Những Mộc ma thực vật kia vốn bị nguyên từ chi lực ép cho không thể ngẩng đầu, nhưng mà khi những sương mù kia tản ra tới, những Mộc ma thực vật này không ngờ lại bất khuất ngẩng đầu lên, giống như những sương mù này lần nữa giao phó ý chí chiến đấu cho chúng vậy.
Mộc Ma thực vật lúc này giống như sống lại, không đơn thuần là ở gần đó, Mộc ma thực vật từ bốn phương tám hướng giống như nhận được triệu hoán, nhao nhao lao về phía bên này, không ngừng bổ nhào về phía Giang Trần ở trên không trung.
Ánh mắt Giang Trần lạnh lùng, hắn biết rõ đối phương đang vùng vẫy giãy chết.
Miệng hừ nhẹ một tiếng, tay đánh ra một đạo pháp ấn, đánh lên trên mặt Nguyên từ kim sơn. Nguyên Từ kim sơn được pháp ấn này thúc dục, hình thái lần nữa xuất hiện biến hóa cực lớn.
Kim quang bên ngoài lập tức càng thêm sáng chói, càng thêm sinh động, Nguyên từ phong bạo cuồn cuộn, lập tức tăng lên gấp đôi.
mà trong Nguyên từ kim sơn, dưới sự triệu hoán của Giang Trần, vô số kim qua ma quái cũng nhao nhao xuất hiện, điên cuồng, dũng mãnh tiến ra, tạo thành một đại quân kim duệ mạnh mẽ kéo về phía Mộc ma thực vật đang tàn sát bừa bãi kia.
Thuộc tính ngũ hành, tương sinh tương khắc.
mà kim thuộc tính đối với Mộc thuộc tính là nói là thuộc tính tương khắc.
Những kim qua ma quái này tạo thành thủy triều màu vàng, tạo thành trùng kích rất lớn với đám Mộc ma thực vật kia.
Nhìn qua từng phiến Mộc ma thực vật không ngừng ngã xuống, trong lòng Quỷ Chi lão tổ kia cũng nhỏ máu, hai mắt đỏ hồng, nhìn chằm chằm vào Giang Trần.
Trong lúc đo,s trong đầu Quỷ Chi lão tổ hiện lên một cái tên.
Hắn nhớ tới một người...
- Ngươi... Chẳng lẽ ngươi là... Là Giang Trần tiểu tử kia?
Thanh âm của Quỷ Chi lão tổ có chút run run, trong lòng đột nhiên trầm xuống.
Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được mình lại bị Giang Trần nhìn chằm chằm vào.
Trong khoảng thời gian này, một ít tin đồn về các mạch khác trong ma tộc thoáng cái truyền tới thức hải Quỷ Chi lão tổ hắn, làm cho tự tin trong lòng hắn xuất hiện vết rạn.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, thờ ơ đối với phản ứng của Quỷ Chi lão tổ.
Hiện tại trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, đó chính là kết liễu đối thủ. Mà lúc này là thời khắc tuyệt hảo nhất.
Kim qua ma quái tạo thành áp chế đối với mộc ma thực vật, mà Nguyên từ phong bạo đang từng bước phá vỡ phòng ngự của Quỷ Chi lão tổ này.
Đáng chú ý nhất là giờ phút này Đại lưu ly quang trản, quang mang tràn ngập thánh khiết của nó đã triệt để tập trung vào Quỷ Chi lão tổ.
Đại Lưu ly quang trản thần thánh đột nhiên xuất hiện bên người Quỷ Chi lão tổ, toàn thân Quỷ Chi lão tổ run lên, giống như là điện giật, xuất thần trong giây lát.
Có giây lát thất thần này, thoáng cái khiến cho phòng ngự của Quỷ Chi lão tổ được mở ra.
Nguyên từ phong bạo tựa như một con hung thú đói khát từ thượng cổ, sưu một tiếng lập tức triệt để thôn phệ Quỷ Chi lão tổ. Quỷ Chi lão tổ thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị Nguyên Từ phong bạo thôn phệ.
Nguyên từ phong bạo thông phệ, đồng thời kim duệ chi lực đáng sợ lập tức ở trong nguyên từ phong bạo tọa thành ngàn vạn đạo lực xoắn, đem pháp thân của Quỷ Chi lão tổ kia xoắn thành cặn bã.
Tất cả chuyện này chỉ hoàn thành trong giây lát mà thôi.
Từ lúc Quỷ Chi lão tổ kia thất thần cho tới lúc vẫn lạc cơ hồ là chuyện trong một hô hấp, mặc dù hắn có phản ứng nhanh, nhưng mà còn chưa kịp làm ra chống cự gì đó đã âm thầm lặng lẽ vẫn lạc.
Quỷ Chi lão tổ vẫn lạc, căn cơ điều khiển những mộc ma thực vật này cũng bị phá hủy theo. Mộc Ma thực vật bốn phía thoáng cái sức chiến đấu giảm đi nhiều.
Mà những thực vật được Quỷ Chi lão tổ ma hóa, cũng chậm rãi mất đi ma lực, giống như sương phủ lên quả cà, hình thành bắt đầu xuất hiện biến hóa, dần dần khôi phục diện mạo như trước, ỉu xìu, không có một chút lực lượng nào.
Mà những Mộc ma thực vật kia, mất đi điều khiển, cũng giống như quần long vô thủ, mất đi phương hướng, mất đi sự hung hãn vốn có. ngôn tình tổng tài
Giang Trần thở dài một hơi, thu Đại Lưu ly quang trản, đồng thời cũng thu Nguyên từ kim sơn. Thân thể nhẹ như lông ngỗng, đáp xuống một chỗ trống bên dưới.
Mà An Già Diệp cũng đúng lúc đáp xuống. An Già Diệp nhìn thấy Giang Trần, vẻ mặt vui mừng, nói:
- Trần thiếu, quả nhiên ngươi tới rồi. Ta biết ngay ngươi sẽ chạy tới a.
Giang Trần nhìn thấy An Già Diệp đơn thương độc mã tìm kiếm Mộc ma lão tổ quyết chiến, đối với phẩm hạnh của người này vô cùng thưởng thức.
Hắn lập tức tán thưởng nói:
- Lần này vất vả cho thần tôn rồi. Nói ra thật xấu hổ, ta so với thần tôn còn tới đây sớm hơn. Nhưng mà vẫn không có liên hệ với thần tôn, lại nói, quả thực chẳng khác nào lợi dụng người.
- Ha ha, muốn tiêu diệt ma tộc tự nhiên không thể tuân theo lẽ thường. Ngươi làm như vậy là chính xác, nếu như như vậy cũng nói là lợi dụng thì An mỗ càng hy vọng mỗi ngày đều bị ngươi lợi dụng.
Có thể diệt sát một lão tổ Mộc ma nhất mạch, đối với An Già Diệp mà nói, tự nhiên là một chuyện vô cùng vui sướng, tự nhiên hắn vô cùng thích thú muốn có lần sau.
Tuy rằng hắn không có trực tiếp giết chết Quỷ Chi lão tổ, nhưng mà trận chiến này hắn tham dự rất nhiều, công lao trong đó cũng rất khó bỏ qua được hắn.
Cũng không phải hắn quan tâm tới công lao, mà là cảm thấy chém giết với ma tộc, quả nhiên là kích thích, mà mình không ngờ cũng có thể quần nhau với ma tộc.
Chỉ có trải qua mới biết được ma tộc cũng không phải đáng sợ như vậy. Sở dĩ ma tộc được nâng lên kỳ diệu như vậy, trừ bản thân ma tộc quả thực nhanh nhẹn dũng mãnh ra, nhiều khi cũng xuất phát từ tâm lý sợ hãi của tu sĩ nhân tộc, đề cao sức chiến đấu của ma tộc quá độ.
Giang Trần diệt Quỷ Chi lão tổ, lại ở chung quanh tìm kiếm một lát.
Quỷ Chi lão tổ điều khiển thực vật, nhất định là có bí bảo điều khiển thực vật a. Tuy rằng diệt Quỷ Chi lão tổ, nhưng mà pháp bảo bí bảo của Quỷ Chi lão tổ này tất nhiên sẽ không mất đi được.
Giang Trần tìm được nhẫn trữ vật của Quỷ Chi lão tổ, lợi dụng thần thông mạnh mẽ phá giải, phá phong ấn bên ngoài nhẫn trữ vật của Quỷ Chi lão tổ.
Bên trong quả nhiên có bảo vật, còn có một quyển sách nói về việc điều khiển thực vật.
Về phần những vật khác Giang Trần không có bao nhiêu hứng thú, hắn trực tiếp ném nhẫn trữ vật cho An Già Diệp:
- Người gặp có phần, những thứ này coi như cho người.
Trong nhẫn trữ vật tự nhiên không chỉ có hai kiện đồ vật mà Giang Trần lấy. Với tư cách là một lão tổ thần đạo, Quỷ Chi lão tổ quả thực có rất nhiều thứ tốt.
Rất nhiều tài nguyên tu luện cũng đủ để nhìn thấy Quỷ Chi lão tổ này trong Mộc ma nhất mạch, sau khi chiếm giữ Cửu U thánh địa và Chân Vũ thánh địa cũng chiếm món lời không nhỏ.
An Già Diệp cũng không ngờ tới Giang Trần lại rộng rãi như vậy, chẳng những không có bỏ qua công lao của hắn, mà còn ban thưởng cũng không ít.
- Trần thiếu, ma đầu kia vừa chết, những Mộc ma thực vật này có lẽ không tạo thành uy hiếp quá lớn a.
An Già Diệp nói.
Mộc Ma thực vật đối với tu sĩ cao cấp mà nói uy hiếp vốn không lớn. Hắn giả thần giả quỷ như vậy kỳ thực là nhằm vào tu sĩ cấp thấp. Đây cũng là nguyên nhân mà Mộc ma nhất mạch có thể chiếm được Cửu U thánh địa và Chân Vũ thánh địa. Thủ đoạn của hắn tương đối đặc biệt, nhưng mà người này đã chết, uy hiếp của Mộc Ma thực vật có lẽ không thành vấn đề nữa.
An Già Diệp nói ngắn gọn, đem tình huống hiện tại của Vĩnh Hằng thánh địa đại khái nói cho Giang Trần một phen.
Đối với hiện trạng của Vĩnh Hằng thánh địa hiện tại, Giang Trần kỳ thực đã sớm có phỏng đoná. Nghe lời An Già Diệp nói, kỳ thực cũng không quá mức cảm thấy ngoài ý muốn.
Danh Sách Chương: