- Trên lý luận là có thể, nhưng mà muốn xuyên qua hải vực vô biên, nguy hiểm rất lớn. Nếu như có thể cảm ngộ được pháp tắc thiên địa, nhận được pháp tắc thiên địa triệu hoán, đạt được thiên vị phù chiếu, đi ngang qua hải vực vô biên là chuyện không thành vấn đề. Nếu không, không có tọa độ không gian, cứ như vậy muốn xông vào mà nói, cho dù là cường giả Đế cấp cũng cửu tử nhất sinh.
Những chuyện này đều là từ miệng Hoàng Nhi mà Giang Trần biết được.
Vạn Uyên đảo rõ ràng không hy vọng võ giả thế tục tiến v ào, trừ phi là cường giả Thiên Vị. Bọn họ cảm thấy ở thế tục trải qua trận chiến thượng cổ với Ma tộc đã bị ô nhiễm, vẩn đục.
Cho nên huyết mạch thế tục, cũng không thuần khiết. Vạn Uyên đảo tự xưng llaf nơi thần thánh, tự xưng là Thần Quốc, tự nhiên không hy vọng huyết mạch thế tục tiến vào, làm bẩn Vạn Uyên đảo.
Trừ phi là cường giả Thiên Vị thì không tính.
Nói thật đối với Vạn Uyên đảo này Giang Trần rất là khinh thường. Trong mắt hắn mà nói, Vạn Uyên đảo chính là một đám đào binh nhu nhược, cứ căn cứ vào đời sau của bọn chúng mà phán đoán.
Kỳ thực trong lòng Cao Phó điện chủ còn rất nhiều vấn đề muốn được giải đáp, thế nhưng mà thái độ của Giang Trần rất là kiên quyết, hắn biết rõ nếu như tiếp tục hỏi nữa, chỉ sợ cũng không có kết quả gì.
Hắn cố gắng nén lòng hiếu kỳ, nói với Giang Trần:
- Thiệu công tử tới từ Vạn Uyên đảo, cũng tham dự Thưởng Kim lôi đài của Đan Hỏa thành chúng ta, khiến cho Tịnh Phần điện chúng ta được sủng ái mà lo sợ. Cao mỗ chờ mong Thiệu công tử đại triển thần uy trên Thưởng Kim lôi đài, bỗng nhiên nổi danh.
Nếu như là tới từ Vạn Uyên đảo, vậy thì nhìn xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thực học.
Hai phần quyền trục kia tuy rằng rất đặc sắc, thế nhưng rốt cuộc có bao nhiêu trình độ, còn phải xem biểu hiện trên THưởng Kim lôi đài.
Nói thật, Cao Phó điện chủ cho tới bây giờ còn hoài nghi người trẻ tuổi kia có phải tới từ Vạn Uyên đảo hay không. Thế nhưng mà từ mọi mặt, mọi chi tiết dường như người trẻ tuổi này không giống như là thiên tài của cương vực nhân loại.
Dù sao thiên tài trong cương vực nhân loại mặc dù nhiều, thế nhưng loại thiên tài cấp bậc này quả thực trước nay chưa từng có.
Vô Song đại đế cười ha hả:
- Không thể tưởng tượng được, lão phu lại có cơ hội cùng tham dự Thưởng Kim lôi đài với thiên tài Vạn Uyên đảo. Chuyến đi này không tệ.
Cho dù Giang Trần không nói mình là người tới từ Vạn Uyên đảo, thái độ của Vô Song đại đế đối với Giang Trần cũng vô cùng hiền hòa, vô cùng thưởng thức.
Người khác nâng hắn, Giang Trần cũng không có lâng lâng mà khiêm tốn nói:
- Tiểu tử còn trẻ, Vô Song tiền bối đừng nâng tiểu tử lên như vậy là giết chết tiểu tử.
- Ha ha, không nâng, không nâng, tuyệt đối sẽ không nói quá. Thiên tài Vạn Uyên đảo há năm ba câu là có thể giết chết được? Đi, đi ra ngoài chọn Phân lôi chủ.
Vô Song đại đế ở đây có quyền nói chuyện tuyệt đối, nói thật, coi như là Cao Phó điện chủ cũng không có mặt mũi lớn tới như vậy mà mời Vô Song đại đế.
Sở dĩ lần này Vô Song đại đế tới tham dự Thưởng Kim lôi đài trừ việc trả nhân tình ra còn có một nguyên nhân quan trọng khác, chỉ là nguyên nhân này hắn chưa từng bao giờ bộc lộ ra.
Vô Song đại đế mở miệng, ngay cả Cao Phó điện chủ cũng không có cách nào phản đối.
Những Tổng lôi chủ khác thấy thái độ của Giang Trần như vậy, tuy rằng hâm mộ ghen ghét, thế nhưng cũng không biết làm gì.
Không nói người này có thực học hay không, chỉ bằng vào thân phận từ Vạn Uyên đảon ày coi như là người Tịnh Phần điện cũng phải bợ đít người ta.
Chứ đừng nói là Vô Song đại đế còn thưởng thức tiểu tử này.
Mỗi một Tổng lôi chủ phía dưới có thể tạo ra chín Phân lôi chủ, mà Giang Trần có hai vị trí Tổng lôi chủ, có thể kiến tạo ra mười tám Phân lôi chủ dưới tay.
Bởi như vậy Giang Trần không thể nghi ngờ là miếng bánh thơm ngon, hắn vừa mới ra khỏi cửa đã có vô số người muốn xông tới xum xoe, lôi kéo làm quen với hắn, muốn nắm được một danh ngạch Phân lôi chủ từ chỗ hắn.
Nhưng mà nhìn thấy Vô Song đại đế che chở cho Giang Trần giống như che chở cho hài tử nhà mình, những người kia cuối cùng vẫn chột dạ, không dám tiến lên.
Hiển nhiên uy áp của cường giả Đại đế vẫn có lực chấn nhiếp rất lớn.
- Người trẻ tuổi, lựa chọn Phân lôi chủ nhất định không thể quá mức tùy ý. Có một ít người thật giả lãn lộn, tuyển vào cũng chỉ kéo ngươi thụt lùi lại. Ngươi đừng sợ đắc tội với bọn họ, nếu như cần lão phu có thể thay ngươi làm ác nhân. Chỉ cần ngươi không hài lòng, không quản bọn họ mạnh mẽ, cứng rắn tới đâu, cũng không cần phải quan tâm tới bọn họ.
Vô Song đại đế vô cùng ưu ái với Giang Trần, lúc chọn Phân lôi chủ cũng vô cùng chiếu cố hắn.
Đối với chuyện này Giang Trần vô cùng cảm kích. Nói thật có VÔ Song đại đế hỗ trợ làm ác nhân, những người muốn đầu cơ trục lợi kia không dám tới gần, chuyện này khiến cho Giang Trần giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Tiêu chuẩn chọn người của Giang Trần rất đặc biệt, điều thứ nhất yêu cầu là tán tu.
Không phải tán tu hắn không chọn.
Quy tắc này được tuyên bố, lập tức đem đại bộ phận người ngăn ở bên ngoài.
Vô Song đại đế cũng âm thầm cảm thấy kỳ quái, Vô Song đại đế hắn cũng là tán tu, hắn cơ hồ có chút hoài nghi, có phải người trẻ tuổi này cố ý nịnh nọt hắn hay không?
Nhưng mà từ biểu hiện xem ra, hiển nhiên hắn ta không có ý này.
Giang Trần quả thực không có bất kỳ ý nịnh nọt Vô Song đại đế nào, bất quá đối với Vô Song đại dế, Giang Trần cảm thấy vô cùng hứng thú. Giống như Vô Song đại đế cũng cảm thấy hứng thú với hắn vậy.
Tuyển chọn Phân lôi chủ, chuyện này Giang Trần cũng không nóng nảy. Hắn có nguyên tắc của hắn, hắn lựa chọn Phân lôi chủ, mang theo ý thu nạp nhân tài, cho nên tầm nhìn khi tuyển chọn, yêu cầu cực cao.
Chính là vì hắn muốn chọn nhân tài, cho nên yêu cầu thứ nhất là tán tu. Tán tu không có gánh nặng trên người, so với những người có tông môn, người có thế lực ra còn dễ thu nhận hơn.
Tuy rằng đại đa số tán tu đặc biệt thích tự do, tính cách hào phóng không câu nệ. Nhưng mà Giang Trần tình nguyện liên hệ với những người này hơn, hắn cũng không muốn liên hệ với những người thế lực lớn kia.
Giang Trần cũng không có lo lắng có người thật giả lẫn lộn, người có thế lực chính thức, căn bản khinh thường việc ngụy trang thành tán tu tới cạnh tranh một danh ngạch Phân lôi chủ.
Cho nên quá trình lựa chọn Phân lôi chủ của Giang Trần so với người khác phức tạp hơn nhiều.
Nhưng mà Giang Trần muốn thứ tốt, cho nên tuyệt đối sẽ không vì quá trình chọn lựa gian nan mà giảm bớt tiêu chuẩn. chỉ cần là người không phù hợp với tiêu chuẩn của hắn, Giang Trần không thu, thà thiếu chứ không ẩu.
Vô Song đại đế tuy rằng không biết vì sao Giang Trần lại nghiêm khắc như vậy, thế nhưng hắn đã đáp ứng với Giang Trần làm ác nhân, tự nhiên sẽ không đổi ý.
Danh Sách Chương: