Thắng lợi ngoài ý muốn này, kinh hỉ ngoài ý muốn như vậy hiển nhiên cũng là chuyện mà người Thái Uyên các trước đó không ngờ tới.
Đương nhiên, khi đan dược của Vinh Đan Vương bên kia được đánh giá là chân Thánh cấp, bên Thái Uyên các này cơ hồ tuyệt vọng. Trong vòng một giờ, dưới sự hạn chế về tài liệu, có thể luyện chế ra đan dược chân Thánh cấp trung giai, trong mắt bọn họ coi như đã phát huy tới cực hạn rồi.
Thế nhưng mà Giang Trần lại mạnh mẽ xông từ trong tuyệt cảnh ra, ngăn cơn sóng dữ, chuyển bại thành thắng.
Trong lúc nhất thời, mấy vạn người chung quanh cũng bị cảm xúc của Thái Uyên các lây nhiễm, cũng nhao nhao vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm giống như thủy triều không ngừng vang lên.
Khuôn mặt tuấn tú của Vương Đằng thoáng cái đen lại.
Hiển nhiên, đả kích ngoài ý muốn này khiến cho tâm lý của Vương Đằng thay đổi rất nhanh, trong lúc nhất thời khó có thể tiếp nhận.
Mà mấy vạn người chung quanh vỗ tay, tuy rằng chưa hẳn đã nhằm vào Vương Đình đại phiệt hắn, nhưng không thể nghi ngờ, hoặc ít hoặc nhiều cũng đại biểu cho tâm tình của quần chúng.
Giữa Thái Uyên các và Thái Uyên lâu, người trung lập chưa hẳn đã ưa thích Thái Uyên lâu bọn họ.
Mặc kệ những người này đồng tình với kẻ yếu cũng tốt, hay là bị đan đấu đặc sắc trước mắt thuyết phục cũng được. Không thẻ nghi ngờ là đánh vào mặt Vương Đằng hắn, đánh vào mặt Thái Uyên lâu.
Sau khi tiếng vỗ tay chậm rãi ngừng, Dục Đan Vương lại mở miệng nói:
- Cửa thứ hai, Thái Uyên các thắng liên tiếp hai ván, trở thành người thắng cuộc trong cửa thứ hai. Hai cửa đầu tiên song phương đều thắng một. Xem ra cửa thứ ba khó tránh khỏi a.
Cơ Tam công tử cũng bị biểu hiện đặc sắc của Giang Trần làm cho vui vẻ, trong lòng như nở hoa, Chân Đan Vương này quả thực chính là kỳ tài trời ban a.
Thực tế nhìn thấy biểu hiện trên mặt Vương Đằng, Cơ Tam công tử cảm thấy cực kỳ hả giận.
Hắn ung dung cười nói:
- Cửa thứ hai này, có thể coi như đặc sắc hơn cửa thứ nhất nhiều. Cửa thứ nhất Thái Uyên lâu bất quá chỉ mượn gà đẻ trứng, dựa vào một khỏa đan dược không rõ lai lịch để thủ thắng. Cửa thứ hai này, Chân Đan Vương bằng vào thực học của mình chiến thắng. Ta thấy cửa thứ ba này, Chân Đan Vương nhất định sẽ thừa thắng xông lên, mọi người có thấy ta nói đúng hay không?
Thanh âm của Cơ Tam công tử mang theo tính cổ đọng, thế lực dưới trướng Bàn Long đại phiệt đều ầm ầm đáp ứng.
Một ít người trung lập hiển nhiên là muốn xem náo nhiệt, không sợ lớn chuyện. Cũng theo chân ồn ào. Trong lúc nhất thời khiến cho Vương Đình đại phiệt giống như trở thành công địch của mọi người.
Tình huống như vậy đối với Vương Đằng mà nói quả thực là dày vò, tuyệt đối hắn không ngờ tới, Vương Đình đại phiệt cực thịnh một thời, dường như cũng không được hoan nghênh như trong tưởng tượng của hắn.
Những tân khách kia sở dĩ lựa chọn tiến vào Thái Uyên lâu không phải là vì tôn trọng bọn hắn, mà là e sợ Vương Đình đại phiệt mà thôi.
Loại cảm giác này khiến cho Vương Đằng cảm thấy buồn nôn.
Xu thế ngày hôm nay đã càng ngày càng rời khỏi quỹ tích mà hắn tưởng tượng trước đó.
Ván bài mà hắn vẫn cho rằng mình tất thắng không ngờ lại bị bịt kín bởi một tầng bóng mờ.
Không được, tuyệt đối không thể thua trong lần đặt cuộc này. Vương Đằng so với ai khác còn rõ ràng hơn, một khi đặt cuộc thua, Vương Đình đại phiệt bố trí lâu như vậy sẽ xôi hỏng bỏng không. Không những vậy còn đánh mất cửa hàng có vị trí tốt nhất trong phố Thần Nông.
Chẳng những thua mặt mũi, mà còn thua cả áo lót trong chăn.
- Hàn Trúc Đan Vương, cửa thứ ba này chỉ sợ ngươi phải tự thân xuất mã rồi.
Vương Đằng nghĩ tới đây, quay đầu nói với tên Đan Vương cao giai bên người.
Hàn Trúc Đan Vương ở trong trận doanh của Vương Đình đại phiệt cũng là nhân vật cấp bậc trong top năm. Tuy rằng không phải Đan Vương mạnh nhất trong Vương Đình đại phiệt, thế nhưng cũng là một trong số đó.
Thế cục hiện tại, nhìn bộ dáng của Vinh Đan Vương, hiển nhiên nhuệ khí đã mất, cửa ải thứ ba này bất kể là trình độ, hay là vì sĩ khí, đều không thể để cho Vinh Đan Vương xuất chiến.
Vương Đằng tuyệt đối không thể nào trơ mắt nhìn mình thua ván bài này.
Cho nên Hàn Trúc Đan Vương phải xuất mã, đây cũng là một lựa chọn tốt nhất mà hiện tại bên Vương Đình đại phiệt có thể đưa ra.
Hàn Trúc Đan Vương nhìn thấy tình cảnh như vậy, trong lòng kỳ thực cũng không muốn xuất chiến.
Dù sao lần này xuất chiến, nguy hiểm vô cùng lớn. Vạn nhất chỉ cần có chút sơ hở trong cửa thứ ba, sẽ trở thành tội nhân của cả lần đánh cược này, trở thành người chịu tội thay.
Tuy rằng Vương Đằng chỉ đích danh muốn hắn xuất mã, trong đầu Hàn Trúc Đan Vương cực kỳ không vui. Cường giả đều có một loại dự cảm, sau khi nhìn thấy cửa Đan Vương đấu vừa rồi, Hàn Trúc Đan Vương cảm giác, cảm thấy Chân Đan Vương của Vi gia này vô cùng quỷ dị. Coi như là Hàn Trúc Đan Vương hắn tự thân xuất mã, cũng chưa chắc đã có thể thắng được đối phương.
Cũng không phải là hắn sợ đối thủ, mà là hắn đối với Quỷ đan lưu trời sinh đã có cảm giác sợ hãi. Vị Chân Đan Vương của Vi gia này hiển nhiên là đại biểu kiệt xuất của Quỷ đan lưu.
Từ thực lực mà hắn ta biểu hiện ra ngoài lúc trước, hiển nhiên có thực lực đan đạo cường đại. Hàn Trúc Đan Vương là người cẩn thận, hắn không muốn xuất chiến khi mà bản thân mình không có nắm chắc.
Nghĩ tới d dó, Hàn Trúc Đan Vương lại nói:
- Thiếu phiệt chủ, trước đó chúng ta đã nói quy tắc qua, một khi đã chỉ định người xuất chiến, nếu như lâm trận đổi người, chỉ sợ trọng tài sẽ không đồng ý. Những người xem náo nhiệt này chỉ sợ sẽ càng thêm ồn ào. Như vậy đối thủ sẽ lấy cớ, chuyện này không ổn.
Sắc mặt Vương Đằng phát lạnh, nhìn Hàn Trúc Đan Vương thật sâu.
Hàn Trúc Đan Vương thuần phục Vương Đình đại phiệt, đối với Vương Đằng hắn tuy rằng không mất đi cấp bậc lễ nghĩa. Thế nhưng người chính thức có thể khiến cho Hàn Trúc Đan Vương sợ hãi, tuyệt đối không phải là Vương Đằng, mà là phiệt chủ Vương Đình đại phiệt.
Cuộc chiến trước mắt lâm vào tình cảnh như vậy, muốn Hàn Trúc Đan Vương hắn xuất hiện, hắn ngàn vạn lần không muốn. Thắng cũng không có bao nhiêu ánh sáng.
Nếu như thua chẳng những mất mặt, mà còn trở thành người chịu tội thay.
Bên đám trọng tài bên kia căn bản không thèm để ý tới đám người Vương Đằng bên này, Dục Đan Vương nhìn người hai bên, nói:
- Cửa thứ ba là những trọng tài chúng ta tự mình khảo hạch. Cửa này cũng có ba ván. Người thắng hai ván, đạt được thắng lợi trong cửa thứ ba. Các ngươi có dị nghị gì không?
Dục Đan Vương lần nữa nói:
- Nếu như có dị nghị thì nên nói rõ sớm. Một khi phân ra thắng bại ở cửa này, không thể sửa đổi kết quả. Sau đó có nói cái gì cũng chỉ là vô ích mà thôi.
Có gì nên nói trước.
Phụ tử Vi gia bên này nhìn qua Giang Trần, giờ phút này bọn họ đã vô cùng tin tưởng Giang Trần, tin tưởng mười phần. Sau khi Giang Trần xuất ra Tam Sinh đan áp chế Ngọc Tủy đan, phụ tử Vi gia đã không còn bất kỳ lo lắng nào nữa.
Tự nhiên bọn họ sẽ không có một chút dị nghị nào.
Danh Sách Chương: