Đương nhiên, bởi vì bình định kiên quyết, phản loạn ở Vĩnh Hằng Thần Quốc không có kéo dài quá lâu, chiến tranh cũng không có giằng co lề mề.
Điều này cũng làm cho căn cơ của Vĩnh Hằng Thần Quốc không bị phá hư, trình độ phá hư, cũng không có đạt tới trạng thái không thể chữa trị.
...
Trận chiến này, đối với Thánh Địa cũng chưa nói tới thắng lợi, bởi vì lần phản loạn này, mới đầu Thánh Địa tổn thất rất thảm trọng.
Đương nhiên, cũng không phải Thánh Địa không có thu hoạch. Bọn hắn gặt hái được Thiệu Uyên, gặt hái được tuyệt đỉnh thiên tài, một thiên tài có thể ngăn cơn sóng dữ.
Hiện tại, Vĩnh Hằng Thánh Địa từ trên xuống dưới, dù là người trước kia ghen ghét Giang Trần thế nào, cũng không lời nào để nói.
Trận chiến này, không có Thiệu Uyên, sẽ không có Vĩnh Hằng Thánh Địa thắng lợi.
Có thể nói, lần bình loạn này, người định thắng bại, là Thiệu Uyên.
Thánh Tổ đại nhân phản hồi Thần đô, cũng vô cùng hưng phấn, tìm được Giang Trần, tán dương liên tục. Đối với Giang Trần quả thực là khen không dứt miệng.
- Hảo tiểu tử, lần này ngươi là lập công lớn, đối với bản tổ cũng có ân cứu mạng.
Thánh Tổ đại nhân vỗ vỗ bả vai Giang Trần.
- Ân cứu mạng? Cái này thì không dám a.
Giang Trần khiêm tốn nói.
- Tuy không phải ân cứu mạng trực tiếp, nhưng mà ngươi thay đổi thế cục của Thánh Địa, gián tiếp để cho Hạ Hầu lão tổ cùng Hoàng thất lão tổ không thể không buông tha phong ấn pháp trận, để cho bản tổ có cơ hội thở dốc. Nói cho cùng, đây cũng là ân cứu mạng. Bản tổ là bởi vì ngươi mà thoát khốn!
- Thánh Địa số mệnh thâm hậu, không có ta, cũng sẽ có người khác đứng ra giải vây cho Thánh địa.
Giang Trần ở trước mặt Thánh Tổ đại nhân, cũng không kể công.
- Tiểu tử ngươi, ngược lại là có ý tứ. Như thế nào? Hiện tại còn không muốn công bố thân phận chân thật sao? Thiệu Uyên, Giang Trần, bản tổ nên xưng hô ngươi là gì?
Tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, duy nhất biết rõ thân phận chân thật của Giang Trần, ngoại trừ Yến Thanh Tang, là Thánh Tổ đại nhân rồi. Lần trước thần thức của Thánh Tổ đại nhân Hiển Thánh. Cùng Giang Trần từng có một phen nói chuyện. Thân phận của Giang Trần, cũng bị Thánh Tổ đại nhân biết rõ.
- Hạ Hầu gia tộc đã diệt, ngược lại không cần phải dấu diếm thân phận nữa.
Giang Trần tiến vào Vạn Uyên đảo, tiến vào Vĩnh Hằng Thần Quốc, sở dĩ dùng thân phận Thiệu Uyên, bị Đa Văn Thần Quốc đuổi giết là một sự việc, mấu chốt vẫn là nhằm vào Hạ Hầu gia tộc.
Không muốn ở trước khi mình chưa phát triển, đã bị Hạ Hầu gia tộc nhìn chằm chằm vào.
Không thể tưởng được, Hạ Hầu gia tộc so với mình tưởng tượng sụp đổ còn nhanh hơn một ít.
- Ân. Thân phận của ngươi, xác thực không cần phải che giấu.
Thánh Tổ đại nhân cười ha ha.
- Không bằng mượn cơ hội này, công bố hậu thế a!
Giang Trần cũng không phản đối, gật đầu:
- Tốt.
Rất nhanh, tin tức về thân phận chân thật của Thiệu Uyên, liền từ Vĩnh Hằng Thánh Địa truyền ra.
Ngay cả ba Đại Thánh Chủ, cũng giật mình không thôi. Bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được, thiên tài tuyệt diễm kia. Vậy mà sẽ từ Nhân loại cương vực đến?
Nhân loại cương vực, cái kia không phải Hoang Man Chi Địa sao? Loại địa phương thô bỉ ấy, có thể nuôi dưỡng được thiên tài như Thiệu Uyên?
Các loại nghi vấn, các loại ngoài ý muốn, ở từng nơi hẻo lánh truyền bá.
Bất quá, Thánh Tổ đại nhân mở kim khẩu, lại có ai có thể hoài nghi?
Tử Xa Mân là cái thứ nhất đi tìm Giang Trần. Chứng thực tin tức này là thật hay giả. Giang Trần cũng không giấu diếm, trực tiếp thừa nhận tin tức này.
Tử Xa Mân không nói tiếng nào, thật lâu mới thở dài một tiếng:
- Thiệu Uyên... A, không đúng, có lẽ bảo ngươi Giang Trần rồi.
- Tử Xa trưởng lão, ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì. Trên thực tế. Xuất thân của ta cũng không trọng yếu, quan trọng là... ân dẫn tiến của ngươi đối với ta, ta một mực khắc trong tâm khảm.
Tử Xa Mân như có điều suy nghĩ, nhẹ gật đầu:
- Đúng, đúng! Ngươi làm hết thảy với Thánh Địa, đã chứng minh đầy đủ. Giang Trần, mặc kệ như thế nào, có thể dẫn tiến ngươi vào Thánh Địa, là thành công lớn nhất đời này của Tử Xa Mân ta. Lần phản loạn này, cũng đã chứng minh hết thảy.
Cất bước Tử Xa Mân, Giang Trần định chủ động tìm ba Đại Thánh Chủ, giải thích một ít chân tướng.
Ba Đại Thánh Chủ đã sớm từ chỗ Thánh Tổ đại nhân lý giải hết thảy, cũng không có bởi vậy vắng vẻ Giang Trần, ngược lại rất tán dương, khuyến khích.
- Ha ha, Giang Trần, mặc kệ ngươi là ai, ngươi đều là thiên tài mà Thánh Địa tự hào. Đúng rồi, bên Yến gia kia, hôm nay lại phái người đến. Bất quá, chúng ta đều không có gặp bọn họ. Sự tình Yến gia, chúng ta ý định giao cho ngươi xử lý. Như thế nào? Có lòng tin hay không?
Đại Thánh Chủ dùng ánh mắt tràn ngập chờ mong, nhìn Giang Trần.
Giang Trần suy tư một lát, gật đầu nói:
- Tốt.
- Không cần lo lắng, chúng ta đã trao quyền cho ngươi, ngươi xử trí như thế nào, chúng ta cũng sẽ không phản đối. Đây là Thánh Địa trải đường cho ngươi. Ngươi hiểu không?
Giang Trần biết rõ Thánh địa là ý định bồi dưỡng mình, hiện tại, Giang Trần cũng không nên cự tuyệt.
- Ta sẽ cố gắng xử lý.
Giang Trần từ biệt ba Đại Thánh Chủ, về tới động phủ. Chu Tước Thần Cầm ở sau trận chiến ấy, lại bế quan lần nữa. Đánh chết Hạ Hầu lão tổ, Chu Tước Thần Cầm thu hoạch lớn nhất, hấp thu đại lượng Sinh Mệnh Tinh Hoa của Hạ Hầu lão tổ, đối với Chu Tước Thần Cầm mà nói, không thể nghi ngờ là đại bổ.
Về phần Thần cách của Hạ Hầu lão tổ, Chu Tước Thần Cầm lại cho Giang Trần.
Dàn xếp tốt hết thảy, Giang Trần liền dẫn một đám cao thủ Thánh Địa, tiến về Yến gia.
Hiện tại, Giang Trần đã là người nối nghiệp của Vĩnh Hằng Thánh Địa, tự nhiên có một nhóm người để hắn sai sử.
Những ngày này, Yến gia có thể nói là mỗi ngày đều vượt qua trong dày vò. Mỗi ngày, đều trôi qua thập phần gian nan, phảng phất trên đầu treo một thanh kiếm, tùy thời có khả năng chém xuống.
Bên Yến gia, cũng nhiều lần phái người đi Thánh Địa, cầu kiến ba Đại Thánh Chủ, đều bị cự tuyệt. Ba Đại Thánh Chủ căn bản không muốn tiếp người Yến gia bọn họ.
Ngay thời điểm Yến gia bàng hoàng vô sách, cơ hồ đã đến tuyệt vọng, một khách không mời lại đến.
Yến gia cao thấp, lập tức luống cuống tay chân.
Thiệu Uyên hiện tại, đã không phải là Thiệu Uyên ban đầu ở Yến gia rồi.
Tuy Yến gia còn không biết thân phận chân thật của Thiệu Uyên, cũng không có nghe tin đồn, nhưng mà, bọn họ đều biết, Thiệu Uyên lập công lớn, nhất định đã là người nối nghiệp của Thánh Địa.
Hôm nay, là tồn tại mà Yến gia bọn hắn phải nhìn lên.
Loại tâm tình kia, như tùy thời phải tiếp nhận Thiệu Uyên tài quyết, tiếp nhận Thiệu Uyên thẩm phán.
Ngẫm lại lúc trước, Thiệu Uyên ở Yến gia bọn hắn, có ít người còn xa cách với hắn, hôm nay, Thiệu Uyên đã trưởng thành đến Yến gia bọn hắn trèo cao không nổi.
Quy cách tiếp đãi, tự nhiên là long trọng đến không thể lại long trọng.
Dù sao, cái này khả năng quan hệ lấy Yến gia bọn hắn sinh tử tồn vong.
Trước khi Giang Trần đến Yến gia, kỳ thật cũng cân nhắc rất nhiều thứ. Lần này hắn đến, cũng trải qua nghĩ sâu tính kỹ. Nên xử trí Yến gia như thế nào, hắn cũng trải qua các loại suy nghĩ, mới có quyết định.
Danh Sách Chương: