Mục lục
Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều lão thái tức giận đến không chịu được. Nha đầu chết tiệt này trước kia là kẻ ngu, nói cái gì cũng không hiểu. Bây giờ khôi phục bình thường, ngược lại thông minh cơ linh lợi hại. Nhưng mà chuyện này khẳng định không thể thừa nhận, vì vậy tiếp tục ngụy biện: “Chúng ta chính là nhớ ngươi, để ngươi về nhà mẹ đẻ nhìn xem, làm sao thành lừa ngươi? Đừng nói chuyện khác, bây giờ ngươi đi theo chúng ta trở về, lấy của hồi môn của ngươi đi. Chờ lấy được đồ cưới, ta lại bảo mấy đường ca của ngươi đưa ngươi về Lục gia.”

Hôm nay như thế nào cũng phải bắt nha đầu chết tiệt kia về. Hừ, chờ trước dụ dỗ vào cửa Kiều gia, muốn làm sao còn không phải bọn họ định đoạt.

Kiều Diệp cười ra tiếng: “Các ngươi cho rằng ta vẫn là kẻ ngu trước kia? Nếu thật chuẩn bị đồ cưới cho ta, sao trước đó không nói, càng không đưa tới Lục gia? Hiện tại nhìn Lục gia bán nhang muỗi và nến kiếm tiền, liền đột nhiên tới cửa muốn để cho ta trở về lấy đồ cưới. Mấy cái tính toán của các ngươi, thật sự cho rằng người khác không nhìn ra?”

Kiều lão thái lại nghẹn một cái: “Đứa nhỏ này, đừng để người của Lục gia dỗ dành liền nói hươu nói vượn. Chúng ta là người một nhà, chúng ta tính toán ngươi làm gì?”

Kiều Nhị Ngưu cũng nói: “Tam Nha, sao lại nói chuyện với bà nội ngươi như vậy? Mau xin lỗi bà nội ngươi, theo chúng ta trở về lấy đồ cưới. Ngươi đừng quên ngươi họ Kiều, chỉ có người nhà mẹ đẻ mới thật lòng muốn tốt cho ngươi.”

Kiều Diệp khoanh tay: “Ta đã gả đến Lục gia, ta còn cắt đứt quan hệ với Kiều gia các ngươi. Về sau sinh là người của Lục gia, chết là quỷ của Lục gia. Mấy năm nay ta vì Kiều gia làm nhiều việc như vậy, cũng không nợ các ngươi. Nếu đã cắt đứt quan hệ, vậy cái gọi là đồ cưới của nhà các ngươi, ta đương nhiên sẽ không muốn, các ngươi vẫn là để lại cho đường muội khác đi.”

Tóm lại chính là ba chữ: không trở về.

Kiều lão thái và Kiều Nhị Ngưu đều tức giận “Cắt đứt quan hệ gì, chúng ta cũng không đồng ý. Cho dù ngươi gả đến Lục gia, cũng là cô nương Kiều gia chúng ta.”

Lại cường thế nói: “Hôm nay ngươi nhất định phải theo chúng ta trở về.”

Tộc trưởng Kiều gia thấy thế, đi lên phía trước cười nói: “Người một nhà nào có thù qua đêm. Tam Nha, bà nội ngươi và cha ngươi yêu thương ngươi, cô nương nhà ai trong thôn, từ nhỏ cũng đều như vậy. Bọn họ chuẩn bị đồ cưới cho ngươi, cũng là một phen tâm ý của trưởng bối, ngươi từ chối như vậy cũng không tốt. Hôm nay nghe các trưởng bối khuyên một câu, theo bà nội cùng cha ngươi trở về. Cầm đồ cưới lại trò chuyện đàng hoàng, người một nhà không có gì nói không ra.”

Một ít tộc lão cùng tộc nhân Kiều gia cũng nhao nhao mở miệng: “Đúng vậy, bất kể nói thế nào ngươi cũng là cô nương Kiều gia, đây đều là bà nội ngươi và cha ngươi. Quan hệ huyết mạch làm sao có thể nói đứt là đứt. Đừng giận dỗi nữa, mau đi theo bà nội và cha ngươi trở về đi.”

Kiều Diệp quét mắt nhìn những người nói chuyện này, không lập tức mở miệng.

Đám người Lục lão thái thái không đồng ý.

“Các ngươi từng kẻ đều là đánh rắm. Tức phụ Ngũ Lang trước kia ở Kiều gia sống như thế nào, các ngươi cũng không phải không biết. Các ngươi đều biết nhưng lại tới đây giả vờ làm người tốt. Trước kia sao không thấy các ngươi khuyên nhủ Kiều lão thái đừng giày vò khi dễ tức phụ Ngũ Lang chứ? Đúng, các ngươi đều là chồn chúc tết gà, không có lòng tốt.”

Lục tộc trưởng cũng nhìn Kiều tộc trưởng mở miệng nói: “Kiều Diệp đã gả đến Lục gia chúng ta, chính là tức phụ của Lục gia chúng ta. Có nên trở về hay không, còn không tới phiên Kiều gia các ngươi- ‘những người khác’ nhúng tay! ”

Những tiểu tâm tư không biết xấu hổ này của Kiều gia quá rõ ràng, tự nhiên không thể để cho đối phương thực hiện được.

Tộc lão và tộc nhân Lục gia cũng nhao nhao nói: “Đúng vậy, toàn bộ thôn ai còn không biết đức hạnh của lão Kiều gia. Tức phụ Ngũ Lang gả đến Lục gia chúng ta, cũng không phải các ngươi muốn mang đi thì mang đi.”

“Mấy người không biết xấu hổ này, lúc Lục gia còn chưa kiếm tiền, sao không thấy các ngươi tới đón tức phụ Ngũ Lang về nhà lấy đồ cưới nhỉ. Bây giờ không phải là muốn tính kế tức phụ Ngũ Lang sao, các ngươi đừng đem người là kẻ ngốc.”

“Muốn mang Tức phụ Ngũ Lang đi, các ngươi đã hỏi qua Lục thị nhất tộc chúng ta chưa? ”

Tiếp theo người của hai tộc tranh cãi ầm ĩ.

Kiều Diệp chờ bọn họ cãi nhau một hồi, mới nhìn trưởng thôn nói: “Thôn trưởng, ngài xem phải phải làm sao chứ?”

Trưởng thôn không ngờ Kiều Diệp sẽ chủ động hỏi hắn. Hắn không do dự, cười nói: “Ngươi gả vào Lục gia, chính là con dâu của Lục gia, Kiều gia tự nhiên không có cách nào lại can thiệp ép buộc ngươi. Cho nên ngươi quyết định như thế nào, ta cảm thấy cứ làm như thế đó.”

Hắn tỏ vẻ rất rõ ràng sẽ kiên định đứng về phía Kiều Diệp. Có ngu mới đứng ở lão Kiều gia.

Kiều Diệp không bất ngờ với lựa chọn của thôn trưởng, cũng là cố ý để hắn tỏ thái độ trước mặt nhiều người như vậy.

Hiện tại có thôn trưởng và tộc nhân Lục gia ủng hộ, nàng cũng dễ làm việc. Nàng nhìn về phía tộc trưởng Kiều gia nói: “Ta ở Kiều gia chịu khổ nhiều năm như vậy, không thấy một tộc nhân nào ra giúp đỡ nói chuyện. Ca ca ta vốn có thể không cần đi phục binh dịch nhưng lại bị Kiều gia buộc đi. Cũng không thấy tộc trưởng hoặc là tộc nhân đi ra nói câu công đạo. Bây giờ các ngươi lại nhảy ra hỗ trợ, bất quá lại là trợ Trụ vi ngược.”() ()trợ trụ vi ngược

Nàng thở dài, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lại nói: “Ta thực sự rất thất vọng về các ngươi. Xưởng của nhà chúng ta làm ăn tốt, sau này còn thuê thêm nhiều người tới làm việc. Còn có núi hoang nhà chúng ta mua, bắt đầu tháng sau cũng sẽ lần lượt trồng dược liệu và cây ăn quả. Người nhà chúng ta khẳng định bận không làm xuể, cho nên cũng sẽ bỏ tiền thuê người trong thôn đến làm việc. Vốn dĩ ta còn nghĩ, mặc kệ Kiều gia ngược đãi ta như thế nào, cũng phải thuê người trong tộc đến làm việc. Nhưng bây giờ các ngươi như vậy, thật sự là triệt để rét lạnh lòng ta. Lão Kiều gia nhất định đòi ta về, nói trắng ra là muốn giam ta lại kiếm tiền cho bọn họ, tiếp tục đánh ta chà đạp ta. Các ngươi biết rất rõ ràng nhưng vẫn đứng về phía Kiều gia.”

Cả người nàng mang theo sự sắc bén và cường thế mà mọi người chưa từng thấy qua, càng quyết tuyệt mở miệng: “Gia tộc như vậy không cần cũng được. Lão Kiều gia còn có một tội phạm giết người không thành bị nhốt trong đại lao, thanh danh trong thôn cũng cực kém. Mà tộc trưởng Kiều thị cùng các tộc nhân, các ngươi không phân biệt xanh đỏ trắng đen, bảo hộ lão Kiều gia, nhân phẩm của các ngươi sợ là cũng không dám khen tặng. Tộc nhân như vậy, ta cũng không dám thuê làm việc nữa. Đến lúc đó không chừng làm chuyện tốt còn dẫn tới một thân tanh hôi, liên lụy Lục gia.”

Ánh mắt nàng lại quét qua thôn dân gần như đều chạy tới góp vui.

“Ta ở chỗ này nói, về sau chỉ cần gia đình hoặc là cá nhân nào lui tới mật thiết, quan hệ hữu hảo với Kiều gia, không cần biết là Lục gia chúng ta dùng tiền thuê làm việc, hay là ta bên này giúp các ngươi con đường kiếm tiền. Tất cả những người này đều loại ra ngoài, tuyệt đối không cần. Ta cũng tuyệt đối sẽ không để cho những người này, cùng nhau kiếm tiền trở nên giàu có. Các ngươi nếu không tin, có thể thử xem.”

Tiếp theo nàng chuyển chủ đề nói: “Đương nhiên, ta tin tưởng Kiều gia cũng không phải đều là loại người không rõ lý lẽ. Vừa rồi chỉ cần người nói giúp người của Kiều gia, đều ở trong danh sách cự tuyệt ta vừa nói. Những tộc nhân Kiều thị khác vừa rồi không nói giúp cho Kiều gia, ta có thể cho các ngươi một cơ hội, xem biểu hiện sau này của các ngươi.”

Nàng lại nhún nhún vai nói: “Đương nhiên, nếu như các ngươi không cần cơ hội này, khinh thường đến Lục gia làm việc kiếm tiền. Hoặc là không có hứng thú với chủ ý kiếm tiền của ta, vậy coi như ta chưa nói qua những lời này.”

Đây chính là đại chiêu và mục đích nàng muốn đạt tới hôm nay. Tự mình ra tay thu thập người lão Kiều gia, cũng chỉ để bọn hắn đau nhức một lần hai lần thôi. Thù của nguyên thân và ca ca nguyên thân không có khả năng trả thù đơn giản là xong.

Nàng vẫn chờ lão Kiều gia chủ động đưa tới cửa, sau đó liền có thể công khai tuyên bố lời nói vừa rồi.

Người đến rộn ràng, đều vì lợi. Kiều gia vốn làm việc ở trong thôn liền bị ghét là thanh danh không tốt nhưng không có loại mị lực có thể khiến cho mọi người vứt bỏ lợi ích mà chọn bọn họ.

Nàng muốn phân hoá Kiều thị nhất tộc, khiến người lựa chọn đứng về phía Kiều gia oán hận bọn họ ( Kiều gia). Để cho những người này sau này đều cô lập rời xa lão Kiều gia.

Ở cổ đại nhất tộc một thôn chính là xã hội nhỏ, quan niệm địa vực dòng họ phi thường mạnh, nếu như bị cả thôn ghét cô lập, vậy Kiều gia sẽ có kết quả gì? Nàng rất chờ mong nhìn thấy. Đồng thời cũng phải để cho tất cả mọi người trong thôn biết, chỉ cần lựa chọn đứng ở phía đối lập với nàng, vậy thì phải gánh chịu hậu quả mất đi cơ hội kiếm tiền cải thiện cuộc sống, hoặc là cơ hội làm giàu.

Nàng là muốn mang theo toàn thôn làm giàu nhưng đối với những nhà không đồng lòng, nhân phẩm không tốt kia, tự nhiên là phải loại bỏ.

Hôm nay đám người lão Kiều gia và Kiều gia tộc trưởng, chính là đối tượng nàng giết gà dọa khỉ. Thừa dịp cơ hội hôm nay, phân hóa tan rã đồng tâm của Kiều thị nhất tộc, về sau ở trong thôn nàng mới có thể thống nhất ý kiến làm việc tốt hơn, cho nên thật đúng là phải cảm ơn mẹ chồng sau, Úc lão lục và lão Kiều gia, chủ động đưa cơ hội này tới cho nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK