Cuối cùng Giang Trần vẫn có phương án.
Tên tu sĩ mặt vàng vọt kia Giang Trần quyết định giao cho Già Diệp thần tôn xử trí. Già Diệp thần tôn hiện tại cũng cần một thần bộc thần đạo.
Mà Già Diệp thần tôn cũng có bí pháp có thể thông qua thần thức điều khiển tên tu sĩ mặt vàng vọt kia. Bởi vì cảnh giới thần thức của Già Diệp thần tôn so với tu sĩ mặt vàng vọt kia mạnh hơn nhiều. Một khi thần thức điều khiển thành công, đối phương căn bản không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
Về phần Kim Ngân, hai đại hộ pháp kia, muốn phục tùng bọn chúng, độ khó vô cùng lớn. Giang Trần cũng không cảm thấy mình có năng lực kia. Đi thuần hóa nô tính cùng với lòng hiếu kính của bọn chúng với Quang Độ lão nhân.
Loại thần bộc không thể thuần hóa, tay sai không thể cứu vãn tư tưởng này, lưu lại cũng không có bao nhiêu tác dụng, Giang Trần quyết định trực tiếp luyện hóa hai người này.
Trợ giúp Tứ đại chân linh tăng tiến tu vi.
Nhất là Long Tiểu Huyền và Thái tuế bạch hổ, nếu như có tinh hoa tính mạng của tu sĩ thần đạo tới trợ giúp bọn chúng tu luyện. Giang Trần tin rằng, thời gian Long Tiểu Huyền đột phá thần đạo sẽ sớm hơn trên phạm vi lớn. Mà ngày Thái tuế bạch hổ đột phá cũng tuyệt đối không quá xa xôi.
Bên Vĩnh Hằng thánh địa, hai đại thánh chủ thấy trong phương án phân phối của g dường như không có lưu lại cho bọn họ một chén canh, cho nên trong lòng có chút khó chịu.
Nhưng mà Tử Xa Mân lại hoàn toàn ủng hộ Giang Trần, quan trọng nhất là hắn biết rõ chuyện này Vĩnh Hằng thánh địa hoàn toàn không có công lao gì. Thậm chí còn cản trở.
Phàm là Vĩnh Hằng thánh địa nếu như chỉ cần hăng hái tranh giành hơn một chút thì cũng sẽ không trở thành chật vật như vậy.
Nói không dễ nghe một chút, nếu như không phải là Hoàng Nhi ở Vĩnh Hằng thánh địa, mà Già Diệp thần tôn lại vì bảo hộ ngoại tôn nữ, cơ nghiệp Vĩnh Hằng thánh địa hiện tại nói không chừng đã trở thành của Quang Độ lão nhân.
Dưới loại tình huống này, thực sự không có mặt mũi nào nói chuyện tới việc phân phối chiến lợi phẩm. Dù sao bọn họ cũng không xuất ra một chút lực nào.
Giang Trần đối với một chút cảm xúc nho nhỏ của hai đại thánh chủ cũng không thèm chú ý.
Hiện tại hắn làm việc cũng không cần nhìn sắc mặt của hai đại thánh chủ.
Trong bốn tù binh thần đạo này, người duy nhất Giang Trần thấy có thể thu phục được, cũng là người Giang Trần có hứng thú thu phục chính là tu sĩ đầu trọc kia.
Tên tu sĩ này từ đầu tới đuôi dường như cũng đang đối kháng một cách tiêu cực. Nhìn qua, hắn đối với Quang Độ lão nhân kia cũng không có gì là trung thành.
Già Diệp thần tôn cũng khuyên nhủ:
- Giang Trần, Tại đạo hữu này thoạt nhìn hung hãn, tính cách vẫn tương đối mềm. Ngươi có thể thu phục hắn cho mình dùng, vẫn rất không tồi. Ngươi đừng hy vọng hắn có thể một mình đảm đương đại sự một phía gì cả. Nhưng mà với tư cách một thủ hạ tiêu chuẩn, làm trợ thủ, vẫn có thể dùng được.
Kỳ thực Giang Trần đang do dự, hắn cảm thấy lúc chiến đấu tên tu sĩ đầu trọc này luôn tiêu cực, lười biếng.
Cho nên hắn mới nói nghi kỵ của mình ra.
Già Diệp thần tôn cười nói:
- Đây cũng là do tính cách của hắn quyết định. Nhưng mà lão thất phu Quang Độ kia hiển nhiên cũng không có tin dùng hắn. Có lẽ lão thất phu Quang Độ có thể mạnh mẽ cưỡng ép hắn hiệu lực vì mình, nhưng mà trời cao hoàng đế xa, cũng rất khó khiến cho hắn khăng khăng nhất mực đi theo. Ít nhất thủ đoạn mà lão thất phu Quang Độ này cưỡng ép hắn nhất định là không cao minh chút nào. Bằng không thì tuy rằng tính cách tên Vu Công này tuy rằng mềm một ít, nhưng mà tuyệt đối không thể nào chiến đấu tiêu cực như vậy được.
- Ý thần tôn đại nhân là? Đối với Vu Công này phải lấy đức thu phục người sao?
- Tài đức vẹn toàn, ân uy cùng thi triển a. Loại người này ngươi trông cậy vào việc hắn vì ngươi mà vào sinh ra tử thì dường như hơi khó. Nhưng mà nếu như có độngl ực, vẫn có thể dùng được một chút.
Giang Trần gật đầu, trong lòng đã có ý định đại khái.
Vu Công này quả nhiên như Già Diệp thần tôn nói, bề ngoài nhìn như hung hãn, trong lòng có chút nhu nhược. Dùng biện pháp mà Già Diệp thần tôn nói, hơn nữa lại có thêm Già Diệp thần tôn khuyên bảo, Vu Công này cũng không có kiên trì việc không hàng, sau khi do dự một phen, vẫn hàng Giang Trần.
Cũng nguyện ý tiếp nhận việc Giang Trần dùng thần thức điều khiển.
Giang Trần không có sĩ diện mà gieo hạt giống điều khiển thần thức trong thức hải của Vu Công, nhưng mà hắn cũng hứa hẹn:
- Vu Công, ngươi là tu sĩ thần đạo, cũng có tôn nghiêm của tu sĩ thần đạo. Ta điều khiển ngươi chỉ là vì muốn thử ngươi mà thôi, khảo nghiệm lòng trung thành của ngươi. Một khi ngươi thông qua khảo nghiệm của ta, ấn ký thần thức này sẽ lập tức bị xóa bỏ. Ta cũng khuyên ngươi, không nên suy nghĩ bậy bạ, càng không nên thay đổi thất thường. Cảnh giới thần thức của ta so với trong tưởng tượng của ngươi còn mạnh hơn rất nhiều. nếu như ngươi thực sự có dã tâm và ý đồ xấu nào đó, chỉ cần một ý niệm của ta cũng có thể hủy diệt ngươi.
Đối với loại người như Vu Công, nên đem quan hệ lợi hại rõ ràng nói ra cho hắn nghe.
Tên tu sĩ đầu trọc kia nghĩ một lát, gật đầu nói:
- Thiếu chủ yên tâm, Vu Công ta đời này không bội phục bao nhiêu người, Già Diệp thần tôn là một người. Già Diệp thần tôn có ánh mắt ra sao, ngay cả Quang Độ lão nhân hắn cũng không thèm đặt vào mắt mà lại ưu ái ngươi. Như vậy xem ra thiếu chủ ngươi nhất định là có chỗ hơn người. Hơn nữa lần này ta lại là bại tướng dưới tay ngươi, coi như là khâm phục khẩu phục. Hai đại hộ pháp kia trước đó hung hăng càn quấy, còn không phải bị thiếu chủ trấn áp sao? Vu mỗ bất tài, cũng biết nên đầu nhập vào một minh chủ.
Trong loạn thế, cho dù là tu sĩ thần đạo bình thường cũng không thể chỉ lo cho thân mình được. Phải chú ý tới xu thế.
Chim khôn biết chọn cây mà đậu.
Vu Công ngay từ đầu đi theo Quang Độ lão nhân kia là bởi vì hy vọng làm ra một phen sự nghiệp. Thế nhưng mà theo thời gian trôi đi, hắn phát hiện ra tất cả chuyện này đều là tự lừa mình dối người.
Đừng nói là thủ đoạn của Quang Độ lão nhân này bất cận nhân tình, cho dù là hắn ra sức sa đọa, Quang Độ lão nhân cũng chưa chắc đã cho hắn một cơ hội gì.
Dù sao thủ hạ tâm phúc của Quang Độ lão nhân rất nhiều, nếu như phân biệt đối xử thì rất khó có chỗ tốt nào được phân tới trên người Vu Công hắn.
Nói không dễ nghe một chút, là chỉ cần gặp được cơ hội, Vu Công sẽ bị Quang Độ lão nhân phân công đi làm bia đỡ đạn.
So với việc đi làm pháo hôi nhàm chá ncho Quang Độ lão nhân, Vu Công dứt khoát đầu nhập vào dưới trướng Giang Trần. Ít nhất Giang Trần có thể tôn trọng với Vu Công hắn, cũng có thể đưa ra lợi ích cụ thể cho hắn, cũng cho hắn một ít hứa hẹn trịnh trọng.
So sánh giữa hai người, tuy rằng Giang Trần tuổi còn trẻ, nhưng mà Vu CÔng lại cảm thấy mình có cảm giác như gặp được minh chủ.
Về phần hai đại hộ pháp kia, vận mệnh thê thảm hơn rất nhiều. Giang Trần muốn triệt để luyện chế bọn họ thành tinh hoa tính mạng, cung cấp cho tứ đại chân linh sử dụng.
Vốn loại tu sĩ thần đạo này nếu như có thể luyện chế thành xá lợi thần đạo, vậy đối với tu sĩ mà nói, tuyệt đối là đại bổ.
Thế nhưng mà loại chuyện chế tác xá lợi, người ta phải chủ động phóng thích ra tinh hoa tính mạng thì mới có thể làm được.
Tính mạng quan trọng, hai đại hộ pháp kia tự nhiên không muốn hi sinh chính mình, thành toàn cho địch nhân. Huống chi bọn họ còn vô cùng trung thành và tận tâm với Quang Độ lão nhân kia.
Nếu như lúc này bọn họ chủ động nói muốn đầu hàng, chỉ sợ cho dù là Quang Độ lão nhân ở cách ngàn vạn dặm cũng có thể thông qua một đạo thần thức tiêu diệt bọn họ.
Đã không thể trông cậy vào việc đầu hàng thì cũng chỉ có thể lợi dụng như một phế vật mà thôi.
Giang Trần không phải là loại người tàn nhẫn hiếu sát, nhưng mà đối với hai đại hộ pháp này, hắn cũng hoàn toàn không cảm thấy áy náy, nếu như mình bất hạnh bị thua, rơi vào trong tay những người này, kết cục cũng sẽ vô cùng thảm.
Hai đại hộ pháp không phối hợp, muốn chắt lọc tinh hoa tính mạng nhất định phải vận dụng thủ đoạn mạnh mẽ, cưỡng chế chấp hành. Như vậy khi chắt lọc tinh hoa tính mạng tuy rằng lãng phí không nhỏ, nhưng mà vẫn vô cùng khả quan.
Dù sao đây là hai tu sĩ thần đạo, là hai tu sĩ thần đạo còn sống sờ sờ, đang ở trong giai đoạn sung sức nhất, khác với những tu sĩ già cỗi kia. Năng lượng sinh mạng và tinh hoa tính mạng tương đối nổi bật.
Danh Sách Chương: