Nàng trực tiếp chọc thủng chút hy vọng trong đáy lòng Kiều Nhị Ngưu: “Tại sao phải gả cho ngươi, đương nhiên không phải là bởi vì thích ngươi rồi. Lúc ấy nam nhân kia bị người trong gia tộc đón đi, mà nàng ta lại mang thai hài tử của người kia. Có lẽ nàng ta thật sự yêu nam nhân kia, cũng có lẽ là vì thân phận của nam nhân kia, cho nên muốn giữ đứa nhỏ này lại.” Chính nàng cảm thấy khả năng thứ hai lớn hơn.
“Cho nên cần gấp tìm một nam nhân trung thực mềm yếu dễ nắm bắt lại bị nàng mê hoặc để làm cha đứa trẻ. Mà ngươi vừa vặn chính là nhân tuyển chủ động đi lên.”
Kiều Nhị Ngưu không có bối cảnh, tính tình ngu hiếu nhu nhược, rất dễ dàng khống chế. Cộng thêm mặc dù là thôn hán nhưng dáng dấp cũng rất anh tuấn, không phải chính là người đổ vỏ tốt nhất sao.
Kiều Diệp lại nói: “Các ngươi vừa thành thân, nàng ta đã có thai. Chỉ là không tới hai tháng, nàng ta bị mẹ ngươi buộc làm việc, trượt ngã sau đó rơi thai. Nàng ta và nam nhân kia khóc lóc kể lể, nói lúc trước gả cho ngươi, chỉ là vì có thể sinh hạ hài tử của bọn họ, để cho nàng ta có một niệm tưởng. Nhưng lại bị Kiều lão thái giày vò đến rơi thai, nàng ta không bảo vệ tốt con của bọn họ, có lỗi với hắn. Khiến nam nhân kia càng thương tiếc nàng ta hơn.” Nàng từng nghe con dâu Kiều gia mắng chửi
“Sau đó nàng ta là con dâu duy nhất dám bằng mặt không bằng lòng đối với Kiều lão thái thái, hơn nữa không nghe lão thái thái nói. Bởi vì lão thái thái từng hại chết con của nàng ta. Mà ngươi bởi vì việc này, cũng có một chút khúc mắc với mẹ ruột, rất che chở cho nàng ta.”
Nàng chuyển đề tài nói: “Nhưng mà ta đoán hẳn là cái thai kia của nàng ta bất ổn, giữ không được, lại không muốn lãng phí cơ hội, cho nên liền nhân tiện cố ý hãm hại lão thái thái. Tương lai nếu nam nhân kia thật sự trở lại tìm nàng ta, chuyện nàng ta làm việc dẫn đến sảy thai không phải bí mật, tra một chút liền biết. Dĩ nhiên cũng có thể dẫn tới đối phương áy náy thương tiếc.”
Vì sinh hạ hài tử của bọn họ, tình nguyện gả cho thôn hán như Kiều Nhị Ngưu, còn bị cực phẩm bà bà tra tấn, làm người ta cảm động.
Nam nhân kia bởi vì chuyện nhà, hẳn là rất khát cầu cùng thích loại cảm tình “chân thành tha thiết” này, cho nên dù chán ghét nhưng vẫn tiếp nhận sự thật nữ nhân mình yêu vì con của bọn họ, mới không thể không lập gia đình.
Sau đó cưới người vào cửa, mới có thể không để ý chuyện đối phương từng gả cho người, không thể không nói, nữ nhân kia rất lợi hại, từ lúc bắt đầu đã tính toán tốt mọi chuyện.
Nàng lại nhìn Kiều Nhị Ngưu nói: “Đồng thời còn có thể khiến ngươi đau lòng, để nàng ta có cuộc sống tốt hơn ở Kiều gia.”
Nữ nhân kia gả cho Kiều Nhị Ngưu, chủ yếu là bởi vì hắn dễ bị bắt chẹt dễ bị lừa, thích làm cha cũng sẽ không hoài nghi hài tử không phải con ruột. Ban đầu nhất định là muốn sinh hài tử, về sau mới có thể cùng nam nhân kia có ràng buộc, chỉ là có thể do thân thể hoặc là nguyên nhân khác, đứa nhỏ không thể bảo vệ, chỉ có thể tìm cơ hội mà làm sảy đi. Vừa vặn còn có thể hãm hại Kiều lão thái thái một phen, để cuộc sống sau này tốt hơn một chút, sao nữ nhân kia không làm chứ.
Sau này quả thật sống tốt hơn những con dâu khác của Kiều gia, làm việc cũng ít nhất. Sau lưng Kiều Nhị Ngưu còn thường xuyên vụng trộm nấu riêng cho nàng ta, tận hết khả năng mình đi nuông chiều người vợ này.
Kiều Nhị Ngưu sắc mặt không khỏi trắng bệch, loại chuyện chưa cưới đã làm cha này quá khó chịu. Hắn bị đả kích lùi lại mấy bước, miệng nói: “Không, không đâu.”
Miệng hắn nói sẽ không nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ thống khổ cùng dữ tợn. Hiển nhiên trong lòng đã tin lời nói của nữ nhi, thật sự là từ lúc mới bắt đầu quen biết đã khó tin, đến khi nữ nhân kia nhẫn tâm hòa ly, bỏ lại hắn và hài tử chạy theo nam nhân khác, mới là chân tướng phù hợp nhất với hiện thực. Hơn nữa lúc trước hắn đưa sính lễ xong, nàng ta liền nói sợ cô cô lại vụng trộm đưa nàng ta cho lão già, muốn hắn sớm cưới nàng ta vào cửa.
Hắn rất thích nàng ta, hận không thể ngay trong ngày cưới người vào cửa, nên đương nhiên hắn sẽ không phản đối. Vì vậy khi thương lượng giờ lành kết hôn, cũng tìm thời gian gần nhất. Từ lúc nghị thân đến thành thân chỉ không đến một tháng.
Đối với người trong thôn cùng thân thích hai nhà, bọn họ giải thích nói cô cô nàng ta sinh bệnh nặng, sợ không chịu đựng được, muốn nhanh chóng nhìn thấy bọn họ thành thân, mới vội vã như vậy.
Loại tình huống đặc thù này, mọi người cũng tỏ vẻ hiểu được, ngược lại là không có người nào nói miệng. Bây giờ suy nghĩ lại, quả thật không thích hợp. Thì ra nữ nhân kia mang thai dã chủng, không thể kéo dài thời gian, nếu không sẽ lộ rõ bụng, mới không kịp chờ mà gả cho hắn.
Lúc ấy hắn còn tưởng rằng nàng ta cũng thích mình, mới không kịp đợi, còn có ngày thành thân, nàng nói thật cao hứng, muốn hắn bồi tiếp thêm mấy chén rượu.
Hắn là say rượu mơ mơ màng màng cùng nàng động phòng. Cho nên cũng không biết nàng đến cùng có còn là xử nữ hay không.
Ngày thứ hai trên khăn hỉ có máu, hắn cũng chưa từng hoài nghi. Một tháng sau, nàng ra ngoài cắt cỏ lợn đến chóng mặt, tự mình đi gặp lang trung, trở về nói là có thai.
Hắn đã đặc biệt vui vẻ, càng không thể hoài nghi cái gì, cũng chưa bao giờ đi hỏi lang trung, thời gian nàng có thai có đúng hay không.
Bây giờ suy nghĩ cẩn thận, vấn đề thật sự là quá nhiều lỗ thủng, không ít chuyện đều quá trùng hợp. Càng nghĩ càng không nhịn được sinh ra loại tức giận cùng hận ý chưa bao giờ có.
Nữ nhân kia thật là tốt, thì ra từ đầu đến cuối đều đang lừa gạt hắn, đùa bỡn hắn trong lòng bàn tay. Đã sớm đội nón xanh cho hắn, quá ghê tởm. Hắn đã từng yêu nữ nhân kia bao nhiêu, giờ khắc này liền hận bấy nhiêu.
Kiều lão thái cũng tức giận đến mức nhịn không được chửi ầm lên: “Ta biết ngay tiện nhân này mặt ngoài ôn nhu, thật ra đầy bụng ý nghĩ xấu. Lần đó ta bảo nàng đi trong sân quét đất, nàng liền trượt ngã xuống. Về sau còn muốn vu khống là ta ở trong sân vẩy nước, thấy nàng ta chướng mắt nên cố ý hại nàng sảy thai.”
Buổi sáng bà ta quả thật vẩy chút nước ở trong sân, cho nên bị tiện nhân kia chỉ ra cũng có chút chột dạ. Bà ta quả thật vẫn luôn chướng mắt đứa con dâu nũng nịu kia. Nhưng còn không có phát rồ đến mức cố ý hại đối phương sảy thai, dù sao sinh ra cũng là cháu trai của bà ta. Cũng bởi vì việc này, tiện nhân kia không nghe lời bà ta.
Vừa làm việc, liền nói sau khi sảy thai thân thể suy yếu không thể động đậy. Cộng thêm nhi tử thứ hai trúng tà che chở, bà ta mới không có cách nào làm gì đối phương. Bà ta cũng thật không nghĩ tới, nguyên lai đều là tiện nhân kia hãm hại tính toán bà ta, quá đáng giận.
“Tiện nhân không biết xấu hổ này, lúc trước ta nhìn khuôn mặt cùng dáng người của nàng ta, liền biết nàng ta không phải tính tình an phận. Ai ngờ nàng ta lại tiện đến mức trước khi thành thân đã là giày rách. Nếu biết, lão nương mới không cho phép tiện nhân như vậy vào cửa. Còn có thể để người của thôn bọn họ, trực tiếp ngâm lồng heo.”
Bà ta đưa tay cho Kiều Nhị Ngưu mấy cái tát: “Đều là ngươi ngu xuẩn, nhất định phải cưới nữ nhân như vậy vào cửa.”
Lúc trước nhị nhi tử luôn nghe lời này mặc kệ bà ta phản đối như thế nào đều phải cưới tiện nhân kia, còn khiến bà ta tức giận không nhẹ.
“Không nghe lời lão nương, bị nàng ta đùa bỡn rồi, ngươi…”
Kiều lão thái không nhịn được mắng nhi tử một trận.
Tiếp theo lại mắng con dâu trước, vì thế lời nói muốn bao nhiêu bẩn liền có bấy nhiêu bẩn.
Kiều Nhị Ngưu thờ ơ đứng đấy, cả người dại ra, hiển nhiên chịu đả kích rất lớn.