Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

́ch tự ngược hay sao? (2)

Hiện tại hắn càng căm giận Huy Đan Vương không có chiến thắng ván thứ hai, chuyện này khiến cho trong lòng hắn bị phủ một bóng mờ. Nhưng mà lĩnh vực đan đạo chỉ là phụ, cho nên kết quả hòa đối với hắn mà nói cũng không tính là xấu.

Vốn đan đạo là ưu thế của Khổng Tước thánh sơn, bất phân thắng bại, đối với Tu La đạo tràng mà nói, tự nhiên cũng không phải không thể tiếp nhận.

Ba ván đan đạo đã hoàn tất.

Lĩnh vực thi đấu thứ hai chuẩn bị mở màn, trận pháp, phù lật, còn có ngự thú. Ba lĩnh vực này đều có hai trận thi đấu.

Rút thăm trình tự thi đấu, khi rút ra không ngờ lại thi đấu lĩnh vực ngự thú đầu tiên.

Lĩnh vực ngự thú này tương đối lạ một chút. Trừ những linh thú nuôi dưỡng trong thời gian dài kia, là sở trường của những tông môn trong lĩnh vực này ra, kỳ thực tu sĩ bình thường cũng không quá am hiểu đạo này.

Đương nhiên cũng không phải tuyệt đối, không ít tu sĩ mặc dù bản thân mình không am hiểu thì cũng thu phục một ít linh thú làm linh thú khế ước cho mình, hoặc là thu phục làm tọa kỵ....

Ngự thú nhất đạo, bên Khổng Tước thánh sơn thương nghị một chút, do Giang Trần và Hoàng Nhi xuất chiến.

Trên thực tế, Hoàng Nhi đối với ngự thú nhất đạo cũng không có nghiên cứu. Chỉ là Vô Song đại đế và Vân Trung Minh Hoàng cũng không am hiểu đạo này.


Cho nên Giang Trần lựa chọn để Hoàng Nhi xuất chiến.

Dù sao đều là thua, để cho người trẻ tuổi thua thì ít nhất cũng không khó coi như vậy. Như cường giả cấp bậc đại đế nhưu Vô Song đại đế, thua thì mặt mũi quả thực khó nói.

Vô Song đại đế tuy rằng cũng có linh thú khế ước, nhưng đều là dựa vào vũ lực mà thu phục, cũng dựa vào bằng hữu có tài năng trên phương diện này trợ giúp.

Bản thân hắn cũng không có tài hoa ở phương diện này, cho nên mạnh mẽ xuất chiến cũng không làm nên được chuyện gì.

Nhưng mà Giang Trần lại khác, hắn đối với ngự thú nhất đạo nghiêm túc vô cùng. Ban đầu ở Vô Tận địa quật, hắn là người dùng thú ngữ thượng cổ, khi đó mới kéo được quan hệ với Mãng Kỳ.

Kết giao với Long Tiểu Huyền cũng là vì hắn tinh thông ngôn ngữ long tộc.

Đây là chỗ tốt của học vấn cao.

Ngự thú nhất đạo, đầu tiên ngươi phải nắm giữ thú ngữ, mà thú tộc tuyệt đối có hàng ngàn chủng tộc, thú ngữ tuyệt đối cũng có hàng ngàn. Mà thú ngữ thượng cổ là ngôn ngữ thông hành, phổ biến nhất.

Giang Trần vì sao có thể thu phục được Long Tiểu Huyền, lại có thể thân mật với ấu thú Thái Tuế Bạch Hổ như vậy cũng là bởi vì hắn tinh thông thú ngữ thượng cổ, cho nên trời sinh có lực tương tác với thú tộc.

Bằng không mà nói, lấy Chân Long nhất tộc làm ví dụ, Thái Tuế bạch hổ cũng vô cùng cao ngạo, làm sao có thể lăn lộn một chỗ với nhân tộc được?

Bên Tu La đạo tràng, là Tu La đại đế mang theo Huy Đan Vương xuất chiến.

Trên thực tế nếu như không phải quy tắc định người đứng đầu song phương lĩnh vực nào cũng phải xuất chiến mà nói, Tu La đại đế nhất định sẽ phái Huy Đan Vương và Sách Đan Vương ra tham chiến ngự thú nhất đạo này.

Bởi vì phương diện ngựu thú nhất đạo, hai người này cũng vô cùng sở trường.

Đương nhiên phương diện này, Tu La đại đế kỳ thực cũng không kém. Thậm chí có thể nói hắn ở lĩnh vực này cũng có tạo nghệ không hề tầm thường.

- Chân thiếu chủ, ngự thú nhất đạo này Khổng Tước thánh sơn các ngươi một chút cơ hội cũng không có đâu.

Tu La đại đế nhìn thấy Giang Trần mang theo Hoàng Nhi xuất chiến, không khỏi cười khẩy nói.

Giang Trần lại cười nhạt, đáp lại:

- Ngươi đã tự tin như vậy, không bằng chúng ta hủy bỏ mười ba ván định thắng thua, ta và ngươi, hai người chúng ta trực tiếp định thắng thua trong một ván, được chứ?


Lời này giống như một cái tát nóng bỏng, trực tiếp tát tới. Làm cho khuôn mặt Tu La đại đế cứng đờ, miệng há hốc, nhưng lại không nói nên lời.

Đối mặt với khiêu khích trần trụi của Giang Trần, hắn thoáng cái không biết nên chống đỡ thế nào.

Không đáp ứng sao? Vậy trước đó ngươi còn hung hăng càn quấy cái rắm. Nói Khổng Tước thánh sơn một chút cơ hội cũng không có?

Đồng ý? Nhìn thấy nụ cười tự tin của Giang Trần, trong lòng Tu La đại đế cảm thấy vô cùng quái dị, cảm thấy sau nụ cười này nhất định ẩn chứa âm mưu to lớn.

Hiện tại Tu La đại đế đã sớm không coi Giang Trần giống như một thiên tài trẻ tuổi bình thường mà đối đãi nữa.

Theo hắn thấy, người trẻ tuổi kia hiện tại cho dù so ra kém Khổng Tước đại đế, thế nhưng nếu đợi một thời gian nữa mặc hắn ta phát triển, nói không chừng sẽ thực sự trở thành mối họa lớn trong lòng Tu La đại đế hắn.

Theo bản năng, Tu La đại đế cũng có chút kiêng kỵ Giang Trần.

Cho nên đối mặt với khiêu khích của Giang Trần, Tu La đại đế theo bản năng không dám mắc mưu, làm cái gì đó mà hủy bỏ mười ba ván định thắng thua.

Chỉ là nếu như vậy lời khiêu khích của hắn chẳng khác nào là tự mình bạt tai, làm cho phía dưới vang lên tiếng cười không thôi, những thanh âm trào phúng cũng không thèm che dấu mà vang vọng.

Đã muốn gây hấn lại không dám ứng chiến, đây không thể nghi ngờ là khiến cho cảm nhận của đám chư hầu đối với hắn lại một lần nữa tệ hại hơn.

- Hừ, bổn đế không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, cũng không muốn để cho người khác thấy bổn đế là người tùy tiện phá hỏng quy tắc. Chân thiếu chủ, nếu như ngươi sợ, vậy hiện tại cầu xin tha thứ còn kịp.

- Cầu xin tha thứ?


Giang Trần nhịn không được cười rộ lên.

- Tu La nếu như ngươi không sợ thì cần gì phải nói sang chuyện khác. Nếu như ngươi không sợ vì sao không dám tiếp nhận đề nghị của ta? Ta có chút hiếu kỳ, vì sao mỗi lần ngươi rõ ràng không có lực lượng, cần gì phải cố gắng giả vờ là một trang hảo hán tới khiêu khích ta? Hẳn là đường đường Tu La đại đế chúng ta có sở thích tự ngược như vậy nha?

Tu La đại đế khiêu khích không thành, ngược lại còn bị Giang Trần chế nhạo một trận, cảm thấy trên mặt không có ánh sáng. Hắn cũng hiểu rõ, đấu võ mồm với Chân thiếu chủ này hắn sẽ tự mình chuốc lấy khổ cực.

Coi như đã học khôn ra, Tu La đại đế dứt khoát không lắm miệng nữa mà chỉ cười lạnh một tiếng:

- Chân thiếu chủ, đấu mồm mép bổn đế thừa nhận ngươi rất lợi hại. Thế nhưng mà thi đấu này còn cần dựa vào thực học.

Ngự thú nhất đạo này, một khi thi đấu, vô cùng nguyên thủy a.

- Ván thứ tư, Hoàng Nhi tiểu tỷ của Khổng Tước thánh sơn đấu với Huy Đan Vương của Tu La đạo tràng.

Hoàng Nhi ở phương diện ngự thú nhất đạo không có gì đặc thù, ván này, cũng coi như là ván mà Khổng Tước thánh sơn buông tha.

Hoàng Nhi chỉ xuất hiện tượng trưng một chút, cuối cùng không có chút ngoài ý muốn nào mà thua ván này. Có thể nhìn ra được, Huy Đan Vương kia quả thực ở phương diện ngự thú nhất đạo có nghiên cứu qua.

Nhìn thấy Hoàng Nhi không chút lo lắng nhận thua, khóe miệng Tu La đại đế hiện lên nụ cười đắc ý. Hắn nhìn ra được, Khổng Tước thánh sơn ở phương diện ngự thú nhất đạo có lẽ không có bất kỳ nội tình nào. Bằng không mà nói, ván thứ tư này cũng không thể nào nhận thua lưu loát như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK