Mục lục
Sát Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

̀n thánh nữ ủng hộ huynh trưởng. (2)

Muốn nàng ủng hộ Chân thiếu chủ, đó quả thực chính là nằm mơ.

Nghe thấy Hi Viên thánh nữ nói vậy trong mắt Hứa San hiện lên vẻ ảm đạm. Bất quá khi ánh mắt nàng đảo qua Từ Thanh Tuyền, lại ngoài ý muốn phát hiện ra Từ Thanh Tuyền đang đánh mắt nhìn nàng, trong mắt không ngờ lại có ý tứ cổ vũ nàng lên tiếng.

Bản thân Hứa San thiếu một chút tự tin, sau khi nhận được ánh mắt ủng hộ của Từ Thanh Tuyền, trong lòng nàng đã có chút tin tưởng.

- Lời của Hi Viên sư tỷ nói, tiểu muội không dám gật đầu nói bừa. Ân oán rõ ràng, tu sĩ như chúng ta hàm dưỡng hàng ngày. Nhỏ là phẩm tính một người, lớn là thanh danh tông môn. Nếu như chúng ta giả bộ hồ đồ, tuy rằng có chút thông minh nhỏ, thế nhưng mà tất sẽ trở thành trò cười cho tất cả tu sĩ trong thiên hạ. Người trong thiên hạ khi nói Nguyệt Thần giáo chúng ta, đến lúc đó sẽ tăng thêm một câu không có tình cảm, vong ân phụ nghĩa.

Lời này của Hứa San vô cùng lưu loát, trình độ lưu loát khiến cho chính bản thân nàng ta cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Đại giáo chủ kỳ thực luôn muốn làm cho Hứa San tự tin hơn, chỉ là nàng biết đây cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều có thể hoàn thành.

Hiện tại nhìn thấy Hứa San chính miệng phát biểu ý kiến, hơn nữa lại phản bác ý kiến của Hi Viên thánh nữ, chuyện này khiến cho Đại giáo chủ chẳng những không cảm thấy khó chịu, mà trong lúc vô hình lại còn có chút cao hứng.

Thiên phú võ đạo của Hứa San đã được chứng minh, thiên phú huyết mạch Nghịch âm dương quả nhiên siêu quần. Nếu không có cách nào làm cho nàng tự tin hơn, dù cho thiên phú võ đạo tốt tới đâu cũng là không hoàn mỹ.

Bởi vậy có bốn người phát biểu ý kiến, hai ủng hộ Chân thiếu chủ, hai có ý kiến phản đối.


Đại giáo chủ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Từ Thanh Tuyền thánh nữ:

- Thanh Tuyền, tiểu ny tử nhà ngươi không phải vừa rồi nói rất sinh động sao? Ngươi thử nói ý kiến mình một chút đi.

Thanh Tuyền thánh nữ cười hì hì nói:

- Đại giáo chủ, ta không mắc mưu đâu. Ta sợ ta nói xong, sư tôn lại mất hứng.

Nhị giáo chủ mặt đen lên:

- Xú nha đầu, con muốn nói thì cứ nói, đừng có chuyện gì cung đổ lên đầu vi sư ta.

- Vậy con nói thật nha.

- Có rắm thì mau đánh.

Tính tình của Nhị giáo chủ rất là dữ dằn.

- Hắc hắc, đệ tử cũng thấy có lẽ chúng ta nên ủng hộ Chân thiếu chủ. Lý do trừ việc hắn có ân với Nguyệt Thần giáo chúng ta, còn có một nguyên nhân rất quan trọng khác.

- Cái gì?

Tất cả mọi người đều hiếu kỳ.

Ngay cả Nhị giáo chủ cũng trừng mắt nhìn Từ Thanh Tuyền. Hiển nhiên đối với việc đệ tử không phối hợp nàng cảm thấy có chút căm tức. Nhưng mà nàng vì chuyện của Từ Thanh Tuyền thánh nữ không biết đã đau đầu bao nhiêu lần. Cho nên loại chuyện như thế này nàng đã sớm quen rồi.

- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi thì biết cái gì? Còn có lý do gì nữa? Nếu như con không nói những lý do chính đáng, ta sẽ lập tức trị tội con.

Nhị giáo chủ xụ mặt nói.

- Hì hì, lý do mà đệ tử muốn nói rất quan trọng nha. Trước khi con nói nguyên nhân ra, con muốn hỏi mọi người. Thế lực đan đạo mạnh nhất trong cương vực nhân loại hiện tại có phải là Đan Hỏa thành và Lưu Ly vương thành hay không?


- Lưu Ly vương thành đâu có thể so được với Đan Hỏa thành? Nhiều lắm thì chỉ có một phần ba nội tình Đan Hỏa thành, thậm chí còn không đạt được a.

Hi Viên thánh nữ lập tức phản bác.

- Vậy thì nói, trừ Đan Hỏa thành ra, tiếp theo là Lưu Ly vương thành đúng không? Điểm này mọi người không có gì dị nghị chứ?

- Rốt cuộc ngươi muốn nói tới cái gì?

Hi Viên thánh nữ lạnh nhạt cười nói.

- Điều ta muốn nói rất đơn giản. Bây giờ nhìn lại, Đan Hỏa thành quả thực đã vượt qua Đan Hỏa thành rất nhiều. Thế nhưng mà nếu như so sánh ở phương diện truyền nhân, Kê Lang Đan Vương kia chỉ có mẽ ngoài, ăn tục nói phét, chuyện này mọi người đều được chứng kiến. Mà Chân thiếu chủ ổn trọng hào phóng, mọi người cũng đều được chứng kiến. Hai người như vậy so với nhau, ai số mệnh lớn hơn ai? Có lẽ đều rõ. Ta không biết là, trong giới đan đạo tương lai Đan Hỏa thành có thể địch nổi mình Chân thiếu chủ hay không. Chân thiếu chủ này tuyệt đối là một thiên tài trong giới đan đạo một vạn năm không có lấy một người. Không phải có một loại đan dược gọi là Tùng Hạc đan sao? Có thể kéo dài tuổi thọ cho cường giả Hoàng cảnh, thậm chí là đế cảnh một ngàn năm. Đan dược như vậy Đan Hỏa thành sao có thể luyện chế ra? Đừng nói là cái Tùng Hạc đan này, ngay cả Vạn Thọ đan lúc trước cũng đã khinh thường Đan Hỏa thành. Mà tu vi đan đạo của Chân thiếu chủ kia, đáng sợ nhất không phỉa là tất cả mọi người đều không hiểu đan dược của hắn, mà là học vấn của hắn quá cường hãn. Trị liệu Nguyệt Thần bảo thụ, mọi người đều rõ như ban ngày đúng không?

Nàng thao thao bất tuyệt, nhận được sự khen ngợi của Đại giáo chủ.

- Đúng vậy, Thanh Tuyền, ngộ tính của ngươi quả thực không tầm thường, góc độ nhìn vấn đề quả thực rất sâu. Theo bổn tọa thấy, số mệnh của Kê Lang Đan Vương so với Thiệu Uyên công tử kia, nhiều lắm chỉ được một phần năm của hắn, thậm chí là một phần mười. Nếu Thiệu Uyên công tử kia chính là Chân thiếu chủ, bổn tọa coi trọng Lưu Ly vương thành tương lai, cũng coi trọng học viện đan đạo kia.

Không ngờ Đại giáo chủ lại mở miệng tỏ thái độ, chuyện này khiến cho Nhị giáo chủ có chút kinh ngạc.

- Đại giáo chủ, ý của người là, chẳng lẽ phải thực sự tỏ thái độ ủng hộ Chân thiếu chủ hay sao? Cho dù tương lai hắn có thể nghịch thiên, thế nhưng mà trước mắt chúng ta cũng không thể đắc tội với Đan Hỏa thành a?

Đại giáo chủ thản nhiên nói:


- Chuyện này không tồn tại cái gọi là đắc tội hay không. Chúng ta chỉ cần tỏ thái độ rõ ràng là được. Chân thiếu chủ đối với Nguyệt Thần giáo chúng ta có ân, chúng ta xuất phát từ nguyên nhân báo ân, ủng hộ Chân thiếu chủ khống chế Lưu Ly vương thành, đây là chuyện thường tình của nhân loại. Cho dù Đan Hỏa thành mất hứng, bọn họ cũng không có cách nào lấy cớ này để chèn ép Nguyệt Thần giáo chúng ta. Huống hồ Nguyệt Thần giáo chúng ta đường đường là tông môn nhất phẩm, một quyết định nho nhỏ như vậy cũng không cần phải chuyện gì cũng quan tâm tới cảm nhận của người khác. Đan Hỏa thành chính là hàng xóm của chúng ta, mà không phải là mẫu quốc của chúng ta.

Thái độ của Đại giáo chủ thoáng cái quyết định thái độ của Nguyệt Thần giáo.

Đại giáo chủ Nguyệt Thần giáo một khi lên tiếng, coi như là Nhị giáo chủ nổi tiếng tính cách cố chấp cũng không dám chống đối.

- Đại giáo chủ, việc này vẫn nên nghĩ lại a.

Nhị giáo chủ chỉ có thể khuyên nhủ.

Đại giáo chủ khoát khoát tay nói:

- Việc này cứ quyết định nhưu vậy đi. Nhưng mà tất cả mọi chuyện cũng chờ sau đại hội tán tu mới nói sau.

Nghe thấy Đại giáo chủ quyết định như vậy. Tự nhiên mọi người không có khả năng tiếp tục phát biểu ý kiến phản đối.

Trong lòng Thanh Tuyền thánh nữ cũng âm thầm cao hứng. Thái độ của Đại giáo chủ cũng làm cho nàng nhìn thấy một chút hy vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK