Vốn hai huynh đệ bọn họ đã đoán ra bỏ chạy dưới mặt đất, đoạt quyền chủ động trước, tuyệt đối có nắm chắc rất lớn thoát thân.
Thế nhưng mà ai lại nghĩ tới, mặt đất này thậm chí lại có lực phòng ngự đáng sợ như vậy, lực lượng va chạm làm cho hai huynh đệ bọn họ cơ hồ đầu óc choáng váng, thất điên bát đảo.
Lần này va chạm, chẳng khác nào là triệt để cắt đứt hy vọng chạy trốn của bọn họ.
Cơ hồ tất cả đường lui của bọn họ cũng bị phong kín.
Hai đại hộ pháp hai lần liên tục đột phá bị chặn ngược lại, đối với thân thể bọn họ mà nói, tổn thương kỳ thực cũng rất lớn. chỉ là lần trước đó, bọn họ còn có thể nhìn thấy kim chung kia.
lần va chạm này, bọn họ hoàn toàn là mơ mơ màng màng.
Dưới mặt đất này chẳng lẽ bị thi triển thần thông biến đất thành kim loại, mặt đất này sao lại cứng rắn như vậy? Làm cho độn thuật sắc bén như vậy của bọn họ cũng không thể bỏ chạy?
Nhưng mà sương mù trên mặt đất chậm rãi tiêu tán, khi tầm mắt bọn họ khôi phục lại, lại phát hiện ra chỗ bọn họ vừa trùng kích, lại là một vật cực lớn chắn ở đó.
Thứ này có diện tích bề mặt rất lớn, nằm trên mặt đất, nhìn từ phía xa giống như một tấm chắn trên mặt đất vậy.
Chỉ là tấm chắn quỷ dị này nhìn qua còn có hoa văn kỳ quái, không ngờ lại giống như có sinh mệnh lực cường đại vậy.
Sau một khắc, tấm chắn quỷ dị kia không ngờ lại nhúc nhishc.
Từ đuôi tới đầu, hai bên của tấm chắn này không ngờ lại xuất hiện một vài thứ.
Đây không ngờ lại là một đầu linh thú còn sống sờ sờ.
Hai đại hộ pháp kia triệt để há hốc mồm. Giờ phút này bọn họ mới hiểu được, hai huynh đệ mình không ngờ lại độn vào trên người một đầu sinh linh còn sống.
Vật còn sống này nhìn qua giống như là một loại linh vật họ rùa, thế nhưng mà so với linh vật họ rùa, dường như lại nhiều thêm một số thứ.
Nhìn qua cái đuôi của sinh linh còn sống này không ngừng dài ra, đồng thời cái đuôi này còn giống như là một cái roi thép, tràn ngập lực lượng bạo tạc, mà tứ chi kia cũng vô cùng có lực.
Đầu thì nhìn như đầu của Chân long nhất tộc, chỉ là thiếu đi một ít râu của Chân long mà thôi.
Tứ chi của sinh linh còn sống kia chống mặt đất, không ngờ lại trực tiếp đứng lên. Tứ chi hữu lực phối hợp với dáng người to lớn tựa như một cự nhân thái cổ, bỗng nhiên từ dưới mặt đất chui ra. Vỏ bọc cứng rắn trên lưng thì trở thành điểm bắt mắt nhất của đầu linh vật này.
Trên không trung, Già Diệp thần tôn nhìn qua đầu linh vật còn sống này, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc và khó tin. Hắn từ trong điển tịch viễn cổ đã từng đọc qua giới thiệu về thứ này.
Đây là thần thú Huyền Vũ a.
Già Diệp thần tôn cảm thấy hô hấp mình trở nên dồn dập, ánh mắt nhìn qua Giang Trần lại càng trở nên bất đồng, tràn ngập vẻ phức tạp. Hiển nhiên khí tức thần bí trên người Giang Trần cũng càng khiến cho hắn càng nhìn càng khó hiểu, không thấu hiểu được.
Trước đó, thần điểu Chu tước, Chân long nhất tộc, hiện tại lại một thần thú Huyền Vũ đi ra, đây quả thực là huyết mạch bốn đại thần thú tụ hợp a.
Chẳng lẽ Giang Trần muốn thu thập huyết mạch Tứ đại thần thú?
Chỉ là Già Diệp thần tôn mới biết rõ Giang Trần đã có Chân long nhất tộc, thần điểu Chu tước, còn có thần thú Huyền Vũ, huyết mạch Tứ đại thần thú hiện tại Giang Trần chỉ còn thiếu huyết mạch Thái tuế bạch hổ mà thôi.
Già Diệp thần tôn cười, hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao Giang Trần lại chắc chắn như vậy. Tại sao lại nói hắn có thực lực của hai thần đạo.
Lực phòng ngự của thần thú Huyền Vũ này quả thực có thể nói là nghịch thiên a.
Chỉ tính riêng lực phòng ngự, lực phòng ngự của thần thú Huyền vũ này tuyệt đối vượt xa An Già Diệp hắn. Thậm chí coi như là lão thất phu Quang Độ kia tự mình tới đây, cũng chưa chắc đã có thể phá vỡ được phòng ngự của thần thú Huyền Vũ.
Bản thân thần thú Huyền Vũ chính là thần thú giỏi về phòng ngự trong tứ đại thần thú, thực lực của nó trong tứ đại thần thú tuyệt đối không xếp ở vị trí quá cao.
Nhưng nếu luận phòng ngự, thần thú Huyền Vũ có lẽ chính là loại thần thú có ưu thế cực kỳ tuyệt đối. Dù sao giáp xác trên lưng thần thú Huyền Vũ kia, lực phòng ngự quả thực là nghịch thiên a.
Hai đại hộ pháp kia nhìn thấy thần thú Huyền Vũ lại không hiểu ra sao. Dùng kiến thức của bọn họ, đối với đầu thần thú Huyền Vũ này cũng vô cùng lạ lẫm.
Lạ lẫm thì lạ lẫm, nhưng sự khiếp sợ trong mắt bọn họ khó có thể che dấu. Hiển nhiên bọn họ không thể tưởng tượng được, hai huynh đệ mình lại thua một đầu Chân linh.
Như vậy lực phòng ngự của đầu Chân linh này tuyệt đối đã đạt tới trình độ kinh người.
Hiện tại thứ gấp gáp nhất chính là đường lui của hai huynh đệ bọn họ đã hoàn toàn bị phong kín. Cho dù có độn thổ, chỉ sợ cũng khó khăn vạn phần.
Già Diệp thần tôn nhẹ nhàng cười nói:
- Nhị vị, trước đó các vị hung hăng càn quấy, chỉ sợ cũng không nghĩ tới cuối cùng kết cục của mình lại như vậy a.
Trong mắt tên hộ pháp mặc áo bào màu vàng bắn ra vẻ phẫn nộ, trừng mắt nhìn Già Diệp thần tôn:
- Họ An kia, ngươi chớ có đắc ý. Một chút âm mưu quỷ kế này, cho dù thắng được hai huynh đệ cúng ta, cũng không coi là gì. Đợi khi chủ nhân nhà ta xuất quan, người nhất định có thể nhẹ nhõm nghiền nát các ngươi.
- Các ngươi quá để mắt tới lão thất phu Quang Độ rồi.
Già Diệp thần tôn lạnh lẽo nói:
- Lão thất phu Quang Độ như thế nào sau đó đã không liên quan gì tới các ngươi nữa. Hiện tại các ngươi chính là tù nhân của Vĩnh Hằng thánh địa. Các ngươi hiện tại trừ việc bó tay chịu trói ra đã không còn lựa chọn nào khác.
- Hừ, cho dù có chết trận cũng không đầu hàng. Muốn bắt sống hai huynh đệ chúng ta, các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị đồng quy vu tận đi.
Giang Trần nở nụ cười khinh miệt:
- Đồng quy vu tận? Vậy cũng phải xem các ngươi có bổn sự này hay không đã.
Giang Trần đối với thực lực của hai đại hộ pháp này đã có lý giải sơ bộ. Hắn cũng không có nói nhảm, trực tiếp thúc dục kim chung, lực lượng cấm chế đáng sợ lần nữa chộp về phía hai huynh đệ kia.
Thần điểu Chu tước và Già Diệp thần tôn cũng nghiêm túc, nhao nhao phát động công kích mạnh nhất của mình, không ngừng ép xuống hai huynh đệ này.
Đêm dài lắm mộng, phải tốc chiến tốc thắng.
Thần điểu Chu tước và thần thú Huyền Vũ toàn lực chiến một trận, hơn nữa lại thêm Già Diệp thần tôn, còn Giang Trần và Long Tiểu Huyền hợp lực, thực lực chỉnh thể ít nhất có thể gấp hai ba lần hai đại hộ pháp này.
Loại thực lực cấp bậc này tuyệt đối là nghiền nát.
Hai đại hộ pháp kia ngoan cố chống cự, chỉ là chiến thuật của đám người Giang Trần vô cùng cao minh. Căn bản không cho hai huynh đệ này có cơ hội đồng quy vu tận.
Về phần thần thú huyền vũ, lực phòng ngự của hắn mặc dù hai huynh đệ kia có tự bạo, cũng chưa chắc đã làm tổn thương được tới hắn. Cho dù hai đại hộ pháp kia giãy dụa thế nào, lực phản kháng của bọn họ cũng không ngừng suy yếu.
Không tới nửa canh giờ, hai huynh đệ này công kích toàn lực cho nên đã tới tình trạng kiệt sức, bị Giang Trần thúc dục Kim chung trấn áp.
Già Diệp thần tôn vô cùng thức thời, biết rõ trận chiến này Giang Trần và Chân linh của hắn mới là chủ lực, cho nên Già Diệp thần tôn cũng không có đi tranh công.
Sau khi bắt được hai đại hộ pháp, tứ đại thần đạo đối phương phái tới, chẳng khác nào đã sa lưới toàn bộ, thành tù nhân của Giang Trần.
Tứ đại tu sĩ thần đạo đều thần thủ, một ít tu sĩ cấp bậc bán thần khác ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, đã bị trấn áp.
Trong Vĩnh Hằng thánh địa vốn lòng người bàng hoàng không thôi, các tu sĩ bên trong nhìn thấy thế cục thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy, cũng kinh ngạc không thôi.
Nhìn thấy hai đại hộ pháp kia bị trấn áp, nội bộ Vĩnh Hằng thánh địa càng thêm vui vẻ, hoan hô không thôi.
Danh Sách Chương: