- Cố nhân?
Giang Trần có chút bất ngờ. Có điều thấy vẻ mặt của Vân Niết Trường Lão nghiêm túc như vậy, liền biết cố nhân này chỉ sợ không thể không gặp.
Ngay sau đó cười nói:
- Nếu là cố nhân, vậy thì là bạn cũ. Sao Vân Niết Trường Lão không đồng thời mang đến?
Vân Niết Trường Lão than thở:
- Cố nhân này, có chút không giống.
- Mau mời vào đi.
Vân Niết Trường Lão gật gù, xoay người ra ngoài, không lâu lắm, liền mang tới một người.
- Đan Trì Cung Chủ?
Giang Trần nhìn thấy Đan Trì Cung Chủ, hầu như cảm thấy con mắt của mình phạm sai lầm.
Giang Trần vạn vạn không nghĩ tới, dĩ nhiên sẽ ở trường hợp này, nhìn thấy Đan Trì Cung Chủ. Trong lúc nhất thời, các loại kinh nghiệm mười năm trước, tất cả đều nổi lên trong lòng.
Cửu biệt gặp lại, đặc biệt là sau khi sinh ly tử biệt gặp lại, tất nhiên là có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói.
Dù là Giang Trần, cũng vô cùng kích động.
Dù tu vi võ đạo hiện tại của Đan Trì Cung Chủ ở Thượng Bát vực đã hoàn toàn không có chỗ xếp hạng, thế nhưng này không ảnh hưởng Giang Trần tôn trọng hắn chút nào.
Không có Đan Trì Cung Chủ, Giang Trần còn có thể ở Bảo Thụ Tông, cũng sẽ không có nhiều gặp gỡ phía sau.
Vì lẽ đó, Giang Trần coi Đan Trì Cung Chủ là Bá Nhạc, có ơn tri ngộ.
Quan trọng nhất là, ở trên người Đan Trì Cung Chủ, Giang Trần nhìn thấy một loại rất chất. Loại chất này, không phân vũ lực mạnh yếu, Giang Trần chỉ nhìn thấy ở trên thân số ít người.
Bảo Thụ Tông có Diệp Trọng lâu lão gia tử, mà Đan Càn Cung thì có Đan Trì Cung Chủ, cũng như Lưu Ly vương thành có Khổng Tước Đại Đế.
Tu vi thực lực của những người này chênh lệch rất lớn, thế nhưng ở trên người bọn họ, đều có một loại khí chất đặc biệt.
Vì lẽ đó, nhìn thấy Đan Trì Cung Chủ, Giang Trần cũng mừng rỡ không ngớt.
Song phương hàn huyên hồi lâu, mới nói tình hình lúc từ biệt. Nguyên lai năm đó Đan Trì Cung Chủ phá vòng vây thành công, trở lại phụ cận Đan Càn Cung, lại phát hiện phụ cận Đan Càn Cung đã bị người khống chế.
Đan Trì lựa chọn tiếp tục phá vòng vây. Trong chiến đấu phá vòng vây, những trưởng lão tông môn đi theo Đan Trì Cung Chủ kia dồn dập ngã xuống.
Đến lúc sau, bất đắc dĩ lấy phương thức phân công nhau hành động, Đan Trì Cung Chủ dựa vào nghị lực siêu nhân, ở dưới Bất Diệt Thiên Đô cùng Xích Đỉnh Trung vực lùng bắt, kiên cường còn sống.
Đan Trì Cung Chủ mai danh ẩn tích, đổi tên là Đàm Chí. Đàm đối với đan, chí đối với trì, kỳ thực đều là hài âm. Mà ý tứ Đàm Chí, chính là tự nói với mình, thời thời khắc khắc không nên quên bản tâm, không nên quên chí hướng khôi phục tông môn, trùng kiến tông môn, không nên bị khó khăn áp đảo mà đánh mất đấu chí.
- Đan Trì Cung Chủ, những năm này, khổ ngươi rồi.
Giang Trần than thở.
- So với ngươi, chút khổ ấy của ta đáng là gì? Ta đã nghe Vân Niết Trường Lão nói trải nghiệm của ngươi. Không thể không nói, thành công lớn nhất đời này của Đan Trì ta, là từ Bảo Thụ Tông đào móc ngươi.
Đan Trì Cung Chủ lại một lần nữa động tình nói.
Giang Trần khẽ thở dài:
- Lúc trước ở Đan Càn Cung, cung chủ lấy quốc sĩ đối đãi ta, ta tự nhiên lấy quốc sĩ báo đáp. Những chuyện kia, đều là ta phải làm. Lại nói, Bất Diệt Thiên Đô coi ta như cái đinh trong mắt, mặc dù ta không làm những chyện kia, bọn họ đồng dạng sẽ truy sát ta.
- Lần này tham gia tán tu đại hội, tám đại Nhất phẩm tông môn, chỉ không có Bất Diệt Thiên Đô, lẽ nào Bất Diệt Thiên Đô này, đã biết thân phận của ngươi?
Đan Trì Cung Chủ bỗng nhiên nghĩ đến cái gì.
Giang Trần cũng không phủ nhận, gật gù:
- Bất Diệt Thiên Đô phái một tên Thánh Pháp Vương tới cầu hòa, bị ta từ chối.
Trong mắt Đan Trì Cung Chủ lộ ra vui sướng cùng vẻ cảm động.
Vân Niết Trường Lão cũng cực kỳ hưng phấn, bọn họ từ trong câu nói này của Giang Trần, nghe được quyết tâm của Giang Trần, cũng biết thái độ của Giang Trần.
- Hai vị, mặc dù ta thân là thiếu chủ của Lưu Ly vương thành, trên vai gánh trách nhiệm càng nặng. Có điều sự tình Đan Càn Cung, tự nhiên cũng phải có ta một phần. Ta bảo toàn những đệ tử kia của Đan Càn Cung, không xa vạn dặm đi cứu Mộc Cao Kỳ, chính là vì Đan Càn Cung lưu lại hương hỏa, trùng kiến Đan Càn Cung. Bây giờ Đan Trì Cung Chủ ngươi tái xuất, này báo trước, ngày Đan Càn Cung trùng kiến, đã không xa.
Giang Trần cũng nghiêm túc tỏ thái độ.
Đan Trì Cung Chủ cùng Vân Niết Trường Lão đều vạn phần kích động, lời nói này của Giang Trần, không thể nghi ngờ là cho bọn họ ăn định tâm hoàn, để bọn họ chân chính cảm nhận được hi vọng trùng kiến tông môn.
Không nói những cái khác, nếu như Đan Càn Cung có Lưu Ly vương thành chống đỡ, chỉ là Bất Diệt Thiên Đô thì có thể làm sao? Chẳng lẽ chúng có thể so sánh với Lưu Ly vương thành?
Vân Niết Trường Lão bóp cổ tay thở dài:
- Chỉ tiếc bộ xương già này của ta, bản lĩnh có hạn, con đường trùng kiến tông môn kia, sẽ rất dài lâu a.
Đan Trì Cung Chủ ở trong nghịch cảnh, đột phá võ đạo cũng cực nhanh, ngăn ngắn mười năm thời gian, đã đột phá đến nửa bước Hoàng cảnh.
Tu vi này, đặt ở Vạn Tượng cương vực năm đó, đủ có thể cùng Đại Thánh đường tộc trưởng Thánh Tượng bộ tộc kia đánh đồng rồi.
Nhưng mà, nếu nói muốn trùng kiến tông môn, tu vi này hiển nhiên là không đủ. Hơn nữa, trùng kiến tông môn dễ dàng, nhưng sau khi nguyên khí đại thương, muốn khôi phục số mệnh tông môn, chấn hưng tông môn, lại không dễ.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Đan Trì Cung Chủ cũng có chút trầm trọng.
- Chân thiếu chủ.
Đan Trì Cung Chủ nhìn Giang Trần.
- Năm đó ta đã nói, Đan Càn Cung có ngươi, mặc dù gặp phải khó khăn lớn hơn nữa, cũng có thể bình yên vượt qua. Hiện nay, Đan Trì ta bản lĩnh thấp kém, Đan Càn Cung môn hạ mười không còn một, con đường trùng kiến tông môn, xác thực là liên tục khó khăn. Ta cũng bỏ đi sĩ diện, hướng về ngươi cầu viện.
- Cung chủ ngàn vạn lần đừng nói như vậy, trùng kiến Đan Càn Cung, cũng có một phần trách nhiệm của ta. Trên thực tế, cung chủ ngươi đã có lá bài tẩy lớn nhất để trùng kiến Đan Càn Cung rồi.
Giang Trần cười nói.
- Ồ?
Đan Trì Cung Chủ sững sờ.
- Cái ngọc giản kia, ghi chép một môn công pháp Thượng cổ, môn công pháp này, tuyệt đối có tư cách sánh ngang với trấn tông bảo điển của Nhất phẩm tông môn, thậm chí còn vượt qua. Đan Trì Cung Chủ ngươi hóa thân tán tu, nhưng có thể được Thượng cổ bí điển, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ cung chủ ngươi cũng là người nắm giữ đại khí vận. Đan Càn Cung ở trong tay ngươi, nhất định hưng thịnh.
Cũng không phải Giang Trần ăn nói suông, Đan Trì Cung Chủ này đại nạn không chết, còn lấy được Thượng cổ bí điển, số mệnh tuyệt đối không bình thường.
- Thượng cổ bí điển?
Vân Niết Trường Lão không rõ ý tưởng, hắn còn không biết Thượng cổ bí điển kia là chuyện gì xảy ra.
Giang Trần hơi giải thích một hồi, Vân Niết Trường Lão cũng kinh hãi đến biến sắc, lập tức mặt lộ vẻ mừng như điên:
Danh Sách Chương: