Khổng Tước đại đế đối với biểu hiện của những Đan Vương đỉnh cấp kia cũng không vừa ý.
Dù sao những người này đều đại biểu cho thế lực cao cấp nhất Lưu Ly vương thành là đại phiệt, mà khí độ của bọn không có bộc lộ ra được điểm tốt của một đại phiệ.t
Thương Hải đại đế kia bỗng nhiên cười cười:
- Khổng Tước đạo huynh, nghe nói Chân Đan Vương này khi còn bé từng được tiền bối lánh đời chỉ điểm, cho nên mới xuất chúng ở phương diện đan đạo như vậy. Không biết lần này hắn có thể xuất ra được thủ bút gì lớn hay không?
Khổng Tước đại đế cười cười:
- Ngươi đừng có nghe ngóng ở chỗ ta, sư thừa của hắn bổn đế cũng hoàn toàn không biết gì cả. Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, hắn đối với Lưu Ly vương thành chúng ta không có uy hiếp, chỉ có lợi ích mà thôi.
Thương Hải đại đế cười cười, không có nói gì nữa. Tuy rằng hắn muốn nghi vấn thân phận của Chân Đan Vương này, thế nhưng mà hắn cũng biết, chuyện này nhất định sẽ xúc phạm tới cấm kỵ của Khổng Tước đại đế.
Coi như Khổng Tước đại đế là người hòa nhã, ngươi lại nghi vấn hắn, chẳng khác nào là công khai làm trái Khổng Tước đại đế.
Tuy rằng hắn cũng là đại đế, nhưng hắn cũng biết, hắn không có tư cách, cũng không có khả năng khiêu chiến quyền uy của Khổng Tước đại đế. Trong lịch sử đã có rất nhiều lần chứng minh, ánh mắt của Khổng Tước đại đế chưa từng sai.
Tịch Diệt đại đế kia lại nói:
- Nếu như tiểu tử này có thể thoát khỏi khuôn sáo cũ, không giống như những Đan Vương không phóng khoáng kia, vậy thì bổn đế sẽ phục hắn.
Khổng Tước đại đế cười ha hả nói:
- Tịch Diệt lão dệ, vậy lần này khả năng lão đệ sẽ phải phục hắn một lần.
- Ồ? Khổng Tước đạo huynh có nắm chắc như vậy sao?
Tịch Diệt đại đế có chút hào hứng, hắn đối với Chân Đan Vương cũng không có địch ý gì. Trái lại còn vô cùng thưởng thức thiên tài đan đạo trẻ tuổi có thể đánh bại Đan Hỏa thành này.
- Nắm chắc vô cùng, lòng dạ kẻ này tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh.
Khổng Tước đại đế vuốt râu cười.
Trong khi nói chuyện, rốt cuộc cũng tới lúc Giang Trần ra tay.
Bảy trọng tài trước đó lấy ra đan phương đều thường thường, không có gì lạ, không thể nói là không có điểm sáng, nhưng mà chưa nói là có kinh hỉ gì.
Những thiên tài đan đạo dự thi này vốn đang tưởng tượng có chút tạo hóa, có thể học được đan phương mới, kết quả lại phát hiện ra đan phương là có, nhưng chả khác gì là gân gà cả.
Hiện tại chỉ còn có một mình Chân Đan Vương, mọi người mặc dù có chút chờ mong, nhưng mà cảm giác chờ mong đã hạ thấp đi rất nhiều, có ít người thậm chí còn không nâng nổi tinh thần lên.
Giang Trần cũng nhìn ra mọi người uể oải, nếu như hắn là người dự thi, sau khi chờ mong một phen lại phát hiện ra những Đan Vương đỉnh cấp này nhỏ mọn như vậy, nhất định sẽ uể oải.
- Chư vị, mọi người bận rộn nhiều tháng như vậy, chắc hẳn cũng vô cùng mệt mỏi. Nhưng mà lần này các ngươi cần phải giữ vững tinh thần. Ta truyền thụ đan phương, nếu như các ngươi không có toàn thân đầu nhập, thời gian một ngày chưa hẳn đã học được. Khỏa đan dược này là đan dược đỉnh cấp mà cường giả Hoàng cảnh cũng phải dùng tới.
Lời này giống như đánh một luồng máu mới vào trong cơ thể những người dự thi này, dừng lại một lát rồi hai mắt sáng ngời, nhanh chóng nhìn qua Giang Trần, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong.
- Cường giả Hoàng cảnh cũng cần dùng tới đan dược này sao? Vậy không phải là đan dược Địa cấp sao?
- Chậc chậc, đan dược Địa cấp, tuyệt đối được xưng tụng là đan dược đỉnh cấp a.
- Chân Đan Vương không hổ là thần tượng của Lưu Ly vương thành, thủ bút rất lớn, vừa ra tay đã vô cùng kinh người.
- Ha ha, ta đã nói Chân Đan Vương là thần tượng của mọi người, nhất định sẽ không làm qua loa như vậy. Những đan dược lúc trước quả thực khiến cho chúng ta buồn ngủ a.
Có thể nhìn ra được, những người dự thi này đối với đan phương mà các trọng tài trước lấy ra đều vô cùng chán nản, chỉ dám kín đáo phê phán mà thôi.
Tuy rằng phù hợp quy củ, nhưng mà cũng thực sự không quá phóng khoáng. Nếu như không phải vì trận đấu, thậm chí bọn họ cũng không có hứng thú gì học.
Mà Chân Đan Vương vừa mới ra tay, lại lập tức biểu hiện ra khí phách và thủ bút khác biệt so với những trọng tài trước đó. Không thẹn là thần tượng của giới đan đạo Lưu Ly vương thành.
Trong lúc nhất thời, đám người phía dưới nhao nhao nghị luận, tiếng hoan hô như sấm động.
Giang Trần mỉm cười, thời điểm này cũng không phải là hắn lấn át danh tiếng của những trọng tài khác. Nói thật đối với hành vi keo kiệt của những trọng tài này, trong lòng Giang Trần không thoải mái một chút nào.
Đám trọng tài này tốt xấu gì cũng là tiền bối đan đạo, đức cao vọng trọng, dẫn dắt hậu bối vốn là chuyện đáng làm. Nhất là loại thịnh hội sáu mươi năm một lần này, càng không thể để cho người trẻ tuổi tay không mà về được.
Nếu như lúc này cũng không cho những người trẻ tuổi này một ít ngon ngọt, khó trách đan đạo của Lưu Ly vương thành không có cách nào siêu việt Đan Hỏa thành, thậm chí còn không bằng một phần ba Đan Hỏa thành.
Căn nguyên là ở chỗ này.
Giang Trần xuất phát từ tâm lý này, mới chọn ra được Bách Chuyển Luyện Tủy đan này, hoàn toàn có tư cách được xưng tục là đan dược Địa cấp.
So sánh với Bách Chuyển Luyện Tủy đan này, đan dược mà bảy trọng tài vừa mới lấy ra chính là rác rưởi, căn bản không thể so sánh.
Giang Trần nhìn qua ánh mắt tràn ngập chờ đợi của những người dự thi phía dưới, trong lòng cũng có chút xúc động.
Hai tay hạ thấp xuống, ý bảo mọi người yên lặng một chút.
Hiển nhiên Giang Trần đã đánh giá thấp lực hiệu triệu của mình, hai tay chỉ hơi hạ thấp xuống như vậy so với bất luận lời nào còn hữu hiệu hơn. Cơ hồ tất cả người dự thi đều đồng thời im lặng, trong hiện trường không có một chút tạp âm nào.
Giang Trần có chút kinh ngạc, cười nói:
- Chân mỗ biết rõ mọi người chờ mong, vì không để cho mọi người thất vọng cho nên đan phương mà Chân mỗ xuất ra lần này quả thực có thể nói là đan dược Địa cấp. Khỏa đan dược này gọi là Bách Chuyển Luyện Tủy đan, đối với võ giả rèn luyện thân thể có công hiệu nghịch thiên khi rèn luyện gân cốt, chẳng những có thể dùng để cường hóa thân thể mà còn có thể loại trừ nội thương khi luyện thể mang lại. Còn có công hiệu cường hóa kinh mạch. Công hiệu của khỏa đan dược này khá nhiều, hơn nữa còn không có tác dụng phụ, thực sự được coi là đan dược đỉnh cấp.
Giang Trần từ từ giới thiệu Bách Chuyển Luyện Tủy đan này.
- Bách Chuyển Luyện Tủy đan?
Dịch Đan Vương kia thất thanh nói.
- Sao vậy? Dịch huynh nghe qua loại đan dược này rồi sao?
Mấy trọng tài khác đều hiếu kỳ nói.
Biểu hiện trên mặt Dịch Đan Vương vô cùng phức tạp, hai mắt nhìn qua Giang Trần tràn ngập vẻ bội phục, hắn gật đầu nói:
- Khỏa đan dược này ta ở trong điển tịch thượng cổ cũng từng ngẫu nhiên gặp qua, chỉ là đan phương ở Lưu Ly vương thành ta cũng không có ghi lại. Khỏa đan dược này nếu như truyền bá ra ngoài, sẽ bổ khuyết thứ còn thiếu ở phương diện này cho Lưu Ly vương thành chúng ta.
Danh Sách Chương: