Thiên ma lão tổ khoát tay nói.
- Không cần phải nói nữa, ngươi dùng Thiên ma bí pháp liên lạc với bọn họ một chút. Để cho bọn họ trở về hết đi. Chỉ là một Huyết Bồ lão tổ, cho hắn giữ cái mạng đó, về sau đợi chúng ta chậm rãi thu thập hắn. Để cho hắn chết quá nhanh, lão tổ ta quả thực không vui a.
Thiên ma tam tổ có chút buồn bực, lời hắn nói căn bản không phải là chuyện Huyết Bồ lão tổ.
- Lão tổ, là ta lo lắng...
Thiên ma tam tổ ấp úng nói.
- Lo lắng cái gì?
- Là ta lo lắng Huyết Bồ lão tổ chạy tới Đông Duyên đảo, đem Thiên ma bí pháp của chúng ta nói cho nhân tộc. Bởi vậy tu sĩ nhân tộc nhất định sẽ không để cho chúng ta luyện hóa một cách dễ dàng. Vài thập niên tương lai, chúng ta sẽ vô cùng gian nan a.
- Hừ, ma tộc chúng ta có khổ cực nào chưa từng chịu đựng qua chứ? Càng là nghịch cảnh, càng có thể kích phát tiềm lực chúng ta a. Ngươi lo lắng cái gì nữa? Nhanh, đi triệu hoán bọn chúng trở về, chúng ta phải tìm địa phương bế quan khổ tu, không có thời gian nói nhảm ở chỗ này.
Thiên ma lão tổ có chút không kiên nhẫn nói.
Nhìn bộ dáng của Thiên ma lão tổ như vậy, Thiên ma lão tổ cũng không dám chống đối. Hắn biết Thiên ma lão tổ hiện tại dã tâm bành trướng, hắn có nói gì đối phương chỉ sợ cũng khó mà nghe lọt tai.
Vậy thì cấp tốc triệu hoán đồng bọn trở về a. Dù là lão tứ vẫn lạc, vậy ít nhát cũng còn có năm lão tổ, đợi khi năm người đột phá tới thần đạo cao giai, thậm chí là đỉnh phong. Ma tộc muốn chấn hưng cũng có hy vọng rất cao.
Lập tức, Thiên ma tam tổ đi ra ngoài, bắt đầu thi triển Thiên ma bí pháp, triệu tập đồng bạn.
Ngay khi Thiên ma tam tổ đi ra ngoài không lâu, Thiên ma thất tổ bên ngoài đã đi về tới nơi, nhìn thấy Thiên ma tam tổ, hắn chủ động đi tới, nói:
- Lão tam, vừa rồi ta cảm ứng được lão tứ gặp chuyện không may, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ta gặp ảo giác sao?
Thiên ma tam tổ thấy lão thất trở về, lại khoát tay nói:
- Lão thất, ngươi trở về là tốt rồi, nhìn thấy lão nhị và lão ngũ không?
- Không có. Lão ngũ không phải cùng đi với lão tứ sao?
Thiên ma tam tổ thở dài một hơi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn về phía xa, hiển nhiên trong lòng hắn cũng có chút bận tâm. Lo lắng vạn nhất Huyết Bồ lão tổ tới đầu nhập vào nhân tộc. Như vậy lão tứ và lão ngũ chỉ sợ cũng gặp phiền toái cực lớn.
- Lão thất, sao ngươi còn ở đây? Trở về bẩm báo cho lão tổ một tiếng đi.
Thiên ma tam tổ liếc mắt nhìn Thiên ma thất tổ rồi nói.
- Được.
Thiên ma thất tổ nhẹ nhàng gật đầu, nhìn qua Thiên ma tam tổ.
Ngay lúc này mũi của Thiên ma tam tổ khẽ động, giống như phát giác được điểm gì là lạ:
- Lão thất, chậm đã.
- Sao vậy?
Thiên ma thất tổ dừng chân hỏi lại.
- Ngươi gặp lão nhị không?
Ánh mắt Thiên ma tam tổ lập lòe, hỏi.
- Không có a.
Vẻ mặt Thiên ma thất tổ hồ nghi, Thiên ma thất tổ tự nhiên là Giang Trần biến hóa ra, nghe thấy Thiên ma tam tổ hỏi như vậy, trong lòng hắn cũng trầm xuống.
- Ngươi không có gặp hắn vì sao trên người ngươi có khí tức nhàn nhạt của hắn? Đó là mùi hương mà chỉ lão nhị mới có. Hơn nữa vừa mới dính vào không lâu trước.
Trong lòng Giang Trần khẽ động, hắn cười rộ lên:
- Cần gì phải ngạc nhiên như vậy? Có lẽ khu vực ta vừa mới đi qua lão nhị cũng vừa mới đi qua a. Lưu lại một chút khí tức cũng là bình thường nha.
Giang Trần không cho là đúng khoát khoát tay, thuận thế khởi động một đạo Lưu ly thần phù. Thần quang nổ tung, uy năng công kích của Lưu Ly thần phù lập tức nổ tung, đánh về phía Thiên ma tam tổ.
Giang Trần biết rõ nếu như tiếp tục hỏi, nhất định sẽ lộ, còn không bằng trực tiếp động thủ. Lúc trước kỳ thực hắn đã chuẩn bị động thủ.
Mà Lưu ly thần phù này có thể so với một kích mười thành uy lực của Lưu ly thần tôn. Uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Cho dù là Thiên ma tam tổ, dưới tình huống bất ngờ không đề phòng cũng chưa chắc đã chịu được.
Thiên ma tam tổ đang nghi hoặc, trong lòng đồng thời cũng có chút đề phòng. Nhưng mà khoảng cách gần như vậy, muốn tránh đi cơ hồ tất cả công kích hiển nhiên vô cùng khó khăn.
Công kích này nổ tung, Thiên ma tam tổ tuy rằng nhanh chóng thối lui, nhưng mà vẫn bị đánh trúng, ngực trúng chiêu, miệng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi chậm rãi từ trong khóe miệng hắn tràn ra.
- Quả nhiên có lừa gạt.
Thiên ma tam tổ thét dài một tiếng, thông báo cho Thiên ma lão tổ.
Giang Trần hừ nhẹ một tiếng:
- Ngươi đi chết đi.
Một cái chuông vàng ông ông xuất hiện, bắn thẳng về phía Thiên ma tam tổ, khí thế phi phàm, đồng thời Nguyên từ kim sơn cũng được thúc dục theo, nguyên từ phong bạo lan tràn ra bốn phía, tập trung vào hư không chung quanh Thiên ma tam tổ.
Đồng thời Chúng sinh bảo giám của Giang Trần cũng được tế ra tay, một đạo bảo quang diệt thế ầm ầm bắn ra, trong sát na, Giang Trần đã đánh ra ba bốn đạo công kích.
Phản ứng của Thiên ma tam tổ cho dù có nhanh hơn nữa cũng không có nhanh bằng Giang Trần. Huống chi hắn có dự tính từ trước, cho nên căn bản không có cho Thiên ma tam tổ có quá nhiều thời gian phản ứng.
Tránh đi hai đạo công kích trước đó chứ không thể nào đề phòng được công kích bá đạo như Diệt thế bảo quang.
Diệt thế bảo quang cường hãn bắn nát hư không, đánh vào trên người Thiên ma tam tổ, một tiếng ầm vang vang vọng, bảo quang bắn ra, lập tức phá tan thân thể Thiên ma tam tổ thành từng mảnh nhỏ. Từng mảnh nhỏ này dưới diệt thế bảo quang lập tức hóa thành tro tàn.
Cảnh này vừa vặn bị Thiên ma lão tổ đang lao tới nhìn thấy.
- Lão tam.
Giang Trần cảm ứng được Thiên ma lão tổ giết tới, lập tức hóa thành một đạo độn quang bắn ra bên ngoiaf.
- Trốn đi đâu?
Thiên ma lão tổ tức giận tới toàn thân phát run, khí thế thiên ma hung hăng tràn ra, ý đồ phá hủy phương hướng Giang Trần độn đi.
Chỉ là Giang Trần giống như đã dự liệu từ trước, căn bản không có độn theo phương hướng mà Thiên ma lão tổ phán đoán, mà lại độn theo phía ngược lại.
Như vậy công kích của Thiên ma lão tổ lập tức trượt.
Thiên ma lão tổ mắt thấy Giang Trần bỏ chạy, lửa giận xông lên trong đầu.
- Lão tam, ta báo thù cho ngươi.
Tất cả các đại lão tổ của Thiên ma nhất mạch quan hệ tương đối mật thiết. Thiên ma lão tổ đối với mấy lão tổ này rất là coi trọng, bằng không mà nói, cũng sẽ không chia sẻ thần thông huyết mạch các tộc khác với bọn họ.
Nhất là Thiên ma tam tổ, càng là tâm phúc của Thiên ma lão tổ.
Chỉ là tuyệt đối không thể ngờ tới là Giang Trần này lại dám cả gan làm loạn, tới trước cửa nhà hắn công kích lão tam, hơn nữa còn để cho đối phương thành công.
Lão tam vẫn lạc, cũng có nghĩa là bên người Thiên ma lão tổ hắn từ nay về sau không có người hiểu lòng hắn, có thể nghĩ kế vì hắn.
Nghĩ tới đây, Thiên ma lão tổ quả thực tức giận tới hổn hển, một đường đuổi giết, gắt gao đuổi theo độn quang của Giang Trần, muốn dồn Giang Trần vào chỗ chết.
Thù mới hận cũ cùng xông lên đầu.
Kỳ thực cũng không phải Giang Trần muốn chạy tốn, mà muốn dẫn dắt Thiên Ma lão tổ rời đi. Hắn cũng không muốn chiến đấu với Thiên ma lão tổ trong sào huyệt ma tộc.
Muốn đánh cũng phải chọn một nơi rời xa hang ổ ma tộc.
Tuy rằng ma tộc bởi vì nội chiến đã khong còn có lão tổ ma tộc khác nữa, nhưng mà lính tôm tướng cua ma tộc nhiều như vậy, cũng đủ để làm chuyện xấu đi.
Những lính tôm tướng cua kia giao cho chủ lực Đông Duyên đảo đi đối phó, còn có Phệ kim thử nhất tộc đối phó.
Giang Trần quyết định hôm nay nên hảo hảo chơi đùa với Thiên ma lão tổ này một lát.
Thiên ma lão tổ lúc này cũng muốn đuổi giết Giang Trần, mặc kệ Giang Trần chạy trốn chỗ nào, hắn đều giữ chủ ý ban đầu của mình, giết chết Giang Trần, giết chết Giang Trần.
Hai người một chạy một đuổi, liên tục kéo dài ba bốn ngày, từ phụ cận Đông Duyên đảo chạy tới vùng địa bàn của Húc Nhật thánh địa, lại chạy tới địa bàn của Chân vũ thánh địa.
Địa hình vùng này Giang Trần vẫn tương đối quen thuộc.
Giang Trần quyết định hôm nay ở vùng này đọ sức với Thiên ma lão tổ.
Danh Sách Chương: