- Tuyên Bàn tử ta, ghét nhất là phản đồ. Nếu như ngươi chỉ vì Chư Hầu Lệnh, Tuyên Bàn tử ta có thể mắt nhắm mắt mở cho qua. Thế nhưng mà nếu có người muốn bán Tuyên gia, đầu nhập vào những gia hỏa dã tâm bừng bừng kia, Tuyên Bàn tử ta là cái thứ nhất không đáp ứng!
- Ăn nói bừa bãi!
Tuyên Viên thề thốt phủ nhận.
- Nếu như ngươi sợ, hiện tại cút ngay xuống dưới.
- Sợ?
Tuyên Bàn tử dữ tợn cười một tiếng.
- Ngươi có tài đức gì, có thể khiến Tuyên Bàn tử ta sợ hãi?
Nói xong, thân hình mập mạp của Tuyên Bàn tử mạnh mẽ bắn ra, toàn bộ thân thể mập mạp, như một con chim to bay lên trời.
- Tuyên Viên, ăn một quyền của ta!
Bàn tử có trí tuệ của Bàn tử, Tuyên Bàn tử đạn hướng không trung, cả người cơ hồ co lại thành một cục thịt. Mà đoàn thịt này bay đến độ cao cực hạn, lại vặn như lò xo, đột nhiên bắn ra.
Oanh!
Một quyền cường đại này, nương theo tốc độ kinh người, hung hăng đánh tới Tuyên Viên.
- Quyền kỹ không tệ, nhưng mà năm mạch chân khí, cũng muốn làm tổn thương ta?
Ở trong khóe mắt Tuyên Viên hiện lên một tia khinh miệt, một tia ghen ghét.
Hắn ghen ghét chính là quyền kỹ của Tuyên Bàn tử, đây là Kim Sơn Hầu dòng chính truyền thừa, Tuyên Viên hắn căn bản không có tư cách tu luyện.
Mà khinh miệt, tự nhiên là xem thường Tuyên Bàn tử chỉ mới năm mạch chân khí.
Tuyên Viên có thể đứng ở trên lôi đài này, chỗ dựa lớn nhất, là sáu mạch chân khí ổn áp Bàn tử một đầu!
Nhất trọng tu vi, là một trọng cảnh giới!
Tuyên Viên dùng bất biến ứng vạn biến, nhìn qua một quyền kia của Bàn tử nện xuống, đang chuẩn bị trầm ổn hạ bàn, cùng hắn cứng đối cứng.
Trong lúc đó…
Ngoài ý muốn nổi lên.
Tuyên Bàn tử bắn nhanh chóng, vậy mà không hề có dấu hiệu gia tốc. Mà quyền cương kia, cũng bỗng nhiên phóng lớn gấp đôi, dùng tốc độ càng thêm hung tàn, càng thêm đáng sợ, một quyền hung hăng nện xuống.
- Cương khí trọng điệp? Sáu mạch chân khí?
Đồng tử của Tuyên Viên đột nhiên co rút lại, bắn ra vẻ kinh ngạc vô tận.
Chính như lời nói trước kia, Bàn tử có trí tuệ của Bàn tử.
Lúc trước hắn cố ý tạo ra thanh thế như vậy, là bày ra yếu thế, để cho đối thủ vẫn cho hắn là năm mạch chân khí.
Thời điểm quyền cương tiếp cận Tuyên Viên, bỗng nhiên lộ ra át chủ bài.
Một quyền này, ngưng tụ tinh hoa sáu mạch chân khí của Bàn tử, ngưng tụ lửa giận gần đây của hắn, ngưng tụ dã tâm khi tuyệt địa lật bàn!
Oanh!
Tuyên Viên cơ hồ không kịp phản ứng, trong lúc vội vã xuất chưởng nghênh đón.
Phanh!
Trong nháy mắt bàn tay của Tuyên Viên cùng nắm đấm của Bàn tử tiếp xúc, Tuyên Viên cảm nhận được cái gì gọi là chênh lệch!
Loa Toàn Kình lôi cuốn lấy lục trọng quyền cương, như một mũi khoan, lập tức xoắn cánh tay hắn thành phấn vụn.
Mà quyền cương kia còn không giảm, một quyền lôi ở trên ngực!
Phốc!
Một ngụm máu tươi như mũi tên phun ra.
Cả người Tuyên Viên như diều đứt dây, bị quyền cương cường đại oanh bay ra lôi đài, bay ngược hơn mười thước, đâm vào trên một cây cột lớn.
Lúc nhìn lại hắn, thất khiếu chảy máu, ngực phá ra một cái động lớn, đã chết không thể chết lại!
- Cái gì?
- Cái này... Lục trọng quyền cương? Tuyên Hiên đột phá?
Đừng nói mấy người ủng hộ Tuyên Viên không nghĩ tới, coi như là Kim Sơn Hầu, cũng tuyệt đối không nghĩ tới một màn này. Nhi tử thắng, lại thắng nhẹ nhàng như vậy!
Tuyên Bàn tử đứng trên lôi đài, một thân thịt mỡ đem lôi đài chấn lạnh run.
- Kim gia ta, có thể chán nản, nhưng tuyệt đối không thể có phản đồ. Người phản bội gia tộc, chết!
Tuyên Bàn tử cả đời này, là lần đầu tiên để cho người cảm thấy sát khí.
Sự tình tiếp theo, tất nhiên là cực kỳ huyết tinh. Kim Sơn Hầu thân là chư hầu biên cương, thủ đoạn hoàn toàn thể hiện ra rồi. Sau khi Tuyên Bàn tử thắng trên lôi đài, Kim Sơn Hầu cũng lộ ra độ cao chót vót.
Hạ lệnh khống chế mấy trưởng lão, cũng đưa ra một ít chứng cớ mà bọn chúng đầu nhập vào Long Đằng Hầu, phản bội gia tộc.
Mất đầu, xét nhà!
Rất nhanh, Kim Sơn Hầu phủ nội loạn, đã bị xử lý gọn gàng hoàn tất, để cho Giang Trần cũng không thể không bội phục, Kim Sơn Hầu này, luận thủ đoạn tàn nhẫn, so với phụ thân Giang Phong là mạnh hơn rất nhiều.
Đương nhiên, dẹp xong nội loạn, thủ đoạn tàn nhẫn, đó cũng là có nguyên do. Bất kỳ gia tộc nào, đối đãi phản đồ, đều là không bao giờ nương tay.
Lật bàn trong dự liệu, khiến trong nội tâm Giang Trần không có sinh ra bao nhiêu gợn sóng. Tuyên Bàn tử thiên ân vạn tạ, muốn giữ Giang Trần lại làm khách.
Bất quá chứng kiến Kim Sơn Hầu phủ dẹp nội loạn, giết nhiều người như vậy, hiển nhiên là không thích hợp làm khách. Giang Trần lập tức liền rời đi.
Trở lại trong phủ, lại nhận được một tin tức kinh người… phụ thân Giang Phong xuất quan!
Chỉ là, biết rõ bí mật này, tạm thời chỉ có Giang Ưng cùng Giang Phúc.
Giang Phong xác thực xuất quan, hơn nữa thành công đột phá, thuận lợi tiến vào mười mạch chân khí, bước vào hàng ngũ Chân khí đại sư, chính thức trên ý nghĩa, tiến vào hàng ngũ chư hầu thực lực đỉnh cấp.
- Chúc mừng phụ thân.
Giang Trần vẫn là thay phụ thân cao hứng.
- Ha ha, Trần Nhi, phụ tử chúng ta, ngươi khách khí cái gì? Nói sau, nếu như không phải ngươi, vi phụ đời này chỉ sợ cũng chỉ là chín mạch chân khí.
Giang Phong ở trước mặt nhi tử, từ trước đến nay đều là rất hiền hoà.
Giang Trần lập tức đem chuyện ở Kim Sơn Hầu nói một lần, thuận tiện đem một ít thế cục trước mắt nói rõ.
Giang Phong gật gật đầu:
- Gia sự nhà Kim Sơn Hầu, có thể xử lý như vậy, đó là tốt nhất rồi. Chiếu ngươi nói, Long Đằng Hầu tạo phản, chỉ sợ là sự tình trong nửa năm này a?
- Dùng ta phỏng đoán, sự kiên nhẫn của hắn, chỉ sợ cũng chỉ nửa năm.
- Trần Nhi, ngươi nói Giang gia chúng ta, nên đứng thành hàng như thế nào?
Giang Phong ngược lại là hỏi Giang Trần.
- Chúng ta không cần đứng thành hàng, bất kể là vương thất hay là Long Đằng Hầu, cũng đã đem chúng ta quy ở bên vương thất rồi.
Giang Trần giống như cười mà không phải cười.
- Chỉ là, Giang gia chúng ta, lại không cần đứng thành hàng?
Giang Trần cũng không nhận ra, vương thất có tư cách để cho Giang Trần hắn phụ thuộc. Sở dĩ đứng ở mặt đối lập với Long Đằng Hầu, thuần túy là tình thế thôi động, mà không phải là Giang Trần lựa chọn vương thất.
Giang Trần hắn độc nhất vô nhị, căn bản không phải bất luận thế lực nào có thể khu động.
...
Long Đằng Hầu phủ.
Những sự tình phát sinh ở Kim Sơn Hầu phủ kia, rất nhanh liền truyền đến tai Long Chiếu Phong.
- Phế vật, quả nhiên là một đám phế vật!
Long Chiếu Phong nghe nói, mấy trưởng lão Kim gia, vậy mà đoạt quyền thất bại, bị Kim Sơn Hầu chém đầu hết thảy.
Mà Tuyên Viên được bọn hắn tỉ mỉ bồi dưỡng kia, vậy mà một chiêu đã bị nhi tử Kim Sơn Hầu giết chết.
- Không đúng, nhi tử Kim Sơn Hầu kia, là mặt hàng ngu xuẩn như heo a. Tuyên Viên kia lại kém, cũng không thể thua người như vậy a.
Nhạn Môn Hầu Yến Cửu Trang là cái thứ nhất cảm thấy có chút không ổn.
- Tà môn, sự tình ở vương đô này, càng ngày càng tà môn rồi.
Một chư hầu khác lắc đầu.
Danh Sách Chương: