Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chuyện gì?

- Là như thế này, thầy của ta Diệp Trọng Lâu Diệp thái phó, nửa tháng sau là đại thọ. Tất cả vương tử chúng ta, phải đi chúc thọ cho lão sư. Ta bên này, chỉ có ba danh ngạch, có thể mang ba người đi tham gia. Không biết huynh đệ ngươi có hứng thú hay không?

Chúc thọ cho người khác? Lời nói thật, Giang Trần không có hứng thú gì. Nhưng mà Diệp Dung nói như vậy, trên thực tế không phải trưng cầu ý kiến của hắn, mà là gián tiếp mời hắn tham gia. Hiển nhiên là không cho cự tuyệt.

Giang Trần cười cười, gật đầu nói:

- Lão sư của Vương tử, nhất định là nhân vật đức cao vọng trọng, đến lúc đó chắc hẳn sẽ rất náo nhiệt, nếu có thể đi, tăng kiến thức, cũng là không tệ.

- Đúng, đúng. Thuận tiện cũng có thể mở rộng nhân mạch, để mình nổi tiếng. Ngươi vừa tới Thiên Quế Vương Quốc, đối với Diệp thái phó không có nhận thức trực quan gì.

Điền Thiệu nghe danh tự Diệp thái phó, vẻ mặt sùng kính, cả người cũng ngồi ngay ngắn.

- Giang Trần huynh đệ, Diệp thái phó là đương triều Hộ Quốc Linh Vương, một thân tu vi, thâm bất khả trắc. Nghe nói các trưởng lão Bảo Thụ Tông, đối với tu vi võ đạo của Diệp thái phó, cũng thập phần bội phục.

- Hộ Quốc Linh Vương?

Giang Trần khẽ giật mình, hắn biết rõ, Tiên cảnh đỉnh cao cường giả, mới có tư cách xưng Linh Vương, có thể dùng danh hiệu Linh Vương, cơ hồ bất kỳ một cái nào đều là áp đảo Tiên cảnh đỉnh phong.


- Đúng.

Ngữ khí của Điền Thiệu rất thành kính.

- Giang Trần huynh đệ, Tứ đại đạo tràng, quyền thế lớn hay không? Nhưng mà, coi như là Môn Chủ Tứ đại đạo tràng, ở trước mặt Diệp thái phó, đồng dạng phải tự xưng vãn bối. Ngươi nói một chút, thực lực của Diệp thái phó, cường đến cỡ nào?

Lần này, ngay cả Giang Trần cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Thiên Quế Vương Quốc, thậm chí có hộ quốc cường giả mạnh như vậy? So sánh xuống dưới, lão tổ Đông Phương Vương Quốc cho tới bây giờ cũng không lộ diện kia, quả thực là chê cười.

- Diệp thái phó, cũng là lão tổ vương thất?

Giang Trần hiếu kỳ.

Diệp Dung thở dài:

- Thân phận của hắn, phụ vương cho tới bây giờ không nói cho chúng ta. Chúng ta cũng chỉ biết hắn họ Diệp, nhưng lại không biết hắn có phải vương thất lão hay không tổ. Thậm chí, chúng ta chỉ biết là hắn muốn mừng thọ, đến cùng lão nhân gia ông ta bao nhiêu tuổi, cũng đồng dạng không biết.

Một lão đầu thần bí như thế, khiến Giang Trần sinh ra một tia hướng tới.

Hộ Quốc Linh Vương, chỉ bốn chữ này, Giang Trần đã quyết định, vô luận như thế nào cũng phải đi biết một chút. Hắn muốn nhìn một chút, Tiên cảnh đỉnh phong cường giả của thế giới này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Có lẽ, có thể từ trên người bọn họ, tìm được một tia linh cảm về Tiên cảnh?

Lần phong ba này cùng Long Nha vệ, tuy chỉ truyền bá trong phạm vi nhỏ, nhưng danh tự Giang Trần, không thể nghi ngờ thành một chủ đề mới ai cũng quấn không ra.

Bất quá, Giang Trần cũng không thèm để ý những mưa gió ngoại giới kia.

Hiện tại, thân phận quý tộc đã có, nhà cửa cũng có, hắn ở Thiên Quế Vương Quốc chẳng khác gì đã có đặt chân chi địa, hết thảy tiến vào quỹ đạo.

- Mục tiêu kế tiếp, là trùng kích Tiên cảnh. Dùng nội tình của ta, trùng kích Tiên cảnh, vấn đề không lớn. Mấu chốt nhất là, mở Linh Hải. Linh Hải cảnh giới, quyết định độ cao võ đạo chi lộ sau này của ta. Đáng tiếc, trước mắt ta cùng Tiên cảnh cường giả, liên hệ không nhiều lắm, đối với Tiên cảnh cường giả của thế giới này, không có quá nhiều nhận thức trực quan.

Giang Trần cố gắng hồi tưởng, ngày đó ở Đông Phương Vương Quốc, cùng đệ tử Tiên cảnh của Tử Dương Tông giao thủ. Đến Thiên Quế Vương Quốc, lại cùng Tiên cảnh đệ tử của Càn Lam Bắc Cung giao thủ.


Đương nhiên, Càn Lam Bắc Cung chỉ là một đạo tràng thế tục của Bảo Thụ Tông, cái gọi là Tiên cảnh cường giả, đều là nửa thùng nước.

Ngoại trừ Lưu Xán chân chính bước vào Tiên cảnh nhất trọng thiên ra, mấy cái khác, đều là nửa bước Tiên cảnh.

Ngược lại là mấy đệ tử của Tử Dương Tông, một cái so với một cái cường.

- Từ Chấn kia thì cũng thôi, so với Lưu Xán mạnh hơn không bao nhiêu. Tu vi của Dư Giới, có lẽ là Tiên cảnh nhị trọng, thậm chí tam trọng thiên. Mà Sở Tinh Hán xuất hiện cuối cùng, thực lực lại hơn xa Dư Giới, đoán chừng là Tiên cảnh tứ trọng thiên, thậm chí còn cao. Nhưng mà, từ bọn hắn thi triển lực lượng đến xem, tính cực hạn rất lớn, tựa hồ vẫn luôn cực hạn ở Thủy thuộc tính nhất mạch. Chẳng lẽ nói, bọn hắn miêu tả Linh Hải, từ vừa mới bắt đầu, là thiên hướng đào móc thiên phú Thủy thuộc tính sao?

Tiếp xúc Tiên cảnh cường giả, thật sự có hạn, có thể bình tâm tĩnh khí luận bàn võ đạo, tạm thời một cái cũng không gặp được.

Đương nhiên, Giang Trần cùng những võ giả khác của thế giới này không giống, hắn nhận thức đối với võ đạo, thậm chí vượt qua cường giả cấp cao nhất của thế giới này.

Tuy kiếp trước hắn không thể tu luyện, nhưng dựa vào một thân lý luận, dạy dỗ ra vô số thiên tài tung hoành Chư Thiên. Những thiên tài kia, bất kỳ một cái nào đi vào vị diện này, chỉ sợ cũng có thể nghiền áp cường giả đỉnh cấp của vị diện này.

Cho nên, Giang Trần có tự tin, hắn cũng không mê mang.

- Trước đó lần thứ nhất ngộ đạo, ta đã biết rõ, cái gọi là mười hai mạch chân khí, chỉ là một cây cầu, là một quá trình từ phàm Hóa Linh. Tiên cảnh, cũng chỉ là bước đầu tiên thoát khỏi phàm tục, chính thức đạt được lực lượng khống chế Chư Thiên, cải tạo Luân Hồi, con đường này, không biết xa bao nhiêu...

Giang Trần rất rõ ràng, võ đạo chi lộ này, sẽ dài dằng dặc đến cỡ nào. Mặc dù hắn có ưu thế mà người khác không có, nhưng ở trên con đường này, cũng không được phép có nửa điểm qua loa.

- Ta có trí nhớ kiếp trước, cái này là ưu thế của ta. Nhưng mà, vật chất của vị diện này, hiển nhiên rất bần cùng. Ta muốn lợi dụng ưu thế của mình, thì phải tận lực thu thập tài nguyên tốt nhất của thế giới này, để ta sử dụng.

Giang Trần biết rõ, võ đạo chi lộ, chẳng những cùng thiên đấu, còn phải cùng người đấu.


Tài nguyên là có hạn, mà tu sĩ một đời tiếp một đời là vô hạn. Người vô hạn, tranh đoạt tài nguyên có hạn, thế tất có người thành Long, có người thành tro bụi.

Mà lần này hắn lừa đảo, cũng là nghĩ sâu tính kỹ qua.

Giết chết Luật Vô Kỵ loại tiểu nhân vật này, chỉ là nhất thời hả giận. Ở Giang Trần xem ra, Luật Vô Kỵ chỉ là một con gián nhảy đáp, muốn giết hắn, cơ hội có rất nhiều.

Nhưng mà gõ đến một số Linh Dược kia, Giang Trần lại là nhu cầu cấp bách.

Hắn muốn đột phá Tiên cảnh, cần một quá trình, đồng dạng cần một ít phụ tá, để cho hắn thiếu đi một ít đường quanh co.

- Thiếu chủ, quái lão đầu Thanh Dương Cốc kia lại tới nữa.

Ngay thời điểm Giang Trần minh tưởng, Tiết Đồng đến đây bẩm báo.

Bên Càn Lam Nam Cung cùng Đa Bảo đạo tràng kia, Giang Trần đều có đáp lễ. Thanh Dương Cốc Phí lão đầu này, Giang Trần là cố ý gạt hắn, để cho lão nhân này sốt ruột.

Giang Trần bắt được tâm lý của Phí lão đầu, hắn cũng là có tâm muốn thuần phục lão nhân này, cho nên một mực treo khẩu vị của hắn, để cho lão nhân này chủ động tới tìm hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK