Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

́n nhật phù. (1)

Trong thanh âm của Giang Trần tràn ngập trào phúng.

Hắn biết rõ những người này cho dù có sắp chết tới nơi cũng tuyệt đối không có khả năng tự sát.

Cái gì mà đại nghĩa nhân tộc, đó chỉ là khẩu hiệu trong miệng đám người này mà thôi. Một khi thực sự tới thời điểm lựa chọn sinh tử, những người này có mấy người không đầu hàng, chỉ sợ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Quả nhiên Giang Trần vừa nói ra, những người khác đều hoảng sợ biến sắc, ánh mắt nhìn qua Giang Trần cũng tràn ngập địch ý.

Ma tộc tuy rằng đáng hận, thế nhưng tiểu tử này lại ăn nói như chuyện không liên quan tới ta, cũng khiến cho người ta không có chút ưa nổi hắn.

- Tiểu tử, ngươi đừng có không biết thân phận như vậy. Chiêu thân vương mời chào ngươi, đó là để mắt tới ngươi. Ngươi cho rằng thiếu một mình ngươi, mọi người không sống nổi hay sao?

- Đúng vậy, bằng vào một chút tu vi của ngươi, cũng không giống cao thủ mạnh mẽ a. Miệng đầy lời ngông cuồng, cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu phân lượng.

Sắc mặt Trương lão khó coi vô cùng, thở dài một tiếng, vẻ mặt tiếc nuối, lại không nói thêm gì nữa.

Hắn không biết vì sao người này lại không chọn đứng cùng với bọn họ một chỗ. Ở đây nhất định có nguyên nhân, chỉ là Trương lão không suy đoán ra được mà thôi.

Có lẽ người này giống như Thúy Hoa hiên chủ, bởi vì hoàng thất Xích Đỉnh đắc tội qua hắn hay sao?

Thúy Hoa hiên chủ cười rộ lên, nhìn chằm chằm vào Giang Trần:


- Tiểu tử, ngươi mở miệng quả là lưu loát. Nhưng ngươi cho rằng ngươi có gì khác với bọn chúng sao?

Giang Trần thản nhiên nói:

- Cho dù ta không có gì khác với bọn chúng, thế nhưng muốn phá hỏng huyết tế của ngươi vẫn không thành vấn đề. Khi ta rời khỏi tế đàn kia, huyết tế còn chưa bắt đầu. Đồng nghĩa với việc, thời điểm Ma Đế thức tỉnh còn chưa nhanh tới vậy. Đoạn thời gian này đã đủ để cho ta giết rất nhiều người.

Câu này khiến cho cục diện thoáng cái tạo thành tam phương tranh đấu.

Thúy Hoa hiên chủ đại biểu cho Ma tộc, mà Giang Trần lại một mình, tất cả người còn lại đại biểu cho một bên.

Chỉ là những người còn lại kia tùy thời sẽ có khả năng bị phân liệt, người phân liệt tùy thời sẽ nghiêng về phía Thúy Hoa hiên chủ.

Chỉ là không nói tới việc này, hiện tại thứ Thúy Hoa hiên chủ sợ nhất là Giang Trần đại khai sát giới.

Nhưng mà hắn không biết là Giang Trần có thực lực giết chết nhiều người hay không, thứ hai, hắn cũng không cho rằng những người khác sẽ tùy ý để cho Giang Trần đại khai sát giới.

Thứ ba, Thúy Hoa hiên chủ rốt cuộc cũng có con át chủ bài khác.

Đó chính là sương mù huyết sắc này, sương mù huyết sắc này chính là Ma Vân huyết sát bốc hơi thành sương mù, tuy rằng trong thời gian ngắn lực ăn mòn không bằng Ma Vân huyết sát.

Nhưng mà một lúc nữa lực ăn mòn của sương mù huyết sắc này sẽ từ từ thể hiện ra. Đợi tới khi những người này phát hiện ra có điều không ổn, cũng đã trễ rồi.

Đây cũng là lý do vì sao Thúy Hoa hiên chủ lại đĩnh đạc xuất hiện như vậy. Hắn đã nắm chắc thắng lợi cuối cùng trong tay, cảm giác mình đã khống chế tất cả.

Về phần dị loại như Giang Trần, Thúy Hoa hiên chủ không có tận mắt nhìn qua hắn và Diệu công tử chiến đấu. Tự nhiên không biết Giang Trần miễn dịch với Ma Vân huyết sát.

Thúy Hoa hiên chủ suy nghĩ liên miên, bỗng nhiên nói:

- Tiểu tử, không thể không nói, ngươi rất biết tính toán. Nhưng mà hiện tại ta là dao thớt, ngươi là thịt cá. Cho dù ngươi có thể phá hoại một chút. Nhưng không cách nào ngăn cản được bước chân xuất thế của Ma Đế đại nhân. Nếu như ngươi thực sự muốn góp sức, bản hiên chủ có thể cân nhắc cho ngươi một cơ hội.

Lời này vừa mới nói ra, bên đám Chiêu Thân vương biến sắc.

Hai người này không ngờ lại có khả năng đạt thành hiệp nghị.

Trương lão vốn không nói lời nào, nghe vậy cũng kêu lên:

- Bằng hữu, cho dù ngươi bất quá, không đứng cùng trận tuyến với Chiêu Thân vương đại nhân. Cũng tuyệt không thể đứng cùng Ma tộc, chẳng khác nào là bảo hổ lột da a.

Giang Trần không thèm để ý, cười nhạt nói:

- Nhớ kỹ, không phải ngươi cho ta cơ hội. Mà là chúng ta giao dịch công bằng.


- Giao dịch công bằng? Ngươi cảm thấy lúc này ngươi còn tư cách giao dịch công bằng hay sao?

Thúy Hoa hiên chủ ngạo nghễ cười nói.

Giang Trần không thể không bội phục Thúy Hoa hiên chủ này rất biết diễn kịch. Dùng lý giải của Giang Trần về Thúy Hoa hiên chủ, tên này tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với hắn.

Nhìn bộ dáng hắn ta như vậy, chỉ đơn giản là muốn kéo dài thời gian, làm tê liệ Giang Trần.

Nhưng mà Giang Trần cũng không có vạch trần mà chỉ nói:

- Nếu như ngươi cảm thấy ta không có tư cách thì đợi một chút.

Giang Trần kỳ thực cũng đang kéo dài thời gian, trong lòng hắn đang đoán suy nghĩ của Thúy Hoa hiên chủ, cũng suy đoán ra được đại khái. Thúy Hoa hiên chủ này làm như vậy đơn giản chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi.

Mà át chủ bài khi kéo dài thời gian của hắn chính là màn sương đỏ này.

Người khác không rõ, thế nhưng Giang Trần lại rõ ràng màn sương đỏ này. Màn sương đỏ này chính là Ma Vân huyết sát, chỉ là nó là một loại hình thái khác mà thôi. Chỉ là nói một cách tương đối, màn sương đỏ này thoạt nhìn càng thêm ôn hòa, làm cho người ta không cảm thấy được lực ăn mòn khiến cho tim người khác đập nhanh như bình thường.

Chỉ là loại sương đỏ này nếu như là do Ma Vân huyết sát biến thành, tất sẽ có lực ăn mòn. Chỉ là so với hình thái chính thức của Ma Vân huyết sát không có trực tiếp, bá đạo như vậy mà thôi.

Nếu như nói Ma Vân huyết sát chính là đại sát khí, như vậy màn sương đỏ này có lẽ chính là loại thủ đoạn giết người mềm dẻo. Đợi khi người bị giết chóc phát giác ra được, khi đã đã muộn rồi.

Thúy Hoa hiên chủ kéo dài thời gian sao Giang Trần cũng không kéo dài thời gian cơ chứ?

Trong lúc nhất thời bầu không khí ở hiện trường vô cùng áp lực. Giang Trần cũng không muốn đi nhắc nhở những người này. Trong mắt hắn, đám người Chiêu Thân vương, tuyệt đối là kẻ đã chết.

Khác nhau ở điểm bọn họ chết thế nào, là chết trong bụng Ma Đế, hay là bị Giang Trần hắn giết chết.


Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Thời gian trôi qua, bên phía Chiêu Thân vương có người mất kiên nhẫn, hiển nhiên loại cục diện tràn ngập áp lực như vậy, người tố chất tâm lý không tốt. Không thể nghi ngờ là người đầu tiên không chống đỡ nổi.

- Thân Vương đại nhân, dông dài như vậy cũng không phải là biện pháp a.

Có người đề nghị.

Chiêu Thân vương làm sao không biết nếu như cứ dông dài như vậy chỉ còn con đường chết mà thôi?

- Trương lão, ngươi cảm thấy thế nào?

Chiêu Thân vương hỏi Trương lão bên cạnh.

Trương lão trầm ngâm nói:

- Có thể nhìn ra Thúy Hoa hiên chủ này kéo dài thời gian. Theo ta thấy, chúng ta ở chỗ này chờ tuyệt đối là hạ sách. Đợi tới khi Ma Đế tỉnh lại, đám người chúng ta tuyệt đối không có khả năng chạy thoát.

- Vậy ý của Trương lão là? Chúng ta phải phá trận sao?

Chiêu Thân vương hỏi.

- Phải đột phá, cho dù chết cũng tốt hơn chết ở trong bụng Ma Đế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK