xác, Kim Thiền Chi Dực.

Đương nhiên, Kim Thiền nhất tộc bách độc bất xâm, vạn lôi không phá. Đây cũng là ưu thế hiếm thấy ở Chư Thiên.

Biểu lộ của Quan Vũ Thiện, ở thời khắc này, lại thay đổi rất nhanh.

Cuối cùng, hóa thành một tiếng thở dài thật sâu:

- Ta thua rồi sao?

Đúng vậy, thất bại.

Quan Vũ Thiện hỏi lên những lời này, miệng đầy đắng chát. Hắn vốn cho là, mình xuất động Âm Dương Kim Bạt, cái kia nhất định là dễ như trở bàn tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK