Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một phần danh sách, rất nhanh đã bị bọn hắn liệt ra.

Nhân số trên danh sách, rất hiển nhiên nhiều hơn mọi người tưởng tượng không ít.

Sau khi lấy được danh sách, biểu lộ của thập đại lão tổ, thoáng cái trở nên cực kỳ không tốt. Nhất là Bách Hoa lão tổ, vẻ mặt càng giận dữ.

Bên Lam Yên đảo vực, hiển nhiên cũng luống cuống tay chân. Mấy cự đầu của Lam Yên đảo vực, ánh mắt hốt hoảng tuyệt vọng, nhìn quanh bốn phía, ý đồ tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

Chỉ là, tất cả bọn hắn, đều bị trọng điểm coi chừng, căn bản không có hy vọng chạy trốn gì.

Bịch, bịch!

Mấy cao tầng của Lam Yên đảo vực, nhao nhao quỳ rạp xuống đất, dùng đầu gối một đường chạy như điên đến trước mặt thập đại lão tổ:

- Chư vị lão tổ, chúng ta có tội, chúng ta nhận tội, ta nhận tội!

Cả đám Thập đại lão tổ sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm vào mấy cao tầng của Lam Yên đảo vực, trong ánh mắt bạo tuôn sát cơ.

Trên danh sách, tổng cộng có năm thế lực tham dự.

Trong đó bốn nhà, đều chỉ có một hai cái mà thôi.

Ngoại trừ ba tu sĩ trước kia thừa nhận, thì người của hai thế lực khác, lúc trước đã lần lượt ở trong chiến đấu vẫn lạc.


Nói cách khác, bọn hắn còn không có sống đến thời điểm bị trừng phạt, đã chết rồi.

Không biết bọn họ là sợ tội tự sát, chủ động chết trận, hay là thật ở trong loạn chiến mất mạng.

Nhưng những chuyện này đã không trọng yếu, quan trọng nhất là, đại bộ phận danh tự trên danh sách, đều đến từ Lam Yên đảo vực. Toàn bộ Lam Yên đảo vực, tất cả lớn nhỏ, lại bị thẩm thấu triệt để rồi.

Trên danh sách, chỉ là danh tự cao tầng liền có mấy cái, chớ nói chi là còn có một chút thiên tài tuổi trẻ.

Nói cách khác, trên cơ bản, toàn bộ Lam Yên đảo vực, vài thế hệ đều bị thẩm thấu.

- Các vị lão tổ, chúng ta có tội, chúng ta có tội. Xin chư vị lão tổ từ bi, tha cho Lam Yên đảo vực, chúng ta nguyện ý tự sát tạ tội.

- Chúng ta bị ma quỷ ám ảnh, cũng là bị Quang Độ lão nhân bức hiếp a!

- Xin chư vị lão tổ khai ân, Lam Yên đảo vực ta vô cùng cảm kích!

Thập đại lão tổ cũng không phải người nhân từ nương tay, bằng không thì không có khả năng đi tới một bước này. Đối diện với mấy cao tầng kia cầu xin tha thứ, bọn hắn đều là ý chí sắt đá, căn bản không có lòng trắc ẩn gì.

Đây là sắp chết kêu rên, căn bản không cách nào đánh động đến bọn hắn.

- Trước kia, đã cho các ngươi cơ hội, các ngươi hết lần này tới lần khác lại lòng mang may mắn. Cho rằng tra không đến trên đầu các ngươi, đúng không?

Ngữ khí của Vĩnh Hằng Thánh Tổ rất lạnh, lạnh đến trong xương.


- Không, không! Chúng ta cũng muốn chủ động thừa nhận, thế nhưng mà, chúng ta biết rõ, Lam Yên đảo vực liên lụy quá lớn, chúng ta sợ một khi nói ra, toàn bộ đảo vực sẽ thương gân động cốt, từ nay về sau chưa gượng dậy nổi.

- Chư vị lão tổ, chúng ta cũng hối hận không kịp, xin cho chúng ta một cơ hội!

Thập đại lão tổ thủy chung bất vi sở động.

Quang Minh lão tổ càng giận tím mặt:

- Thời điểm cho các ngươi cơ hội, các ngươi không hảo hảo nắm chắc, hiện tại lại đến cầu cơ hội, đã muộn!

- Các ngươi sợ thương gân động cốt, lại không sợ đạo thống bị diệt. Ngược lại là chê cười!

Mấy lão tổ là quyết không nương tay, có người phù phù thoáng một phát, quỳ rạp xuống trước mặt Giang Trần. Hiển nhiên, bọn hắn cũng biết, nếu như Giang Trần mở miệng, Lam Yên đảo vực còn có hy vọng sống sót.

- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi đại nhân có đại lượng, xin giúp chúng ta nói vài lời a.

- Cút ngay!

Long Tiểu Huyền tiến lên một bước, một cước đá văng người nọ ra. Thân hình người nọ bị đá văng, trực tiếp hóa thành một đoàn huyết vũ, phá thành mảnh nhỏ.

Nhìn thấy uy thế của Long Tiểu Huyền như thế, tu sĩ khác của Lam Yên đảo vực, càng sợ tới mức run rẩy không thôi, sắc mặt trắng bệch, ai còn dám tới gần.


Giang Trần thản nhiên nói:

- Lam Yên đảo vực phản bội Vạn Uyên đảo, hiển nhiên là sớm có chủ mưu. Tội không thể tha thứ. Lúc đầu ta ở Lam Yên đảo vực, liền nghe nói bọn hắn muốn thành lập một Thần Quốc, một Thần Quốc có thể cùng thập đại Thần Quốc sánh vai. Bởi vậy có thể thấy được, bọn họ mưu đồ bí mật đã lâu. Hơn nữa sớm ở Lam Yên đảo vực bắt đầu tạo thế rồi. Dùng ta xem, trong bọn hắn, có người thậm chí biết rõ Quang Độ lão nhân là Ma tộc.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người chấn động, giật mình nhìn qua Giang Trần.

Ánh mắt của Giang Trần lại lạnh nhạt, nhìn qua vài tên thiên tài trẻ tuổi của Lam Yên đảo vực, mấy thiên tài này, đều là trước kia tuyển ra.

Nhất là tên đệ nhất Lam Hoàng, thời điểm Giang Trần ở Bình Sa Đảo, đã cảm thấy người này rất khả nghi, trên người hắn, luôn có một loại khí chất tà mị để cho Giang Trần không thích.

Bỗng nhiên ngón tay của Giang Trần khẽ động, chỉ hướng Lam Hoàng:

- Chu Tước lão ca, phiền toái ngươi bắt Lam Hoàng lại.

Lam Hoàng vốn quỳ trong đám người, ý định tìm một cơ hội, thừa dịp lực chú ý của mọi người tập trung những cao tầng kia, sẽ vụng trộm chạy đi.

Lại không nghĩ rằng, Chu Tước Thần Cầm bỗng nhiên khởi động, uy áp cường đại lập tức tập trung hắn.

Cự trảo của Chu Tước Thần Cầm khẽ trương khẽ hợp, liền bắt lấy Lam Hoàng, hạ cấm chế, ném tới trước mặt Giang Trần.

Giang Trần ôm quyền nói với Bách Hoa lão tổ:

- Bách Hoa lão tổ, xin lỗi. Người này trên danh nghĩa là người của Bách Hoa Thánh Địa các ngươi, bất quá, Giang mỗ đã sớm hoài nghi hắn. Người này với tư cách khôi thủ tuyển bạt, đầu nhập Bách Hoa Thánh Địa các ngươi, dùng ta suy đoán, hẳn là sớm có an bài.

Sắc mặt của Bách Hoa lão tổ có chút khó chịu nổi, bất quá, lúc này hiển nhiên không phải thời điểm tranh luận với Giang Trần, nhàn nhạt hỏi:

- Lam Hoàng này, chẳng lẽ cũng bị Quang Độ lão nhân thu mua?


- Đâu chỉ thu mua, địa vị chiến lược của hắn, có lẽ còn cao hơn những lão gia hỏa kia của Lam Yên đảo vực. Dùng ta phỏng đoán, Quang Độ lão nhân nhất định là suy đoán Bách Hoa Thánh Địa sẽ trở thành Minh chủ, cho nên phái Lam Hoàng lẫn vào Bách Hoa Thánh Địa. Quan trọng nhất là, Lam Hoàng này, có lẽ đã nhận được huyết mạch truyền thừa của Quang Độ lão nhân.

Giang Trần rất ít đem lời nói chết, nhưng lúc này, hắn lại cờ xí tươi sáng rõ nét, chuyện này lại để cho rất nhiều người cảm giác ngoài ý muốn.

Ánh mắt nhìn Lam Hoàng, cũng trở nên cảnh giác lên.

Lam Hoàng uể oải trên mặt đất, khóe miệng tràn ra nụ cười thảm, kêu lên:

- Giang Trần, ngươi rốt cuộc là yêu nghiệt gì? Quang Độ lão tổ thần thông như thế, tính toán như thế, sao lại bị một vô danh tiểu tốt như ngươi phá hủy? Ta không phục, ta không phục!

- Kiểm tra huyết mạch của hắn.

Giang Trần hạ lệnh.

Lam Hoàng đã mất đi sức chống cự, tự nhiên tùy ý bọn hắn kiểm tra.

Kết quả rất nhanh liền đi ra, trên người Lam Hoàng, vậy mà thật sự có huyết mạch Ma tộc cực kỳ nồng đậm, hơn nữa cùng Quang Độ lão nhân quả thật là nhất mạch tương thừa.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người hoảng sợ biến sắc.

Nếu như Giang Trần không nhắc lại sự tình phản đồ, có lẽ mọi người sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, thậm chí không truy cứu sự tình phản đồ nữa.

Nếu như thật không truy cứu, có một Ma tộc nằm vùng như Lam Hoàng xen lẫn trong Bách Hoa thánh địa, vậy Quang Độ lão nhân truyền thừa, chẳng khác nào ở Bách Hoa Thánh Địa kéo dài a!

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người của Bách Hoa Thánh Địa, đều cảm thấy lòng còn sợ hãi. Vốn đối với Giang Trần có chút oán hận, cảm thấy hắn cố ý nhằm vào Bách Hoa Thánh Địa, giờ phút này đã hoàn toàn cải biến cách nghĩ.

Tuy Bách Hoa Thánh Địa cùng Vĩnh Hằng Thánh Địa quan hệ không hòa thuận, nhưng liên quan đến an nguy của Thánh Địa, bọn hắn lại không có khả năng lộn xộn. Bọn hắn rất rõ ràng, chuyện này, Giang Trần không thể nghi ngờ là cứu Bách Hoa Thánh Địa bọn hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK