Mục lục
Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong Lục Thiều lấy cây tạo lửa ra, đưa lên nhụy của hoa cúc. Rất nhanh nhụy hoa sáng lên, từng cái nhụy hoa tiếp theo sáng lên, cuối cùng thành một chùm sáng lớn.

Đây là điều mọi người ở đây chưa từng thấy. Trong lòng đám người tộc lão Lục gia đều kêu lên thần kỳ.

Trước đó bọn họ biết Lục gia làm ra cây nến để bán, so với cây nến trong cửa hàng rẻ hơn mấy văn, cũng đã thấy bộ dáng, cũng không phải là loại này. Vừa rồi nghe Kỷ Tùng Bách nói muốn mua nến và nhang muỗi, bọn họ còn có chút khó hiểu. Nhang muỗi còn có thể nói đặc thù, Kỷ gia sao lại muốn mua loại nến giá rẻ kia.

Bây giờ nhìn thấy mấy loại cây nến này, cũng hiểu được là bọn họ hiểu lầm.

Ánh mắt bọn họ nhìn Lục Thiều càng thêm yêu thương, Ngũ Lang trải qua chuyện bị vu hãm, càng ngày càng thành thục chững chạc, đối tượng giao hảo cũng là quý công tử huyện thành. Đọc sách càng là có tiếng thiên phú tuyệt hảo. Nếu như không phải bởi vì hai lần ngoài ý muốn kia, hiện tại sợ đã là tú tài.

Bây giờ còn cưới được phúc tinh Kiều Tam Nha này, lại làm ra cây nến như vậy. Bọn họ cảm thấy tương lai Ngũ Lang không thể đo lường.

Càng thầm mắng Lục Thanh Vinh lòng mù, chèn ép con trai tốt như vậy, cũng không biết là nghĩ như thế nào.

Quá sắc lệnh trí hôn, về sau sợ là không thể thành đại sự.

Giờ khắc này, bọn họ đối với việc tiếp tục ủng hộ Lục Thanh Vinh sinh ra dao động.

Lục Thanh Vinh nhìn cây nến hoa cúc cũng là ngoài ý muốn không thôi. Hoàn toàn không ngờ lại là như vậy, khó trách công tử Kỷ gia đều tìm đến trong thôn. Cây nến hoa cúc được châm lên, từng tia từng tia hương cúc thanh nhã nhu hòa tràn ngập.

Nghe nhiều còn mang theo một loại tươi mát không màng danh lợi, vô cùng vui vẻ.

Trưởng thôn cười nói: “Cây nến này mùi vị thật dễ chịu.”

Hắn là một thôn hán ngửi thấy đều dễ ngửi, cây nến này còn cảm thấy có loại quý khí không nói ra được. Dù sao vừa nhìn đã biết tuyệt đối không phải bọn họ có thể sử dụng được.

Kỷ Tùng Bách cười nói: “Quả thật dễ ngửi, cùng trúc hương là hai loại cảm giác tươi mát lịch sự tao nhã. Bây giờ ta rất tò mò về nến hoa mai và nến hoa lan. Có phải là Mai Hương cùng Lan Hương hay không?”

Lục Thiều cười khẽ: “Đốt lên là biết.”

Hắn thổi tắt nến hoa cúc trước, chờ mùi hương tan đi, lại lấy nến hoa mai ra đặt lên bàn.

Đây là một gốc mai sinh động như thật, phía dưới là thân cây, phía trên là từng đoá từng đoá hồng mai.

Hắn dùng cây tạo lửa đốt mười mấy đóa hoa mai, gần như là một phần ba cây nến này.

Tim nến là nhụy hoa hoa mai, đốt lên từng đóa hoa mai đỏ lóe ra ánh nến, như là đón gió nở rộ rất đẹp mắt.

Rất nhanh, từng làn hương thơm thanh u ập tới, mang theo vị ngọt thanh, giống như có một cơn gió thoảng qua, hoa mai khẽ rung rinh tỏa ra mùi hương thơm ngát, khiến tâm thần người ta thanh thản, say mê đắm chìm trong đó.

Lục Thiều hỏi: “Thế nào?”

Kỷ Tùng Bách hoàn hồn: “Thơm quá, mẹ ta hẳn là sẽ rất thích loại mùi này. Đương nhiên, ta cũng thích.”

Ánh mắt của hắn rơi vào trên một hộp gỗ, thúc giục nói: “Ngươi lại châm thêm chút cây nến hoa lan ngửi thử một chút.”

Còn chủ động thổi tắt hoa mai đang cháy.

Chờ mùi hương tan gần hết, Lục Thiều lấy nến hoa lan ra.

Nhìn qua cũng giống như một gốc hoa lan, từng đám lá cây màu xanh biếc, ở giữa là mười mấy nhánh hoa lan màu vàng tranh nhau nở rộ. Tim nến cũng ở trên nhụy hoa.

Lục Thiều đốt một nửa hoa lan, dưới ánh nến chiếu rọi càng có vẻ hoa lan trong u cốc. Một lát sau, từng làn hương nhẹ nhàng dịu dàng, thấm vào ruột gan tản ra khắp phòng.

Trong mắt Kỷ Tùng Bách lộ vẻ kinh diễm: “Thơm quá, mùi hương này cho ta một loại cảm giác giống như là đặt mình vào trong một bụi hoa lan vậy.”

Lục Thiều cười hỏi: “Ngươi thích nhất mùi hoa lan?”

Chính hắn tương đối thích trúc hương và lan hương, còn có tuyết tùng hương tiểu tức phụ điều chế.

Kỷ Tùng Bách lại cười nói: “Không, ta đều thích. Hương thơm của mai lan trúc cúc, mỗi cây mỗi vẻ, hương thơm khác nhau ý cảnh bất đồng. Thiều đệ, cây nến các ngươi làm thật sự làm ta kinh diễm rồi.”

Hắn nói tiếp: “Ta đều muốn hết.”

Cây nến này không chỉ là hắn, đoán chừng đám người cha hắn cũng sẽ yêu thích không buông tay.

Mấy loại hương thơm không giống với hương thơm bọn họ dùng, phiêu tán quanh quẩn ở thư phòng, hơn nữa hình dạng nến tương ứng với mùi hương, có rất nhiều ý cảnh cùng không khí.

Sau khi hắn tề tựu mai lan trúc cúc, lần này phải hành động trước cha hắn, mời bằng hữu đến ngắm nến uống rượu ngâm thơ đối câu.

Lục Thiều nói: “Lòng dạ ngươi thật đúng là rộng lớn.”

Kỷ Tùng Bách cười ra tiếng: “Ta thích hình dung này. Thiều đệ, nến mai lan trúc cúc này, bên ngươi còn có bao nhiêu?”

Lục Thiều trả lời: “Mỗi loại có sáu hộp.”

Kỷ Tùng Bách vừa nghe lập tức đánh nhịp: “Ta muốn tất cả.”

Lục Thiều dở khóc dở cười: “Ngươi không hỏi giá cả sao?”

Kỷ Tùng Bách cười nói: “Ta biết Thiều đệ sẽ không lừa ta. Đây không phải muốn báo giá trước sao.”

Hắn hỏi tiếp: “Cây nến này bán như thế nào? Giá cả giống nhau không?”

Lục Thiều trả lời: “Mỗi loại nến ba lượng bạc.”

Giá tiền này là tiểu tức phụ định, nàng nói phí tổn không đến một trăm văn, cho nên cũng không cần bán quá cao, dù sao đây cũng là vật phẩm tiêu hao.

Vừa vặn dùng cái này mở ra thị trường, về sau chủ yếu làm tuyến đường nến định chế cao cấp.

Kỷ Tùng Bách kinh ngạc: “Giá rẻ như vậy sao?” Cây nến có tạo hình hương vị đặc biệt như vậy, thế mà chỉ bán ba lượng bạc. Hắn còn tưởng rằng ít nhất phải bán năm lượng trở lên. Nếu như mang đi kinh thành bán, trên hai mươi lượng đều có thể bán được.

Gặp được người có tiền lại thích lịch sự tao nhã khoe khoang, chính là trên trăm lượng cũng có thể bán. Đương nhiên, loại oan đại đầu đó bản thân hắn không thích làm đâu

Mặc dù cảm thấy giá này rẻ nhưng lại rất hợp lòng hắn.

Bốn người Lục gia và tộc trưởng nghe được cái giá này đều sợ ngây người, đây cũng quá đắt đi, mà vị Kỷ công tử này lại còn nói giá rẻ, bọn họ thật sự không thể nào hiểu được những quý nhân này. Dù sao đánh chết bọn họ cũng không thể mua cây nến đắt như vậy để dùng, quá phá sản.

Lục Thanh Vinh đối với giá tiền này cũng không ngoài ý muốn, hắn đã từng chứng kiến sự giàu có của Liêm gia, Kỷ gia chắc chắn sẽ không kém.

Lúc trước hắn còn tưởng rằng nhang muỗi là kiếm tiền nhiều nhất, ai ngờ lại là cây nến. Cũng không biết nha đầu chết tiệt lấy cái gì làm ra cây nến, vậy mà làm đến óng ánh long lanh như thế.

Người của Lục gia thì lại bất ngờ, loại nến này ba lượng bạc lại thật đúng là bán đi được, sắc mặt từng người đều có chút kích động.

Lục Thiều nhìn Kỷ Tùng Bách nói: “Cây nến dù sao mỗi ngày đều phải tiêu hao. Nếu mỗi đêm đều không tiết kiệm mà nói, một cây nến này cũng không dùng bao nhiêu ngày. Giá cả cũng không định quá cao.”

Kỷ Tùng Bách cười khen ngợi: “Ngươi và thê tử ngươi quá thật thà.”

Hắn suy nghĩ một chút hỏi: “Cây nến này một ngày các ngươi có thể làm bao nhiêu?”

Lục Thiều trả lời: “Một ngày nến trúc có thể làm hai cây. Loại khác thì một ngày có thể làm một cây.”

Thật ra còn có thể làm nhiều hơn một chút nhưng tiểu tức phụ nói nàng cố ý muốn khống chế số lượng, để người muốn mua chờ cướp. Càng không dễ dàng đạt được như vậy, càng thích cùng hiếm lạ.

Kỷ Tùng Bách cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao vừa nhìn cây nến này liền tốn rất nhiều tâm tư, một ngày một hai cây tuy rằng ít nhưng cũng rất bình thường.

Hắn lại cười nói: “Những cây nến này ta đều mua, sau này các ngươi làm ra, có bao nhiêu ta mua bấy nhiêu.”

Giá cả này mua nến tặng người ta, tặng nhiều cho một vài người cũng sẽ không đau lòng.

Về phần hơn hai mươi hộp này, còn chưa đủ người trong nhà chia đâu. Dù sao một hồi hắn phải giấu đi mỗi dạng ba hộp, giữ lại tự mình dùng và khoe khoang.

Lục Thiều lại lắc đầu nói: “Những thứ này ngươi chỉ có thể lấy đi một nửa, những thứ sau này làm, ta cũng không thể cam đoan đều có thể cho ngươi. Hôm nay nha dịch bảo đường ca ta nhắn cho ta, nói Huyện thái gia muốn loại nến này cùng nhang muỗi, càng nhiều càng tốt.” Đây cũng không phải lừa Kỷ Tùng Bách, thật sự có việc này.

Hắn lại cười bổ sung: “Nếu như hôm nay ngươi không tới nhà tìm ta, ngày mai ta sẽ đem những cây nến này đưa cho Huyện thái gia.”

Lời này khiến bốn người Lục tộc trưởng cùng Lục Thanh Vinh đều kinh ngạc. Lục Thiều lại còn dùng nhang muỗi và cây nến này leo lên huyện thái gia?

Mấy người tộc trưởng vui vẻ, bọn họ đương nhiên hy vọng thấy Lục Thiều có tiền đồ. Có thể tạo quan hệ với Huyện thái gia, đây là chuyện tốt.

Trong lòng Lục Thanh Vinh thì rất khó chịu. Hắn vẫn luôn muốn cùng Huyện thái gia tạo quan hệ nhưng đều không tìm được cơ hội.

Mẹ con ba người Úc Uyển Chi, ngoại trừ trong lòng hụt hẫng ra, càng là ghen tỵ hâm mộ. Sao bây giờ Tiểu Tiện Chủng lại may mắn như vậy, còn có quan hệ với Huyện thái gia, đáng ghét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK