Trong Xích Thủy tiểu thế giới, thời gian trôi qua vô cùng thái bình. Tuy rằng mỗi ngày trong Xích Thủy tiểu thế giới đều xảy ra chuyện người ta không nhận ra, nhưng mà tổng thể mà nói, Xích Thủy tiểu thế giới này coi như tương đối ổn định.
Từ mặt này cũng chứng minh Xích Thủy Thần vương này vẫn tương đối có thủ đoạn, uy tín vẫn không tệ. Ít nhất không kheiens cho Xích Thủy tiểu thế giới này trở nên hỗn loạn.
Giang Trần ở trong Sát Tinh tông không rời nửa bước. Ngẫu nhiên Hàn Sảng tông chủ cũng tới gặp hắn một chút, tới tán dóc với hắn một chút.
Nhưng mà điều khiến cho Giang Trần cảm thấy ngoài ý muốn đó chính là Hàn Sảng tông chủ này khi ở cùng với hắn rõ ràng lại vô cùng giữ kẽ, hoàn toàn không có bộ dáng phóng đãng, tùy ý như bên ngoài của nàng.
Hàn Sảng tông chủ như vậy thực sự khiến cho Giang Trần càng thêm thích thú.
- Tiểu Chân trưởng lão, vì sao bổn Tông cảm thấy ngươi so với Đại Chân trưởng lão còn đáng được gọi là Đại Chân trưởng lão hơn a. Rõ ràng ngươi còn trẻ hơn hắn nhiều, nhưng mà lúc nào cũng tâm sự nặng nề, trừ tu luyện ra là tu luyện.
Giang Trần mỉm cười:
- Ta chăm chỉ tu luyện, Hàn tông chủ có lẽ nên cảm thấy vui mừng mới đúng a? Ta tu luyện càng chịu khó, hy vọng cướp lấy danh ngạch của Sát Tinh tông càng lớn nha.
- Ha ha, nói cũng đúng. Nói như vậy sau đó ta phải phê bình Đại Chân trưởng lão. Hắn gia nhập Sát Tinh tông, từ lúc đó tới giờ ta chưa từng thấy hắn chăm chú tu luyện lúc nào.
Hàn Sảng thoải mái cười lớn:
- Ngược lại, những nơi trăng hoa thấy không ít thân ảnh của hắn, thực sự là một gia hỏa sống mơ mơ màng màng a. Ngươi có một thúc thúc như vậy, không bị hắn làm xấu thực sự là kỳ tishc.
Giang Trần cười ha hả, muốn làm xấu Giang Trần hắn, nói dễ vậy sao?
Lại nói, Giang Hoàn như vậy kỳ thực cũng chỉ là giả vờ mà thôi. Những ngày này Giang Hoàn cũng đem không ít tin tức tình báo hữu dụng trở về.
- Hàn tông chủ, ngươi cũng đừng hiểu lầm Hoàn thúc. Tuy rằng hành vi của thúc ấy phóng đãng, nhưng mà đại sự lại không hồ đồ. Đây chỉ là một loại thái độ hưởng thụ nhân sinh của thúc ấy. Mà đối với ta, tu luyện chính là một loại hưởng thụ.
Hàn Sảng cái hiểu cái không, nghiêm túc nhìn Giang Trần, trong đôi mắt mang theo vài phần thưởng thức chân thành.
- Nhìn thấy Tiểu Chân trưởng lão ngươi chăm chú tu luyện như vậy, bổn Tông cảm thấy lần tranh đoạt Xích Thủy thiên trì này, nhất định chúng ta có thể thành công.
Giang Trần thấy Hàn Sảng như vậy, hắn ra vẻ thành thật, gật đầu nói:
- Sẽ thành công, đây cũng là ước nguyện ban đầu khi chúng ta gia nhập Sát Tinh tông. Chúng ta cũng muốn bái kiến Thiên đế một chút.
Hàn Sảng cười hì hì nói:
- Còn không phải sao? Đời tu sĩ chúng ta còn không phải vì dương danh lập vạn mà tu luyện sao? Còn không phải vì làm rạng rỡ tổ tông? Còn không phải là vì tranh giành một hơi sao? Nếu như có thể bái kiến Thiên đế, ngày sau ở Xích Thủy tiểu thế giới này còn ai dám bắt nạt chúng ta nữa?
Mục tiêu của Hàn Sảng vô cùng đơn giản.
Giang Trần nhẹ nhàng cười cười, không nói gì thêm. Tự nhiên hắn sẽ không nói Thiên đế hiện tại là Ngụy đế, căn bản không ngồi được lâu.
- Ài, hy vọng lần này Thiên Đế bệ hạ có thể ngồi lâu được một chút. Bổn tông cũng không hy vọng Thiên đế mà mình vừa mới bái kiến, sau đó lại bị thay đổi. Đây không phải là uổng công khổ cực một hồi hay sao?
Hàn Sảng hiển nhiên cũng lo lắng vấn đề này nhất.
Giang Trần khoai thai cười nói:
- Chuyện này quả thực đáng lo a.
- Ài, Thiên Đế thay phiên làm. Cục diện như vậy cũng không phải là chuyện gì tốt. Đường đường là Đại thế giới, Thiên đế sao lại chịu khó đổi như vậy được chứ? Bổn Tông nghe nói, những Thiên đế của các đại Thế giới khác cũng không có thay đổi nhanh như vậy. Chẳng lẽ Thái Uyên đại thế giới chúng ta không được Thiên đạo phù hộ? Mới có thể bị chấn động như vậy sao?
Hàn Sảng dường như đang lầm bầm tự nói, dường như lại muốn nhận được đáp án từ phía Giang Trần.
- Hàn tông chủ, những chuyện cao tầng ngươi cũng quan tâm sao?
Giang Trần cười ha hả, nói.
- Ta cũng không thích quan tâm, ai làm Thiên đế ta cũng không quan tâm. Nhưng mà Đại thế giới muốn ổn định, cần một Thiên đế mạnh mẽ, chung quy như vậy cũng tốt hơn a. Ta nghe nói Thái Uyên Thiên đế trước kia thống trị hơn trăm vạn năm, số mệnh luôn mạnh mẽ. Mà những Thiên đế sau hắn, không một ai có thể kiên trì đến ba vạn năm. Đây quả thực là chuyện đáng cười nhất.
Hàn Sảng nói tới đây bỗng nhiên lè lưỡi nói:
- Tiểu Chân trưởng lão, những lời này có chút đại nghịch, bên ngoài ngươi đừng nói ra a. Bằng không Sát Tinh tông chúng ta cũng không lăn lộn được nữa.
- Ha ha, yên tâm đi. Ta cũng là người Sát Tinh tông, ta sẽ không mật báo hại Sát Tinh tông nha
Giang Trần nửa vui đùa nói.
- Được, vậy bổn tông sẽ không quấy rầy ngươi tu luyện.
Giang Trần thấy Hàn Sảng đi tới cửa động phủ, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Hàn tông chủ, ta cũng giống ngươi, cũng chờ một Thiên Đế mạnh mẽ.
Hàn Sảng cười hì hì, khoát khoát tay, không có nói gì mà đi ra ngoài.
Mãi tới khi bóng lưng Hàn Sảng biến mất, Giang Trần mới lẩm bẩm nói:
- Loạn thế duy trì hơn mười vạn năm, nhân tâm đều khát trọng trở lại thời kỳ thái bình, không có mấy người nguyện ý nhìn thấy Thái Uyên đại thế giới hỗn loạn a.
...
Một ngày nọ, Giang Hoàn trở về.
Trong động phủ Giang Trần, Giang Hoàn đánh ra một quang tráo cách âm, ngăn cách với bên ngoài.
- Thiếu chủ, lại có tin tình báo mới, vô cùng đáng tin cậy.
Giang Hoàn rất là hưng phấn.
- Hoàn thúc, lần này có tin tình báo gì khiến cho người hăng hái như vậy?
Giang Trần hiếu kỳ hỏi, nhìn thấy bộ dáng này của Giang Hoàn, Giang Trần đã biết rõ tin tức lần này rất có sức nặng.
- Ta đã thăm dò được, mấy hôm trước Xích Thủy Thần vương mời khác, có mấy Thần Vương tới đây làm khách. Hơn nữa còn ở lại vài ngày.
- Ồ, chuyện này cũng không có gì a? Giữa Thần Vương với nhau cũng luôn luôn đi lại một chút nha. Ta nghe nói Xích Thủy Thần vương này gần đây am hiểu giữ hòa khí, bằng hữu giang hồ nhiều một chút, đây cũng là chuyện bình thường.
Giang Trần cũng không thấy mấy bằng hữu Thần vương tụ tập với nhau là đại sự gì.
- Đúng, là bình thường.
Giang Hoàn gật đầu nói:
- Nhưng mà ta nghe nói, Xích Thủy Thần vương dường như đối với hiện trạng của Thái Uyên Đại thế giới hiện tại rất không hài lòng.
- Đây cũng là chuyện bình thường a. Loạn thế lâu như vậy, ai sẽ chịu đựng nữa chứ?
- Hắc hắc, phải biết lần này trong những bằng hữu hắn tiếp đãi có một Hạo Nhiên Thần vương. Hạo Nhiên Thần vương này vô cùng chính trực. Nghe ngời ta nói, hắn dường như luôn ủng hộ Thái Uyên Thiên đế bệ hạ, chỉ là lúc trước độc thủ phía sau màn thôi động chính biến, chiều hướng phát triển khi đó khiến cho hắn cũng không có cách nào bảo hộ Thái Uyên Thiên đế. Mà bây giờ thế cục càng ngày càng rối loạn. Hạo Nhiên Thiên đế dường như khi rảnh rỗi đều biểu đạt hoài niệm về Thái Uyên đại thế giới trước kia. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ phụ thân thiếu chủ, cũng chính là bệ hạ của chúng ta qua mười vạn năm vẫn còn lực ảnh hưởng. Vẫn có người ủng họ. Hơn nữa ta suy đoná, thế cục càng loạn, người hoài niệm bệ hạ, ủng hộ bệ hạ sẽ ngày càng nhiều hơn.
Đây là một phán đoán vô cùng đáng tin cậy.
Giang Trần gật đầu:
- Cho nên nói Thái Uyên đại thế giới hiện tại loạn thế tốt hơn thịnh thế. Thịnh thế thì chúng ta rất khó có biện pháp thay đổi cục diện. Nhưng mà loạn thế, cơ hội của chúng ta là ngang nhau.
- Đúng là như vậy a. Cho nên đại hội chư hầu Thần Vương này chúng ta phải tham dự. Mà khi đó thiếu chủ cũng phải đột phá Thần Vương chi cảnh, luyện hóa tín vật tạo hóa. Đây là mấu chốt.
Giang Trần gật đầu:
- Ta sẽ toàn lực ứng phó. Dùng cảnh giới của ta hiện tại mà phỏng đoán, sáu mươi năm sau, tiến vào cảnh giới Thần Vương vẫn có nắm chắc tương đối. Luyện hóa tín vật tạo hóa, ta chưa từng tiếp xúc qua cho nên hiện tại cũng không nói trước được. Nhưng mà ta sẽ toàn lực ứng phó.
Danh Sách Chương: