Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như tình huống này tiếp tục kéo dài, nhất định không bao lâu nữa, đám thủ hạ dưới trướng sẽ toàn quân bị diệt.

Vạn nhất tâm tình đối phương không tốt, huyết tẩy Vẫn Thiên hội cũng là chuyện không phải không có khả năng.

Ngay từ đầu Long Tiểu Huyền còn không hoàn toàn bị kích phát chiến ý. Thế nhưng càng chiến đấu, mặt tàn bạo trong tính cách của Long Tiểu Huyền không ngừng bị kích phát ra.

Như vậy, thương vong cũng nhanh chóng gia tăng. Mới đầu là một ít võ giả Thánh Cảnh không ngừng bị Long cương của Long Tiểu Huyền làm tổn thương thân thể, thậm chí bị đánh chết. Chỉ là càng về sau lại liên tục có mấy Thánh Cảnh đỉnh phong, thậm chí là bán bộ Hoàng cảnh, mấy cường giả này đều chết dưới thủ đoạn đáng sợ của Long Tiểu Huyền.

Ngay cả mấy cường giả Hoàng cảnh sơ giai kia dưới công kích gần như biến thái của Long Tiểu Huyền cũng tràn ngập nguy cơ, không chịu được mà phát ra viện trợ.

- Kha trưởng lão, lão nhân gia ngài sao còn xem náo nhiệt vậy? Huynh đệ chúng ta sắp không sống được rồi.

- KHa trưởng lão, ngài còn chờ gì đó?

- Kha trưởng lão, nếu như tiếp tục không ra tay, sau khi trở về xem người ăn nói với hội chủ thế nào.

Vẻ mặt Kha trưởng lão âm tình bất định, loại cục diện này đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ chính là sự dày vò cực lớn. Hai người trẻ tuổi kia tuy rằng thủ đoạn cao siêu, thế nhưng hắn còn có nắm chắc đối phó được một chút.

Thế nhưng mà vấn đề lại nằm ở vị cường giả thần bí trước mặt hắn không xa này. Người nọ chỉ dùng một ánh mắt, mấy câu mà thiếu chút nữa làm cho hắn thần thức nứt vỡ.

Người như vậy căn bản không phải là thứ mà Kha trưởng lão hắn có thể đối kháng. Tu vi của đối phương tuyệt đối đã vượt qua Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong. Thậm chí là bán bộ Đế cảnh.


Kha trưởng lão đem sức tưởng tượng của mình phát huy tới cực hạn. Thế nhưng hắn không dám coi Vô Song đại đế là cường giả Đế cấp.

Điều này cũng khó trách hắn nghĩ như vậy, bởi vì trong thế giới võ đạo này, cường giả Đế cấp đều là lánh đời không ra. Có rất ít cường giả Đế cấp hô phong hoán vũ ở những nơi thế này.

Loại cường giả cấp bậc này, chỉ cần động một phát, là khắp nơi đều kiêng kỵ. Cho nên không có nhiều cơ hội động thủ như vậy.

Dù sao một khi cường giả Đế cấp động thủ, lực phá hoại mang lại quá lớn. Sau khi xuất hiện quả thực cũng vô cùng đáng sợ. Bất luận một cường giả Đế cấp nào trước khi giao thủ cũng phải suy nghĩ thật kỹ.

Cho nên Kha trưởng lão tự nhiên coi Vô Song đại đế là loại cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong.

Kha trưởng lão có khổ không nói nên lời. Bên kia chiến đấu, không ngừng xuất hiện tình cảnh chết, tổn thương. Mấy cường giả Hoàng cảnh sơ giai dưới sự bức bách của Long Tiểu Huyền cũng tràn ngập nguy cơ. Đều có cảm giác nguy cơ giống như tùy thời có thể ngã xuống vậy.

Mà Giang Trần mặc dù không có dùng hết toàn lực, nhưng mà sức chiến đấu của hắn hiển nhiên cũng mạnh hơn cường giả Hoàng cảnh sơ giai bình thường không ít.

Thủ đoạn dùng Thiên Côn Lưu quang độn, dùng tốc độ tuyệt đối công kích, quấy nhiễu, tuy rằng hắn ẩn dấu thực lực, thế nhưng đối phương chỉ cần không cẩn thận, cũng tùy thời có khả năng mất mạng.

Chiến thuật của Giang Trần rất đơn giản, chính là phối hợp với Long Tiểu Huyền, bởi vì bản thân hắn cũng không muốn bạo lộ quá nhiều.

Một gã võ giả Hoàng cảnh dùng trường thương bỗng nhiên điên cuồng quát một tiếng, dùng hồi mã thương đâm về phía Giang Trần:

- Ngươi đi chết đi.

Tiểu tử này không ngừng bị Giang Trần quấy rối, trong lòng giận dữ. Hắn cũng biết nếu như có thể diệt trừ người này quấy rối, để cho bọn họ chuyên tâm đối kháng với thiếu niên tàn nhẫn kia. Như vậy cho dù bọn họ không có phần thắng, thế nhưng hy vọng tự bảo vệ mình vẫn không nhỏ.

Thế nhưng mà có tên tiểu tử thối này thi thoảng đứng đánh lén một chút, lại làm cho bọn họ như ngồi trên đống lửa, đống than, không thể không phân tâm ứng phó.

Như vậy, tự nhiên bọn họ luống cuống tay chân, tràn ngập nguy cơ.

Thống khổ nhất là, Giang Trần và Long Tiểu Huyền đều có tốc độ cực nhanh, nhanh tới mức mấy cường giả Hoàng cảnh sơ giai này đều có cảm giác sụp đổ.

Kỳ thực trong lòng bọn họ đều đang giận dữ mắng to, rốt cuộc là biến thái nơi nào tới? Tuổi đều có trẻ như vậy, người sau so với người trước còn ác hơn.

Chỉ đơn thuần bằng vào tốc độ này cũng có thể hoàn toàn áp chế bọn họ.


Giang Trần thấy đối phương phóng thương tới, tuy rằng đột ngột, thế nhưng dùng kiến thức võ đạo của Giang Trần, tự nhiên nhìn thấy tinh hoa của một thương này.

Tốc độ tăng lên, không lùi mà tiến tới.

Thân thể khẽ nghiêng, vừa vặn tránh đi một thương sắc bén của đối phương. Thuận tay vươn ra, trực tiếp chụp vào cán thương, nắm chắc.

Đối phương lơ đễnh, cười lạnh một tiếng, muốn kéo trở lại.

Thế nhưng chỉ là lần kéo này của hắn không có chút nhúc nhích nào.

Người này khiếp sợ, hắn tuyệt đối không ngờ được, người trẻ tuổi luôn dùng tốc độ đánh lén này lại có tu vi thâm sâm như vậy.

Giang Trần luôn dùng chiến thuật tốc độ đánh lén bọn họ, thuần túy chỉ dùng tốc độ đánh lén, chuyện này khiến cho mấy cường giả Hoàng cảnh đều vô thức cho rằng, người trẻ tuổi kia tuy rằng tốc độ không tệ, thế nhưng tu vi không bằng thiếu niên lạnh lùng, kiêu ngạo kia.

Thế nhưng mà chỉ cần kéo một cái, người này mới biết được mình sai lầm lớn tới cỡ nào. Người này đâu phải tu vi không cao? Đâu phải là gia hỏa dựa vào tốc độ kiếm cơm chứ?

Rõ ràng gia hỏa này đang giả heo ăn thịt hổ.

Bởi vì sao một khắc, bàn tay Long Tiểu Huyền hóa thành móng vuốt sắc bén. Trực tiếp đâm xuyên qua ngực hắn.

- Ngụy trang không tệ a.

Long Tiểu Huyền nhăn mặt với Giang Trần, mở miệng châm chọc hắn.

Giang Trần cười hắc hắc, lại giả bộ nghe không hiểu. Tiếp tục dùng tốc độ đánh lén kẻ tiếp theo.


Lần này những đối thủ Hoàng cảnh sơ giai khác đều hiểu tiểu tử này giả heo ăn thịt hổ. Trong lúc nhất thời khiến cho bọn họ như gặp đại địch.

Một Long Tiểu Huyền đã khiến cho bọn họ cảm thấy áp lực vô tận. Còn có một gia hỏa lòng dạ càng sâu, càng âm hiểm hơn ẩn dấu thực lực phía sau.

Đây quả thực là muốn lấy mạng bọn họ a.

Trong lúc nhất thời những người này đều hận không thể đi ra ngoài. Trong bụng ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Kha trưởng lão một lượt.

Nếu như không phải Kha trưởng lão gây chuyện thị phi, thì làm sao có một trận chiến khó hiểu như vậy được chứ? Tại sao lại có nhiều người chết đi như vậy?

Chết một cường giả Hoàng cảnh làm cho hàng phòng ngự của bọn họ xuất hiện lỗ hổng rất lớn. Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không quá một phút đồng hồ, toàn quân bọn họ sẽ bị diệt.

Nhìn bộ dáng khát máu của thiếu niên lạnh lùng kia, hiển nhiên đã quyết định không tàn sát hết tất cả bọn họ sẽ không dừng tay.

Cho nên trong lòng mấy cường giả Hoàng cảnh lúc này lạnh lẽo không thôi.

Mà ở trong tình cảnh này, Kha trưởng lão lại vẫn không có ra tay.

Bọn họ nào đâu biết rằng, Kha trưởng lão tuy rằng không có ra tay, thế nhưng thần thức đã gần như sụp đổ. Cũng không phải là Vô Song đại đế công kích Kha trưởng lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK