- Tiểu tử, ngươi đắc ý cái gì? Thành tích hiện tại còn chưa kiểm kê xong. Ngươi cho rằng bài danh lúc trước cao như vậy thì cuối cùng thành tích của ngươi sẽ cao nhất sao?
Vệ Khánh đối với Giang Trần hiển nhiên vô cùng không phục.
Giang Trần nhẹ nhàng cười nói:
- Cho dù không phải là cao nhất, thế nhưng so với mặt hàng như đám các ngươi, nhất định chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.
Uông Hàn nở nụ cười khinh thường:
- Thế giới võ đạo, đan đạo cuối cùng chỉ là trang trí, chỉ có thể dệt hoa trên gấm. Có thể là chúa tể thiên hạ, giành đại thế còn không phải là võ đạo sao? Tiểu tử, không phải Uông mỗ đả kích ngươi. Từ xưa tới nay thiên tài đan đạo cuối cùng đều phủ phục dưới chân cường giả võ đạo, tham sống sợ chết. Ngươi cũng không phải là ngoại lệ.
Chúc Phi Dương cũng lạnh nhạt gật đầu nói:
- Lời này có lý. Tiểu tử, chờ khi nào tên ngươi có thể leo lên Vạn Tượng Tiềm Long bảng, khi đó mới miễn cưỡng nói chuyện với chúng ta. Hiện tại ngươi còn kém xa.
Giang Trần nhìn khắp nơi, mỉm cười một tiếng nói:
- Ta đã nói rồi, các ngươi không xứng được coi là thiên tài võ đạo.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhíu mày. Nghĩ thầm trong lòng tiểu tử này thực là không biết trời cao đất rộng. Hẳn là tiểu tử này vì thành tích trong đan đấu xuất chúng mà tự tin quá mức, coi bản thân là nhất mà quên đi sau đó tiến vào Huyễn Ba sơn, bất luận một người nào có mặt ở đây cũng có thể giết được hắn sao?
Ngay lúc này Vân Niết trưởng lão mang theo đoàn trưởng lão cũng đi về phía bên này.
Lúc Vân Niết trưởng lão đi tới, trong lòng Thẩm Thanh Hồng cũng thầm thở dài một hơi. Giờ phút này trong lòng có đủ loại cảm xúc.
Vừa rồi đối mặt với sự khi dễ, châm chọc của Chúc Phi Dương và Uông Hàn, quả thực hắn vô cùng tức giận mà không thể làm gì được. Mà Vệ Khánh kia lại châm ngòi thổ gió, hiển nhiên là cố ý khiến cho Thẩm Thanh Hồng hắn không nhịn được.
Nói thật Thẩm Thanh Hồng quả thực không có biện pháp gì đối phó với những người này.
Luận tu vi võ đạo, hắn không bằng Chúc Phi Dương và Uông Hàn.
Luận thành tích đan đạo hắn không bằng Vệ Khánh.
Nếu như tranh đoạt miệng lưỡi, trừ việc càng khiến cho hắn càng thêm nhục nhã ra không còn khả năng nào khác.
mà lúc này không ngờ Giang Trần lại đứng ra, thay hắn giải vây. Giang Trần đứng ra, thành công hấp dẫn hỏa lực dùm hắn.
Thẩm Thanh Hồng chưa bao giờ biết cái gọi là cảm kích, thế nhưng giờ phsut này hắn cũng có chút cảm động. Đến cuối cùng vẫn là đồng môn có tác dụng. Thời khắc mấu chốt những người gọi là hảo hữu mà hắn kết giao căn bản không có ai tới giải vây cho hắn.
Ngược lại là Giang Trần có quan hệ không hòa thuận với hắn từ trước tới nay đứng ra giải vây cho hắn.
Mà lúc này Vân Niết trưởng lão lại xuất hiện khiến cho những người này thức thời lùi lại.
Vân Niết trưởng lão cũng không phải là người mà Thẩm Thanh Hồng ưa thích, dù sao Vân Niết trưởng lão cùng với lão sư võ đạo Liên Thành trưởng lão của hắn đã công khai không ưa nhau.
Chỉ là hai người bình thường mà hắn không ưa thích lại giúp hắn giải vây tình trạng xấu hổ này.
Biểu lộ của Vân Niết trưởng lão có chút ngưng trọng.
- Các ngươi biểu hiện như thế nào?
Ánh mắt Vân Niết trưởng lão mang theo ý tứ hỏi thăm. Trước tiên hắn nhìn về phía Thẩm Thanh Hồng, dù sao hắn ta cũng là đệ tử thủ tịch của Đan Kiền Cung.
- Hạng mục thứ hai không có biểu hiện quá lý tưởng, chỉ phân giải ra được năm sáu loại tài liệu. Hạng mục thứ ba có lẽ cũng không lấy được số điểm tối đa.
Lúc này Thẩm Thanh Hồng cũng không dám giấu diếm.
Lăng Bích Nhi cũng nói:
- Đệ tử và Thẩm sư huynh giống nhau.
- Cao Kỳ, ngươi thì sao?
Vân Niết trưởng lão bỏ qua Giang Trần mà hỏi Mộc Cao Kỳ.
Mộc Cao Kỳ mỉm cười nói:
- Con cảm thấy con có biểu hiện rất tốt. Con luyện chế ra đan dược Thánh cấp cao giai, may mắn luyện chế ra tư chất thượng phẩm. Có lẽ có thể lấy được số điểm tối đa. Hạng mục thứ hai cũng chỉ có hai loại tài liệu còn lại là không có phân giải ra được. Những thứ khác đều là thứ mà con chưa biết.
- Ồ? Làm sao ngươi lại biết ngươi chưa từng biết?
Vân Niết trưởng lão cười nói.
- Trần ca nói.
Vân Niết trưởng lão cùng mới mấy trưởng lão khác đều nhìn về phía Giang Trần, ánh mắt có chút kỳ dị.
Vân Niết trưởng lão cười nói:
- Giang Trần, ngươi đã thành tiêu chuẩn của đáp án a. Thiên Tâm Niết Bách đan, ngươi thực sự đoán ra được sao?
Giang Trần còn chưa nói, Mộc Cao Kỳ nghe thấy cái tên này nhảy dựng lên nói:
- Thực sự là Thiên Tâm Niết Bách đan sao? Ha ha, Trần ca, huynh quá lợi hại.
Mộc Cao Kỳ vừa nói như vậy những trưởng lão này lập tức im lặng, hai mắt nhìn nhau, cũng không cần phải hỏi tiếp nữa. Lời nói của Mộc Cao Kỳ đã cho bọn họ đáp án.
Vân Niết trưởng lão thở dài nói:
- Lần này đoàn trưởng lão gặp phải đối thủ mạnh mẽ, theo sự phỏng đoán của ta. Đoàn trưởng lão chỉ sợ không có cách nào giữ vững vị trí đầu tiên. Cho nên lần này phải dựa vào tổ thiên tài các ngươi kéo cao thành tích tông môn, bảo vệ vị trí thứ nhất trong xếp hạng tổng.
Mấy trưởng lão trong tổ trưởng lão, trừ Vân Niết trưởng lão trầm ổn ra, ba người khác chỉ có thể nói là biểu hiện tạm được, không có chỗ nào yếu kém.
Nếu như tổ thiên tài cũng có biểu hiện giống như bọn họ, vậy thì chức vị quán quân đan Đấu Huyễn Ba sơn mà Đan Kiền Cung duy trì từ đầu chắc chắn sẽ bị tông môn khác đoạt đi.
Đây cũng là chuyện mà Vân Niết trưởng lão không muốn nhìn thấy nhất.
Vân Niết trưởng lão cuối cùng nhìn về phía Giang Trần, hiển nhiên hắn biết rõ Giang Trần mới là người trọng yếu nhất. Nếu như Giang Trần có thể nắm được chức vị quán quân của tổ thiên tài, có thể nhận được thêm một trăm điểm.
Bởi vì như vậy tổng điểm của Đan Kiền Cung mới có hy vọng giữ vững vị trí qunas quân.
Giang Trần biết rõ tâm sự của Vân Niết trưởng lão cho nên chỉ nở một nụ cười tràn ngập sự tự tin.
Nhìn thấy nụ cười tự tin như vậy của Giang Trần, trong lòng Vân Niết trưởng lão thở dài một hơi nhẹ nhõm. Tuy rằng hắn biết rõ Giang Trần là vương bài, thế nhưng nếu như ở vòng thứ tư này biểu hiện của Giang Trần không tốt, ngôi vị quán quân tổ thiên tài rất có thể sẽ bị người khác lấy đi mất.
Quán quân bên tổ các trưởng lão vốn là thứ trong túi của Vân Niết trưởng lão. Thế nhưng Tiêu Dao tông lại có một Thiên Hỏa trưởng lão ngang trời xuất thế, phá hư bố trí từ trước, khiến cho ngôi vị quán quân của Vân Niết trưởng lão bị lung lay dữ dội.
Nếu như tổ trưởng lão mất đi ngôi vị quán quân, sẽ không được nhận thêm một trăm điểm.
Mà bên tổ thiên tài nếu như không nhận được thêm một trăm điểm của quán quân, như vậy trên bảng xếp hạng tổng Đan Kiền Cung sẽ mất đi lợi thế, thậm chí còn vô cùng phiền toái.
Giang Trần đương nhiên là có đạo lý để tự tin, bởi vì khảo hạch đan đấu này, trừ vòng thứ nhất hắn không có nắm chắc về bổ sung đan phương ra, những hạng mục khác đều không có vấn đề.
Danh Sách Chương: